☀️ Chương 40: Ngày đầu tiên của Đậu Đậu ở mẫu giáo☀️
🕰 Buổi sáng đầy lo lắng
Tiếng chuông báo thức vang lên.
An Chiêu bật dậy, vội nhìn sang bên phải: Lục Trạm vẫn còn nằm, tay vắt ngang eo cậu.
Cậu khẽ dịch ra, tim đập nhanh:
"Hôm nay... Đậu Đậu đi học rồi..."
Đậu Đậu mới 3 tuổi, bé xíu, mềm mại như cục bông.
An Chiêu chưa bao giờ nghĩ ngày này đến nhanh như thế.
Trong phòng bên cạnh, Đậu Đậu ngồi bệt trên giường, ôm thỏ bông, mắt còn ngái ngủ.
An Dương – giờ đã là "anh trai lớn" 6 tuổi – mặc đồng phục tiểu học, hăng hái chạy qua:
"Dậy thôi em! Hôm nay em đi học đó!"
Đậu Đậu dụi mắt, miệng ngáp:
"A... a... con không đi..."
🍳 Bữa sáng đặc biệt
Dưới bếp, Lục Trạm đã chuẩn bị bánh sandwich cắt hình gấu, thêm ly sữa ấm.
An Chiêu lo lắng chỉnh lại tóc cho con, hỏi:
"Có sợ không?"
Đậu Đậu nhìn ba nhỏ, mếu máo:
"Ba nhỏ... không đi học với con sao?"
Trái tim An Chiêu nhói lên.
Cậu cúi xuống hôn nhẹ lên trán bé:
"Ba nhỏ và ba lớn sẽ đưa con đến tận cửa lớp, nhưng sau đó con phải tự chơi nhé."
An Dương xen vào, giọng "ông cụ non":
"Không sao đâu! Anh cũng đi học, em cũng đi học, ba nhỏ sẽ chờ ở cổng."
🚗 Trên đường đến trường
Xe vừa rời biệt thự, Đậu Đậu ngồi ghế an toàn, tay ôm chặt thỏ bông.
An Chiêu quay đầu nhìn con, cố giấu vẻ lo lắng:
"Trường có nhiều đồ chơi lắm, còn có cầu trượt, xích đu..."
Đậu Đậu vẫn mím môi, mắt ươn ướt.
Bé nhỏ quá... nhìn như chỉ cần chạm nhẹ sẽ vỡ mất.
Lục Trạm giữ tay An Chiêu, trấn an:
"Không sao, con cần học cách rời ba mẹ vài tiếng."
An Chiêu thở dài, gật đầu. Nhưng trong lòng, cậu chỉ muốn ôm con cả ngày.
🎈 Cổng trường mẫu giáo
Trường mẫu giáo được trang trí rực rỡ, bong bóng nhiều màu, thảm đỏ trải từ cổng vào.
Tiếng nhạc thiếu nhi vang lên vui vẻ.
Đậu Đậu níu chặt tay áo ba nhỏ, chân run run:
"A... a... con sợ..."
Cô giáo mỉm cười, cúi xuống:
"Chào Đậu Đậu! Con vào chơi nhé? Có rất nhiều bạn chờ."
😢 Giọt nước mắt đầu tiên
Vừa bước chân vào lớp, Đậu Đậu quay đầu nhìn lại, nước mắt trào ra:
"Ba nhỏ... ba nhỏ đừng đi..."
An Chiêu muốn chạy tới ôm con, nhưng bị cô giáo nhẹ nhàng ngăn lại:
"Lần đầu nào cũng vậy, nhưng để con tự lập nhé."
An Dương đứng cạnh, nghiêm túc nói với em:
"Đậu Đậu! Làm anh trai con tự hào nhé! Anh cũng đi học mà."
Đậu Đậu khóc nấc, thỏ bông rơi xuống sàn.
An Chiêu bật khóc theo, lấy tay lau nhanh nước mắt.
Lục Trạm xoa vai cậu, giọng dịu dàng:
"Anh ở đây với em. Chỉ vài tiếng thôi."
🕰 Buổi sáng dài nhất với ba nhỏ
Sau khi rời trường, An Chiêu cứ nhìn đồng hồ:
"Mới 9 giờ... sao lâu quá..."
Cậu mở điện thoại, xem ảnh con, lướt bình luận fan:
"Ba nhỏ cố lên! Đậu Đậu sẽ quen thôi mà!"
"Nhìn Đậu Đậu khóc tội quá..."
🌼 Tan học – khoảnh khắc ấm áp
Buổi chiều, cả nhà quay lại trường đón bé.
Đậu Đậu được cô giáo dắt ra, mắt còn hơi đỏ nhưng tay vẫn ôm thỏ bông.
Vừa thấy ba nhỏ, bé chạy ào đến, giọng ngọng nghịu:
"Ba nhỏ... con ngoan..."
An Chiêu cúi xuống, ôm chặt con, nước mắt lại rơm rớm:
"Ừ... Đậu Đậu ngoan lắm!"
An Dương xoa đầu em, cười đắc ý:
"Em thấy chưa? Không có gì đáng sợ mà!"
🍰 Bánh thưởng và câu chuyện dễ thương
Trên đường về, An Chiêu ghé tiệm bánh ngọt mua bánh kem nhỏ có hình thỏ.
"Thưởng cho Đậu Đậu vì đã dũng cảm đi học nhé!"
Đậu Đậu chớp mắt, cắn một miếng, vụn bánh dính mép.
Bé quay sang ba lớn, bập bẹ:
"Ba lớn... ăn cùng..."
Lục Trạm cười, cúi đầu cắn một miếng nhỏ:
"Ngon, cảm ơn con."
📸 Fan lại "lụi tim"
An Chiêu quay vlog ngắn đăng lên Weibo:
Đậu Đậu ôm thỏ bông, tựa đầu vào ba nhỏ, miệng vẫn còn dính kem.
An Dương đứng sau, giơ tay chữ V.
Bình luận bùng nổ:
"Trời ơi, Đậu Đậu khóc mà đáng yêu quá!"
"Ba nhỏ rơm rớm nước mắt kìa..."
"Gia đình nhỏ này thật hạnh phúc..."
🌙 Góc nhỏ của gia đình: Kết thúc một ngày dài
Tối đó, Đậu Đậu ngủ nhanh trong lòng ba nhỏ, An Dương nằm bên kia, cũng mệt rũ.
An Chiêu nhìn hai bé, thì thầm:
"Chỉ cần các con khỏe mạnh... ba nhỏ chịu khổ chút cũng đáng."
Lục Trạm siết vai cậu, khẽ nói:
"Anh và em cùng nhau... sau này sẽ còn nhiều ngày đầu tiên nữa."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip