12.

Sáng hôm sau, Lingling đưa Orm đi trung tâm thương mại của giới thượng lưu, ở đây cái gì cũng đắt và đặc biệt lại rất to và đẹp.

Cô mua vài món đồ bổ sung cho nàng như sắt, sữa hạt, ngũ cốc các loại hạt,... toàn những món đồ đặc biệt tốt cho người mang thai.

"Lingling, đắt quá."

Cô còn đưa nàng đi gặp bác sĩ dinh dưỡng riêng cho người mang thai nữa, đưa ra thực đơn hằng ngày và cho Lingling bổ sung kiến thức mới.

"Lingling ơi, thật sự mấy đồ này đắt muốn xĩu ấy.. em ổn mà."

"Em yên tâm, tôi có thể thiếu, sai sót trong việc quan tâm chăm sóc em nhưng nhất định không thể thiếu trong việc kinh tế và bổ sung kiến thức dể cho em một cảm giác thoải mái, con và em khoẻ mạnh, hạnh phúc không thua kém ai."

Nàng nghe xong mà nhoẻn miệng cười, cúi mặt xuống không dám nhìn thẳng.

.

"Từ lúc em mang thai, tôi chưa nói với bố mẹ bây giờ có thể đến đó được không em?"

"Vâng."

Lingling lái xe thong thả, còn Orm thì hưởng thụ không gian mang mùi cam trên xe ô tô nhè nhẹ.

Đến được nhà nội thì đã chẳng thấy ai đâu, Lingling dùng vân tay bấm mật khẩu.

"Orm để tay vào đây."

Nàng ngơ ngác nhưng cũng làm theo nhấn ngón giữa vào màn hình hiện lên 1 dấu vân tay mới và mời đặt tên.

Lingling bấm chữ Orm, lúc đó mật khẩu nhà Lingling gồm có ông Kwong, bà Kwong và nàng.

"Sao chị lại cho dấu vẫn tay của em?"

"Em là người nhà mà."

Lingling mở cửa rồi vào nhà, lên cầu thang cũng để nàng lên trước mình lên sau sợ nàng trượt chân ngã.

"Orm, trưa nay chúng ta ngủ lại đây."

Nàng dụi mắt cũng chẳng chịu nữa mà lên giường.

Vì trung tâm mua sắm, nàng hết ăn cái này đến cái kia thành ra bụng đã no căng không cần ăn trưa nữa.

Cô thấy nàng nằm trên giường đã thở đều lúc này mới yên tâm xuống nhà.

Chuyện của Orm cô đã giấu từ 5 tháng trước từ lúc Orm mang thai thì cô đã biệt tâm biệt tích không liên lạc với ông bà Kwong.

Ông bà Kwong sẽ không bao giờ chấp nhận mang thai không đám cưới, ông Kwong sẽ đánh đứa con này nhừ tử mất.

Nhưng bây giờ chắc suy nghĩ của cô đã khác.

Lấy từ ngăn tủ bàn khách ra một điếu thuốc định hút nhưng nhớ đến thuốc không tốt cho người bầu vứt thẳng vào sọt rác.

Rồi lên phòng với Orm, nhẹ nhàng ôm em nhỏ vào lòng Lingling cảm thấy mình càng ngày càng ngửi được mùi cơ thể dịu nhẹ của nàng.

Mùi nó thơm lắm, cô không tìm được mùi giống như vậy bao giờ.

"Lingling, chị hút thuốc đúng không?"

Nàng ôm Lingling vào lòng xoa xoa tấm lưng.

"Sao em ngửi thấy?"

"Đầu ngón tay của chị có mùi thuốc."

"Tôi xin lỗi, nhưng tôi không hút, nghĩ đến em tôi không hút nữa."

"Lingling gặp phải chuyện gì không vui?"

"Có một chút thôi."

Nàng xoa xoa tấm lưng rồi dụi đầu nhỏ vào lòng cô.

"Đừng buồn nữa, ngủ đi rồi chiều chúng ta đi ăn kem."

"Được."

Đến chiều ông bà Kwong đã trở về khi gặp vấn đề ở công ty và xử lý nhiều chuyện lặt vặt.

Lingling thì cũng đưa Orm về kẻo lại bị mấy lời của ông bà Kwong mà suy nghĩ nhiều. Xách xe đưa nàng về rồi quành trở lại.

"Lingling? sao con ở đây không báo trước với bố mẹ?"

Bà Kwong chạy lại ôm con gái và tiếp lời.

"Gần nửa năm trời con không liên lạc với bố mẹ, thật sự rất lo cho con, Lingling."

"Con xin lỗi nhưng con có chuyện muốn nói."

"Chuyện gì thế? Lingling Kwong."

"Con định sẽ tổ chức đám cưới."

Việc lúc trước muốn có con nhưng không lấy vợ thì chắc đã quên rồi. Hiện tại Lingling yêu nàng muốn bù đắp và chăm sóc như một người vợ lớn thật thụ.

"Bây giờ? hiện tại? tương lai?"

Ông Kwong ngồi xuống điềm đạm nhấp ngụm trà rồi hạ xuống, tỏ vẻ nghiêm trọng nhưng thật là có vấn đề.

"Vâng."

"Lý do?"

"Con đã làm em ấy có thai rồi.. nhưng sẽ không đám cưới."

*Chát*

Ông Kwong không ngần ngại mà tát thẳng vào mặt con gái mình.

"Mày bị gì vậy Lingling Kwong? chơi xong rồi đá xem có xứng mặt không!!"

"Con đã giữ đứa bé lại, đấy là suy nghĩ lúc trước nếu được mong bố chấp nhận cho con và em ấy được ở bên nhau."

"Vậy thì dắt con bé về đây."

Bố Kwong luôn sống có trách nhiệm, dù gia đình không có điều kiện cũng phải chịu với những gì mình làm.

Và ông cũng dạy con mình sống như vậy.

Bà Kwong bên này xoay mòng mòng cái gì đang xảy ra vậy? gì cơ bố con nhà này nói chuyện trọng đại quá nhanh.

Lingling giống bố không khác 1 chi tiết nào cả mọi việc đều nói thẳng không lòng vòng.

"Dù bố không đồng ý con cũng không thể bỏ em ấy."

Đêm hôm đó, ông trằn trọc không thể ngủ ngon vì nghĩ đến chuyện hồi tối đứa con của mình nói.

Ông Kwong nhìn khắc khe lắm, từ bé đã giáo dục Lingling Kwong bằng những thứ nghiêm khắc nhất, nhưng ông cũng là người thương cháu nhất.

Ông nhìn có vẻ cổ hủ nhưng thật chất là không quan tâm đến chuyện con gái của mình đã quan hệ với người cùng giới tính, mà kệ đi cháu mình mà tự nhiên hóng con dâu nhỏ... tự nhiên thấy lòng mình có lỗi vì đã đánh Lingling.

.

Chiều đến như lời hứa, nàng dắt cô đi ăn kem Lingling cô không thích ăn đồ ngọt đâu.

Nhưng nhìn bạn nhỏ của cô kìa, đã háo hức đến nỗi cười toét miệng nuốt nước miếng ừng ực rồi.

"Đây, của cháu đây."

Nàng vừa đi vừa ăn kem, cô cũng ăn kem, hai con người đi vòng vòng đường.

"Lingling, chị thấy hết buồn chưa?"

"Hết rồi."

Thật ra là đi cùng em, tôi chẳng suy nghĩ được gì ngoài em cả, cảm giác như trái tim tôi được em bơm máu để sống vậy sau này em ngừng cạnh tôi tim tôi cũng chết.

"Lingling, vào đây."

Cô và nàng vào quán cafe thủ công, nàng và Lingling đều được hướng dẫn tie mỉ để làm ra hai con mèo đáng yêu.

Ngồi loay hoay hết 2 tiếng mới ra thành phẩm là cái móc khoá hình mèo.

Lingling là mèo đen.

Orm là mèo trắng.

Cầm thành quả, bọn họ tráo với nhau để làm vật riêng.

Nàng để con mèo của Lingling làm móc khoá điện thoại.

Lingling để mèo của nàng làm móc khoá xe hơi.

Sau khi về nhà của nàng và cô, hai chúng mình cùng nhau nấu cơm Lingling không quên dặn nàng uống thuốc bổ sung và sữa hạt.

Hết một ngày bằng cách Lingling lại xoa bụng cho nàng ngủ ngon lành đến sáng.

Họp đồng của họ dần dần được quên lãng. Lingling sẽ chờ ngày phù hợp để tổ chức đám cưới và sẽ cầu hôn Orm, ra mắt gia đình nhà nội.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #lingorm