Chương 76: Chân tướng chính là...
"Trí Tú cũng là nữ tử!"
Ô Ô...Ta ho khan một cái! Ô Ô...Bản công tử dưới tình thế cấp bách liền biến thành người nói đớt, lại không cẩn thận cắn trúng lưỡi một cái, cuối cùng đem nước miếng của mình chảy ra, quả thực nhanh rơi xuống trình độ chết lâm sàng.
Đại mỹ nhân nhanh đưa tay đến vỗ vỗ lưng ta, đưa trà đến giúp ta thuận khí, uống vào mới phát hiện mùi máu tươi trong miệng không còn nồng đậm. Tin tức này quá kinh người lại quá mức khiếp sợ, sợ đến mức bản công tử hồn đều phải bay lên trời, thảo nào! Thảo nào chưa từng nghe thấy trên người Trí Tú có cổ khí khàn đặc của nam tử, ngược lại mỗi lần đều ngửi thấy mùi hương thơm ngát, thế nhưng Trí Tú lần này hương vị không quá giống, dường như là loại xạ hương lần trước cha mang từ biên quan về, không phải mùi hương mát lạnh hoa mai.
Nói đến mát lạnh hương hoa mai, vẫn là trên người đại mỹ nhân có vị đạo tương đối giống vị đạo trên người Trí Tú lần trước, cổ hương vị đạm nhạt mà ưu nhã, nếu so vị đạo trên người hai người bọn họ, chỉ đem ưu điểm này ra cũng đủ làm tôn lên vẻ thoát tục của các nàng, thật sự là quá thoát tục!
Đúng là thoát tục trong thoát tục, hay là trở lại hiện thực một chút, bản công tử nghi ngờ lại sinh ra càng nhiều, ta phát hiện điểm đáng ngờ cùng điểm mù thời điểm, ta cảm thấy mình càng ngày càng giống Hà Nam. Ai! Thật sự là không phải ta muốn nói, tại sao ta lại thông minh như vậy nha, cái gì cũng đều suy nghĩ được then chốt, đại mỹ nhân còn nói ta ngốc, hô hô, nhất định là bởi vì bản công tử quá chói mắt kèm theo bộ dáng bên ngoài đầy dụ hoặc, cho nên nàng không cảm giác được bản công tử bên trong chan chứa giống như Trường Giang và Hoàng Hà biển rộng thao thao bất tuyệt thông minh cùng trí tuệ, tốt đẹp bên ngoài cư nhiên ngăn trở đại mỹ nhân tìm hiểu bản chất chân thật của bản công tử, khuôn mặt đẹp chân chính là một loại này lỗi, thiên a! Ta có tội!
"Ngươi có khỏe không?"
"Khụ ân, ta hiện tại được rồi. Thế nhưng Thái Anh nói, có một số việc ta không hiểu."
Khi còn bé phu tử có nói qua, không hiểu thì cứ hỏi, ta vẫn đem câu đó nhớ rất kĩ. Chính là dũng cảm đặt câu hỏi khí thế đặc biệt vang dội, có thể nói là vượt qua tưởng tượng của ngươi, như bản công tử từ nhỏ cũng rất thắc mắc vì sao mình sinh ra, nhưng vấn đề này cha và nương không đáp, không thì nói ta chính là từ khe đá chui ra ngoài, bởi vì bản công tử thực sự quá mức tò mò, vì vậy dùng hai chuỗi mứt quả và tất cả những thứ tốt trên người đem đi dụ dỗ hai người đệ đệ đến hỏi cha nương, cha nương cũng chỉ là nói cái gì tảng đá sinh, cây cối sinh, hai người đệ đệ vẫn kiên trì đào bới, mà bản công tử thì trốn ở ngoài cửa nghe trộm.
Ai biết hai người đệ đệ chẳng những lớn lên không giống bản công tử soái, đầu cũng không tốt như ta, cuối cùng làm cha nương phát giận, phạt không cho bọn họ ăn cơm, còn phạt quỳ gối trước bàn thờ tổ tông, sao chép 'Ta sai rồi' một nghìn lần, ngu xuẩn quả nhiên cũng không biết bị lợi dụng, hết lòng vì người là một chuyện có đạo lý, còn cầm lấy tài sản sở hữu của bản công tử không thương tiếc, thế nhưng không biết thủy tinh châu kia là ta từ trong tay người khác thắng về!
Nói chung, đặt câu hỏi rất đáng sợ, nhưng ta nghĩ đại mỹ nhân ôn nhu như vậy, nàng cũng không đến mức nghiêm phạt ta đi! Vậy thì ta đánh bạo, quyết định hỏi tiếp!
"Ngươi nói đi."
"Trí Tú nói nàng thụ thương, vậy nàng là vì sao thụ thương a? Chẳng lẽ là bài bạc thiếu nợ?" Đang nói đến đó, trên mặt đại mỹ nhân liền sinh ra hai rặng mây đỏ.
"Nàng vốn không có bị thương, sau đó mới bị thương." Ẩn? Bị thương liền bị thương, lý do gì mà mặt đỏ?
"Bị thương lúc nào?"
"Nàng nói là mới quen biết Trân Ni cô nương, đại khái là ba ngày trước."
"Như vậy chính là Trân Ni ra tay đả thương nàng?" Làm sao có thể? Trân Ni làm như vậy làm gì?"
"Đây. . . Cũng đúng." Đại mỹ nhân ấp úng, muốn nói lại thôi.
"A! Ta hiểu rồi, nhất định là Trí Tú đêm thành thân 'yêu' Trân Ni, muốn đối Trân Ni dùng sức mạnh, nhưng cuối cùng là Trân Ni làm cho bị thương."
Cỡ nào phán đoán suy luận có đạo lý!
"Kim Trí Tú không có thành thân." Đại mỹ nhân trái lại phản bác suy luận của ta.
"Nhưng ngươi không phải nói Trí Tú thành thân sao?" Cô nương, lời nói trước sau mâu thuẫn không đồng nhất không thú vị, hừm!
"Đó là Phác Trí Tứ." Phốc! Đây là đáp án....
"Kim Trí Tú không có thành thân, người thành thân chính là Phác Trí Tú, người vừa gặp ngươi là Trí Tú, nàng không có mất trí nhớ, bởi vì trên thực tế có hai người Trí Tú."
Lúc này đang lưu hành tên Trí Tú sao? Nếu nói như vậy, tên Trí Tú trong suy nghĩ của bản công tử cách cước bộ càng ngày càng xa, xa đến ngay cả xe ngựa phía sau đuổi theo đều không kịp, như vậy cũng tốt, có thể duy trì độc lập hình tượng, cỡ nào tính cách hình tượng!
"Đúng vậy."
"Ngô? Ta nghĩ thật là loạn, vấn đề cũng thật nhiều, , ngươi vẫn còn chưa nói cho ta biết Trí Tú rốt cuộc làm sao chữa lành vết thương?"
Vòng tới vòng lui vẫn là quay về điểm xuất phát.
"Đúng là Trân Ni đối với nàng dùng sức." Đại mỹ nhân giả vờ trấn tỉnh.
"A, ẩn? Cái gì? Trân Ni đối với Trí Tú dùng sức? Đây..." Được rồi! Ta cũng lúng túng.
Hết nữa ngày, kết quả sư huynh đại mỹ nhân bị thương là bởi vì Trân Ni dùng sức, cho nên gì gì đó địa phương bị thương, thế nhưng nàng thoạt nhìn hết thảy đều hoàn hảo a! Sinh khí dạt dào, cũng không có cảm giác buồn bực, ngược lại là Trân Ni nâng má đờ ra, lại không ăn cái gì, hại ta tưởng nàng bị người ta dùng sức mạnh, sách sách sách! Người không thể xem bề ngoài, chân tướng vĩnh viễn xem ra chỉ có một!
Mà ta rốt cuộc minh bạch, nguyên lai bây giờ không chỉ lưu hành tên gọi Trí Tú, còn lưu hành cô nương xinh đẹp đối với một gã khác tuấn tú đẹp trai nữ tử dùng sức mạnh, lưu hành như thế làm cho kẻ khác cảm thấy sung sướng, ta thấy tận mắt một người trong đó, cũng hoàn một người, huống hồ ta một thân quần áo cắt xén Lạp thị sản phẩm, bản công tử cảm thấy mình chính thức bước vào thế giới thời thượng, ở đây còn thay Lạp thị quảng cáo: Lạp thị cho ngươi biết được như thế nào gọi là thế giới thượng lưu! Hoan nghênh gia nhập hàng ngũ sản nghiệp Lạp thị!
Vì vậy đáp án làm ta chấn động, bản công tử mặc dù tâm trí kiên cường cũng cần thời gian tiêu hóa, trước đổi đề tài thư giãn tâm tình.
"Cho nên Trí Tú nữ sư huynh của ngươi ở trên giường của Trân Ni, sau đó ngươi có thêm người ca ca tên gọi Trí Tú." Đúng rồi! khẳng định là như vậy.
"Nằm trên giường Trân Ni đúng là sư huynh ta, thế nhưng ta còn có một vị ca ca tên Trí Tú"
"Gì chứ? Đó không phải sư huynh Trí Tú của ngươi thì còn là ai?"
"Ngươi nói thử xem?"
Đại mỹ nhân đúng là bị Điệp Thúy và Mặc Yên làm hư, bởi vì nàng học theo các nàng trợn trắng mắt, hơn nữa còn là dùng sức cái loại đó.
Để cho bản công tử trợn trắng còn lợi hại hơn rất nhiều so với người bình thường, cái đầu nhỏ thông minh của bản công tử ngẫm lại: Trí Tú và đại mỹ nhân quan hệ tốt trên mức bình thường, ta nguyên bản còn tưởng rằng Trí Tú đúng là ca ca đại mỹ nhân, lẽ nào...lẽ nào Trí Tú là đối tượng thành thân trước đây của đại mỹ nhân đúng không? Cuối cùng là bởi vì nguyên nhân nào đó mà không thể thành thân? Càng nghĩ càng có khả năng, khẳng định cũng là bởi vì bọn họ bình thường thân cận, cho nên trên người Trí Tú có loại đục ngầu hơi thở nam tử cũng bị đại mỹ nhân tẩy sạch, thậm chí lây dính trên người đại mỹ nhân hương vị độc hữu chính là Mai Hương. Ngươi xem đi! Đại mỹ nhân xinh đẹp như vậy, trên cái thế giới này có thể làm cho nàng áo cơm không lo quan gia công tử ca không phải số ít, tuy rằng bản công tử trời sinh hào quang chói mắt, thế nhưng cho đến lúc thành thân không cùng đại mỹ nhân gặp mặt, nàng làm sao có thể nguyện ý gả cho ta?
Nhất định là bởi vì Trí Tú hay chạy theo ta chơi đùa, trở về nói với đại mỹ nhân, đại mỹ nhân lập tức thay lòng đổi dạ đem lòng yêu hoàn mỹ bản công tử, vì vậy từ bỏ Trí Tú đến gả cho ta, sau đó Trí Tú bởi vì không cam lòng đại mỹ nhân thay lòng đổi dạ gả cho ta, cho nên nổi cơn điên chạy đi cưới người khác, ta biết trực giác của ta luôn đúng, thảo nào đại mỹ nhân trước đó có lời muốn nói với ta, ta còn tưởng rằng nàng mang thai, hóa ra nàng lúc đó muốn nói với ta chính là chuyện xưa. A! Ưu tú và vân vân, trời sinh sẽ đeo lên lưng rất nhiều tội nghiệt, giống như là đại mỹ nhân bỏ qua ưu tú Trí Tú để chọn rất ưu tú bản công tử, tuy rằng lòng ta đối với Trí Tú không có ý tứ, nhưng ta tuyệt đối không đem đại mỹ nhân chấp tay tặng cho bất luận kẻ nào!
Suy nghĩ một chút, ta liền không nhịn được nắm lấy hai tay đại mỹ nhân.
"Thái Anh nói đúng, ngươi yên tâm, ngươi đã từ bỏ Trí Tú, lựa chọn vô luận là ngoại hình hay là bên trong bản công tử đều tốt, ta ngoại trừ tán thưởng ngươi có nhãn lực vô cùng tốt, còn muốn nói với ngươi, vô luận như thế nào, ta tuyệt đối không đem ngươi tặng cho kẻ khác, ta xin thề!"
Vô cùng cao hứng chính là, lần nào không có dấu vết sét đánh a! Ngay cả lão thiên cũng thừa nhận ta si tình! Thời điểm này muốn tìm được người vừa si tình vừa mỹ mạo cộng thêm một thân tài hoa, đếm tới đếm lui chỉ có một người bản công tử!
Đại mỹ nhân dường như có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh phục hồi tinh thần quay lại nắm lấy hai tay của ta.
"Thế nhưng trước kia ngươi nói, nếu như ta tìm được người khác hợp ý, ngươi nguyện ý viết hưu thư cho ta, để cho ta có thể tái giá?" Nàng cười khanh khách, coi như tâm tình tốt.
"Ai nha! Trước kia là trước kia, bây giờ không tính."
"Nhưng là có người trên hôn thư viết 'Ngăm xưng khanh tâm, ngoại toại khanh ý'"
"Thì đúng là nguyện vọng của ta rời đi, ngươi cũng muốn như vậy mà đúng không?
"Không được! Ta sẽ không để ngươi rời đi."
Đùa gì thế?! Không thể!
Đại mỹ nhân cười cười, tay vân vê loạn tóc của ta.
"Ta đáp ứng ngươi, trừ phi chết, bằng không sẽ không ly rời khỏi ngươi, thế nhưng ta có một điều kiện."
"Hảo." Có thể nghe được những lời này của đại mỹ nhân, một trăm điều kiện ta cũng đáp ứng.
"Ngươi phải nỗ lực thêm mới được a!"
"Ta sẽ!" Cơ hội tốt như vậy không đáp ứng thì bản công tử chính là đại ngu ngốc.
"Ta còn có chuyện muốn nói với ngươi."
"Chuyện gì?"
"Ta không có vứt bỏ Trí Tú, Trí Tú cũng không có vứt bỏ ta, ta chính là Phác Trí Tú, Phác Trí Tú chính là ta."
"Làm sao có thể?" Ta vẫn cảm thấy đại mỹ nhân đang nói đùa.
"Ta và ngươi lần đầu gặp mặt là ở ven hồ, thay ngươi trông chừng cô nhi và lão nãi nãi, thời điểm ngươi và Trân Ni cãi nhau ta đi tìm nàng, ngươi cầm ngọc bài đổi ngà voi kết thân với ta..."
Đại mỹ nhân bắt đầu liệt kê sự việc, bao gồm những chuyện ta và Trí Tú kể chuyện bát quái lớn nhỏ, đem ngọc bài lấy ra cho ta xem, thậm chí thời điểm chúng ta bí mật đi chơi, kể ra rõ ràng địa điểm, những chuyện vụn vặt, nếu như không phải là bản thân Trí Tú, đúng là không có khả năng biết được rõ ràng như vậy, ta rốt cuộc tin.
Đại mỹ nhân còn tính toán nói tiếp, ta thân thủ đem ngón tay điểm trụ trên môi nàng, ngăn cản nàng nói tiếp, bởi vì trong lòng ta hiện tại lấp đầy rất nhiều chuyện kinh ngạc.
"Làm sao vậy?" Đại mỹ nhân nghi ngờ mở mắt to.
"Chậm, chuyện này ngày mai nói sau, hiện tại có chuyện trọng yếu hơn muốn làm."
"Chuyện gì?"
Ta ôm ngang hông đại mỹ nhân.
"Ở thời điểm cảm xúc dâng trào, ta nghĩ chúng ta hẳn là nên thực hiện một cái thê thê nghĩa vụ."
Thổi đèn, ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip