Chương 18: Sức Mạnh Của Linh Hồn

Cơn gió dữ dội thổi qua khu rừng, cuốn đi những chiếc lá mục, tạo nên những tiếng rít như những linh hồn đang kêu gào trong cơn tuyệt vọng. Mặt đất rung chuyển nhẹ dưới chân Ling, những cây cổ thụ cao ngất như sẵn sàng gãy đổ dưới sức ép của những âm thanh ma quái và quyền lực bí ẩn. Bóng tối đen đặc bao phủ khu rừng, chỉ có ánh sáng từ hai con người đứng giữa là lấp lánh, như ngọn lửa đối diện với cơn bão. Orm đứng im, tay nắm chặt tay Ling, ánh mắt không hề rời khỏi bóng dáng người phụ nữ trong chiếc áo choàng đen, mà dường như từ trong tâm hồn ấy, một sức mạnh vô hình đang lan tỏa ra xung quanh.

Bà đồng vẫn đứng đó, miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo, nhưng lúc này, cái nhìn trong mắt bà ta không còn sắc bén mà bắt đầu có chút lo lắng. Từng bước, từng hơi thở của Ling như đang thức tỉnh một sức mạnh nào đó mà bà ta không thể kiểm soát được. Bà ta chưa từng nghĩ rằng Ling lại có thể thức tỉnh một sức mạnh như vậy. Mắt bà ta chợt ánh lên sự hoảng sợ, đôi tay run run, tựa như bị sức nặng của linh hồn đang kêu gọi.

“Ngươi thực sự tin rằng ngươi có thể chống lại ta?” Bà đồng cười nhạo, nhưng âm thanh của bà ta có chút đứt quãng, như thể đang cảm nhận được một thứ gì đó thay đổi. Những vết nứt nhỏ xuất hiện trên lớp vải đen bao phủ cơ thể bà ta, như thể sự chống cự của bà đang bắt đầu yếu đi. Bà ta không thể hiểu nổi tại sao Ling lại có thể mạnh mẽ đến vậy. “Ngươi chỉ là một người bình thường, một diễn viên không hề có khả năng gì đặc biệt. Ngươi không thể chống lại sức mạnh của ta!”

Ling không đáp lời. Cô cảm thấy cơ thể mình như bừng tỉnh, như thể những ký ức của quá khứ không còn bị chôn vùi nữa, mà bây giờ chúng trào lên mạnh mẽ, rõ ràng hơn bao giờ hết. Tình yêu và sự phản bội, cái chết và sự phục sinh, tất cả như một cơn lốc cuốn lấy cô. Mỗi lần hít thở, cô cảm nhận được linh hồn mình hòa vào với Orm, như một vòng tròn bất tận, không thể tách rời. Những linh hồn của những người đã khuất trong quá khứ, những người đã từng yêu thương, những kẻ thù, tất cả đều đang tập hợp lại, trở thành một phần của cô và Orm. Chính điều này là sức mạnh mà bà đồng đã cố gắng ngăn cản từ lâu.

“Bà có thể giết tôi, có thể khiến tôi quên, nhưng bà không thể lấy đi tình yêu của tôi dành cho Orm,” Ling nói, giọng cô giờ đây không còn run rẩy mà mạnh mẽ, kiên quyết. Cô quay mặt về phía Orm, ánh mắt không rời. “Tình yêu ấy sẽ phá vỡ tất cả.”

Orm nhìn cô, sự yêu thương và tự hào trong ánh mắt của cô khiến Ling cảm nhận được sự kết nối mạnh mẽ giữa họ. “Đúng vậy. Em không cô đơn nữa, Ling. Chúng ta là một.”

Những lời của Orm như một lời tuyên thệ, không chỉ với Ling mà còn với cả thế giới này. Mọi thứ xung quanh dường như lắng lại, không còn những cơn gió ầm ầm nữa, chỉ có tiếng tim đập của hai người hòa vào nhau. Nhưng bà đồng lại đứng sững, đôi mắt lóe lên sự tức giận. “Ngươi dám…” Bà ta định lên tiếng, nhưng đột nhiên một luồng ánh sáng rực rỡ từ cơ thể Ling bùng nổ, như mặt trời sáng chói. Một sức mạnh không thể tưởng tượng nổi tỏa ra từ Ling, chiếu sáng khắp khu rừng, mạnh mẽ đến mức những cơn gió cũng không thể ngăn cản.

Bà đồng lùi lại một bước, sắc mặt tái xanh. Cái vòng tràng hạt trên cổ tay bà đồng bắt đầu nóng rực, như bị thiêu đốt. Những ký tự cổ xưa trên mặt đất xung quanh họ sáng lên, vẽ ra một vòng tròn ánh sáng bao phủ cả hai. Ánh sáng từ Ling không chỉ phản chiếu ánh sáng mặt trời mà còn mang theo sức mạnh của tất cả những linh hồn đã chết, những linh hồn đã từng là bạn, là kẻ thù, là tình yêu của cô và Orm trong kiếp trước. Những linh hồn ấy hợp nhất, tạo thành một lực lượng không thể cưỡng lại.

Bà đồng lùi lại, đôi mắt mở to trong hoảng hốt. “Không… không thể nào…” Mặc dù bà ta đã chuẩn bị cho tất cả những tình huống có thể xảy ra, nhưng bà chưa bao giờ nghĩ rằng Ling lại có thể đạt được một sức mạnh vượt qua được cả những thế lực mà bà đã vất vả gây dựng suốt bao nhiêu năm. Lúc này, bà ta không thể tiếp tục cười nhạo hay chế giễu nữa. Đối mặt với ánh sáng tỏa ra từ Ling, bà ta nhận ra sự thất bại của mình là không thể tránh khỏi.

Ling không dừng lại. Cô giơ tay ra, lòng đầy quyết tâm. “Bà đã giữ linh hồn của chúng tôi quá lâu. Đã đến lúc chúng tôi tự do.” Giọng cô vang lên trong không gian tĩnh lặng của khu rừng, đầy sức mạnh và thách thức.

Ngay lập tức, một trận cuồng phong nổi lên từ vòng tròn sáng, cuốn tất cả những bóng đen xung quanh vào trong. Những bóng ma ấy gào thét, nhưng không thể chống lại sức mạnh của ánh sáng thuần khiết. Mỗi linh hồn đã từng bị bà đồng vướng vào giờ đây đều có cơ hội được giải thoát. Những linh hồn đó không còn là bóng ma vô hình mà trở thành những cơn sóng năng lượng mạnh mẽ, dồn dập, giải phóng tất cả những cơn giận dữ và đau đớn suốt bao nhiêu năm qua.

Cả khu rừng chấn động, mặt đất như rung chuyển dưới chân họ. Cơn gió dữ dội quét qua như cơn bão, cuốn đi mọi thứ cản trở, những cành cây gãy đổ, những tảng đá nứt vỡ. Một luồng ánh sáng sáng rực xuyên qua bầu trời đen kịt, làm sáng bừng cả khu vực xung quanh. Dưới ánh sáng ấy, mọi thứ trở nên lạ lẫm và kỳ diệu, như thể thế giới này đang được tái sinh, được làm mới.

Bà đồng kêu lên một tiếng thét vang vọng, giơ tay lên, cố gắng kháng cự lại, nhưng sức mạnh từ chiếc vòng hạt người không thể bảo vệ bà ta lâu hơn nữa. Từng ngón tay bà ta run rẩy, máu từ cổ tay nhỏ xuống, rơi vào từng viên hạt người. Những viên hạt này lấp lánh, như đang hấp thụ sinh lực từ cơ thể bà ta, nhưng chúng cũng không thể chống lại sức mạnh của tình yêu mà Ling và Orm đang tạo ra.

“Chị sẽ không dừng lại,” Orm nói, đôi mắt cô sáng lên như ánh sao trong đêm tối. “Em sẽ bảo vệ chị, bất chấp mọi thứ.” Cô quay lại nhìn Ling, ánh mắt đầy yêu thương và tự tin. Mọi sự lo lắng trong lòng cô đều biến mất. Không còn gì có thể ngăn cản họ nữa.

Ling nhìn Orm, cảm nhận được sự kết nối mạnh mẽ giữa họ. Không còn gì có thể chia cắt họ, không còn gì có thể ngăn cản tình yêu của họ. Mọi thứ mà bà đồng đã làm, mọi sự sắp đặt mà bà ta nghĩ là sẽ xóa bỏ họ, giờ đây chỉ còn lại những mảnh vỡ. Họ đã vượt qua tất cả. Tình yêu của họ là sức mạnh vĩ đại nhất, không thể bị tiêu diệt.

Với một cú chạm nhẹ, Ling và Orm kết nối linh hồn mình một lần nữa, một làn sóng năng lượng mạnh mẽ từ hai người tỏa ra, bao phủ cả khu rừng và xuyên qua trái tim bà đồng. Một cơn bão chớp sáng lên từ đỉnh trời, xé toạc màn đêm. Mọi vật xung quanh như bừng sáng lên, nhưng tất cả lại nhanh chóng tan biến khi linh hồn của bà đồng đã bị xé nát, những bóng đen tan biến, không còn sức sống. Cả không gian xung quanh như đã được giải thoát khỏi một gánh nặng lâu dài.

Khi cơn bão dừng lại, không gian xung quanh lặng im. Những âm thanh của cơn bão, của những linh hồn kêu gào, giờ đây đã biến mất, chỉ còn lại sự yên tĩnh và bình yên. Ánh sáng từ Ling vẫn chiếu sáng, nhưng nó giờ đây nhẹ nhàng, ấm áp, giống như một ngọn đuốc soi sáng trong đêm tối. Không còn ánh sáng sắc lạnh của sự giận dữ, mà là một tia sáng của sự yêu thương, sự bình yên. Orm thở phào nhẹ nhõm, nhìn vào Ling với ánh mắt yêu thương.

“Chúng ta đã làm được,” Orm nói, giọng cô đầy cảm xúc. Đó là một câu nói đơn giản, nhưng lại chứa đựng tất cả những cảm xúc, những sự nỗ lực, và sự hy sinh mà cả hai đã trải qua. “Chúng ta đã chiến thắng.”

Ling mỉm cười, ánh mắt cô sáng lên, tựa như những ngôi sao trong đêm tối. Cô nhìn Orm và nói, “Vì chúng ta là một.” Cô cảm nhận rõ ràng sự kết nối vĩnh cửu giữa hai linh hồn, không có gì có thể phá vỡ được nữa.

Cả hai đứng đó, giữa khu rừng, giữa những ký ức và quá khứ đã được gỡ bỏ. Đoạn đường phía trước vẫn còn nhiều thử thách, nhưng giờ đây, họ không còn sợ hãi. Tình yêu của họ đã mạnh mẽ, và không gì có thể phá vỡ được nữa.

Khi những cơn mưa cuối cùng cũng ngừng rơi, bầu trời Chiang Dao trong sáng, như một trang giấy mới, sẵn sàng cho những câu chuyện tiếp theo.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip