Chương 4 : May mắn vì đã không quen biết cậu
Phải mất một lúc lâu Lisa mới có thể bình tĩnh lại được và điều chỉnh nhịp đập trái tim cô. Cô gái rụt rè nhìn và mỉm cười trước tin nhắn của một cô gái khác. Lisa đọc đi đọc đoạn tin nhắn đó hàng trăm lần rồi còn chụp màn hình lại.
Cô ngẫm một lúc lâu về việc nên trả lời tin nhắn của Chaeyoung thế nào. Suy nghĩ đầu tiên cô định gõ là...
'Cậu nhớ mình à?'
Ai mà lại gửi tin nhắn như vậy chứ? Lisa khựng lại.
"Lisa!!!"
"Hết hồn! Má ơi! Irene! Đừng có làm vậy chứ! Chị làm em giật cả mình. Sao chị vào phòng người khác mà không gõ cửa vậy?"
"Cái gì vậy trời? Chị phải gõ cửa phòng em gái mình à? Nghe nói là em tìm được điện thoại rồi."
"Phải, em tìm được rồi. Em làm rơi ở trên xe bố."
"Đúng là em tôi. Mãi ngốc. May là em làm rơi ở trong xe. Nếu mà ở chỗ khác thì chắc em phải xài cái Sumsung Hero kia cả học kỳ luôn. Này, cho chị mượn cái màu nước với. Chị phải làm bài tập nộp cho thầy Kang."
"Ở trong cái hộp cạnh giường em đó." Lisa chỉ chiếc hộp.
Irene rời đi sau khi lấy được thứ mình cần. Lisa cúi xuống lấy điện thoại để tiếp tục lướt màn hình.
roses_are_rosie : Cậu không chúc ngủ ngon mình nữa hay sao?
Cậu nhớ mình à? :-L-
"Chết mẹ!"
Lisa không biết có phải cô đã vô tình gửi tin nhắn đi trong lúc điện thoại bị đập xuống bàn hay bởi vì những lỗi lầm ngày trước khiến cho tin nhắn mà cô nghĩ sẽ không bao giờ gửi cho người ta lại hiển thị hai chữ 'ĐÃ XEM'.
"Mình nên làm gì đây?" Lisa hoảng loạn vô cùng. Vốn dĩ từ trước tới nay, cô đã không thể gom đủ can đảm để mà trò chuyện với Chaeyoung rồi. Chaeyoung sẽ nghĩ gì khi Lisa trả lời tin nhắn của cô như thế chứ?
Mình đùa thôi. :-L-
Mình bị mất điện thoại. :-L-
Hôm đó mình có bài kiểm tra thể chất. :-L-
Rồi mệt quá nên mình ngủ quên trên đường về nhà. :-L-
Rồi mình không biết đã đánh rơi điện thoại từ lúc nào. : -L-
Bố mình đưa cho mình điện thoại Samsung Hero để mình xài tạm. : -L-
Thế nên mình mới không có vô LINE được. : -L-
Mình vừa mới tìm thấy điện thoại. :-L-
Rồi thấy tin nhắn của cậu. :-L-
Mình soạn tin nhắn chơi chơi thôi. :-L-
Mà lỡ vô tình gửi nó. :-L-
Mình không có ý đó đâu. :-L-
Cậu không giận gì mình chứ? :-L-
Lisa lo lắng nhìn chằm chằm vào màn hình. Một lúc sau, hệ thống thông báo cho cô biết Chaeyoung đã đọc các tin nhắn đó. Lisa gần như đã nín thở, hồi hộp chờ cậu ấy trả lời.
Cậu không giận gì mình chứ? :-L-
roses_are_rosie : Không.
Ngắn gọn, súc tích, một từ duy nhất.
Lisa chờ thêm một phút nữa phòng khi Chaeyoung gửi thêm tin nhắn nào khác.
Nhưng không, chỉ có sự im lặng tuyệt đối.
"Mày đang mong chờ cái gì chứ, Lisa?" cô lẩm bẩm một mình trước khi trả lời tin nhắn.
Cậu không giận gì mình chứ? :-L-
roses_are_rosie : Không.
Okay. :-L-
Lisa đặt điện thoại xuống bàn rồi nằm ình xuống giường, không thể nào hiểu nổi cảm giác này. Sao lòng cô lại nặng trĩu lạ thường?
TINH TINH!
TINH TINH!
Tiếng thông báo tin có tin nhắn tới vang lên, Lisa nhanh chóng rời khỏi giường để kiểm tra tin nhắn.
Cậu không giận gì mình chứ? :-L-
roses_are_rosie : Không.
Okay. :-L-
roses_are_rosie : Lần sau cẩn thận đừng làm mất điện thoại nữa nhé.
roses_are_rosie : Nếu không mình sẽ lại nhớ cậu lắm đấy.
"Á á áaaaaaaaa!!!"
Lisa muốn đi rửa mắt bằng nước tẩy phòng khi đôi mắt của cô đang đang bị đánh lừa bởi chữ "nhớ" trong tin nhắn của Chaeyoung.
***&***
Từ sau hôm đó, Lisa và Chaeyoung nói chuyện thường xuyên hơn. Lisa không dám chắc, nhưng cô có cảm giác như Chaeyoung quan tâm đến cô nhiều hơn trước. Ít ra Chaeyoung không còn trả lời cô bằng những tin nhắn ngắn ngủn, nhiều lúc còn chủ động bắt đầu cuộc trò chuyện của cả hai. Lisa rất thích mối quan hệ của họ hiện tại.
roses_are_rosie : Ôi chao, mình thấy anh SeonJae đúng kiểu ngây ngô dễ thương á.
roses_are_rosie : Show diễn hôm nay rồi.
roses_are_rosie : Anh ơi đó là cơ bụng hay là bánh mì ổ nhỏ vậy?
Sao thế? Không nhồi nhân à? :-L-
roses_are_rosie : Mình đang nói về cơ bụng sáu múi của anh ấy.
roses_are_rosie : Đừng có đụng tới bias của mình. Mình đánh đó.
#stan_cứng :-L-
(*): stan là kiểu fan hâm mộ bất chấp mang nghĩa tiêu cực
roses_are_rosie : Kỳ nha.
roses_are_rosie : Đừng có gọi mình là stan.
roses_are_rosie : Mình chỉ là một fan hâm mộ thuần túy mà thôi.
Nhưng bác sĩ của cậu đang gọi cậu kìa. :-L-
roses_are_rosie : Chà, lên lịch 'chiến' nhau đi.
Mình đùa thôi. :-L-
roses_are_rosie : Này.
roses_are_rosie : Cậu không định cho mình biết tên của cậu à?
roses_are_rosie : Bọn mình nói chuyện cũng lâu rồi mà mình vẫn không biết cậu là ai.
Tới rồi! Lisa gặp rắc rối rồi. Cô không nghĩ Chaeyoung lại nhắc lại chuyện này. Đã có lần Chaeyoung hỏi tên thật của Lisa, nhưng cô từ chối trả lời câu hỏi đó. Cô nghĩ Chaeyoung chắc cũng không còn hứng thú về danh tính của cô. Giờ cô nên làm gì đây? Lisa không muốn Chaeyoung biết mình là ai. Cô không thể đoán được Chaeyoung sẽ nghĩ gì nếu biết người đã chúc cậu ấy ngủ ngon suốt hai tháng qua là cô bạn quen cùng khóa trong trường. Cậu ấy hẳn sẽ lúng túng không biết nên làm gì.
***&***
Đã bao giờ bạn quan tâm đến ai đó vì họ kỳ quặc hay chưa?
Chaeyoung đã gặp một người lạ.
Người đó đã bất ngờ kết bạn với cô trên LINE.
Người đó đã chúc cô ngủ ngon hơn một tháng trời và chẳng nói về điều gì khác.
Người đó có vẻ chẳng khác gì với những anh chàng đang tán tỉnh cô, nhưng mà cũng không giống lắm...
Và rồi đột nhiên người đó mai danh ẩn tích.
"Chaeyoung... Chaeyoung... Chaeyoung!!"
"Hở? Sao thế?"
"Hồn ơi hồn về, thầy giải tán lớp từ nãy giờ rồi, mà sao tâm hồn cậu đang ở tận đẩu tận đâu? Mau dọn đồ đi, mình đang vội."
"Ừ." Chaeyoung gật đầu với Yeri, cô bạn thân nhất ngồi cùng bàn rồi gom hết bút viết vào túi.
"Miyeon và Joy đi vệ sinh rồi. Các cậu ấy bảo bọn mình đi lấy bàn trước," Yeri nói với Chaeyoung trong lúc tiến về phía căn-tin.
"Ừ."
"Chaeyoung, có chuyện gì vậy?"
"Không có gì..."
"Chắc không?" Yeri hỏi lại lần nữa. Chaeyoung bắt đầu lưỡng lự. Cô chuyển trường đến học lớp 10 ở đây nên bạn của cô đều là bạn mới. Dù đã học chung với nhau được hơn một học kỳ, Chaeyoung vẫn không biết liệu mình có nên chia sẻ lo lắng của mình với các bạn hay không.
"Nói đi Chaeyoung. Cái gì khiến cậu phiền lòng vậy? Bạn bè để làm gì chứ?"
"Ừm,... là có người kết bạn với mình trên LINE và chúc mình ngủ ngon mỗi đêm trong gần hai tháng qua."
"Có chàng nào đang tán cậu à?"
"Không, không phải. Người đó chỉ nhắn mỗi câu 'ngủ ngon nhé' thôi."
"Hả? Có chuyện vậy luôn à?"
"Ừ. Nhưng người đó đã biến đâu mất ba ngày rồi nên mình thấy lạ lắm."
"Cậu thích người ta à?"
"Không,... làm gì có. Mình chỉ thấy có chút không quen. Kiểu như thiếu thiếu gì đó."
"Hay là bị ốm rồi? Có khi đang nằm trong bệnh viện cũng không chừng."
"Đừng có nói gở vậy. Mình thấy lo rồi đấy."
"Sao cậu không nhắn hỏi thẳng người ta đi?"
"Cậu bảo mình chủ động nhắn trước à?"
"Ừ, nếu cậu muốn biết đang xảy ra chuyện gì thì cứ nhắn hỏi đi."
***&***
Nhắn tin trước cho ai đó nghe có vẻ dễ nhỉ? Nhưng điều đó vô cùng khó khăn với Chaeyoung. Cô luôn là người nhận tin nhắn trước và mọi người ai cũng muốn nói chuyện với cô cả. Chaeyoung rất xinh, lại nổi tiếng, còn năng nổ và thân thiện nữa thế nên ai ai cũng muốn kết bạn với cô. Chưa kể Chaeyoung rất thân thiện, dễ tính nên ai cũng nói chuyện được. Cô đã quen với việc các tài khoản LINE lạ gửi lời mời kết bạn. Vì không muốn làm ai buồn nên cô luôn cố gắng trả lời hết các tin nhắn nhận được, từng tin nhắn một, lúc nhanh, lúc chậm, tùy thuộc vào lúc đó cô có rảnh hay không và tâm trạng đang thế nào. Chaeyoung chẳng thấy có hứng thú với người nào cả. Không một
nào. Ngoại trừ người này.
Cậu không chúc ngủ ngon mình nữa hay sao? : roses_are_rosie
Sau cùng thì sự tò mò cũng chiến thắng. Chaeyoung quyết định nhắn tin cho người lạ kia bởi vì cô thắc mắc tại sao cậu ấy lại biến mất như vậy. Cậu ấy bị bệnh hay sao? Cậu ấy chán việc nhắn tin chúc cô ngủ ngon rồi hay sao? Chaeyoung cảm thấy mới mẻ khi nhắn tin cho người đó.
Cảm giác chờ đợi một ai đó...
Ba ngày sau khi gửi tin nhắn cho người đó, Chaeyoung nhận được hồi âm.
-L-: Cậu nhớ mình à?
Chaeyoung cau mày khi đọc tin nhắn đó. Tin nhắn tán tỉnh này là do người đó gửi hay sao? Chaeyoung cũng không cần phải bối rối quá lâu. Một phút sau, hàng tấn tin nhắn hiện ra từ cùng một tài khoản giải thích vô cùng chi tiết lý do tại sao cậu ấy lại biến mất như vậy. Cứ như cậu ấy đang cố chuyển sự chú ý của cô ra khỏi dòng tin nhắn tán tỉnh mà theo như lời người đó đó chỉ là tin nhắn đùa cho vui. Cảm nhận được nỗi lo lắng bất an trong từng tin nhắn, Chaeyoung liền muốn trêu người đó.
Không. : roses_are_rosie
Chaeyoung trả lời một cách cộc lốc để xem phản ứng của cậu ấy. Người đó im lặng trong một phút rồi trả lời bằng một tin nhắn còn ngắn hơn của cô.
-L-: Okay.
Chaeyoung có thể cảm nhận được nỗi buồn của cậu qua bốn chữ cái nên cô không trêu chọc cậu nữa.
Lần sau cẩn thận đừng làm mất điện thoại nữa nhé. : roses_are_rosie
Nếu không mình sẽ lại nhớ cậu lắm đấy. : roses_are_rosie
-L-: Mình cũng nhớ cậu.
À...
***&***
Kể từ sau hôm đó, Chaeyoung thấy thoải mái hơn khi nói chuyện với người đó. Dù chẳng bao giờ tiết lộ danh tính của bản thân nhưng cậu ấy chưa từng làm gì đáng ngờ hay hoài nghi. Mấy ngày qua, hai người họ nói đủ thứ chuyện trên đời. Chaeyoung thấy thoải mái khi nói chuyện với người này, kiểu như cô có một người bạn tâm giao, có thể nói với nhau mọi chuyện. Chaeyoung thấy thoải mái khi nói chuyện với cậu ấy, dù cô vẫn thắc mắc không biết mình đang nói chuyện với ai.
Này. : roses_are_rosie
Cậu không định cho mình biết tên của cậu à? : roses_are_rosie
Bọn mình nói chuyện cũng lâu rồi mà mình vẫn không biết cậu là ai. : roses_are_rosie
Chaeyoung quyết định hỏi lại cậu ấy lần nữa. Dù gì họ cũng thân với nhau hơn rồi, có khi cậu ấy sẽ mủi lòng và tiết lộ danh tính của mình.
-L-: Mình không nói có được không?
Chà, bí ẩn quá ta. : roses_are_rosie
Nói mình biết đi mà, xin đấy, mình tò mò muốn biết. : roses_are_rosie
-L-: Mình chỉ là một người bị cô lập.
-L-: Đừng tò mò mà.
Thật không công bằng. Cậu biết rõ mình nhưng mình chẳng biết gì về cậu cả. : roses_are_rosie
-L-: Mình biết cậu lo lắng khi nói chuyện với người lạ.
-L-: Nhưng nếu cậu biết mình là ai, có thể cậu sẽ không muốn nói chuyện với mình nữa.
-L-: Biết đâu mình không phải là người như cậu vẫn nghĩ.
-L-: Mình muốn duy trì hình ảnh tốt đẹp của mình trong trí tưởng tượng của cậu.
Mình thật lòng muốn biết cậu là ai. : roses_are_rosie
Cậu có là ai cũng không quan trọng. : roses_are_rosie
Có thế nào mình cũng có thể chấp nhận được. : roses_are_rosie
-L-: Mình không nói được thật mà.
Thật sao? : roses_are_rosie
-L-: Mình xin lỗi.
Ok, ok. Mình sẽ không hỏi nữa. : roses_are_rosie
Nhưng người thì cũng cần phải có tên chứ. : roses_are_rosie
Ít nhất cũng cho mình cái tên để mình gọi cậu. : roses_are_rosie
-L-: Ừm...
-L-: Vậy gọi mình là Earth nhé
Tên cậu là Earth à? : roses_are_rosie
-L-: Không phải.
Ờ, thế thì sao lại là Earth? : roses_are_rosie
-L-: Trái đất là một hành tinh.
Và? : roses_are_rosie
-L-: Trái đất là hành tinh quay quanh Mặt trời.
Chaeyoung không hiểu tại sao trái tim mình lại đập dữ dội vì dòng tin nhắn 'Trái đất là hành tinh quay quanh Mặt trời.'
Hơ, cậu đang tán mình à? : roses_are_rosie
-L-: Không phải.
Trả lời mới nhanh làm sao. Bực mình thật đấy.
Lẽ ra mình đừng nên đỏ mặt như vậy!!
Chà, trả lời nhanh quá ha? : roses_are_rosie
Cậu không thể để cho một cô gái xinh đẹp nở mũi tí hay sao? : roses_are_rosie
-L-: Chẳng phải cậu đã tự tâng bốc mình khi tự nhận mình xinh đẹp rồi hay sao?
Đau cổ quá! : roses_are_rosie
-L-: Cậu bị đau cổ à?
Mình nói ý khác chứ không phải theo nghĩa đen! : roses_are_rosie
-L-: Mình không biết. Mình không giỏi phép ẩn dụ. Mình học bang tự nhiên.
Chẳng có gì để làm. : roses_are_rosie
Mà cậu học bang tự nhiên à? : roses_are_rosie
Thế cậu đã học cân bằng hóa học chưa? : roses_are_rosie
Khó quá trời, lung tung beng lên hết, mình chẳng hiểu gì cả. : roses_are_rosie
-L-: Mình đang học, khó thật đấy.
Ừmmmmmmmm. : roses_are_rosie
-L-: Sao cảm thán thế?
Mình vừa nhận ra điều này. : roses_are_rosie
-L-: Chuyện gì thế?
Bọn mình bằng tuổi, cùng học lớp 10. Hehe. : roses_are_rosie
-L-: -O-!!!
Đây là lần đầu tiên Chaeyoung có cảm giác như là người chiến thắng. Nếu cậu ấy từ chối trả lời câu hỏi của cô, thì cô sẽ lừa cho cậu ấy lộ diện. Sau tất cả thì cô là Chaeyoung kia mà. Hehe.
***&***
"Lisa, Chaeyoung tới rồi kìa".
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, người ngây thơ mãi là người chịu thiệt.
"Đâu?"
Sau khi quay người đưa mắt kiếm tìm vẫn không thấy người vừa được nhắc tới, Lisa thất vọng quay lại thì viên thịt trong khay đã không cánh mà bay.
Thì ra có người đã lấy trộm viên thịt của cô.
"JungKook, lại chôm thịt của bà hả? Thật là! Mau nhả ra ngay".
"Úi, úi, Lisa, đừng bóp cổ mình nữa, khụ khụ."
Cảnh tượng một nữ sinh mảnh khảnh bóp cổ cậu bạn có gương mặt búng ra sữa cùng với tiếng cười khúc khích tán thưởng của cô bạn ngồi kế bên nhìn có vẻ hơi bạo lực nhưng đó là chuyện thường thấy của nhóm bạn này.
"Lisa, Chaeyoung tới rồi kìa", Minnie lặp lại lời của JungKook khi nãy.
Nhưng mà biết sao được...
"Đâu?"
Người ngây thơ mãi là người ngây thơ.
"Hahaha", hai đứa bạn thân chí cốt bật cười trước sự ngốc nghếch của cô.
Bình thường, Lisa không phải là người dễ bị dụ như vậy. Nhưng chuyện là, từ sáng tới giờ cô vẫn chưa thấy mặt người ta. Cô không thể nhắn tin cho cậu ấy, không thì Chaeyoung sẽ biết họ đang học cùng trường. Lisa lo đến phát ốm việc Chaeyoung sẽ phát hiện được sự thật khi cô vô tình tiết lộ việc hai người họ cùng học lớp 10.
"À, Lisa, cậu có biết chuyện Chaeyoung có bạn trai rồi chưa?" JungKook đột nhiên hỏi.
"Thật à?" Minnie hỏi khi Lisa vẫn còn đang sốc.
"Mấy cậu nhớ anh Kai không? Anh học lớp 11 siêu cấp đẹp trai cầm cờ trường năm nay đó."
"Anh ấy là bạn trai của Chaeyoung à?" Minnie hỏi.
"Ừ hình như vậy. Anh Kai đã tán Chaeyoung từ đợt đi trại thiện nguyện rồi. Anh ấy lại siêu cấp đẹp trai nữa. Nếu mà được thì mình cũng muốn hẹn hò với anh ấy. May là cậu chỉ hâm mộ Chaeyoung thôi. Nếu mà cậu thích cậu ấy thật, thì cậu thất tình rồi. Haha."
"Ừ, đúng," Lisa trả lời cụt ngủn. JungKook nói đúng. May cho cô, cô chỉ đơn giản là hâm mộ Chaeyoung mà thôi.
Nhưng sao trong lòng lại thấy nặng trĩu thế này?
***&***
"Cậu vẫn chưa khỏe à? Cậu nên nghỉ thêm một ngày nữa mới phải," Miyeon nói khi nhận ra Chaeyoung không mấy vui vẻ như thường ngày.
"Đáng lẽ cậu nên nghỉ ngơi để hồi phục hoàn toàn trước khi quay lại trường," Joy nói thêm vào.
Chaeyoung bị bệnh nặng tới mức phải nghỉ học để đi khám bác sĩ và nghỉ ngơi. Sau khi đi học trở lại, Chaeyoung không còn rạng rỡ như trước nữa. Bạn bè cô nghĩ nguyên nhân là do cơn sốt.
"Có chuyện gì khiến cậu bận lòng à?" Cũng có người lại nghĩ khác.
Trước câu hỏi thẳng thắn của Yeri, Chaeyoung thở dài. Chuyện khiến cô héo hon thế này có hơi ngớ ngẩn.
Nhưng những điều ngớ ngẩn... lại có ảnh hưởng đáng kể tới cảm xúc của bạn.
"Không, không có gì đâu." Cuối cùng Chaeyoung chọn giữ lại điều đó trong lòng.
***&***
Mình vừa học thêm xong. : roses_are_rosie
Đang trên đường về nhà. : roses_are_rosie
Cậu đã về nhà chưa, Earth? : roses_are_rosie
-L-: Rồi.
Bài tập toán hôm nay khó quá. : roses_are_rosie
Cậu có giỏi toán không? : roses_are_rosie
Chỉ mình đi. : roses_are_rosie
-L-: Mình không giỏi đâu.
Hiểu rồi. : roses_are_rosie
Cậu đang làm gì vậy? : roses_are_rosie
-L-: Không làm gì cả.
Đã ăn cơm chưa? : roses_are_rosie
-L-: Chưa.
Là đây. Chuyện ngớ ngẩn khiến Chaeyoung phiền lòng. Chaeyoung có thể cảm nhận được việc Earth hành xử rất lạ. Cậu ấy trả lời tin nhắn ngắn ngủn mà không hề đùa giỡn hay trêu chọc cô giống như Earth mà cô từng biết. Điều đó làm Chaeyoung hoang mang.
Cô sợ là Earth chán nói chuyện với cô rồi.
Cô phải thừa nhận là...
Cô đã nghiện nói chuyện với Earth.
Earth, mình sẽ hỏi thẳng cậu. : roses_are_rosie
Có chuyện gì à? : roses_are_rosie
Chaeyoung quyết định nói thẳng. Nếu Earth đã chán nói chuyện với cô, cô sẽ rút lui. Cô không muốn làm bạn mình thấy khó chịu.
-L-: Không có.
-L-: Mọi chuyện vẫn ổn.
Cậu có vẻ lạ lắm : roses_are_rosie
Sao cậu không nói cho mình biết đang xảy ra? : roses_are_rosie
Mình đã làm gì khiến cậu khó chịu à? : roses_are_rosie
Chaeyoung không biết Earth học trường nào, nhưng mà Earth nói cậu biết mọi chuyện xảy ra ở trường của Chaeyoung vì có người kể cho cậu ấy nghe. Đôi khi xinh quá cũng khiến nhiều người ghen ghét. Chaeyoung sợ Earth nghe được điều gì đó không hay và không đúng về cô.
-L-: Không có, không có gì đâu, thật đấy.
'Không có gì đâu' của cậu ấy càng khiến Chaeyoung hoài nghi.
Earth, bọn mình có phải là bạn nhau không? : roses_are_rosie
Dù mình không biết cậu là ai, cậu vẫn là bạn mình. : roses_are_rosie
Mình hỏi vì mình quan tâm cậu. : roses_are_rosie
Mình vui vì cậu là bạn mình. Mình thấy thoải mái khi nói chuyện với cậu. : roses_are_rosie
Cậu có thấy thoải mái khi nói chuyện với mình không? : roses_are_rosie
Nếu không thì cũng không sao đâu. : roses_are_rosie
Chỉ cần nói cho mình biết và mình sẽ không làm phiền cậu nữa. : roses_are_rosie
-L-: Không phải vậy mà.
-L-: Mình vô cùng thoải mái khi nói chuyện với cậu.
-L-: Và mình rất vui khi cậu sẵn lòng làm bạn với mình.
-L-: Dù mình là người khô khan, cậu vẫn nói chuyện với mình.
-L-: Mình biết cậu thấy khó chịu khi mình hầu như không trả lời hay bắt đầu cuộc trò chuyện.
-L-: Mình xin lỗi.
-L-: Nhưng mình làm vậy bởi vì mình quan tâm cậu.
-L-: Mình nghĩ thật không hay khi bọn mình nói chuyện quá thân.
Sao lại thế? : roses_are_rosie
-L-: Mình sợ người yêu cậu hiểu lầm.
-L-: Anh ấy sẽ không vui nếu biết bọn mình hay nói chuyện với nhau.
-L-: Mình không muốn cậu cãi nhau với bạn trai.
Bạn trai á? : roses_are_rosie
Khoan đã. Cậu đang nói tới ai vậy? : roses_are_rosie
-L-: Không phải cậu đang hẹn hò với đàn anh cùng trường à? Nghe nói anh ấy đẹp trai lắm.
Cậu nói anh Kai à? : roses_are_rosie
-L-: Ừ.
Nguồn tin của cậu đã nói gì với cậu? : roses_are_rosie
Ừ thì anh Kai có đang tán mình. : roses_are_rosie
Đúng là anh ấy rất đẹp trai. : roses_are_rosie
Nhưng mình không có hẹn hò với anh ấy hay với ai cả. : roses_are_rosie
Mình độc thân vui tính. Mình muốn nói chuyện với ai thì nói. : roses_are_rosie
Nói với nguồn tin của cậu là đừng có tung tin đồn nhảm! : roses_are_rosie
-L-: Ơ, nếu anh ấy đẹp trai thế kia...
-L-: Thì sao cậu không hẹn hò với anh ấy?
Mình không hẹn hò với người ta vì vẻ bề ngoài. : roses_are_rosie
Nếu không thì mình đã không làm bạn với người xí trai như cậu rồi. : roses_are_rosie
-L-: Sao cậu biết mình xí trai?
-L-: Mình đẹp nghiêng thùng đổ nước luôn nhé.
Vậy gửi ảnh cậu cho mình xem đi anh giai. : roses_are_rosie
Đừng có mà khoác loác. : roses_are_rosie
-L-: Không được.
-L-: Cậu sẽ 'đổ' mình mất.
Ảo tưởng sức mạnh ghê. : roses_are_rosie
-L-: Tất nhiên rồi.
-L-: Mình còn tự 'đổ' mình nữa là.
Ói thật chứ. : roses_are_rosie
Nói vậy nhưng Chaeyoung đang thấy rất vui, cảm giác như Earth của ngày trước đã quay trở lại.
Cậu đau lòng thế rồi giờ đã thấy ổn chưa? : roses_are_rosie
-L-: Rồi.
Lần sau có gì phiền lòng phải nói với mình nhé Earth? : roses_are_rosie
-L-: Được.
-L-: Chaeyoung...
Hửm? : roses_are_rosie
-L-: Thế giờ cậu không để ý đến ai à?
Sao thế? : roses_are_rosie
-L-: Mình hỏi vậy thôi.
Không phải bây giờ. : roses_are_rosie
Giờ mình không muốn quen ai cả. : roses_are_rosie
Không thể bị làm phiền được. : roses_are_rosie
Mình thấy thoải mái khi độc thân thế này. : roses_are_rosie
#cảm_thấy_xinh_đẹp : roses_are_rosie
-L-: Okay.
-L-: Tốt.
Tốt cái gì cơ? Chaeyoung âm thầm thắc mắc.
Nếu mình thích ai đó, mình sẽ nói cho cậu trước mọi người, được chưa? : roses_are_rosie
-L-: Cậu không cần làm vậy đâu.
-L-: Mình không muốn biết.
Ơ, tên lưu manh này.
-L-: Mình không muốn cậu thích ai hết.
***&***
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip