meal
một bữa ăn ngon thì nguyên liệu là thứ cần thiết nhất...────────©mphuong…
nguồn: www.a3manga.comnd: Phú nhị đại xuyên việt phải đi làm thái giám, lại có thể nhìn thấy độ thân thiện của mọi người với mình, cho nên tìm cách để hoàng thượng trọng dụng mình, thế nhưng hoàng thượng càng tốt với hắn với bao nhiêu thì các đại thần càng ghét hắn bấy nhiêu…
Nàng xuyên không, nào ngờ lại trở thành Cô bé lọ lem phiên bản cổ đại - không những bị muội muội cướp mất hôn phu,còn bị phụ thân gả đi làm dâu cho người ta - thực là trò cười mà.Từ trước tới nay,chỉ có nàng đánh người,khi dễ người,có bao giờ người lại khi dễ nàng ?..Muốn đánh nàng? Đươc - một châm cho ngươi nâng không nổi tay phải !Mắng nàng ? Được - Một cước đem ngươi đạp xuống hồ làm mồi nuôi cá chép !Ám sát nàng ? Được - Cho các ngươi nhìn không thấy ngày mai !Cái gì? Ép nàng phải thường xuyên cấp máu cho Quỷ vương- kẻ đã từng có tám vị phu nhân chết bất đắc kì tử ngay đêm tân hôn.Không thành vấn đề ! Nàng vốn nổi danh "Hỗn thế ma nữ" trong giới hắc bạch,nàng thật muốn biết - hai người bọn họ rốt cuộc ai lợi hại hơn ai.Gả vào Vương phủ, nàng mới biết Quỷ vương thực tế so với tin đồn có sự khác xa.Chẳng những thân trúng kì độc,ngày ngày uống thuốc,hơn nữa mỗi khi đến đêm rằm thân thể lại đau đớn.Bộ dáng hắn suy nhược như thế,làm nàng dần buông lỏng phòng bị,tâm sinh mối thương tiếc.Nàng lập thệ - ai khiến hắn như vậy,nàng phải ngàn lần,không,vạn lần bắt đối phương phải chịu khổ mà trả nợ.Nhưng mà,hình như nam nhân này cùng vẻ ngoài không quá giống nhau....…
Thanh xuân của tôi có cậu. Thanh xuân của cậu cũng có tôi...Mình từng rất ghét một người chỉ đơn giản vì cậu ấy học giỏi hơn mình. Nhưng dần dần mình mới phát hiện thích một người là muốn cùng người đó cố gắng để chạm đến những ước mơ tươi đẹp trong tương lai. Mình cùng cậu ấy trải qua thanh xuân ngọt ngào với những ngày thi cử đầy áp lực, những trận cãi nhau đến nỗi òa khóc, những tiếng cười rộn ràng trong chiều nắng mùa xuân, những buổi học văng vẳng tiếng giảng bài của thầy cô trong tiết hè oi bức, hay cái ôm trên chiếc xe đạp dưới trời thu xanh ngắt tầng mây và cả nụ hôn đầu dưới gió đông se se lạnh. Khả Hân và Nhật Hưng năm ấy đã vẽ lên mối tình trong trẻo nhất, ngọt ngào nhất dưới mái trường chuyên ấy ...P/s: truyện lần đầu mình viết, truyện lấy cảm hứng từ những trải nghiệm ở mái trường chuyên cấp ba của mình, có hơi teenfic, hơi xàm xàm nhưng hãy ủng hộ mình nha.Chân thành cúi đầu cảm ơn 👉👈--------------------------------------------------Dâu Tây Đường Phèn nằm trong chuỗi truyện "Em và Bảo Lộc".…
Thể loại:Cường-Cường,xuyên thư ,trọng sinh,1x1...Edit:đang tiến hành...Nếu như xuyên vào trong truyện mạt thế do chính mình viết, nên làm gì bây giờ?Nếu như xuyên vào trong truyện mạt thế do chính mình viết rồi trở thành Tang Thi Vương, lại nên làm gì bây giờ?Nếu Tang Thi Vương này không chỉ là kẻ thù không đội trời chung của nam chính, là kẻ đầu sỏ giết chết nam chính, mà nam chính còn trọng sinh trở lại trước tận thế đến báo thù, như vậy nên làm gì bây giờ?Mộ Nhất Phàm xuyên vào trong truyện mạt thế do chính mình viết, sau khi buồn rầu một ngày một đêm, quyết định nhẫn tâm một phen, trước lúc nam chính trọng sinh, lập tức xử lý nam chính!…
Mỗi người một câu chuyện tình yêu. 𝐬𝐬𝟏[ Đã update ss2 ]𝐰: Truyện đôi khi có mang những năng lượng tiêu cực, bạo lực, có H nhiều thể loại. Đôi khi cũng sẽ có nhiều tập truyện viết tùy cảm hứng không chau chuốt. Tất nhiên tui vẫn sẽ note phần warning cần phải cân nhắc vào fic nhưng vẫn mong mọi người sẽ cân nhắc khi đọc.𝐧: Có thể sẽ beta lại truyện tùy ý, nên hãy cân nhắc.𝐧: Phiền không reup, mượn ý tưởng nếu chưa có sự cho phép (*꒦ິ꒳꒦ີ)Cre bìa: Nếu ai biết hãy gửi cho tôi nhé.…
Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Dù cho duyên phận ngắn ngủi, cũng không để lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mơ kinh hoàng.…
Những câu truyện về Kimetsu No Yaiba . Và đây ,đây ko là các câu chuyện của mình là mình lượm được . Và đây là lần đầu mình làm truyện . Nếu như giống truyện của bạn nào thì cho mình xin lỗi…