Chap 8: Côn thịt không cẩn thận chui vào giữa hai chân h

"Ngô, Tiểu Phù..." Chu Kính đang nói mớ.

Thân thể hắn dịch chuyển trên tatami, tựa hồ muốn tìm Cao Ấu Phù.

Nhưng hắn là đưa lưng về phía cao Ấu Phù tìm nàng, cho nên nửa người sau dịch dịch lại đẩy Cao Ấu Phù hướng bên kia đi.

Tatami đâu thể lớn như vậy, Cao Ấu Phù có thể dịch đến đâu?

"Ngô!" Thân mình mềm ấm lăn đến trong lòng ngực Phương Trì.

"...... Hỗn đản!"

—— đây là Cao Ấu Phù thấp giọng mắng.

Thì ra nàng cũng không ngủ? Phương Trì đột nhiên mở hai mắt, bên trong lượng kinh người.

Cao Ấu Phù đưa lưng về phía Phương Trì ngủ.

Bị Chu Kính đẩy một cái , phía sau lưng nàng cơ hồ hoàn toàn dựa sát vào trong lòng ngực Phương Trì, chỉ có cái mông được nàng khống chế được không có dán sát vào nam nhân.

Phương Trì, bặc nhắm hai mắt, liếc trộm quan sát động tác nhỏ của Cao Ấu Phù.

Nàng cố gắng đẩy Kính Tử ra ngoài, nhưng dù có dùng hết sức thế nào cũng không nhúc nhích.

"Phương Trì trong lòng cười trộm."

Đương nhiên rồi, thân thể của nàng vừa mềm vừa nhỏ như vậy, làm sao có thể đẩy được một đại nam nhân.

Tựa như lần trước, nàng mệt đến muốn đẩy hắn ra, lại bị hắn bắt được đôi tay đâm cho ác hơn.

Ân? Phương Trì cả người giật thót.

Trong căn phòng tối tăm, nữ nhân trong lòng ngực, mũi quanh quẩn hương khí...... Này hết thảy đều dẫn hắn nhớ tới buổi tối kia.

"Nha!" Cao Ấu Phù thở nhẹ, "Thứ gì?"

Khuôn mặt tuấn tú của Phương Trì bạo hồng: Côn thịt hắn không biết khi nào đã lặng yên đứng thẳng, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang để ở trên mông Cao Ấu Phù.

Cao Ấu Phù hỏi xong tựa hồ cũng phản ứng lại đây, thân mình dựa gần Phương Trì rõ ràng trở nên cứng đờ,

Hai người bọn họ cứ như vậy vẫn không nhúc nhích, qua mười phút một câu cũng không nói.

Cao Ấu Phù là bởi vì vô pháp hoạt động, còn Phương Trì, Phương Trì lại nghĩ không ai biết hắn đang giả vờ ngủ, nên không dám — hay có lẽ là không nghĩ đến việc mình sẽ phải dịch chuyển ra sau ."

Tại đây, trong thời gian ngắn ngủi, kia căn côn thịt nóng hầm hập trở nên càng thêm trướng đại, dán trên cánh mông kiều nộn của Cao Ấu Phù, giống như muốn đem nàng tan chảy.

"Lão bà, Tiểu Phù..." Chu Kính lại bắt đầu nói mớ.

Phương Trì từ khe hở của mắt, nhìn thấy Cao Ấu Phù bực mình mà đánh một cái trên cánh tay Kính Tử.

Nhưng Kính Tử không tỉnh, ngược lại giống bị hoảng sợ càng dịch sát gần.

"Ngô!" Phương Trì kêu lên một tiếng.

Bọn họ ba người chen chúc lẫn nhau, thân thể Kính Tử vừa động, Tiểu Phù nằm cạnh cũng đi theo động.

Oạch một chút, côn thịt chui vào Tiểu Phù giữa hai chân.

"Ô......" Cao Ấu Phù theo bản năng kẹp chặt chân, trong miệng phát ra ô ô yết yết âm thanh ủy khuất.

Mồ hôi trên thái dương Phương Trì nhỏ giọt, hắn bị nàng kẹp đến càng ngạnh.

"Ô... Chán ghét......" Cao Ấu Phù khởi động cánh tay tựa hồ muốn ngồi dậy rời đi .

Phương Trì không biết chính mình là nghĩ như thế nào, đột nhiên duỗi tay ôm eo nàng, ngăn trở nàng rời đi.

"Tiểu Phù, đừng nhúc nhích..."

Hắn vừa nói liền bại lộ chính mình cũng tỉnh, Cao Ấu Phù sợ tới mức ngược lại giãy giụa lên

"Tiểu Phù, đừng!"

Hai cái cánh tay Phương Trì siết chặt Cao Ấu Phù, đem nàng hoàn toàn ôm vào trong lòng ngực. Hạ thể kề sát, côn thịt như cái lều trại ở giữa hai chân nàng kẹp đến càng sâu.

" ô ô Phương Trì, ngươi muốn làm gì?"

"...... Ta cái gì đều không làm" Phương Trì nói ra lời này chính mình mặt đều đỏ, '' Tiểu Phù, ngươi đừng nhúc nhích, ta chỉ là ôm ngươi một cái."

Hắn cho chính mình lập ra giới hạn. Hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện khác , hắn chỉ muốn ôm Cao Ấu Phù một chút.

---------------------------------------

"Tác giả có chuyện nói: Sau đó còn có

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip