1
Trong quán cà phê tao nhã, tiếng dương cầm từ từ vang lên giai điệu du dương.
Orm khuấy cà phê trong tách, khóe miệng mỉm cười nhạt, lẳng lặng lắng nghe anh chàng đối diện nói. Cuối cùng, nàng ngẩng đầu, mỉm cười với anh ta, nụ cười khuynh đảo chúng sinh.
Anh chàng mê mẩn tâm hồn, quên hết những chuyện anh ta đang nói, mà Orm chỉ mỉm cười, cũng chưa nói lời nào.
Bên cạnh là cửa kính trong suốt, một chiếc xe thể thao màu bạc đậu vững vàng bên ngoài quán cà phê. Orm nghiêng đầu, nhìn bóng dáng màu trắng từ trong xe bước xuống, nàng mở miệng cười, sau đó đứng lên.
"Anh Thanawat, ngại quá, công ty còn có việc, tôi phải đi về trước." Orm nói xong, vươn tay hướng về phía anh chàng đối diện. "Lần gặp mặt này rất vui, chúng ta hẹn lại lần sau".
Anh chàng họ Thanawat nghe vậy nhanh đứng lên theo, bắt tay Orm, liên tục gật đầu. "Được được, Kornnaphat tiểu thư, lần sau gặp lại."
Lúc đi, anh Thanawat thập phần thân sĩ thay Orm mở cửa. Đi ra quán cà phê, danh thiếp chuẩn bị sẵn còn chưa kịp đưa, đã thấy Orm gật đầu cười với mình, sau đó đi đến bên chiếc xe thể thao màu bạc.
Dáng người yểu điệu, tóc xoăn ánh nâu dài bay theo trong gió, làn da trắng nõn, không chỗ nào không làm cho người ta động lòng.
"Lingling, cô tới muộn." tươi cười lúc nãy sớm đã không thấy bóng dáng, Orm đen mặt, nhìn cô gái đứng bên chiếc xe thể thao màu bạc, hạ giọng nói: "Tôi không gọi cô tới đón tôi, cô thật không muốn tới phải không?"
Gió nhẹ từ từ thổi bay tóc trên trán Lingling, không sợ hãi, không một chút bối rối trước chất vấn của Orm. Cô mở cửa bên ghế phụ lái, không trả lời vấn đề của Orm, chỉ thản nhiên giải thích: "Thật có lỗi, trước khi đi công ty có chút việc, tôi phải xử lý gấp nên tới trễ."
Orm híp mắt, vẻ mặt vô cùng không vui, vẫn ngồi vào trong xe.
Đóng cửa lại, Lingling đi về chỗ của mình, lái xe đi.
Trong xe, Orm không nói lời nào, Lingling biết nàng tức giận. Nhìn thẳng con đường phía trước, Lingling nắm tay lái, mở miệng phá tan sự im lặng, "Đối tượng xem mắt lần này có vừa lòng không?"
"Đâu có nhanh vậy." Orm chống đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không yên lòng đáp. Sau đó, nàng lay chuyển ánh mắt, quay đầu trở về, nhìn vào mắt Lingling, đột nhiên cười đến rạng rỡ, "Như thế nào? Cô để ý?"
Lingling bất động thanh sắc, nhận xét đúng trọng tâm, "So với lúc trước mà nói, lần này xem như được nhất."
"Thật không?" Dường như câu trả lời của Lingling cũng không làm cho Orm vui lên, nàng ném đi những lời này, quay đầu không muốn nói chuyện tiếp.
Lúc chờ đèn đỏ, Lingling lấy ra một tập hồ sơ ở cạnh cửa, đưa cho Orm. "Lần này nhìn trúng mảnh đất đó, rốt cuộc cô có tính mua không?"
"Thế nào? Cô vội vã chờ tôi ký tên?" Orm lấy tập hồ sơ qua, lại để ở phía trước cửa sổ, xoay người nhìn cô, khẽ nhếch cằm, cười đắc ý và mê người.
Nắm tay lái, Lingling liếc mắt nhìn Orm một cái, hơi bất đắc dĩ nói: "Cô nói đi?"
Là người lãnh đạo trực tiếp, nếu Orm không ký tên, như vậy rất nhiều việc sẽ không cách nào chứng thực, mà rõ ràng Orm biết hậu quả, nhưng vẫn không đưa ra xác định, chẳng khác nào cố ý làm khó dễ Lingling.
"Đêm nay tới nhà tôi."
Orm cúi đầu cười, xoay người lại dựa vào ghế xe, hờ hững nói xong, cúi đầu nhàn nhã vỗ vỗ chỗ bị nhăn trên chiếc váy của mình, ung dung đợi Lingling trả lời.
Lời này là mệnh lệnh, không phải đề nghị, giọng điệu như vậy làm Lingling nhịn không được nhíu nhíu mày. "Tối nay công ty tối nay có hội nghị, tôi không rảnh."
"Ồ, vậy hả?" Không ngoài dự đoán khi nghe Lingling cự tuyệt, Orm cũng không sốt ruột, chỉ thích thú ngồi trong xe lười biếng duỗi lưng, từ từ nhắm mắt, khóe miệng cong lên nụ cười gian xảo. "Vậy cũng đâu phải rất gấp."
"Két!"
Lời Orm vừa nói ra, Lingling lập tức dừng xe lại, làm cho cả người Orm chúi về phía trước, nụ cười tao nhã trên miệng đã biến mất không thấy, thay vào đó là vẻ mặt chật vật.
"Orm, cô thật trẻ con quá đó." Cắn răng liếc Orm một cái, Lingling đạp chân ga tiếp tục đi tới phía trước. "Tối nay tám giờ gặp."
L.iếm l.iếm khóe miệng, Orm nghiêng đầu, hoàn toàn không thèm để ý Lingling, vẻ mặt thoải mái.
.....
Tám giờ tối.
Orm mở cửa, thấy Lingling mang vẻ mặt hững hờ đứng ở cửa. Cô còn mang theo cặp công tác trong tay, khoanh tay đứng dựa cạnh cửa, một thân trang phục màu trắng sạch sẽ, ôm lấy thân hình thon dài. Tóc đen suôn dài buông xuống trên vai cô, khuôn mặt tinh xảo trắng nõn.
Vừa tinh tế mà còn lộ ra hơi thở thành thục tao nhã.
Orm đánh giá vẻ thản nhiên trên mặt Lingling lúc này, tư thái vân đạm phong khinh (thanh thản hờ hững), cười tránh ra lối đi ở cửa.
Đi vào phòng, Lingling theo thói quen nhìn nhìn đồng hồ, đúng tám giờ, không sớm không muộn.
Orm vừa tắm xong, tóc còn có nước chảy xuống, một thân áo tắm rời rạc, lộ ra một mảng d.a th.ịt trắng nõn trước ng.ực. Nàng nhìn chằm chằm Lingling trong chốc lát, cắn môi cười lên, tiến đến vươn hai tay ôm lấy cổ Lingling, ngẩng đầu hôn lên đôi môi mỏng manh của cô, nhìn gương mặt thản nhiên của ai đó dần dần đỏ lên.
Lingling để nàng hôn mình, khoảng cách gần trong gang tấc, cô chỉ cần hơi cúi đầu là có thể nhìn không sót chút nào cảnh trí bên trong áo tắm của Orm.
Cô lại chỉ yên lặng bỏ ánh mắt đó, nhẹ nhàng đẩy Orm ra, "Muốn gì thì cũng chờ tôi đi tắm rửa trước một cái."
Orm lùi sang bên, ôm một cánh tay cúi đầu cười, không thèm để ý lời nói của Lingling. Đối với thái độ hờ hững của Lingling, Orm đã quen quá rồi, hơn nữa còn tổng kết bằng kinh nghiệm vô cùng phong phú. Tóm lại bằng bốn chữ, đó là, không biết lãng mạn.
"Lingling, cô có cảm thấy cô thật có chút không biết lãng mạn không?" Orm tùy tiện dựa vào ghế sô pha, nhàn nhã chống đầu, cười hỏi Lingling.
"Ngại quá, cả ngày bị tổng giám đốc áp bức sức lao động, liên tiếp tăng ca, thật sự nói không nên lời cái gì gọi là tình thú". Lingling buông túi xách trong tay xuống, đi lại dừng lại bên người Orm, vừa cởi nút áo sơ mi, vừa nói: "Huống hồ, sau khi hết giờ làm việc còn bị bắt tiếp tục bán sức lao động làm chuyện vốn không thuộc phạm vi công tác của tôi."
"Ồ? Cô đang lên án tôi không có tình người đối với cô?" Hai tay Orm chống xuống tay vịn sô pha, di động thân mình hôn môi Lingling, không chút để ý cười lên.
Lingling lui về sau một bước, tránh đi nụ hôn của Orm, rút vạt áo sơ mi bên trong váy ra, xoay người đi về phía phòng tắm.
"Nếu cô nhận ra và có loại lòng tốt này thì cô sẽ không phải là Orm."
Orm nhún vai, Lingling đã nghĩ mình như vậy, nói gì cũng đều là dư thừa.
Huống hồ, nàng căn bản không hề nghĩ tới phải giải thích điều gì.
Tắm xong, Lingling cùng Orm mặc áo tắm giống nhau như đúc, bước ra ngoài để lại vết nước dưới chân chỗ sâu chỗ cạn không đều.
Lúc này Orm đã chống đầu nằm trên giường, nàng nghiêng đầu nhìn Lingling bước đến bên cạnh mình, vạt áo tắm rộng thùng thình theo thân người di động mà hết mở lại khép vào, Orm dõi mắt nhìn qua thấy h.ai ch.ân cô trắng nõn thon dài, tầm mắt lại hướng lên trên, có thể thấy được cảnh sắc thần bí mông lung chỗ b.ắp đ.ùi. Orm cười haha, trong ánh mắt xinh đẹp lóe lên tia sáng giảo hoạt, nhìn Lingling đến gần mà càng phát sáng lên.
Lingling đến bên giường, quỳ một chân trên tấm nệm m.ềm m.ại, cúi người, chống trên đầu Orm, yên lặng nhìn chăm chú vào người dư.ới th.ân.
Ánh mắt tối tăm của cô lóe sáng lên, nhìn chăm chú vào Orm, như muốn hút người trước mặt vào mắt mình.
"Xùy, ánh mắt của cô nhìn cứ như là muốn ăn thịt người đó." Orm cười lên, không chút để ý mở miệng.
"Chẳng lẽ không phải?" Lingling nói xong, cúi đầu xuống, môi sát qua chớp mũi Orm, hơi thở ái muội toàn bộ phả ra trên mặt nàng.
Lời nói của Lingling thật sự vô cùng ái muội. Orm hơi nheo mắt, sau đó thả lỏng toàn thân, không ý kiến cúi đầu cười.
Nằm thẳng người, Orm nhìn Lingling phía trên mình, tay phác hoạ sườn mặt cô, vẻ mặt cẩn thận tỉ mỉ và chuyên chú, khiến cho người ta mê luyến. Tay nàng theo hai má đi xuống, t.iến v.ào bên trong chỗ rộng mở của áo tắm, chạm nhẹ làn da Lingling.
Chỗ đó là xương quai xanh tinh xảo của Lingling, nhưng bàn tay giảo hoạt của Orm đụng vào như vậy hiển nhiên là chưa đủ, ng.ón t.ay nàng linh hoạt ch.ui xuống, khẽ chạm lên bờ ng.ực m.ềm m.ại Lingling.
Bắt được bàn tay tác quái của Orm, Lingling phủ môi hôn phong tỏa hành động của nàng. Cô vừa tắm nên tóc ướ.t s.ũng, nước rơi vào trên mặt, trên cổ Orm lạnh như băng.
Ôm cổ Lingling, Orm dùng sức, Lingling liền theo lực của nàng cúi xuống, càng h.ôn nàng s.âu hơn. Hôn nhau tr.iền m.iên k.ịch l.iệt, đôi chân xinh đẹp thon dài của Orm, nâng lên ôm lấy hông Lingling, khẽ nâng lên xuống vuốt ve lặp đi lặp lại bên hông của cô, pháo hoa bắn ra sáng rực.
h.ai ch.ân Orm nâng lên làm cho áo tắm trượt kéo lên trên đùi, cảnh trí như ẩn như hiện, gợi cảm yêu mị giống như là yêu tinh trong đêm.
Đối diện một Orm nhiệt tình mê người như vậy, tia sáng trong mắt Lingling lại biến đổi, cuối cùng nóng rực như thiêu đốt.
Chấm dứt nụ hôn n.óng như lửa, Lingling cúi đầu xuống, c.ắn lên c.ổ Orm. Cô lại cắ.n mạnh, d.a th.ịt trắng nõn non nớt làm sao chịu được tra tấn như vậy, lập tức đỏ hồng, dường như sắp ch.ảy m.áu.
"Này, không được c.ắn người."
Orm bị đau, thở dốc véo Lingling một cái, không ngờ Lingling không bị ảnh hưởng chút nào, hôn một đường đi xuống, thừa dịp lúc nàng nói chuyện, đã hôn đến ng.ực nàng rồi.
Trước ng.ực m.ềm m.ại bị trêu đùa, Orm lắc lắc đầu chịu đựng, mái tóc đen xoăn đong đưa trên mặt, khiến cho vẻ mặt nàng nhìn qua mê hoặc mà yếu đuối.
Trong mấy năm nay, Lingling đã rất thông thạo, Orm có chỗ nào m.ẫn c.ảm cô cũng đã thuộc, tùy ý một vài động tác chìu theo nàng là đã hoàn hoàn toàn toàn làm cho nàng r.un r.ẩy điên cuồng.
Lúc ng.ón t.ay lần mò đến khu vực phía trên đ.ùi Orm, nơi ấy đã ẩ.m ư.ớt lan tràn không thành bộ dáng, đầu ng.ón t.ay vừa chạm đến vùng ranh giới, lập tức rơi vào một mảnh ư.ớt á.t đầy khao khát. d.a th.ịt no.n m.ềm m.ẫn c.ảm bị người ta tùy ý đụng vào, Orm chịu không nổi cúi đầu thở dốc, h.ai ch.ân mất hết sức lực, từ bên hô.ng Lingling trượ.t xuố.ng dư.ới, yếu đuối rơi vào trên giườ.ng.
Lingling vươn ng.ón tr.ỏ x.oa giữa nơi m.ẫn c.ảm, cảm giác mỗi một cái tiếp xúc của mình đều làm cho nơi đó liên tiếp r.un r.ẩy không ngừng, mãi đến khi nó s.ưng t.ấy căng lên, cô mới th.oả m.ãn lấy tay ra.
Vừa mới chấm dứt, Orm còn không kịp thở, liền cảm giác được tay Lingling theo d.òng ch.ất l.ỏng trắng mịn đi xuống thăm dò, lần tìm đến nơi tr.ơn ư.ớt hơn. Nàng h.ít sâ.u một hơi, th.ân th.ể giống như đang lênh đênh giữa biển, nàng theo bản năng ôm sát chặt lấy Lingling, cứ như ôm lấy miếng gỗ giữa đại dương mênh mông.
Ban đầu Lingling chỉ nhẹ nhàng thăm dò đi vào, th.ân d.ưới bên ngoài tr.ơn ư.ớt cảm giác được cô ti.ến v.ào mà c.o r.út lại, vá.ch tườ.ng bên trong nh.ả r.a nuố.t và.o hú.t lấy ng.ón t.ay của cô, giúp cô thoáng chốc lập tức đi vào chố.n sâ.u nhất.
Orm phát ra giọng mũi nồng đậm, không biết là thở dài hay là th.oả m.ãn.
Cảm giác được Orm không có cảm giác khó chịu, ng.ón t.ay Lingling bắt đầu động, mỗi cái v.a chạm của cô đều rất nặng cũng rất sâu, mỗi lần đều vừa đúng lúc đâm vào nơi thoải mái nhất của Orm, chưa đầy một phút nỗ lực, Orm liền thở dốc, đôi tay níu chặt lấy áo tắm Lingling, làm lộ ra bờ vai trắng như tuyết của Lingling.
"A, Lingling..." Cảm thụ sung sướng tột cùng khiến Orm ngửa đầu kêu lên, làn da của nàng căn.g ra, hiện ra sắc hồ.ng nh.àn nh.ạt. Th.ân th.ể cũng không kiềm chế được theo mỗi một lần t.iến v.ào của Lingling mà nảy lên. "Chậm... Chậm một chút."
Thời điểm d.ục v.ọng lên tới cao nhất, miệng Orm một hơi còn không kịp bật thốt lên, liền cảm giác được ng.ón t.ay vẫn r.a và.o tron.g c.ơ thể mình đột nhiên dừng lại, nàng khó hiểu ngẩng đầu, nửa bất mãn nửa tức giận nhìn kẻ đầu sỏ gây tội.
Tất nhiên không ai ở ngay lúc kh.oái cả.m đạ.t tới c.ao nh.ất bị cắt ngang còn có thể vui mừng, huống chi là người từ trước đến nay tính tình không tốt lắm như Orm, nàng trừng mắt liếc Lingling một cái, miệng oán hận muốn nói còn chưa nói ra lời.
Đã thấy Lingling dùng ánh mắt tối tăm nhìn nàng, trong ánh mắt cất giấu cảm xúc, nhưng mà nàng đang đắm chìm trong cảm thụ sung sướng trước đó, ánh mắt mông lung, căn bản không kịp thấy rõ đó là cái gì.
"Lingling...?" D.ục v.ọng giữa đường bị cắt ngang, Orm lại hiếm có lúc không giận, nàng chỉ nhìn chăm chú ánh mắt Lingling, thử kêu một tiếng.
Trước mắt đột nhiên tối sầm, đôi môi lúc nãy vừa bị h.ôn đến sư.ng đ.ỏ lại bị người ta m.út lấy h.ôn s.âu, quấn lấy lư.ỡi của nàng không biết mệt mỏi.
D.ục v.ọng Orm vừa thoáng ngừng lại một lần bị khơi mào, nàng thỏa thích hôn lại, hai tay xoa lưng Lingling, tay theo đường cong sống lưng, một đường xo.a đến mông.
Nhẹ tay nắm lấy mông Lingling, nàng cảm thấy th.oả m.ãn cười rộ lên, sau đó tay vòng đến phía trước chạm đến bắ.p đ.ùi trắn.g mị.n của cô.
Đang muốn lần tìm đến chỗ sâ.u kí.n, lại cảm giác được ở chỗ sâ.u kí.n của chính mình, ng.ón t.ay tạm ngừng trong giây lát lại lần nữa r.a và.o, nàng hô hấp rối loạn, tay cũng quên nhúc nhích.
Chỉ trong nháy mắt động tác Lingling từ chậm đến nhanh, l.ực đ.ạo v.a ch.ạm s.âu chưa từng có, dường như muốn làm cho Orm điên cuồng.
Cuồng loạn v.a ch.ạm, ng.ón t.ay Lingling nhanh chóng bị h.út, dường như không thể động đậy.
Cô ngẩng đầu, không để ý ng.ón t.ay căng trướng mỏi nhừ, tiếp tục v.a ch.ạm vào chỗ sâ.u kí.n của Orm. Cảm thụ sun.g sướ.ng vô cùng, Orm chỉ có thể vô lực lắc đầu, thân thể vặn vẹo thành một loại tư thế không được tự nhiên, nở rộ dưới tiến công của Lingling.
C.ao tr.ào qua đi, Orm k.ịch l.iệt thở dốc, bộ ng.ực trắng như tuyết phậ.p phồ.ng lên xuống, một lớp mồ hôi phủ trên làn d.a ửn.g hồng rực rỡ.
Tay Lingling vẫn còn ở tro.ng c.ơ th.ể Orm, cô ph.ủ mô.i hôn khắp gương mặt Orm, chờ nàng bình tĩnh trở lại.
Th.ở d.ốc một hồi, Orm mở to mắt, nhìn Lingling khẽ hôn mình. Trong mắt Lingling chợt hiện lên sự dịu dàng, vẻ mặt Orm phai nhạt vài phần khí thế, ngửa mặt, mặc cho Lingling hôn khắp hai má của nàng.
Sức lực từ từ quay về cơ thể, Orm chu.yển độ.ng tứ chi, xác định sức lực đã quay về, nàng cắn răng một cái xoay người, đã đem vị trí hai người đảo ngược lại, ngồi cưỡi trên người Lingling.
Nắm cổ áo Lingling, làm cô không thể không ngẩng đầu lên, Orm kề sát xuống, chóp mũi dán vào chóp mũi cô, nheo nheo mắt, cười gian xảo.
"Về dự án thu mua mảnh đất kia, ngày mai tôi sẽ ký tên đồng ý."
"Ừ" Ánh mắt Lingling tối sầm buồn bã, quay đầu đi, hờ hững đáp lại một câu.
Orm không thèm nhắc lại, nàng xoay người nằm ngủ thẳng bên cạnh Lingling, nghiêng mặt chăm chú nhìn bộ dáng Lingling nhắm mắt nghỉ ngơi, không biết vì cái gì, thế nhưng ngay khoảnh khắc này nàng rất muốn đưa tay sờ lên khuôn mặt của cô, tự tay chạm đến ngũ quan xinh xắn kia.
Nhưng nàng chỉ lay động ng.ón t.ay, rồi cũng nhắm mắt lại, không suy nghĩ thêm nữa.
Nằm ở bên người Lingling, Orm không chút nào buồn ngủ, nàng mở to mắt nhìn đèn thủy tinh treo trên đỉnh đầu, miên man nghĩ ngợi chuyện không đâu.
"Lingling." Khẽ gọi người bên cạnh một tiếng, ánh mắt Orm vẫn nhìn chằm chằm đèn treo vàng óng ánh. "Chúng ta biết nhau bao lâu rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip