50. Đánh quái, chăm Liễu Thanh Ca, dạy đệ tử (2)
Đấu trường Bách Chiến Phong.
Dương Nhất Huyền vừa bị đạp xuống từ trên đài thi đấu đúc từ đá huyền vũ, thầm nhủ đây là lần thứ hai mươi bảy từ sáng tới giờ rồi, quy quy củ củ nén đau bò dậy.
Phía trên đài cao, mỹ nam tử áo tím đứng dưới ánh mặt trời xế trưa rực rỡ, Tử Điện trên tay lập lòe từng tia sáng màu tím chói mắt, tóc bay bay, vạt áo bay bay, như thiên tiên thoát tục.
Chỉ cần vị thiên tiên này không mở miệng ra thì tốt rồi!
- Lên đây, một lần nữa!
Chúng đệ tử Bách Chiến Phong vây quanh xanh lét mặt, thực sự hoảng đến muốn kêu cha gọi mẹ.
Dương Nhất Huyền bặm môi, phủi sạch bụi đất trên quần áo, một bước nhảy lên đài thi đấu.
Giang Trừng thu hồi Tử Điện, hỏi hắn:
- Đã hiểu chưa?
Dương Nhất Huyền gật đầu, lễ phép đáp lại:
- Khi tấn công không được quên phòng thủ. Khi vung kiếm, vùng cạnh sườn là vị trí dễ nhận tấn công nhất. Dùng kiếm đối kháng với trường thương hoặc roi cần cẩn thận khi cận chiến...
- Lại đây làm lại cho mọi người nhìn một lần.
Dương thiếu hiệp vâng mệnh lao tới. Một lát sau, lại bị đạp xuống khỏi đài cao, đào ra một cái hố hình người trên mặt đất.
Chúng đệ tử vây quanh mặt cắt không còn giọt máu.
Lần thứ hai mươi tám.
Một đệ tử chừng hơn mười tuổi, mới nhập môn chưa lâu, sợ đến mức mồ hôi đầy người, thì thào:
- Ta muốn gặp Liễu phong chủ! Ta không muốn huấn luyện kiểu này!
Đám đệ tử vây quanh đều đồng dạng một biểu tình thấu hiểu và đồng cảm!
Hai tháng nay, Bách Chiến Phong mỗi ngày đều huấn luyện, mỗi ngày đều ăn đập!
Dù rằng ngày trước dưới trướng Liễu phong chủ cũng đồng dạng là kiểu huấn luyện ngày ngày ăn đập, nhưng Liễu phong chủ trước nay đều để đám đệ tử tự đánh với nhau, bản thân thường sẽ chỉ đối chiêu với một vài người mạnh nhất, vì thế đám đệ tử mới nhập môn chưa từng bị đánh đến thê thảm như bây giờ!
Hiện tại, Giang tông chủ giống như là ngơi tay một chút sẽ liền không an tâm, lôi đám đệ tử Bách Chiến Phong ra mỗi người đối luyện một lần, từ cao đến thấp, không chừa một ai, ngày nào cũng như ngày nào! Còn thừa thời gian, lại tới, vòng lại đối luyện tiếp một vòng, từ sáng sớm cho đến tối khuya!
Từ trên đài cao, Dương Nhất Huyền lại bị đạp xuống, lần thứ ba mươi.
Giang Trừng bực bội quát:
- Đổi người khác, tới đây!
Đám đệ tử phía dưới xanh lét mặt.
Trong cả đám, chỉ duy nhất có Dương Nhất Huyền được đích thân Liễu phong chủ nhận làm đệ tử, trực tiếp chỉ dạy. Hắn tới không nổi, ai dám tới?
Giang Trừng nhìn đám đệ tử xanh lét mặt đứng vây quanh, không ai dám lên, hừ một tiếng:
- Hay là tất cả các người cùng lên một lượt? Thế nào?
Đám đệ tử xung quanh thật sự muốn gào khóc:
- Liễu phong chủ, van xin người mau mau tỉnh lại! Người một ngày chưa tỉnh, Giang tông chủ lại nôn nóng không yên trút hết lên đầu chúng con! Bách Chiến Phong sẽ sớm chết sạch không còn một mống đệ tử nào mất!
Liễu Thanh Ca đương nhiên không nghe được đệ tử nhà mình đang khóc lóc kêu gào van nài lão nhân gia ngài mau tỉnh ngoài kia.
Mà không chỉ có đệ tử Bách Chiến Phong khóc lóc kêu gào, Thiên Thảo Phong cũng sắp sửa bị bức phát điên rồi.
Theo thông lệ từ xưa đến nay, Liễu Thanh Ca bình thường một năm sẽ có mười một tháng bôn ba bên ngoài giang hồ thách đấu, đánh đông đánh tây đánh nam đánh bắc. Số thời gian một năm hắn lưu lại Bách Chiến Phong cơ hồ tổng cộng chỉ vỏn vẹn chừng một tháng. Mà một tháng đó, Thiên Thảo Phong là nơi rõ hơn bất cứ ai. Hễ Liễu Thanh Ca nhàn rỗi quay về dạy bảo đệ tử phong mình, là y như rằng chúng đệ tử Bách Chiến Phong sẽ tập kích thành đội ùn ùn kéo tới Thiên Thảo Phong trị bệnh.
Nhưng mà lần này, hai tháng liền, không ngày nào đệ tử Bách Chiến Phong không tới giẫm hỏng bậc cửa Thiên Thảo Phong!
Mộc Thanh Phương sớm đã muốn phát điên rồi! Cao xoa bóp, kim sang dược, thuốc cầm máu, thuốc tan vết bầm, thuốc tiệt trùng, thuốc nhanh liền xương, thuốc bổ phổi, thuốc thông họng... cái này cũng không phải từ trên trời rơi xuống có được hay không! Là hắn cùng đệ tử trong phong sớm ngày trồng, tối ngày chăm, tân tân khổ khổ phơi phơi hái hái luyện luyện mới được một lọ!
Thế mà, lượng thuốc chế sẵn dùng cho một năm của hắn đã bị Bách Chiến Phong vét sạch chỉ trong vòng hai tháng!
An Định Phong nhìn tờ chi phí phát sinh tiền mua thảo dược do Thiên Thảo Phong đưa tới đã tăng gấp đôi năm ngoái, sư đệ X – người hiện đang thay Thượng Thanh Hoa đảm nhận chức vụ phong chủ tạm thời lập tức lên cơn đau tim. Hắn ở Nhàn Nhân Cư vừa uống được ngụm trà cho tĩnh tâm, lại thấy một đệ tử ngoại môn Y tất tưởi trở về, báo rằng:
- X sư thúc, huấn luyện hôm nay ở Bách Chiến Phong, kiếm khí đào ra hơn ba trăm cái hố lớn nhỏ quanh Huyền Vũ đài, theo thông lệ trong đêm nay chúng ta phải san lấp xong.
Vị X sư đệ tội nghiệp trực tiếp bị đả kích tới ngất xỉu!
Rồi tới lượt Ngụy Thanh Nguy của Vạn Kiếm Phong lên cơn bạo phát.
Gần đây Bách Chiến Phong đối luyện cái quái gì mà mỗi ngày đều có một đống đệ tử người đầy mùi cao xoa với thảo dược tới tìm hắn bảo trì kiếm, mài lại kiếm, rèn áo giáp, đặt hàng phi tiêu, khiến cho đệ tử Vạn Kiếm Phong tăng ca ngày đêm đều không thể làm xuể! Ngụy Thanh Nguy thật muốn đi tìm Liễu sư huynh nhà hắn mà phàn nàn: Lao động chân tay rất mỏi mệt, phải cho người ta thời gian nghỉ ngơi chứ! Nhưng mà hắn sực nhớ Liễu Thanh Ca còn hôn mê chưa có tỉnh, quyền sinh quyền sát ở Bách Chiến Phong hiện toàn bộ đều ở trong tay của Giang tông chủ!
Cái này, có lý nào người của Thương Khung Sơn lại đi tìm một người ngoài cầu xin đừng huấn luyện đệ tử của Thương Khung Sơn nữa?
Ngụy Thanh Nguy rối rắm nửa ngày, cuối cùng tìm tới Nhạc Thanh Nguyên trưởng môn để phân ưu.
_____________
Nàng dâu mới về chăm chỉ biếu xén quà cáp tiền bối, hậu bối, lại hết lòng hết sức dạy dỗ con riêng của chồng =)) Gả đi một gia chủ thế này, Vân Mộng bắt đầu thấy tiếc (nhẹ) nuối (nợ) rồi đây :v
Này là ảnh kỷ niệm song thập nhất của Weibo phim HH Ma đạo bên Trung (~.~)
Sống có tâm với sư muội vcc :v
https://youtu.be/Rc-KQRfPOek
Đây là FMV Kinh Hồng Nhất Diện của Vong Tiện mà mình mới làm. Tại ai đó tự dưng giới thiệu làm mình nổi hứng đi mần fmv, rồi lại dự định lúc nào rảnh rỗi sẽ đào hố =)) Ai thì tự biết, bắt đền =))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip