Chap 13: Hai căn cùng nhau không thể ~ mang thai không biết hài tử là của ai h
Du lịch F quốc trong 5 ngày cả ba người chơi thật sự vui sướng.
Đương nhiên vui sướng nhất thuộc về Cao Ấu Phù.
Ban ngày, hai nam nhân tranh nhau giúp nàng chụp ảnh. Để lại không ít tấm ảnh " Nghệ thuật" không biết nên khóc hay cười.
Khi Chu Kính bơi lội, hai nam nhân cũng tranh đấu đến không phân cao thấp:
Ăn ý mà đặt một cái phòng xa hoa lại có giường rộng, Cao Ấu Phù luôn là "Không thể hiểu được" mà lăn tới giữa.
Nửa đêm bị Chu Kính lăn qua lộn lại mà thọc, Phương Trì giả bộ ngủ nhìn thấy, từ tối đến sáng liền sẽ làm trầm trọng thêm mà giáo huấn Cao Ấu Phù, một hai phải ở bên cạnh Chu Kính mà thao Cao Ấu Phù, đến mức Chu Kính phải bất chợt tỉnh dậy mới bỏ qua.
Cao Ấu Phù đau sướng đan xen , nộn bức không có một khắc nghỉ ngơi.
Chiều hôm nay, Phương Trì phải đi xếp hàng mua đồ , Cao Ấu Phù cọ tới cọ lui mà bò lên giường, bò đến trên người Chu Kính làm nũng.
"Lão công, các ngươi thật quá phận ~ mỗi ngày đều phải lộng, làm hại tiểu huyệt đều đỏ ~ ô ô, ta thật đáng thương nga"
" Tao bảo bối , ngươi nếu không muốn làm , Phương Trì còn có thể thao mềm ngươi?"
Chu Kính xoay người ôm lấy nữ nhân, ở nộn huyệt của nàng moi một chút.
"Còn không phải ngươi đến buổi tối liền câu dẫn chúng ta, tay liền lấy với sờ Phương Trì, khi lại dùng chân dẫm ta cây gậy......"
Chu Kính vừa nói trên người cũng càng thêm khô nóng, ngón tay cắm vào huyệt hung hăng thọc vài cái, "Có phải hay không liền chờ ngày nào đó ta nhịn không được liền tỉnh dậy cùng Phương Trì thao nhập ngươi?!"
"Không có, ta không có"
Ngón tay bị nữ nhân gắt gao kẹp ở bên trong, Chu Kính biết chính mình đoán đúng tâm tư của nàng.
Đột nhiên cởi quần, Chu Kính hung ác mà đâm tiến nộn huyệt. Lại tức bực lại hưng phấn nói.
"Đến lúc đó ta cắm một chút Phương Trì cắm một chút, hoặc là chúng ta cùng nhau cắm, xem ngươi tiểu tao huyệt có thể hay không trang hạ?"
"Không được ~ không cần 〜"
"Hai căn – ăn không nổi..."
Bị hình ảnh Chu Kính miêu tả hấp dẫn thật sâu, Cao Ấu Phù bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ.
"Nếu là các ngươi cùng nhau bắn thì phải làm sao bây giờ? Tinh dịch quậy với nhau, đến lúc mang thai cũng không biết là của ai"
Chu Kính oán hận đánh vào hoa tâm, "Đến lúc đó sinh ra tới ta dưỡng! Kêu ta là ba, kêu Phương Trì cha nuôi!"
"A a a"
Hai người làm đến quên trời đất , thẳng đến lúc Phương Trì gọi điện thoại thúc giục, bọn họ mới vội vã kết thúc, Phương Trì nghe được tiếng rên rỉ yêu kiều của Cao Ấu Phù suýt chút nữa bóp nát di động.
Đi ra khách sạn, hai người ngọt ngào ôm nhau xuất phát.
Phanh!
Một tiếng súng vang đánh vỡ sự bình tĩnh của đường phố.
Một đám nam nhân ăn mặc chế phục che kín mặt xuất hiện, bắn loạn xạ trên đường phố.
Vô số tiếng đấu súng vang lên.
Phanh! Phanh! Phanh!......
Tiếng thét chói tai, tiếng kêu cứu, xin tha ở bên tai vờn quanh.
Cao Ấu Phù lại chỉ thấy được máu tươi trên tay.
"Lão công, lão công! Chu Kính ——"
Vừa rồi một khẩu súng nhắm ngay bên này, Chu Kính giúp Cao Ấu Phù chắn -- thương, hiện tại cả người toàn là máu ngã xuống.
"Tiểu, tiểu......"
Tên còn không kịp kêu ra tới, Chu Kính liền vĩnh viễn nhắm chặt Đôi mắt.
"Lão công, Chu Kính ——"
"Ô ô ô...... Chu Kính ngươi đừng chết a... Lão công......"
Cao Ấu Phù còn đang khóc, không phát hiện viên đạn lạc bắn về phía bên này....
Phanh!
Cảm giác đau đánh úp lại ,trước mắt tối sầm. Mất đi ý thức.
-----------------------------------------------------------
〃 tác giả mão nói: Bặc chương bắt đầu bảy đông niên đại, ăn ngon lười
Làm nữ hắn thanh ~
*Editor: Mọi người follow mình để nhận thông báo khi có chap mới nha~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip