Chương 74,75

Chương 74

Tuy rằng rất muốn kéo dài thời gian trở về để thực hiện lời hứa lấy thân báo đáp, nhưng Trần Mỹ Linh không có gan đến mức đi khiêu chiến với Quảng Linh Linh, cô chào hỏi đạo diễn và nhân viên công tác, sau đó mang Phương Hồi nhìn như có vẻ bình tĩnh nhưng trong nội tâm lại như lửa đốt trở về khách sạn.

Ngồi ở trong phòng, mười mấy phút sau, rèm cửa dày kéo lại thì không nói, ngay cả đèn cũng không bật.

Từ lúc tối hôm qua Quảng Linh Linh nói cho cô biết là cô ấy follow cô, Trần Mỹ Linh sợ bỏ lỡ tin gì, dưỡng thành thói quen mỗi ngày phải lên Weibo một lần. Nhưng cô cố tình tránh tìm kiếm tin tức của bản thân, mà chỉ lướt xem tin tức ở trang chủ của mình, về cơ bản, thì đó được coi như là tài khoản trong công việc, chỉ tập trung tin tức về các diễn viên ngang hàng, sau đó là một số nhà sản xuất, nhà làm phim và các ca sĩ khác, nhà soạn nhạc trong giới. Tuy chỉ lướt ngẫu nhiên như vậy, nhưng lại thấy tin tức có liên quan đến cô và Quảng Linh Linh.

Lai Ảnh LYYV:

Mấy ngày không xem Weibo liền thành tối cổ, hiện tại phương tiện truyền thông quá là buồn cười đi, cho dù không có tin đồn giữa các nàng, thì cũng sẽ có tin đồn về tôi đi, không phải tôi cùng lão Quảng càng có cảm giác CP sao? Chuyện bóng gió gì cũng có thể lấy ra xào tới xào lui, bên ngoài gió lớn, cẩn thận cái miệng của mình.

Lai Ảnh về nước đã một thời gian, cô còn một đống chuyện còn chưa xử lý xong, bị sứt đầu mẻ trán đủ kiểu, vẫn không thể liên lạc được cho hai người Quảng Trần, bữa mời cơm cũng phải trì hoãn. Mấy ngày trước vừa gửi đi một bài viết chân thành, xuất phát từ đáy lòng, ghi lại tình cảm của cô và chồng trong nhiều năm qua, đã gây xúc động cho đông đảo người hâm mộ và người qua đường, thông thường fans của nữ diễn viên cũng không bằng fans nữ của nam diễn viên. Nhưng với sức chiến đấu đáng kinh ngạc ở trong thời gian dài, phần lớn người hâm mộ đều dần dần chấp nhận và chúc phúc cho cô.

Theo lý thuyết, cô là đang trong giai đoạn nhạy cảm, không nên công khai đăng bất kỳ cái gì lên Weibo, nhưng chính cô lại bình thản nói. Trần Mỹ Linh nghĩ: Lai Ảnh và Quảng Linh Linh quả thật là bạn tốt của nhau.

Tuy Lai Ảnh không có bối cảnh hùng hậu như Quảng Linh Linh, nhưng cô cũng là người đứng đầu trong giới giải trí, thực lực không thể khinh thường, vào ngành này gần mười năm, giành lấy hai chiếc cúp ảnh hậu, cho dù có gặp rủi ro, cô vẫn được các nhà làm phim yêu thích và săn đón, khản giả vẫn bỏ tiền ra xem tác phẩm của cô.

Phải ở vị trí cao hơn để không sợ những điều này.

Trần Mỹ Linh lại lần nữa kiên định về suy nghĩ đó.

Đang nghĩ ngợi, tiếng chuông di động vang lên, Trần Mỹ Linh cho rằng đó là Quảng Linh Linh, không nhìn vào màn hình điện thoại, trực tiếp bắt máy, thành thục hô lên: "Quảng lão sư."

"Cái gì mà Quảng lão sư, tôi là lão sư của em nè." Bên điện thoại truyền đến một tiếng trêu chọc hoàn toàn khác với giọng nói lạnh lẽo của Quảng Linh Linh.

Trần Mỹ Linh đem điện thoại nhìn rõ, thoải mái cười nói: "Chị Lai Ảnh, em vừa mới có hẹn cùng Quảng lão sư gặp mặt, không có chú ý. Chị tìm em có chuyện gì vậy?"

"Còn có chuyện gì khác, nhìn thấy tin tức liền gọi đến an ủi em."

"Em không sao, chị gọi điện thoại cho Quảng lão sư sao?"

"Cô ấy có cái gì mà phải an ủi, Tiết Dao sẽ xử lý hết." Lai Ảnh nói, "Thuận tiện thông báo cho em biết, chuyện của chị bên này cũng không khác mấy, nhưng suy xét hiện tại em đang trong giai đoạn nhạy cảm, tạm thời không thể đi thăm em."

Nếu đối tượng mà Lai Ảnh đang nói chuyện là một người khác, cô sẽ cân nhắc từng chữ một mà nói, nhưng là Trần Mỹ Linh, cô biết Trần Mỹ Linh chắc chắn sẽ hiểu ý của cô là không muốn gây phiền toái cho cô ấy, quả nhiên Trần Mỹ Linh cũng nói: "Vâng, em cũng có ý vậy, chị không nói thì em cũng sẽ nhắc nhở chị."

Hai chân Lai Ảnh giãn ra, bắt chân vào nhau trên ghế sofa, mái tóc đen dài rũ xuống, cô không nói gì, mặt ôn nhu cười.

Trần Mỹ Linh: "Chị Lai Ảnh, em vừa xem trên Weibo của chị, em đọc xong muốn khóc rồi nè, lại lần nữa thật tâm chúc phúc cho chị cùng anh Triệu Tuấn."

"Không phải là chị viết." Lai Ảnh cười

"Hả?"

"Chị chỉ viết phác thảo thôi, là Tiết Dao chỉnh sửa lại cho trau chuốt đó."

Lai Ảnh lấy ngón trỏ cuộn cuộn mái tóc dài của mình, sau đó cười Trần Mỹ Linh, cho rằng cô ấy vào nghề lâu như vậy mà vẫn còn ngây thơ: "Weibo là vũ khí cho bản thân để biện minh và thu hút fans, làm sao có thể tùy tiện đăng gì là đăng, tình cảm chân thật là phải có, nhưng người trau chuốt lại bài viết thì càng phải có, những bài viết chân tình như thế này sẽ dễ dàng lấy lòng được công chúng, phải nên viết cái gì mà khiến người ta đọc vào là phải rơi nước mắt, ngậm ngùi."

Đối tượng từng khóc lóc rối tinh rối mù lên với di động – Trần Mỹ Linh: "......."

Bên kia truyền đến tiếng cười vui sướng của Lai Ảnh.

Trần Mỹ Linh giận dữ nói: "Chị cười lại khiến em muốn nổi giận."

"Không cười, hahaha, em thế nào lại đáng yêu như vậy, thật tiếc là bây giờ không có ở bên cạnh, không thể tận mắt thấy bộ dạng lúc em khóc nhè, với lại chị cũng đã thấy em khóc bao giờ đâu."

Trần Mỹ Linh không muốn để ý đến cô ấy nữa.

Lai Ảnh cười đủ rồi, ngả lưng trên ghế sofa, dùng tay làm gối đầu, nhìn đèn chùm cổ điển ở trên đỉnh đầu mình, lạnh lùng nói: "Trần Mỹ Linh, chị sắp hủy hợp đồng."

"Không có biện pháp nào khác để cứu vãn sao?"

Lai Ảnh cười lạnh: "Công ty của chị từ đầu tới cuối không có làm công tác truyền thông gì cả, còn tìm mọi cách để nhấn chìm chị xuống, ngay cả khi chị chuyển đi nơi khác, cũng không có khả năng để cứu vãn, nếu không có lão Lục giúp chị, chắc chị đã sớm chìm từ lâu rồi, em biết mà, ở trong giới này, một nghệ sĩ mà bị chìm rồi thì khó mà có thể nổi trở lại. Làm sao mà còn có thể ở đây mà ngồi trò chuyện vui vẻ chứ?"

Trần Mỹ Linh có nghe nói qua chuyện này, có nghệ sĩ nào muốn rời khỏi công ty đại diện, nếu công ty đó không muốn người nghệ sĩ đó kiếm tiền, họ sẽ trực tiếp bôi nhọ, sẽ dùng cách thức "không chiếm được thì sẽ hủy hoại" người đó.

Trần Mỹ Linh trầm tư, hỏi: "Sau khi hủy hợp đồng, chị có tính toán gì?"

"Tự mình thành lập một studio làm việc, nhưng trong hoàn cảnh bây giờ của chị, là đang thiếu nhân lực, còn không chắc nữa, không chừng sẽ mượn lão Quảng vài người, sau đó sẽ lấy danh nghĩa là studio của lão Quảng."

"Tại sao không trực tiếp vào studio của Quảng lão sư?" Trần Mỹ Linh kỳ quái hỏi, cô ấy và Quảng Linh Linh không phải là bạn bè tốt với nhau sao?

Lai Ảnh nghe tới thì chột dạ: "Chị mới không đi, quản sự phòng làm việc của cô ấy là Tiết Dao, chính là quỷ hút máu đó, chị mà đi chắc bị cô ấy hút máu khô rồi quá, chỉ cần không làm gì quá phận thì lão Quảng đều mặc kệ. Chị nhớ... em còn bao lâu nữa thì tới hạn hợp đồng?"

"Chưa đến một năm."

"Có muốn hay không cùng nhau đi? Hai chị em tốt chúng ta, cùng nhau làm việc, chiếu cố lẫn nhau, danh nghĩa của chị em lại có thể tùy tiện dùng." Lai Ảnh tung ra lời mời gọi.

Trần Mỹ Linh là một người rất trọng tình nghĩa, vẫn luôn ghi nhớ ơn của Tần Mộ, chần chờ nói: "Em nghĩ lại rồi, Tần tổng ở công ty em xem em như là em gái, em... thật xin lỗi."

"Được rồi," Lai Ảnh nói, "Nhưng chị nói thẳng, công ty của em quy mô quá nhỏ, đối với phát triển của em là bất lợi, phải là công ty lớn như Diệu Thế, Tinh Quang, hoặc là bản thân phải có công ty riêng. Chị kiến nghị nên là có công ty riêng, chính mình làm chủ, không cần phải chia lợi nhuận, nếu chị nhớ không nhầm, bình thường thì nghệ sĩ 3, đại diện công ty 7 thì phải."

".....Vâng. Công ty đại diện 7, em 3."

"Nếu em cảm thấy băn khoăn, có thể chủ động đề nghị giúp bọn họ có thêm người mới, thường thì khi em đề nghị thì em phải hỗ trợ tài nguyên cho người đó, nhưng khi người mới lên chỗ cao hơn rồi, bản thân em sẽ bị trì trệ. Hợp đồng mà chị ký thì có một tiêu chí khác, là lợi nhuận chia đôi, nếu như không có tiêu chí này, thì chị vẫn suy xét mở studio khi hợp đồng hết hạn, lại có quyền tự chủ hơn."

"Em sẽ suy nghĩ." Trần Mỹ Linh biết cô nói có đạo lý, thậm chí là lý trí của cô là hoàn toàn đồng ý với Lai Ảnh, hiện tại cô rất mệt mỏi khi phải may áo cưới cho người khác, tiền ít hơn một chút cũng không quan trọng, hoàn cảnh làm việc thì khá tốt, nhưng nếu cứ tiếp diễn về sau... Nếu may mắn có thể cùng Quảng Linh Linh phát triển ra sự tình gì đó, lại không thể vì bản thân mà suy nghĩ ích kỷ được.

"Em suy nghĩ đi, thời gian là một năm, nói dài thì cũng không dài lắm, nên sớm mà chuẩn bị."

"Em.... Quảng lão sư?" Trần Mỹ Linh một tay cầm di động, lập tức đứng lên, ngạc nhiên khi nhìn thấy người đẩy cửa bước vào là Quảng Linh Linh, Quảng Linh Linh tóc dài rũ xuống vai, mặc bộ quần áo dài, cổ V, màu đen, phối hợp cùng với giày xăng đan, toát ra khí chất tiêu sái, một tay cầm kính râm, tựa hồ như vừa gỡ xuống, vẻ mặt lạnh lẽo.

Lai Ảnh thiếu chút nữa là từ sofa ngã xuống: "Quảng Linh Linh? Em không phải là ở phòng của mình sao? Trời ạ!!! Chả nhẽ tin đồn là sự thật? Chị sắp mù rồi, em nói lại lần nữa coiii."

Trần Mỹ Linh không bận tâm mà đáp lại đầu dây bên kia, trầm giọng nói: "Chị trở về rồi."

Quảng Linh Linh đóng cửa lại, nhìn bộ dáng đó của cô, trên mặt tỏa ra hàn khí, hỏi: "Em đang gọi điện thoại với ai vậy?"

Lai Ảnh nghe được giọng nói của Quảng Linh Linh, cô tò mò muốn phát điên rồi, ruột gan cồn cào hẳn lên: "Này này này, các người nên quan tâm tôi chứ, bỏ mặc tôi như vậy là tôi vạch trần các người đó!!!"

Trần Mỹ Linh đưa điện thoại cho cô, trong giao diện trò chuyện hiện lên là Lai Ảnh.

Quảng Linh Linh nhìn thấy liền vui vẻ, nghe được tiếng gào thét bên kia, liền hướng về điện thoại không chút suy nghĩ, mỉm cười, rồi mắng lại: "Tốt lắm đại tiên nhân à, tớ gặp chuyện lại không gọi điện thoại hỏi thăm, còn lựa lúc tớ không có mặt mà gọi điện thoại cho người của tớ, như vậy là sao? Nói cho cậu biết, không có bàn nữa, tuyệt giao, cúp máy đây!"

Nói xong không lưu tình chút nào mà cúp điện thoại của Lai Ảnh.

Trần Mỹ Linh khϊếp sợ.

Quảng Linh Linh đắc ý với vẻ mặt trêu chọc, nói: "Không có gì đâu, mặc kệ cô ấy, chúng ta nói chuyện chính sự."

Trong đầu của Trần Mỹ Linh đều là câu nói "Người của tớ", "Người của tớ" của Quảng Linh Linh, mặt đỏ, tim đập liên hồi, toàn thân liền nhanh chóng sắp nổ tung như pháo hoa, khóe mắt đều mang theo ý xuân của tình yêu nóng bỏng, nào có tâm tư để nói chuyện chính sự, liền chỉ muốn cởi sạch quần áo dâng mình đưa cho Quảng Linh Linh, triệt để muốn trở thành người của cô ấy.

"Lại đây xem cái này." Quảng Linh Linh đem một đống tài liệu đặt lên bàn, đây là Tiểu Tây in ra giao cho cô.

Trần Mỹ Linh muốn cười, nhưng lại không thể cười, cuối cùng chỉ có thể dở khóc dở cười mà hít nhẹ vào một hơi: "Có chút nóng, em đi rửa mặt, xong rồi sẽ xem."

Quảng Linh Linh ngẩng đầu xem nhiệt độ điều hòa, 22 độ, lông mày khẽ nhíu lại một chút, nhưng cũng không nghĩ nhiều, nói: "Đi nhanh đi."

"Dạ."

Trần Mỹ Linh mất hồn mất vía đi toilet, một phút sau, mặt ướt đẫm kéo hồn cô trở về, sau đó thì đứng yên ở góc bàn, dưới ánh mắt của Quảng Linh Linh, đem tài liệu trên bàn mở ra.

Cô lật rất chậm, sau đó càng ngày càng nhanh, mười phút sau, hoàn toàn xem xong.

Quảng Linh Linh thấy cô vẫn luôn đứng, chỉ đơn giản ngồi trên giường, nhường ghế lại cho cô.

Trần Mỹ Linh rõ ràng là không quá tập trung, nhưng mắt lại có chút mỏi, sau khi đóng tài liệu lại, cô mới nhẹ nhàng hỏi: "Xác định là cô ấy chứ?"

"Ừm." Quảng Linh Linh có chút hiểu được tâm tình của cô, nhưng không ủng hộ lắm, bản thân cô là tự vào nghề này, bạn bè sâu đậm không nhiều, chưa từng cảm nhận được cảm giác bị người thân cận đâm vào lưng.

"Đổng Nhã Phi, cô ấy...." Trần Mỹ Linh chậm chạp chớp mắt một cái, nhìn về phía sàn nhà, "Cô ấy cùng em ký hợp đồng với Triều Sở giải trí, ừm.... Bốn năm trước, khi đó bọn em đều chưa nổi, cô ấy so với em tốt hơn chút, em hạng 18 thì cô ấy hạng 17, không có danh tiếng gì cả. Khi đó còn thường xuyên cổ vũ cho nhau, xem đối phương diễn, tuy rằng không nổi, nhưng cũng coi như vui vẻ."

"Em yên lặng hai năm, mà cô ấy so với em lại tốt hơn chút, năm thứ hai khi sự nghiệp dần dần có khởi sắc, có người săn đón, đi ra ngoài cũng sẽ có người vây quanh muốn ký tên, nhưng cô ấy vẫn đối với em rất tốt, còn mang kính râm, đeo khẩu trang dẫn em ra ngoài chơi."

Quảng Linh Linh: "Lúc đó em không cảm thấy tâm lý có chút biến đổi sao?" Trong giới giải trí, người hạng cao giẫm lên người hạng thấp là chuyện bình thường, nếu như là hai nghệ sĩ cùng thời với nhau, thì lại càng dễ dàng so sánh, nói dễ nghe là đồng nghiệp dưới trướng của cùng người đại diện, nói khó nghe là đối thủ cần phải đạp xuống nhất của nhau, là kẻ cướp tài nguyên thông qua người đại diện.

Trần Mỹ Linh lắc đầu: "Không có, lúc đó em rất vui vì cô ấy tới." Cô ấy là nói lời thật lòng, có lẽ mục đích bước vào giới giải trí không đơn giản, Trần Mỹ Linh tâm tư không giống như những người khác, cô ấy kết bạn chỉ vì đối phương có tốt hay không mà thôi.

Quảng Linh Linh khẽ nhíu mày, khích lệ nói: "Em rất xem trọng chuyện ấy." Bất quá đối phương thì không xem như vậy, có lẽ hai người bọn họ thật sự đã từng là bạn bè, Đổng Nhã Phi sau này có nổi tiếng cũng giúp cô ấy một chút, nhưng loại giúp đỡ này như là bố thí của người cao cao tại thượng vậy, một khi Trần Mỹ Linh so với cô ấy nổi tiếng hơn, loại người này, sắc mặt sẽ lập tức biến đổi.

Quả nhiên, Trần Mỹ Linh có nghĩ đến điều đó, lông mày nhíu lại, ánh mắt cũng nhìn về phía xa, toát ra nỗi buồn nhàn nhạt: "Chỉ hai năm trước, bọn em cùng nhau trở thành nghệ sĩ của Tô Hàn, ngay lập tức em được xuất hiện ở trên một số chương trình, sau đó mở ra đỉnh cao trong sự nghiệp diễn xuất của mình, cuộc hẹn đóng phim và quảng cáo nhiều không ngừng, lúc đó rất bận bịu công việc, rất khó khi mời cô ấy đi ăn cơm. Rõ ràng cùng nghệ sĩ của một người đại diện, gặp mặt lại giống như người xa lạ, nhưng khi có chị Tô Hàn, cô ấy lại ra vẻ tốt với em.

Em lúc ấy tuy rất khổ sở, nhưng cũng biết không thể tiếp tục với cô ấy, một đoạn bằng hữu này chỉ có thể tới đây. Liền thuận theo ý cô ấy, không tìm cô ấy nữa. Nếu có được cơ hội tốt, thì để cho chị Tô Hàn giúp cô ấy tranh giành, một số chương trình và phim truyền hình mà em không xếp lịch được, lại có tiềm năng đều đưa cho cô ấy."

"Nhưng cô ấy không nổi?" Quảng Linh Linh hỏi, nếu không thì tại sao vẫn là nghệ sĩ hạng 3, 4 đi.

"Vâng." Trần Mỹ Linh gật đầu nói, "Chị biết đấy, ở trong giới này cần phải có vận khí, thời cơ đến rồi, thì có thể một bước thăng thiên, còn như vận khí không tốt, cho dù cơ hội có tốt cơ nào, cũng sẽ bị cắt đứt thôi."

Quảng Linh Linh nhếch môi, sâu sắc cho rằng, ông trời có đôi khi tàn khốc như vậy, trong giới giải trí, cố gắng nhiều nhất chỉ là chiếm một nửa thành công mà thôi, nửa còn lại phải xem vào thiên ý, xem vào công ty đại diện như thế nào.

"Lúc đó em muốn lấy nhân vật cung nữ này, nguyên nhân em đã nói với chị rồi. Sau đó, em đi xin lỗi Đổng Nhã Phi, cũng vận dụng mối quan hệ của mình, để cho cô ấy có cơ hội tham gia vào một bộ phim truyền hình, vai nữ thứ. Em..."

"Em không nghĩ tới cô ấy không những không thõa mãn mà còn đâm sau lưng em?"

Trần Mỹ Linh nhẹ nhàng gật đầu, lại cúi đầu tự trách nói: "Bất quá chuyện này là do em sai trước, em không nên vì lợi ích bản thân mà cướp đi nhân vật của cô ấy, về tình về lý, em cũng không đúng với cô ấy."

Cô không chú ý liền bị đánh một cái ngay trán, hét "A" một tiếng, che trán của mình lại: "Sao chị lại đánh em?"

Quảng Linh Linh thu tay lại, dùng một loại ánh mắt như xem cô ấy là khuyết tật trí tuệ nhìn cô: "Thật không biết em như nào lại ở trong giới này. Tôi nói cho em biết, loại người này là tiểu nhân điển hình, bạch nhãn lang, ghen ghét người khác phát cuồng, em mặc dù đối tốt với cô ấy nhưng chỉ cần có một chút không tốt, cô ấy sẽ lập tức đạp đổ tất cả những gì trước kia của em."

"Đổng Nhã Phi, cô ấy -----a!"

Quảng Linh Linh đánh người, ra tay nhanh như gió, lần thứ hai "thưởng" cho cô ấy.

Trần Mỹ Linh ủy khuất nhìn cô, không dám nói lời nào.

Quảng Linh Linh: "Là em ngoan cố, cứng đầu, không ai nói cho em biết phải nghe lời người lớn sao? Người lớn còn chưa nói xong, phải ngoan ngoãn lắng nghe. Nói đến chuyện này, người đại diện của em tên gì, Hàn Tô?"

"Tô Hàn." Trần Mỹ Linh yếu đuối trả lời.

"Tôi biết là Tô Hàn, Hàn Tô Hàn thật là đáng trách, nghệ sĩ dưới tay mình cư nhiên lại đấm đá nhau, tôi là nói cô ấy đơn phương yêu em..."

Trần Mỹ Linh vẻ mặt bất đắc dĩ: ".... Chị có thể đổi từ khác không?"

Quảng Linh Linh phục hồi lại tinh thần, cũng phụt cười một tiếng, "Tôi sai rồi, cô ấy mà đơn phương em cái gì, tôi chỉ thấy nghệ sĩ cùng công ty đánh nhau, còn chưa từng thấy nghệ sĩ dưới tay người đại diện nào mà hồ nháo như vậy." Quảng Linh Linh lại nói, "Em cũng không tò mò tại sao một nghệ sĩ tuyến ba như cô ấy, sao lại dám hồ nháo như vậy à? Sao cô ấy lại có năng lực làm tin đồn ầm ĩ như vậy, cũng không sợ sự tình bại lộ, bị công ty phũi bỏ sao?"

Trần Mỹ Linh nghĩ tới một khả năng, hơi mở to ra đôi mắt nhìn cô, đôi mắt tựa như có tầng sương mù, đặc biệt đẹp.

Quảng Linh Linh vừa nhìn thấy ánh mắt của cô, biết cô sẽ đoán được, thấp giọng cười nhạo một tiếng, công bố đáp án: "Cô ấy được người khác bao dưỡng, có chỗ dựa, đương nhiên là sẽ không đem em, người đại diện, hay công ty vào mắt, kim chủ bao dưỡng cô ấy là mười tuyến công ty truyền thông hàng đầu – tiểu công tử truyền thông Diệu Thế."

Trần Mỹ Linh lập tức nhíu chặt lông mày, nói: "Tiểu công tử Dư Khải của truyền thông Diệu Thế? Đó không phải là thiếu gia ăn chơi nổi tiếng trong giới sao? Hắn đổi nữ nhân như thay quần thay áo, Đổng Nhã Phi như nào lại dính vào người như vậy..."

Quảng Linh Linh làm động tác tay, như lại muốn xuất chiêu lần nữa, Trần Mỹ Linh lại che trán mình kín mít, thành tâm hối cải nói: "Em sai rồi, em không nên nghĩ đến cô ấy nữa, em sai rồi."

"Nên như vậy, đồ ngốc nghếch nhà em." Quảng Linh Linh nói, "Cô ấy thông đồng với ai là chuyện của cô ấy, em nên tránh xa cô ấy ra. Còn nữa, nếu cô ấy đối với em không nhân từ, em nên đối với cô ấy bất nghĩa, theo báo cáo, thì cô ấy đã hủy hợp đồng công ty của em, đổi sang ký với Diệu Thế, leo lên cành cao liền hóa thành phượng hoàng, em cái đầu đất này, đừng có nhọc lòng về người ta nữa! Mất công lại chọc vào oan gia, không có ai cứu nỗi em đâu."

Trần Mỹ Linh thấy được một tia quan tâm mơ hồ từ giọng điệu hung dữ của Quảng Linh Linh, trong lòng nổi lên một chút ngọt ngào, ánh mắt sáng ngời nhìn cô.

Quảng Linh Linh kỳ quái hỏi: "Em nhìn tôi như vậy là sao?"

"Quảng lão sư, em hôm nay phát hiện chị thật sự đẹp! Bình thường đã đẹp, hôm nay lại đặc biệt đẹp!"

Quảng Linh Linh khóe miệng hơi cong lên một chút: "Tôi thích nghe lời nói thật lòng."

"Không những đẹp, mà còn có khả năng đặc biệt nữa." Trần Mỹ Linh nói, "Chị muốn làm như thế nào, em đều nghe theo chị."

Quảng Linh Linh không chút áy náy nào đem công lao của Tiết Dao cùng với phòng làm việc ôm lên đầu mình, hư vinh tâm đạt được sự thõa mãn chưa từng có, cô thở ra một hơi, nói: "Bước đầu tôi tính toán như vậy, trước tiên đem các toàn khoản tung tin đồn đi triệt tiêu, tôi có điều tra qua, tài khoản đó được một tiểu hoa đán vung tiền, vừa hay lại là đối thủ cạnh tranh của em, một mũi tên trúng hai đích. Bước thứ hai..."

Trần Mỹ Linh nghe cô chậm rãi nói, đáy mắt xẹt qua một tia phức tạp, chưa tới một ngày, Quảng Linh Linh ngay cả hồ sơ, hợp đồng của Đổng Nhã Phi cũng có thể lấy được, đây tuyệt đối không phải là một studio bình thường trong giới có thể làm được, bối cảnh phía sau cô ấy hùng hậu mà không thể đoán ra được, còn bản thân mình thì sao? Một là nghèo, hai là trắng tay, thứ duy nhất đáng giá cũng chỉ có mỗi cái mạng này.

Cô lần nữa nhận thấy được sự chêch lệnh giữa cô và Quảng Linh Linh là rất lớn.

Quảng Linh Linh làm sao có thể biết được cô ấy lại suy nghĩ vẩn vơ, cô giải thích xong, bỗng nhiên nhìn chằm chằm Trần Mỹ Linh, hỏi: "Em có biết chuyện này nó cho em biết đạo lý gì không?"

Lớp học của Quảng lão sư bắt đầu, bạn học Trần không trả lời được, ngây thơ hỏi: "Biết cái gì cơ?"

"Tốt nhất là nên làm bạn với người nổi tiếng hơn mình, như vậy người ta chẳng những có thể giúp em, mà em cũng không cần phải lo lắng người ta sẽ hại mình." Quảng Linh Linh thẳng thắn nói.

"Ví dụ như chị?" Bạn học Hạ lên tiếng nói.

Quảng Linh Linh gật gật đầu, nghe câu đó càng cười thoải mái hơn: "Em yên tâm, không tới hai ngày thì tin đồn nãy sẽ biến mất với công chúng."

Trần Mỹ Linh cũng cười, cô biết chuyện này sẽ được giải quyết thõa đáng, chỉ cần Quảng Linh Linh vui vẻ, cô liền vui vẻ, những chuyện khác, không cần nghĩ tới nữa.

Cười cười, mặt cô bỗng nhiên đơ lại, đáy lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác tội lỗi.

Cô nhớ tới một câu nói được lan truyền rộng rãi, rất thích hợp với tình huống trước mắt mình và Quảng Linh Linh.

--- Tôi xem người là bạn, người lại có tâm tư với tôi?




Chương 75

Trái tim của Trần Mỹ Linh lại nhảy loạn xạ, không thể không chế được suy nghĩ trong lòng của mình, thậm chí bắt đầu khó chịu, Quảng Linh Linh lại giơ tay "thưởng" cho cô một cái.

Đau nhưng thật ra lại không đau, Trần Mỹ Linh lúc này hoàn toàn ngây ngốc, cô cái gì cũng chưa nói, như thế nào lại chọc cô ấy cơ chứ, chả nhẽ cô ấy có thuật đọc tâm?

Quảng Linh Linh hoạt động gân cốt, cười rất tùy ý: "Cảm giác không tồi, thiết đầu công của em lại có tiến bộ rồi."

Trần Mỹ Linh: "....."

"Thiết đầu công" là ngay buổi thư vai đầu tiên, do Trần Mỹ Linh quá mức khẩn trương nên đập đầu vào cửa, đúng lúc Quảng Linh Linh từ phòng đi ra, nói đùa là cô đang biểu diễn thiết đầu công cho cô ấy xem.

Vốn dĩ Quảng Linh Linh chỉ là thuận miệng nói, không có liên tưởng tới sự việc kia. Nhưng cô nhìn thấy vẻ mặt của Trần Mỹ Linh, trong chớp nhoáng bốn mắt nhìn nhau, hai người đều biết đối phương đang suy nghĩ cái gì.

Quảng Linh Linh: "Em có biết lần đầu tiên tôi gặp em có cảm giác như nào không? Tôi là đang nói buổi thử vai, không phải là lần mà em gõ cửa phòng tôi."

Người trong lòng kiêm thần tượng đang bình luận về ấn tượng đầu tiên của mình, Trần Mỹ Linh tim đập nhanh, ngồi nghiêm chỉnh lại: "Như nào cơ?"

"Rất phức tạp." Quảng Linh Linh suy nghĩ, nói, "Giống như leo núi."

"Hả?" Đây là đang ẩn dụ sao?

"Giống như là đi du lịch vào mùa xuân, leo lên một ngọn núi rất bình thường, vốn dĩ là tôi không muốn đi, nhưng không thể không nể mặt bạn bè mình, nên phải đi. Đến chân núi, nhìn lên thì quả nhiên không có gì đặc sắc cả, nhưng đã đến rồi thì leo thử xem sao. Leo lên sườn núi thì tôi phát hiện ngọn núi này có gì đó không bình thường như tôi đã nghĩ, sau đó, mỗi bước chân của tôi, tôi đều phát hiện ra một bất ngờ khác nhau."

Trần Mỹ Linh phát hiện mình nghe không ra được chữ "thượng", nhất là từ miệng Quảng Linh Linh nói ra, không giống như người ở phương Bắc, sẽ dùng chút lực để nói, ngược lại thì giọng điệu rất nhẹ nhàng, có chút lười biếng trong đó, một khắc sau cứ như là sẽ cởi hết quần áo và làm luôn. (Liêm sỉ chị ơi =))) )

Cô cố gắng vứt bỏ những suy nghĩ phù phiếm ở trong đầu, cố gắng cùng Quảng Linh Linh tán gẫu một cách bình thường.

Một lát sau, Trần Mỹ Linh đi tắm rửa, Quảng Linh Linh gửi tin nhắn cho Tiết Dao, sau đó liền đi tìm Lai Ảnh đã bị bọn họ bỏ mặc nãy giờ, Lai Ảnh trong điện thoại như phát điên, nếu không phải Quảng Linh Linh cách xa cô cả vạn dặm, cô đã sớm đến khách sạn giết rồi quá, phải tận mắt chứng kiến đôi "cẩu nữ nữ" chung sống bên nhau. Nghe nói tối hôm qua Quảng Linh Linh trở về thành phố B, càng hận là không thể tự sát cho rồi luôn đi, gào to là Quảng Linh Linh không trượng nghĩa gì cả, về nhà cũng không thèm hỏi thăm cô một tiếng, vì hai người đã lâu không gặp rồi.

Quảng Linh Linh trả lời một cách mỉa mai, nói: "Cậu nha, có kết hôn thôi cũng lén la lén lút, tớ liền về nhà có hôm, cần phải thông báo cho cậu hay sao? Còn không biết xấu hổ mà nói tớ, cậu về nước trước hai ngày, có điện thoại cho tớ đâu, sau đó còn không thông báo tin tức miếng nào cả."

"Có mà có mà."

"Biến đê, cậu là vì muốn tớ giúp cậu, cậu xem đi, tớ anh minh trượng nghĩa như vậy, sao lại có người bạn "giời hơi" như thế?"

"Cậu anh minh trượng nghĩa, tớ nhu nhu đáng yêu, thiệt là xứng đôiiiii."

.......

Trần Mỹ Linh tắm rửa xong đang lau khô, còn chưa mở cửa phòng tắm, liền nghe thấy một trận cười sảng khoái, phía sau còn kèm theo vài câu, "Biến đê", "Con mèo nhà cô Tả Thiền Thiền rõ ràng là thích tớ, không thích cậu, cậu quá là tự luyến đi."

Quảng Linh Linh cắm tai nghe, điện thoại di động đặt ở bên gối, cô thay đồ ngủ xong lên giường nằm, nhất thời không thấy được Trần Mỹ Linh vừa tắm xong. Trần Mỹ Linh đi ngang qua cạnh giường ngủ, ngồi xổm xuống, từ tủ đầu giường lấy ra một tắm mặt nạ, tiếng cười từ phía đỉnh đầu lập tức ngừng lại. Quảng Linh Linh tháo tai nghe, ngồi dậy, nói: "Chờ một chút, tôi cho em xem một thứ."

Lai Ảnh nghe thấy liền khϊếp sợ, vì cái gì mà Quảng Linh Linh chưa bao giờ cùng cô nói chuyện ôn nhu như vậy! Đây chẳng phải là sự khác biệt giữa tình cũ, tình mới sao?

Quảng Linh Linh: "Tớ có chuyện quan trọng, cúp máy trước."

Lai Ảnh nghe tiếng "bíp" từ điện thoại, không hề thấy một chút do dự nào, cũng may là Quảng Linh Linh, quả thật là có tình mới quên tình cũ, trong lòng cô dâng lên một cảm giác phức tạp, thông qua cô giới thiệu, so với cô bây giờ hai người bọn họ còn tốt với nhau hơn nữa kìa, thật là muốn khóc mà không được a.

Lai Ảnh gọi điện thoại cho chồng mình, không ai trả lời, chắc đang bận việc.

Lai Ảnh: "....."

Cô đi đến tủ rượu, lấy ra một chai rượu vang đỏ, ngắm nhìn chất lỏng màu đỏ trong chai, Lai Ảnh nâng ly lên, chạm nhẹ: Thôi thì tự uống rượu mình vậy.

Năm phút sau, Lai Ảnh nhận được tin nhắn từ WeChat của Trần Mỹ Linh.

[Chị Lai Ảnh, Quảng lão sư hỏi chị có muốn xem náo nhiệt không, xem thì vào Weibo Studio của chị ấy.]

Náo nhiệt?! Lai Ảnh lập tức ngừng uống rượu, mở Weibo.

Sau khi tin đồn đồng tính Quảng Linh Linh, Trần Mỹ Linh được lan truyền mạnh mẽ trên Weibo, thì chưa tới 12g, phòng làm việc của Quảng Linh Linh đã nhanh chóng tung ra một đòn phản kích mạnh mẽ, áp đảo đối phương.

Quảng Linh Linh Studio V:

10 phút trước, chính danh Quảng Linh Linh, iPhone6S

Từ giờ trở đi vào mỗi giờ, chúng tôi sẽ đăng lên một chút tin tức có liên quan đến tin đồn sáng nay. Rất là nóng hổi, mong mọi người hãy theo dõi.

Lai Ảnh vừa nhìn thấy, đáy mắt có chút vui vẻ, cái kịch bản này nhìn tựa hồ có chút quen mắt.

Click vào bình luận:

[Hmmmm.... Vì cái gì mà tôi cảm thấy đây không phải là studio của một minh tinh, tựa tựa như studio của paparazzi vậy, có phải mình tôi thấy vậy không?] 857 Like.

[Không hổ là đội ngũ làm việc của Quảng ta, khác hẳn với những người khác.] 300 Like.

[Muốn công khai sao, muốn công khai sao aaaaaaa má ơi, high quá!!!!!] 287 Like.

Quảng Linh Linh trước tiên share lại bài viết Weibo Studio của mình, cũng bình luận: "Mọi người đã ăn dưa một ngày rồi, tới uống nước đá giải khát đi, đội ngũ của tôi, mời mọi người bắt đầu biểu diễn."

Hàng vạn, chục vạn, trăm vạn fans, người qua đường, đều lao vào Weibo Studio để hóng hớt.

Quảng Linh Linh Studio, đang có chỉ số tìm kiếm cao nhất, lại một lần nữa rớt xuống vị trí thứ hai.

Cùng lúc đó, hot search Quảng Linh Linh, Quảng Linh Linh Trần Mỹ Linh, Quảng Linh Linh lên tiếng minh bạch cùng nhau chiếm vị trí cao nhất trên thanh tìm kiếm.

Một giờ sau.

Quảng Linh Linh Studio V: [Hình ảnh], [Hình ảnh], [Hình ảnh]

Bức hình đầu tiên là bức thư của luật sư công ty. Quảng Linh Linh Studio đã kiện Trương Chiếu Lâm (là Weibo Blogger Giải Trí Thất Thất) vì cố ý tung tin đồn, cấu thành tội phỉ báng, bồi thường về tổn thất tinh thần và danh dự là 9000 vạn.

Bức hình thứ hai, mục tìm kiếm "Giải Trí Thất Thất" trên thanh tìm kiếm của Weibo không còn, cho thấy người dùng này không tồn tại, đã bị hủy.

Bức hình thứ ba, là một người đàn ông trốn trong gốc tối, chỉ có màn hình máy tính sáng lên, hai mắt lóe lên biểu tượng $ $, màn hình máy tính là giao diện Weibo, đang gõ một văn bản nào đó: "Quảng Linh Linh Trần Mỹ Linh từ diễn thành thật, nghi ngờ là yêu đương đồng tính!", người đó đang chuyên tâm gõ, không chú ý tới ở phía sau, bầu trời mây đã dày đặc, một tia sấm sét đang bổ xuống đầu hắn.

Bình luận:

[Má ơi!!! Xem tin này lập tức đi tìm lại bài viết của Giải Trí Thất Thất, quả thật là đã bị xóa, AAAAA lần đầu tiên nhìn thấy được thủ đoạn sắc bén và cương quyết của Studio, Aaaa!!! Từ hôm nay trở đi ta quyết định thành fans của ngươi!!!] 6222 Like.

[Chỉ có mình tôi tò mò là ai đã vẽ ra bức cuối không? Đây có ý là bịa đặt tin đồn sẽ bị thiên lôi đánh xuống sao AAAAA!!! Vẽ quá đẹp!] 4502 Like.

[Từ lâu đã thấy cái Blogger đó không vừa mắt rồi, lần nào cũng lòe thiên hạ, điên cuồng bôi nhọ các minh tinh, làm như là minh tinh cướp "sổ gạo" nhà hắn vậy, không đúng, loại người này là chỉ làm việc vì tiền, chả biết ai lại trả tiền cho hắn nữa [mỉm cười] ] 4423 Like.

[Người qua đường, từ đầu tới cuối cũng không bình luận cái gì, càng không tin tưởng những tin tức hư hư ảo ảo này. Một phần khiến cho Blogger này can đảm tung tin đồn, bởi vì các studio khác cũng gửi thư cho luật sư, nhưng về cơ bản thì lại không có làm thật, chắc là do không có đủ chứng cứ, hơn nữa đợi chờ một thời gian để ổn định lại mọi chuyện đối với minh tinh là rất khó, ở trong giới giải trí thiệt là mệt mà. Nếu không phải chọc vào Quảng ảnh hậu, không biết chuyện này sẽ như thế nào, thật là phức tạp. Cảm ơn Studio đã thanh trừng những kẻ bất chính như này, mặc dù không thể quét sạch, cũng coi như là một mở đầu tốt về sau.] 3850 Like.

Tin tức này càng ngày càng cao trào, bình luận ngày càng nhiều, Trần Mỹ Linh xem đến khi thấy tâm tình phức tạp, nếu hôm nay cùng cô liên lụy đến tin đồn đồng tính là người khác, nhất định sẽ không dám công khai minh bạch như vậy, đi tìm chứng cứ để minh bạch cho bản thân, điều chỉnh lại dư luận, chắc cô chỉ có thể im lặng, nhịn nhục chịu đựng, cùng lắm chỉ có thể vậy.

Lại một giờ sau.

Quảng Linh Linh Studio V:

Chứng cứ về Đổng Nhã Phi mua được tài khoản Weibo Blogger Trương Chiếu Lâm, tin nhắn Weibo, nhật ký trò chuyện [hình 1], nhật ký chuyển tiền của ngân hàng Đổng Nhã Phi và Trương Chiếu Lâm [hình 2], nếu không biết Đổng Nhã Phi là ai, vui lòng xem [hình 3] [mỉm cười], chứng cứ Đổng Nhã Phi mua thủy quân để kiểm soát tin tức [Hình 4-9]

[Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]

Nhờ Studio của Quảng Linh Linh, Đổng Nhã Phi lần đầu tiên không dựa vào thủy quân mà lên hot search, vẫn là đứng vị trí thứ hai, vị trí thứ nhất vẫn là Quảng Linh Linh lên tiếng minh bạch.

10g tối, Tiết Dao chỉ huy đội ngũ đưa ra bằng chứng cuối cùng.

Quảng Linh Linh Studio V:

Đổng Nhã Phi cùng công tử truyền thông Diệu Thế là Diệu Khải có quan hệ mờ ám, lén lút gặp nhau.

[Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]

Tìm kiếm top 10 của Weibo có 4 cái liên quan đến Quảng Linh Linh, còn 2 cái là Trần Mỹ Linh. Quần chúng ăn dưa cả một đêm không ngủ, cảm giác như có "thế giới mới" đang mở ra, chứng kiến được một "sự kiện lớn" của giới giải trí.

Vào lúc này, tin tức yêu đương đồng tính Quảng Linh Linh và Trần Mỹ Linh hoàn toàn bị quên lãng, quần chúng dư luận đổ dồn chỉ trích về phía Đổng Nhã Phi, chuyện này chính thức hạ màn tại đây.

Trần Mỹ Linh lướt Weibo trong tâm trạng thổn thức, 11g, dưới sự thúc giục của Quảng Linh Linh, cô phải tắt đèn và nằm xuống giường. Trong đêm tối, cô lặng lẽ lấy điện thoại từ tủ đầu giường, tìm kiếm tên Đổng Nhã Phi trong danh bạ, ngón tay nhấn vào nút quay số.

Bỗng nhiên có một bàn tay nghiêng qua, giật lấy điện thoại của cô, ấn ấn vài cái rồi đưa lại cho cô, Trần Mỹ Linh kiểm tra lại điện thoại, quả nhiên cái tên Đổng Nhã Phi đã hoàn toàn biến mất khỏi danh bạ.

Giọng nói của người đó lộ ra một chút tức giận: "Tôi mà thấy em còn quan tâm đến cô ấy nữa, đừng trách tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip