Quà tặng
Như thường lệ, sau khi tan học Jungkook bao giờ cũng đến sớm hơn một lúc, đứng đợi Ami ở trước cửa lớp.
Chuông vừa reo, Kim Ami liền nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc với tốc độ bàn thờ rồi phóng ra khỏi lớp, chỉ muốn nhanh chóng gặp được người yêu mình. Vừa ra khỏi cửa, bóng dáng anh quen thuộc đứng dựa lưng vào góc tường đợi cô khiến Ami vui vẻ đến miệng kéo lên một khung cười rạng rỡ.
Trông thấy Ami đi đến, Jungkook đứng thẳng người, anh đưa một tay ra trước ý muốn nắm lấy tay cô.
-"hôm nay học có vui không ?"
-"có ! Ngày nào đi học em cũng thấy vui"
Jungkook vẫn nắm chặt tay cô, anh chau mày khó hiểu với câu trả lời của cô người yêu nhỏ.
-" hôm nay té ở đâu sao ? Bình thường em có thích đi học đâu"
Ami xì một cái, cô chu chu môi, giọng mè nheo
-" vì có anh nên em mới thích đi học..."
Jungkook bỗng nhiên đứng lại, đột ngột cũng khiến cô bị giật ra sau một cái. Anh đưa tay kéo cô lại gần, rồi nhanh chóng cuối xuốnh hôn lên môi cô một cái
-"này ! Đang ở sân trường đấy"
Jungkook tỉnh bơ trả lời
-"đã làm sao ? Người ta về hết rồi"
Hai người cứ thế nắm tay nhau vui vẻ về nhà.
Trên đường về, Ami nhìn hết thẩy người này đến người khác lướt qua mình với mấy món quà trên tay. Cô chợt nhớ ra hôm nay là 8/3. Ami nhìn sang Jungkook dò thám tình hình.
Chẳng lẻ hôm nay anh không có ý định gì sao ?
Jungkook thấy cô bước đi có chút chậm chạp bất thường, anh nhìn xuống mái đầu nhỏ tròn do thấp ngang cánh tay mình.
-" em lại sống ở đâu trên mây rồi Ami ?"
Cô giật mình, rồi nhìn anh ấp úng vài chữ.
-" anh có biết hôm nay là ngày gì không ?"
-"thì là 8/3 mà"
Cô dừng bước, kéo tay anh quay sang đối diện mình. Đôi mắt sáng hửng lên như vừa nhặt được tiền.
À ! Có khi là vui hơn nhặt được tiền.
-" thì sao nữa ?". Jungkook tỉnh bơ mà hỏi cô
Ami chưng hửng ra vài giây. Nếu mà hỏi ngay thì có phải sẽ quê lắm không, cũng sẽ thật kì cục mà. Jungkook có khi lại nghĩ cô là người đam mê vật chất. Mấy suy nghĩ đó đã chặn ngay câu hỏi cô vừa định bụng sẽ thốt ra. Ami đảo mắt, cố tìm ra câu nào lắp vào khoảng không kia.
-"à không ! Ý em định nhắc anh đã mua quà cho mẹ anh chưa thôi"
-" mấy chuyện này cần em phải nhắc sao ? Anh và anh hai đã chuẩn bị từ hôm qua rồi"
Ami như vẫn choè mong thêm chút gì đó từ miệng anh. Ví dụ như "quà của em" chẳng hạn. Nhưng mà đáp trả cô chỉ có mấy câu ấy, vừa đủ với anh nhưng lại hụt hẫng với cô gái nhỏ cô cùng.
Họ tiếp tục tay trong tay về nhà, Ami đấu tranh với mớ cảm xúc hỗn độn trong lòng mình. Vừa muốn mở lời nhưng lại muốn anh tự giác. Dù biết mình không nên dỗi, nhưng là cô vẫn thích dỗi đấy !
Tay cô buông thõng, không còn nắm chặt như lúc đầu. Jungkook lập tức nhận biết tay mình không còn được giữ chặt, liền nhìn sang cô quan sát tỉ mỉ. Nhưng Ami cứ chau mày, miệng lẫm bẩm gì đó. Anh không thể hiểu được, bình thường cô vẫn thường sống trên mây như thế, chỉ biết nắm tay cô, đi bên cạnh, không lên tiếng làm phiền.
Đến trước cổng nhà cô. Ami bước vào trong mà không nói lời nào. Anh vẫn đứng phía sau, nhìn cô vào trong rồi mới an tâm rời đi.
Ami đi đến giữa sân, cô dừng bước. Suy nghĩ gì đấy rồi cô quay lưng. Jungkook giật mình
-" em bị làm sao à ?"
-"anh...anh không có gì muốn nói với em thật sao ?"
Jungkook cũng suy nghĩ một lúc
-" à có !"
Ami hí hửng chạy một phát thật nhanh về phía cổng. Cô mím môi, hào hứng
-" anh mau nói đi ! Em nghe nè"
-"ờ....ngày mai là sinh nhật Youngi huyng, em có muốn đi cùng anh không ?"
Ami thấy khoé môi mình giật giật, hai tay nắm lấy quai cặp chờ đợi ban nãy liền thất vọng buông lơi xuống. Cô chậc lưỡi, thở dài một hơi.
-" mai em muốn ở nhà ngủ, anh đi một mình đi"
Cửa đóng.
Jungkook vẫn đứng đó, anh gãi gãi đầu.
-" lúc vui lúc buồn. Em ấy sống trên mây thật á ?..."
...................
Kim Ami nằm trên giường, mặt mài xám xịt như bị mây đen vây kín. Chung Hee thì ngồi dưới sàn, cầm chiếc điện thoại chụp biết bao nhiêu là hình với món quà trên tay. Người ta cũng có bồ, vậy mà người có quà người không có gì.
Biết trách ai đây ? Vì cô đâm đầu vào một tên vô tâm, một chút tinh tế cũng không có.
-" haiz...chết tiệt !"
-"này, cậu cứ lầm bầm mấy câu chết tiệt đó nảy giờ rồi đấy"
Ami chỉ là bức bối một chút, ganh tỵ một chút mà chửi thầm. Không ngờ lại vô thức nói đi nói lại tận mấy lần.
-" đừng bận tâm tớ ! Cậu có quà của Park Jimin thì thích rồi"
-" Jeon Jungkook không tặng quà cho cậu sao ?"
Ami ngồi dậy, cô đi đến túi xách ở bàn học. Lấy ra mấy cành hoa, rồi thêm vài chiếc bánh, chiếc kẹo lúc sáng. Cô bày nó ra bàn. Chung Hee thấy quà tặng bày ra còn nhiều hơn cả cô, huých vai Ami một cái, trêu ghẹo
-"trời ạ, quà cậu còn nhiều hơn của tớ. Vậy mà mặt mài xám xịt"
Ami chậc lưỡi, quơ tay
-" ừa nhiều thế đấy ! Nhưng là của mấy bạn trong lớp, rồi mấy bạn lớp khác. Jeon Jungkook được cái nịt..."
Ami quay về giường, lười nhác mà lăn ra. Nói chuyện thêm một lúc, cô ngủ quên đo từ bao giờ.
Mơ màng mở mắt, thấy bóng người nam nào đứng ở bàn học, cô nhìn không rõ, cứ nghĩ là Kim Taehuyng. Ami lại tiếp tục nhắm mắt, miệng nói bừa mấy câu
-" em buồn ngủ quá, em sẽ ăn cơm sau mà"
Người kia không trả lời, một lúc sau phát ra tiếng kêu vừa lạ vừa quen khiến Ami bật thẳng dậy. Lạ là nó không phải giọng của Kim Taehuyng, quen là nó giống giọng của Jungkook...
-"mấy món này là ai tặng em ?"
Lúc này mắt cô mới mở hẳn, hoàn toàn tỉnh táo mà biết người kia là ai. Cô nhìn sang mấy thứ trên bàn, rồi à một tiếng
-"là quà của mấy bạn tặng thôi"
-"mấy người đó không biết em đã có người yêu sao ?"
-" gì đấy ? Có người yêu thì không được nhận quà ngày phụ nữ sao ?"
-"không !"
Ami tỉnh ngang, cô thấy ngọn lửa trong lòng lúc chiều chưa dịu đi liền bị khơi thêm lần nữa.
-"không thèm nói với anh !"
-" phụ nữ của ai thì người ấy tặng. Ai cho tụi nó nhận người bừa bãi vậy"
Ami xì một cái.
-" một cành hoa cũng không có. Anh mạnh miệng là giỏi"
-"anh đã tặng rồi"
Ami bất ngờ quay sang
-" tặng bao giờ ? Trong mơ hả ?"
-"lúc sáng hôn em một cái còn gì ?"
Ami đỏ bừng mặt, cô tức điên lên
-" cái đó mà tính là quà sao ? Bộ có lễ anh mới hôn em thôi sao ?"
Jungkook tiến tới lấn cô vào sát vách tường, hai tay chống lên tường khoá chặt cô lại. Rồi ngấu nghiến lấy môi cô mà mút, day dưa một lúc rồi cắn nhẹ mới rời đi.
-"đúng là tức chết em mà. Anh còn chưa kịp tặng em đã nhận của người khác rồi"
Vừa nói anh vừa lấy trong túi ra một chiếc hộp nhỏ, lấy ra một sợi dây chuyền pha lê lấp lánh.
Anh đeo vào giúp cô, hôn lên môi cô một cái
-" 8/3 vui vẻ...em yêu"
Ami mân mê mặt dây chuyền trên tay, cô mím môi, không giấu được nụ cười của mình.
-"em tưởng là anh quên rồi"
Jungkook nhéo má cô một cái
-" anh chỉ định tạo bất ngờ một chút. Ai ngờ em lại suy nghĩ vớ vẩn. Khờ ơi là khờ"
-"em biết lỗi rồi, sau này em sẽ không như vậy nữa. Em yêu Jungkook nhất"
Cô ôm lấy anh, miệng liên tục mè nheo. Jungkook một tay choàng qua ôm lấy cô vào lòng, tay kia xoa mái đầu cô. Mắt ngó qua mấy cành hoa trên bàn, lòng có chút khó chịu.
-" sau này không được nhận quà bừa bãi đâu đấy ! Anh mà biết sẽ bẻ tay hắn"
Ami ậm ừ gật đầu. Giờ cô chỉ biết ngắm sợi dây chuyền trên tay, mấy lời kia hoàn toàn không để ý. Kể cả Jungkook cho hết chúng vào thùng rác vẫn không bận tâm
Trách người vô tình như thế. Nhưng Jungkook vốn là rất để ý mấy chuyện nhỏ nhặt. Anh thậm chí còn lên kế hoạch trước. Ngoài sợi dây chuyền lấp lánh kia, còn có cả bó hoa rất to đặt dưới nhà.
Jungkook đúng là đáng yêu chết đi được !
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip