Chương 20: Tết
Cô rất thích chụp ảnh chợ hoa ngày tết, nên luôn canh những ngày 28 hoặc 29 âm để đi chụp, nhưng hai hôm đó nhà lại gói bánh chưng nên đành phải đợi tới hôm nay. Cô đạp con "bạch mã" già nua của mình quanh đường cái, lâu lâu dừng lại chụp vài tấm ảnh. Đã 30 tết rồi nhưng số người đi sắm tết vẫn không giảm, từng lớp từng lớp người nối đuôi nhau đến nghẹt cứng. Cảnh tắc đường này ở thành phố C nhiều vô kể, nhiều đến mức khiên cô khó chịu, nhưng không hiểu sao khung cảnh hiện tại lại không khiến cô bực bội, ngược lại nó còn khiến cô thấy hào hứng, lại có hương vị đặc trưng của ngày tết, trên xe là những bịch bánh, bịch mứt, có những người tay còn bê thêm một chậu hoa cúc, hay là những chậu mai chuẩn bị nở rộ, có khi là cầm những cành hoa đào. Rất đẹp, rất náo nhiệt và rất Tết.
Trong khi cô hào hứng, vui vẻ với cảnh kẹt xe này, thì hắn ngồi sau mang theo bản mặt khó hiểu và có chút bực bội. "Đông đúc, ồn ào, chen lấn, lại toàn khói bụi. Có quái gì mà cô ấy thấy hào hứng, lại còn gì mà hương vị Tết cơ chứ? Hừ", nhưng nói đi cũng phải nói lại, ai biểu hắn cứ đòi đi cùng làm gì cơ chứ.
Ngắm nghía một hồi, cô chợt nảy ra ý tưởng, cô ghé vào một gian hàng ven đường, chọn tới chọn lui được hai chậu hoa bó xôi, liền bắt hắn ngồi sau ôm một chậu, còn một chậu nhờ người ta mang đến nhà mình. Mặc dù hơi tiếc tiền, nhưng nhìn thấy hắn chật vật với chậu hoa là to tướng kia là niềm đau xót khi mất tiền kia đã bay đi thật xa."Ahahahaha, đáng đời".
Cô thì vui sướng, còn những người xung quanh lại thấy kì lạ, không hiểu sao cái yên xe bé tẹo kia, lại không có dây cột mà cô gái này cứ khăng khăng đòi tự mang về, mặt lại còn rất vui sướng, đúng là kì quặc.
Đêm nay vẫn như những ngày 30 tết mọi năm, cô phụ mẹ bày biện mâm cúng, sau khi xong xuôi thì nằm ì trên ghế sofa, trên bàn đã bày biện đầy đủ các loại bánh mứt cho ngày tết, bên cạnh là một lon Red bull ướp lạnh và một hũ hạt dưa. Vừa nhâm nhi vừa xem Táo quân thì quá tuyệt vời rồi.
Đối với một số người, Táo quân thật nhạt nhẽo, vô vị, nhưng đối với cô nó lại rất hay, nó phản ánh đúng những việc xảy ra trong năm cũ, không những vậy, đối với cô Táo quân còn chính là hương vị đặc trưng, không thể thiếu của đêm 30 Tết.
Sau khi tất bật bày biện mâm cúng trước sân, thì ba mẹ cô cũng ngồi xuống sofa, cùng nhau thưởng thức Táo quân của năm nay.
Họ hàng nội, ngoại nhà cô đều không ở đây, nên cô chỉ biết lượn đi lượn lại quanh nhà để giết thời gian. Giao thừa chuẩn bị tới, nhà cô kéo nhau lên sân thượng ngồi, bên trên đã bày sẵn bàn và ghế để tiện cho việc xem pháo hoa. Nhà cô chỉ có một tầng nhưng ba cô lại xây thêm sân thượng ở trên, nghe thì có vẻ điên rồ, nhưng thực ra mọi thứ đều có mục đích của nó. Vì lo ngại rau củ bên ngoài có quá nhiều thuốc trừ sâu, quá nhiều chất độc hại nên ba cô đã trồng rất nhiều rau củ quả ở đây. Hầu hết rau quả ở đây đều được gửi xuống cho cô. Và một phần công dụng nhỏ bé khác của sân thượng chính là để đêm giao thừa cả nhà cô lên đây xem pháo hoa cho tiện, đỡ phải ra ngoài kia chen chúc, moahahaha, ba mẹ cô thật chu đáo. Mọi người yên vị ở chỗ ngồi của mình, mẹ tựa vào người ba, cô ngồi cạnh hắn, hạnh phúc ngập tràn. Còn gì vui hơn khi được đón giao thừa cũng những người mình yêu thương, khuôn mặt nhỏ bé ngập tràn hạnh phúc, khoe môi khẽ nở nụ cười nhẹ.
Tuy trong lòng hắn không mấy vui vẻ khi nghĩ tới gia đình mình, nhưng nhìn cô gái nhỏ của hắn vui vẻ hắn cũng vui lây, khóe môi khẽ nhếch.
"Bụp bụp bụp", khi chùm pháo hoa đầu tiên nở rộ cũng là lúc cô quay sang hôn lên môi hắn, trong miệng lầm bầm "Khi pháo bông đâu tiên nở rộ được hôn người mình yêu sẽ khiến cả hai được ở bên nhau suốt đời". Còn người nào đó sau khi nghe cô nói vậy không kìm chế được mà ở nụ cười nhẹ, đáy mắt hiện lên sự chế nhạo vì sự ngây thơ của cô nhưng bao trùm trong đó lại là sự hạnh phúc khiến cả khuôn mặt hắn rạng rỡ trong đêm tối.
Những chùm pháo hoa xanh đỏ tím vàng cứ thế thay phiên nhau nở rộ trên bầu trời, cô khẽ tựa vào vai hắn, mẹ có ba, còn cô có hắn, chưa năm nào cô thấy hài lòng như năm nay. Đúng như câu hát trong bài Tết đoàn viên: "Quà nào bằng gia đình xum họp. Tết nào vui bằng tết đoàn viên."
Có rất nhiều nhà, sau khi xem xong pháo hoa sẽ đi chùa chờ phát lộc, còn nhà cô sẽ quây quần bên nhau cùng ăn bữa ăn giao thừa, cố chia nhau ăn hết một con gà, tặng nhau những lời chúc năm mới, cụng nhau li rượu vang đầu năm. Sau khi ăn xong cũng lag lúc cô mong chờ nhất! Đó chính là nhận tiền lì xì. Rồi thì gọi điện cho ông bà hai bên chúc tết, xong xuôi thì gọi cho An An.
Đầu bên kia vừa bắt máy, cô đã phấn khích nói, "An An, NĂM MỚI VUI VẺ, VẠN SỰ NHƯ Ý, SỚM CƯỚI CHỒNG."
"HAHAHA, BỐI HY, NĂM MỚI VUI VẺ, SỚM THU PHỤC ĐƯỢC ÂM HỒN KHÔNG TAN KIA." - An An vừa cười vừa nói, bên kia khá ôn ào, có lẽ nhà cô nàng đang ăn giao thừa. Nhà An An cũng giống nhà cô, cũng cùng xem pháo hoa, rồi cả nhà quây quần bên nhau ăn bữa ăn đầu năm, chỉ khác là sau khi ăn nhà nó sẽ đi chùa nhận lộc và cầu may mắn.
Sau khi xong xuôi, ai nấy về phòng mình đi ngủ, trên môi là nụ cười vui vẻ.
___
Mới 7 giờ sáng mà cô đã tỉnh giấc, cô tình ngồi dậy nhưng nhìn thấy người bên cạnh vẫn đang ngủ say nên cũng đành nằm im trong vòng tay ấy. Bàn tay không chịu yên kia lại bắt đầu làm loạn trên mặt hắn, này thì lông mày, này thì đôi mắt cương nghị, này thì hàng lông mi cong vút, rồi cái mũi cao thẳng, rồi đến đôi môi căng mọng kia. Đôi môi tuy nhợt nhạt, nhưng nó lại khiến cô cảm thấy phát cuồng, mắt cứ nhìn chằm chằm vào đôi môi cùng với sự do dự. Sau một hồi do dự tới lui, cô quyết định đưa môi mình chạm nhẹ vào môi hắn như chuồn chuồn lướt nước, cảm thấy vẫn không đủ, cô nàng lại tiếp tục hôn nhẹ như thế, mãi hôn mà chẳng để ý tới người nào đó đã tỉnh dậy và nhìn chằm chằm mình. Thấy cô làm việc chăm chú quá, hắn lại cũng không nỡ phá đành phải giả vờ ngủ tiếp, dù sao thì bị ăn đậu hủ ngay mùng một cũng không tệ đi. Khi cảm thấy no nê, cô mới lấy tay sờ nhẹ lần cuối rồi mới an phận rời giường, để lại ai kia với khuôn mặt lưu luyến, "thật chẳng bỏ bèn gì sất"; nhưng nghĩ tới bộ dạng lấm lét, miệng bất giác nở nụ cười tươi rói, rồi cũng rời giường theo cô gái nhỏ của mình.
Hôm này cô chọn cho mình một chiếc áo dài cách tân tay lửng màu đỏ với hàng nút bọc vải đen xéo từ cổ xuống gần nách phải, hai bên cánh tay là hai bông hoa với ng đường kim khâu rất tỉ mỉ; đi kèm với áo dài là một chiếc quần vải màu đen. Mái tóc đen tuyền được tết gọn để qua một bên vai, trông cô có phần hiện đại mà cũng rất truyền thống. Bởi vì theo quan niệm của người xưa, mùng một mặc màu đỏ thì cả năm đều đỏ và đều gặp nhiều may mắn.
Hương nhang và hương hoa ly hoà quyện vào nhau cùng lan tỏa khắp nhà, cô thích nhất là được ngửi hương vị này.
Trên bàn ăn bày đủ các món ngày tết, một dĩa bánh chưng cắt cẩn thận để lộ ra lớp nhân dày dặn đi kèm với một chén dưa kiệu, thịt đông dưa muối, chả giò muối tiêu, nhìn thôi đã thấy thèm. Cả nhà lại một lần nữa quây quần bên nhau, cùng thưởng thức bữa cơm ngày đầu năm. Ăn uống xong xuôi, cả nhà cùng lên phòng khách mở cửa để đón vị khách đầu tiên đến thăm nhà.
_____________
Vậy là trong một buổi sáng, tui đã hoàn thành chương 20 để kịp đón tết, với 1606 từ tehe~ và đây cũng là chương cuối cùng của năm nay.
Mới đó đã 30 tết rồi, mọi người đã chuẩn bị đón tết xong chưa? Còn tui, sau khi viết tâm sự và đăng chương mới lên là phải đi lau nhà đây huhu :(.
Đối với mình tết là ngày đoàn tụ, là ngày mọi người trong gia đình quây quần bên nhau. Cùng nhau xem Táo quân, cùng chờ thời khắc giao thừa tới là đã rất tuyệt rồi. Còn mọi người thì sao nhỉ? ;)
Lời cuối:
NĂM MỚI VUI VẺ!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip