Chap 3: Lão công mượn tinh dịch gian phu làm bôi trơn
Chu Kính như tự ngược xem tất cả quá trình của đôi nam nữ bên trong , mơ màng hồ đồ mà trở lại phòng khách.
Nữ nhân mu bàn chân co quắp, tiếng rên rỉ yêu kiều , bị rót tinh dịch đến tràn ra tới......
Lúc này, hắn còn có tâm tư nhớ tới Phương Trì không có mang bao, làm hại Tiểu Phù phải uống thuốc tránh thai. Nên uống loại nào ? Vẫn là tìm loại nào ít tác dụng phụ một chút....... Chu Kính vô thức mở di động ra , tâm tư lại phiêu trở về trong phòng. Thời điểm cuối cùng kết thúc, Phương Trì là trực tiếp ngủ ? Hắn nặng một đống như vậy, có thể hay không áp hỏng Tiểu Phù rồi...... Đại não một mảnh hỗn độn, nhưng loáng thoáng trong óc Chu Kính như có tia chớp vụt qua.
Hắn chính là...... Không ngại Tiểu Phù cùng Phương Trì lên giường.
A ——! Cao Ấu Phù bưng kín tiếng thét chói tai chuẩn bị ra miệng. Phương, Phương Trì! Như thế nào sẽ là Phương Trì?! Ôm chăn ngồi dậy, một cổ nóng hầm hập từ thân dưới trào ra, cái loại cảm giác này Cao Ấu Phù rất quen thuộc.
Nàng cùng Chu Kính đã sớm thoả thuận , trước khi kết hôn Chu Kính đã thắt ống dẫn tinh, cho nên thời điểm bọn họ lên giường thường xuyên không mang bao. Chính là hôm nay —— Cao Ấu Phù nắm chặt khăn trải giường, đốt ngón tay thậm chí hơi hơi trở nên trắng —— nàng biết, thứ đang chảy ra, tuyệt đối không phải của trượng phu nàng !
Là, là Phương Trì! Chăn bị rút ra, bên cạnh vang lên tiếng sột sột soạt soạt, Phương Trì nhíu nhíu mày, rốt cuộc từ trong mộng đẹp tỉnh dậy. ? !!! Nam nhân trừng lớn mắt, vẻ mặt này kết hợp với bộ dạng khó thuần thường ngày có chút buồn cười.
"...... Đã mấy giờ rồi ?" Cao Ấu Phù trước thanh tỉnh , cảm xúc bình phục một lát sau ách thanh dò hỏi thời gian. Phương Trì luống cuống tay chân cầm lấy di động, vừa định trả lời lại bị chính mình nước miếng sặc: "Ngô, khụ, khụ khụ......" Vẻ mặt Cao Ấu Phù biến đổi, cuống quít che lại miệng Phương Trì.
"Nhỏ giọng một chút!"
Lòng bàn tay tinh tế chạm vào môi Phương Trì, hắn cảm giác miệng mình đều tê dại. Dùng sức mà chớp chớp mắt, ý bảo chính mình không ho khan, tay nữ nhân lúc này mới rời đi.
"Khụ......" Phương Trì không được tự nhiên mà quay đầu đi, "5 giờ sáng." Xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Cao Ấu Phù chùm trăn lên người ,nhào vào lòng ngực Phương Trì . Nữ nhân hai má phấn hồng cách hắn cực gần, hô hấp lẫn nhau có thể nghe.
Cách một tầng chăn chính là thân thể trần trụi của nàng, từ góc độ của Phương Trì, có thể thấy cái lưng trần trắng nõn, cùng với vệt đỏ như ẩn như hiện . Ký ức tối hôm qua ký ức dần dần hồi phục . Phương Trì nhớ rõ, vệt đỏ kia là do chính mình bóp eo nàng va chạm , dùng tay niết ra tới.
"......Lão công ta đâu?"
Nhắc tới tên này, hai người đều có chút cứng đờ. "Kính Tử, Kính Tử hẳn là ở trên sô pha ngủ rồi......" Phương Trì không xác định nói.
"Hẳn là như vậy."
Phương Trì càng nói càng khẳng định. Kính Tử nếu là không ngủ ở trên sô pha , kia hắn không phải phát hiện bọn họ......? Trên mặt Phương Trì hiện lên một mạt đỏ bừng.
"Đừng, đừng lo lắng, hắn hẳn là còn không biết." Lời này nói ra trong lòng Phương Trì thực áy náy. Nhưng hắn là nam nhân, đã xảy ra việc này, hắn vẫn nên để ý tới tẩu tử trước , không, là thanh danh của Cao Ấu Phù . Kính Tử khẳng định vẫn chưa biết. Trong lòng Phương Trì tuy rằng áy náy, ấy vậy mà nhẹ nhàng thở ra.
Sẽ không có khả năng bị hắn phát hiện, lại không nói một tiếng đi?
Tay chân nhẹ nhàng mặc quần áo vào, Cao Ấu Phù đi ra cửa trước. Thấy trượng phu ở trên sô pha đang ngủ ngon lành, trong lòng nàng rất là khó chịu. "Đi mau, ngươi đi mau......" Nhẹ giọng thúc giục Phương Trì rời đi, Cao Ấu Phù dẫn theo hắn ra tới cửa.
"Tẩu, khụ, Tiểu Phù......" Đã xảy ra việc này, Phương Trì rốt cuộc kêu không ra tẩu tử. "Có việc gì ngươi liền gọi điện thoại cho ta, nhắn tin cũng được, ta nhất định sẽ trước tiên hồi ngươi." Tuy rằng vừa rồi ở trong phòng đã ra ước định, hai người đều coi như chuyện gì cũng không phát sinh qua, nhưng ý thức trách nhiệm cùng với một loại kỳ quái xúc động, lại khiến Phương Trì nói ra cái này hứa hẹn.
"Ngươi đi nhanh đi......" Cao Ấu Phù cũng không để ý cái gì hứa hẹn, nàng chỉ nghĩ Phương Trì chạy nhanh rời đi, không cần để ý cái gì.
Trong lòng mạc danh mất mát, Phương Trì giống như tên "Gian phu" chân chính, xám xịt mà rời đi.
Đi đến phòng khách, Cao Ấu Phù sờ sờ cánh tay, có chút lạnh.
Thấy người trên sô pha, nàng lại có chút áy náy. Nhiệt độ thấp như vậy , Chu Kính liền ngủ trên sô pha cả đêm, cũng không có chăn đắp. Lòng lại mang áy náy ,Cao Ấu Phù càng thêm săn sóc, nàng trở về phòng ôm một cái chăn ra tới, thật cẩn thận mà đắp ở trên người Chu Kính .
"A!"
Người vẫn luôn giả bộ ngủ rốt cuộc vùng dậy, hắn một tay đem nữ nhân kéo đến trên người, gấp không chờ nổi ngăn chặn môi nàng.
"Ngô ngô ngô......"
Đầu lưỡi tiến công ngăn chặn nữ nhân đang đầy bụng nghi vấn, bàn tay to của Chu Kính sờ soạng đến bên trong váy của nữ nhân.
Quả nhiên, vì gấp gáp muốn Phương Trì mau chóng ra cửa, Tiểu Phù chỉ khoác một lớp áo mỏng bên ngoài váy ngủ, bên trong là trống rỗng trơn bóng.
Quen cửa quen nẻo mà tìm được chân tâm của nữ nhân , Chu Kính sờ soạng, một tay trơn trượt.
Thậm chí trong tình thế khẩn trương, kia kiều nộn hoa huyệt lại hộc ra một đợt dịch nhầy, hỗn hợp trong đó là tinh hoa của một người nam nhân khác.
Xích ——
Thuân tiện hoa huyệt còn tàn lưu tinh dịch, Chu Kính đĩnh côn thịt đã sớm trướng đau hoàn toàn đi vào.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip