22

Sau khi Fluke đi ra ngoài, Lingling xuyên qua cửa sổ trong suốt nhìn thấy bọn họ vây quanh đầu ghé vào tai nhau, cô biết mọi người cũng đều là quan tâm mình, cuối cùng quyết định đem sự thật nói cho bọn họ nghe, còn về phần nguyên nhân ngẫm lại vẫn là không cần thiết nói tỉ mỉ.

Về nước mấy năm qua ở đây ngoại trừ Sonya thì bọn họ cũng chính là những người thân cận nhất với cô, đối với sự quan tâm của mọi người cô thấy rất vui, vì lẽ đó từ trước đến nay cô xem bọn họ như bằng hữu chứ không phải cấp dưới, bọn họ đối với nàng cũng như là người thân.

Nhìn thấy bọn họ quay đầu nhìn mình, Lingling mỉm cười hướng bọn họ gật đầu ra hiệu rằng mình không có chuyện gì cho bọn họ tiếp tục công việc, chính mình thì lại cầm lấy tờ báo bên cạnh bắt đầu lật ra đọc vài tin tức gần đây.

Gần nhất trang nhất báo chí thường đăng ảnh người tên Ciize Phapakithi, là một minh tinh, Lingling cũng có trông thấy mấy lần, trong đáy lòng có chút bội phục khí chất của nàng, ở quốc gia còn bảo thủ như thế này thân là nghệ sĩ còn dám ra mặt come out như thế đúng là hiếm có.

Còn chưa xem xong bài báo, chuông điện thoại vang lên, có người báo cảnh sát nói bệnh viện Siriraj Hospital phát sinh vụ án bắt cóc, cần cảnh sát đến hiện trường hiệp trợ. Đặt điện thoại xuống, Lingling đầu tiên là nhíu mày lại, lại là Siriraj Hospital, sao mà trêu người như thế.

Ngồi một chổ suy nghĩ sau đó nhanh chóng đứng lên, cô quyết định mặc kệ mọi thứ, trực tiếp đẩy cửa đi ra ngoài gọi Fluke, Mond, cùng mọi người chạy đến hiện trường.

Khi Fluke nghe được nơi phát sinh vụ án do dự một chút vẫn là nói ra ý nghĩ của mình: "Madam, nếu không việc này để chúng tôi đi xử lý đi, cô..."

Lingling biết hắn ám chỉ cái gì, cũng không chút do dự dẫn đầu đi ra ngoài: "Tránh được nhất thời tránh không được cả đời, ngược lại tôi cũng muốn buông xuống, cứu người quan trọng. Đừng dông dài, theo sát đi"

5 phút sau cảnh sát đã chạy tới hiện trường, Lingling ngẩng đầu nhìn về phía trên cao chỉ thấy trên đó một đám người, quan sát kỹ có thể nhìn ra có một tên nam tử dắt theo một cô gái đứng sát vách lầu, tình huống rất là nguy cấp, không cẩn thận khả năng hai người đồng thời rơi xuống.

Việc này không nên chậm trễ, Lingling lập tức đẩy đám người xung quanh ra mang thuộc cấp một đường thẳng đến tầng cao nhất. Chỉ thấy nam tử cầm một mảnh chai thủy tinh kề vào cổ cô gái,Lingling đầu tiên là liếc mắt nhìn nam tử, theo suy đoán của cô tên nam tử tựa hồ tinh thần có chút dị thường.

Lại liếc mắt nhìn bị nữ nhân bị bắt làm con tin, cảm giác thật quen mặt giống như từng gặp ở đâu rồi, đột nhiên nhớ tới tờ báo mình vừa xem, nguyên lai chính là minh tinh Ciize Phapakithi ồn ào gần đây, chuyện này có lẽ không phải chuyện nhỏ.

Lingling quan sát bốn phía đứng đầy nhân viên y bác sĩ, còn có ký giả truyền thông. Bọn họ đều đang khuyên bảo gã nam tử, nhưng tựa hồ nên tên nam tử tâm tình kích động lạ lùng, cầm mảnh thủy tinh quơ quào trong không trung, miệng còn lầm bầm tiếng gì đó.

Lingling kéo một nhân viên bệnh viện hỏi: "Nam tử này là bệnh nhân trong bệnh viện phải không ? Tình huống thế nào?"

"Cảnh sát, là như vậy, hắn là bệnh nhân khoa tâm thần, tinh thần của hắn có chút vấn đề, lúc đó đang điều trị trong phòng bệnh, đúng dịp thấy Ciize đi ngang qua không biết bị làm sao liền đẩy bình truyền dịch ngã nát, sau đó cầm mảnh thủy tinh đuổi theo bắt cóc nàng đến đây, cụ thể nguyên nhân ra sao chúng tôi cũng không biết..."

Lingling cẩn thận nghe hộ lý thuật lại câu chuyện, đại thể hiểu rõ tình huống.
Lingling đang suy nghĩ đối sách thì nghe gã nam tử bắt đầu lớn tiếng gào thét: "Ciize Phapakithi, từ ngày cô xuất hiện tôi liền yêu thích cô, mãi cho đến nay tôi ròng rã yêu thích cô 5 năm, cô là nữ thần của tôi, cô tại sao có thể tuyên bố là đồng tính luyến ái, nữ nhân có cái gì tốt? Cô cho tôi cơ hội có được hay không? Tôi sẽ tốt với cô"

Lingling nhìn thấy Ciize Phapakithi vẫn trấn định, sau đó nỗ lực đi từ từ đến gần, ở khoảng cách nhất định dừng lại nói: "Vị tiên sinh này, tâm tình của anh tôi có thể hiểu được, mỗi người đều có thần tượng cho riêng mình sùng bái, nhưng đó chỉ là tình cảm quý mến, dù sao Phapakithi tiểu thư là nhân vật công chúng, nói yêu thích nàng có lẽ nhiều vô số kể"

"Đương nhiên nữ thần của tôi khẳng định có rất nhiều người yêu thích, thế nhưng nàng tại sao một mực lại thích nữ nhân, cô có biết cô đã làm tổn thương tự trọng nam nhân trong lòng tôi hay không!" Nam tử vừa nói vừa kích động đem mảnh thủy tinh hướng vào cổ Ciize Phapakithi đè ép, một dòng máu đỏ từ từ rỉ ra.

"Thế nhưng dù cho có là minh tinh thì cô ấy cũng có cuộc sống của riêng cô ấy, cô ấy có quyền chọn cho mình người yêu, cô ấy không phải của riêng anh. Còn nữa, chỉ cần hai người yêu nhau, cần gì phải quan tâm giới tính đối phương? Yêu chính là yêu, không cách nào lý giải được điều này.

Làm người hâm mộ không phải hẳn là nên ủng hộ thần tượng của mình sao?" Lingling tiếp tục ý định phân tán sự chú ý của hắn, đồng thời ra hiệu cho Fluke cùng Mond từ phía sau đi vòng qua.

Nam tử nghe được Lingling nói như thế, tay đè lên cổ Ciize Phapakithi nới lỏng ra một chút. Lingling tiếp tục nói: "Anh suy nghĩ xem nếu như yêu thích một người, có phải hẳn là nên tôn trọng quyết định của cô ấy hay không, tình yêu của anh so với hạnh phúc của Ciize, tôi nghĩ anh cũng là hi vọng nhìn thấy cô ấy được hạnh phúc, có một người ưu tú che chở cho Ciize, bất kể là nam hay nữ, không phải sao?"

Ciize Phapakithi khi nghe lời nói này nàng bắt đầu tinh tế đánh giá vị nữ cảnh quan trước mặt, cảm thấy cô ấy nói chuyện rất sâu sắc, căn cứ vào cảm giác của nàng đầu tiên chính là nàng cảm thấy vị cảnh sát này cũng thuộc thế giới của mình.

Quan sát kỹ hơn càng cảm thấy người trước mắt đặc biệt có mị lực, Ciize Phapakithi hướng về Lingling hơi cười sau đó dùng âm thanh êm tai nhìn Lingling kỳ thực là nói cho nam tử bên cạnh nghe: "Anh yêu thích tôi là vinh hạnh của tôi, tôi rất vui khi anh có niềm đam mê điện ảnh. Thế nhưng rất xin lỗi trong lòng tôi đã có đối tượng, anh cường hãn giữ tôi ở bên cạnh anh cũng sẽ không hạnh phúc, dưa hái xanh không ngọt, không phải sao?"

Nam tử nắm mảnh thủy tinh chậm rãi thả xuống, ủ rũ nói: "Cô tại sao không thích tôi ? Lẽ nào người cô thích rất ưu tú sao, tôi có cái gì không sánh được với nàng ta ? Tôi có thể vì cô mà thay đổi"

Ciize Phapakithi mỉm cười nhìn Lingling: "Người tôi yêu cô ấy ở ngay trước mặt tôi, là cảnh sát có tinh thần trọng nghĩa, xinh đẹp lại ôn nhu, mạnh hơn anh biết bao nhiêu lần"

"A..." Lingling nghe xong nữ nhân này nói xong kinh ngạc phát ra tiếng cảm thán, vị minh tinh này làm cái gì thế trời, chế có lầm hơm vậy. Người chung quanh tất cả đều chấn kinh rồi, đặc biệt là truyền thông nghe được cái tin tức bùng nổ như bom B52, tất cả ống kính đều dời qua nhắm ngay Lingling

Nam tử ngẩng đầu nhìn Lingling, vóc người cao gầy, da thịt trắng trẻo, có chút nam tính mạnh mẽ nhưng lại không mất phần ôn nhu nữ tính, không khỏi cảm thấy bản thân mình không bằng.

Thấy nam tử buông lỏng, Lingling ám chỉ lặng lẽ vòng qua mặt sau Fluke cùng Mond một người ghì cổ của hắn một người giữ tay của hắn. Cô thì lại một bước đập vỡ mảnh thủy tinh trong tay gã nam tử đem Ciize Phapakithi hướng về phía mình.

Ciize Phapakithi bởi mang giày cao gót nên trọng tâm bất ổn, mắt thấy nàng sắp sửa ngã xuống, Lingling vội vã duỗi ra hai tay tiếp được nàng, tên nam tử kia cũng bị bọn Fluke chế phục. Ciize Phapakithi toàn bộ nằm trọn trong ngực Lingling, cũng không biết là cố ý hay không còn cười một các vẻ mặt ám muội nhìn chằm chằm Lingling. Lingling thấy thật không tiện, cuống quít buông tay ra hỏi nàng: "Cô không sao chứ?"

Ciize Phapakithi nhìn nữ cảnh sát trước mặt quẫn bách không biết làm sao nhất thời cảm thấy thật là vui, nàng nhếch miệng lên đột nhiên nghiêng đầu ở trên mặt Lingling hôn một cái: "Cảm ơn cô, Madam! Cô thật đáng yêu, cô là ân nhân cứu mạng của tôi, đây là cái hôn cảm kích"

Lingling bị nàng đột nhiên hôn mình như thế khuôn mặt đỏ hừng hừng, trong lòng thầm nghĩ cái bà minh tinh này quả nhiên cởi mở, bất quá ngoài miệng chỉ nói: "Không sao, đây là việc chúng tôi phải làm, thế nhưng không muốn phiền phức thì mời cô về cảnh cục lấy khẩu cung có được không ?"

"Đương nhiên có thể, bất quá trước hãy để tôi đến phòng của cha tôi, tôi đang đi nửa đường liền bị hắn không hiểu sao bắt cóc, còn chưa kịp đến thăm cha, cảnh sát cô không ngại chứ ?"

Lingling lắc lắc đầu biểu thị không ngại, sau đó dặn dò những người khác trước tiên mang nam tử phạm tội trở về, chính mình thì lại theo Ciize Phapakithi đi xuống phòng bệnh dưới lầu.

Lingling theo Ciize Phapakithi tiến vào một phòng bệnh riêng, vừa đẩy cửa đi vào trông thấy một bác sĩ đứng ở nơi đó kiểm tra thân thể cho lão nhân nằm trên giường cũng vừa giảng giải bệnh tình, chỉ nhìn bóng lưng Lingling liền biết là ai, người này đã từng sâu sắc khắc ở trong tâm trí của mình, làm sai không quên cho được.

Lingling không có theo Ciize Phapakithi đến giường bệnh mà là đóng cửa lại sau đó trực tiếp dựa lưng vào cửa đứng ở đó chờ nàng. Nhìn thấy Ciize Phapakithi đi vào, Phapakithi lão tiên sinh gọi nàng một tiếng còn cùng Orm giới thiệu nói đây là con gái của ông, Orm xoay người nhìn thấy minh tinh điện ảnh xinh đẹp nên gật đầu.

Lúc đang chuẩn bị xoay người lại thời điểm ánh mắt xuyên qua sau lưng Ciize Phapakithi thấy Lingling đứng tựa ở cửa, nàng không khỏi nghĩ tại sao cô ấy lại ở chỗ này đây? Làm sao quen biết với vị minh tinh này, còn cùng với nàng ấy đồng thời vào đây.

Mang theo nghi hoặc nhưng Orm cũng chỉ đưa mắt nhìn liền nghiêng đầu tiếp tục phân tích tình huống bệnh tình của cha Ciize cho các nàng nghe. Khi Orm vọng hướng về bên đây Lingling lập tức cúi đầu nhìn bàn chân mình cũng không cùng Orm đối diện, mãi đến tận khi mọi người thảo luận xong mới chậm rãi ngẩng đầu lên.

Lingling lẳng lặng đứng ở nơi đó nhìn bóng lưng người kia, cảm giác thật gầy đi không ít, xem kìa đôi mắt, gương mặt trở về trạng thái trước đây lạnh băng, nói chuyện ngữ khí cũng lạnh không mang theo bất kỳ tình cảm nào. Nàng không phải là rất hạnh phúc sao?

Ciize Phapakithi lặng nghe những thuật ngữ chuyên ngành cũng không phải hiểu lắm, vừa nghe vừa quay đầu nhìn về phía bên kia cửa chỉ thấy nữ cảnh quan không nhúc nhích dựa vào trên cửa ngơ ngác đắm đuối nhìn phía trước, theo ánh mắt của cô ấy phát hiện trong mắt cô ấy chính là hình ảnh vị nữ bác sĩ này.

Vị bác sĩ này có mị lực lớn thế sao? Vừa rồi mình cố ý cùng cô ấy ám muội cũng không thấy cô ấy phản ứng lại, có chăng chỉ là tay chân luống cuống, mà giờ khắc này ánh mắt của cô ấy lại có một loại nhu tình không thể nói được, chan chứa một tình cảm phức tạp, nhất thời có chút không hiểu.

Nghĩ thế nên Ciize Phapakithi lại bắt đầu quan sát Orm bên cạnh, quả nhiên là mỹ nhân không có gì tốt, nàng ta thuộc về loại mỹ nhân mặt lạnh, toàn thân toả ra khí tức khó có thể tiếp cận, lẽ nào vị cảnh sát thích chế phục ngự tỷ mặt lạnh hay sao?

Tiếp theo nàng chậm rãi đi tới trước mặt vị cảnh sát, mà người này chớp mắt cũng không thèm, vẫn duy trì ánh nhìn vào vị nữ bác sĩ. Ciize Phapakithi lúc này bực mình vì bị đãi ngộ như thế, bình thường người khác thèm nàng nhỏ dãi còn không kịp đây?

Ciize Phapakithi không khỏi tức giận đưa ngón trỏ ra ở trên mặt Lingling, nàng chọt chọt: "Madam, cô đây là đang ngẩn người cái gì, hay là thích xem mỹ nữ ? Tôi đi đến trước mặt cô mà cô không có phát hiện. Làm sao? Lẽ nào có hứng thú với nữ bác sĩ này ?"

Lingling cảm giác xúc cảm trên mặt lúc này mới lấy lại tinh thần sau đó trừng nàng: "Tẻ nhạt! Xin hỏi Phapakithi đại tiểu thư có thể đi theo tôi được chưa ? Tôi còn trong thời gian làm việc, cô là minh tinh cũng không thể lãng phí tiền đóng thuế của nhân dân, tôi cũng không phải là vệ sĩ của cô..."

Ciize Phapakithi nghe cô liên tiếp nói máy móc, càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu, nhìn khuôn mặt nhỏ nộn nộn lại có má lún đồng tiền không nhịn được muốn véo một cái, mà nghĩ là làm: "Madam cô tại sao có thể đáng yêu như thế đây? Tôi cảm thấy tôi đã yêu thích cô rồi"

"Stop đi Phapakithi đại minh tinh, tôi không muốn đùa. Tôi không tiêu hóa nổi đâu". Lingling vẻ mặt nghiêm túc nhìn nàng. Orm ở bên kia cũng nghe rõ cuộc đối thoại giữa các nàng, vừa lúc nghe thấy Ciize Phapakithi nói người kia ở sau lưng mình ngẩn ngơ, Orm nghĩ thầm tật xấu này đúng là không thay đổi được, trước đây cũng như vậy, nghĩ như vậy đôi môi khẽ cười.

Bất quá khi nghe đến đoạn sau cuộc nói chuyện vẻ mặt lập tức cứng ngắc, Ciize Phapakithi người này nàng cũng nghe các y tá tám chuyện vừa rồi có nói đại minh tinh này đã come out, nàng lại còn nói yêu thích Lingling, nhất thời Orm cảm thấy cay đắng.

Mà bên này Phapakithi lão tiên sinh nhìn thấy hai người phụ nữ bên kia đối thoại vội lên tiếng: "Nữ nhi bất hiếu, ta bệnh tim tái phát là do con đột ngột tuyên bố mình đồng tính, hiện tại con tốt rồi, lại còn ở ngay trước mặt ta cùng nữ nhân ve vãn, con đây là muốn mạng già của ta phải không ?"

Lingling vội khoát tay ấp úng nói rằng: "Ngài tuyệt đối không nên hiểu lầm, tôi cùng với cô ấy không có cái gì, chúng tôi ngày hôm nay mới quen mà thôi, ngài hãy cẩn thận dưỡng bệnh"

Nói xong mở cửa quay về phía Ciize Phapakithi hung hãn nói: "Tôi ra ngoài, cô nhanh lên một chút, tôi chờ cô ở ngoài"

Lingling liền như vậy đứng ở hành lang bệnh viện dựa vào vách tường chờ Ciize Phapakithi, nghe được tiếng cửa mở cô lập tức bật dậy, nhưng không thấy Ciize Phapakithi đi ra mà là Orm, hai người liền như thế ở cửa đối diện, ai cũng không nói gì.

Orm nhìn thấy vết sẹo trên mặt Lingling, cô ấy lại bị thương, luôn không yêu quý chính mình. Trầm mặc một hồi nàng cũng không có đi mà chậm rãi mở miệng hỏi: "Ling vẫn khỏe chứ ?"

"Nhờ phúc của em tôi vẫn khỏe, cảm ơn". Lingling không muốn trả lời.

"Ling cùng Ciize Phapakithi là...?"

"Tôi nghĩ chuyện của tôi không cần thiết cùng em nói ra, bác sĩ Kornnaphat". Lingling bình tĩnh nhìn nàng, nói xong cũng yên lặng một hồi.

Lúc này Ciize Phapakithi cũng vừa hay cũng đi ra, nhìn các nàng một chút, sau đó mang khẩu trang và kính râm như bằng hữu quen thuộc kéo tay Lingling: "Madam để ngài đợi lâu, chúng ta đi thôi, cô giúp tôi xem có phóng viên hay không, nhớ bảo hộ tôi"

Nói xong còn không quên cùng Orm nói tiếng cám ơn, Orm nhìn hai người các nàng thân mật rời đi cảm thấy trong lòng có chút đau, thế nhưng chính nàng từ bỏ Lingling không phải sao? Nếu nàng đã buông tay, cho dù cô ấy có bạn gái mới thì nàng cũng không có tư cách gì đi chất vấn cô ấy.

Sau khi lên xe cảnh sát dọc theo đường đi Ciize Phapakithi tò mò nhiều chuyện: "Này cảnh sát, cô cùng bác sĩ kia có phải là có quan hệ đặc biệt hay không? Cô có cảm thấy ánh mắt của vị bác sĩ là lạ chổ nào ấy, hai người các cô biết nhau à ?"

Lingling không có lên tiếng, Ciize Phapakithi dừng một chút tiếp tục nói: "Còn có nha, tôi vừa là cố ý ở trước mặt cô ấy câu tay của cô, ánh mắt của cô ấy nhìn tôi như muốn giế.t tôi vậy, giác quan thứ sáu nói cho tôi biết vị bác sĩ kia là đang ghen"

Lingling nghe nàng tự biên tự diễn vẫn không hề lên tiếng, khi nghe nàng nói từ 'ghen' Lingling suy nghĩ làm sao có khả năng người kia có thể vì mình mà ghen cơ chứ.

Cô nhàn nhạt nhìn phía trước chậm rãi nói: "Bên ngoài nhìn thấy không nhất định là chân tướng, trực giác của cô sai lầm"

"Được rồi, cô không thừa nhận tôi cũng không ép. Vậy tôi hỏi cô có bạn gái chưa?" Ciize Phapakithi vẻ mặt mong đợi hỏi.

Lingling bất đắc dĩ trả lời nàng: "Phapakithi đại tiểu thư, chúng ta mới biết nhau, cô hỏi quá nhiều rồi, tôi có bạn trai hay bạn gái cũng không liên quan đến cô. Lại nói chúng ta ngày hôm nay gặp mặt lần đầu, cô hỏi cái này không cảm thấy rất kỳ hả ? Đừng tưởng rằng cô là minh tinh thì có đặc quyền"

Ciize Phapakithi nghe Lingling đàng hoàng trịnh trọng như thế không khỏi nở nụ cười: "Cảnh sát, đừng nghiêm túc như vậy mà! Tôi hỏi cô vấn đề này là bởi vì tôi phát hiện tôi đối với cô rất có hứng thú, cô cũng biết tôi yêu thích nữ nhân, tôi cũng cảm giác cô yêu thích nữ nhân. Lần đầu tiên nhìn thấy cô tôi liền cảm thấy cô là món ăn của tôi"

Lingling thắng xe gấp: "Cô nói cái gì?"

Ciize Phapakithi buồn cười nhìn Ciize Phapakithi từng chữ từng câu nói ra: "Tôi - thích - cô! Tôi muốn truy cầu cô"

Lingling lập tức trả lời: "No way!"

Ciize Phapakithi thế nhưng lại tràn ngập tự tin nói rằng "Không sao, cô cũng đâu có nói cô có người yêu, người chưa gả ta chưa gả, có nhiều thời gian lắm nha, tôi sẽ để cô từ từ yêu tôi"

Lingling đối với chuyện này không nói gì chỉ có thể trầm mặc, không khỏi tăng nhanh tốc độ về cảnh cục, đối với vị minh tinh lớn gan này chính mình thật sự có điểm không đỡ được.

Đến cảnh cục, Ciize Phapakithi mới vừa xuống xe rất nhiều người lập tức liền nhận ra nàng, chỉ một chút đã gây nên náo động. Bên trong cục, nam cảnh sát dồn mắt liếc về phía nàng, mỗi người chỉ kém con mắt rớt ra ngoài, cố gắng nhìn thấy cho được gương mặt nữ thần, bình thường đều nhìn màn ảnh lớn thưởng thức vẻ đẹp của nàng mà giờ khắc này có thể nhìn thấy sắc đẹp chân thật, cái kia có bao nhiêu kích động a.
Cái tin minh tinh Ciize Phapakithi đến cảnh cục chuyện này bị một truyền mười, mười truyền một trăm, cuối cùng tất cả mọi người gần như chạy đến chỉ đến nhìn nàng ấy, bất luận là nam hay nữ.

Trên đường đi đến văn phòng người người ra xem thiếu điều nước chảy không lọt, bọn họ là đến chứng kiến phong thái của minh tinh. Có người còn cầm sách vở đủ loại đến xin ký tên, xin nhờ! Tốt xấu gì cũng là nhân viên chính phủ, thực sự là mất mặt mà.

Lingling gian nan giúp nàng rẽ đường, hiện tại cô thật giống vệ sĩ riêng của Ciize Phapakithi vì thế nên phiền muộn cực kỳ. Nếu biết có nhiều phiền toái lớn thế này, sớm đã không tiếp nhận vụ án này. Không bao lâu người đã ra đầy mồ hôi, nhìn lại người được cô bảo vệ đi phía sau muôn người chú ý ra dáng nữ vương, ngẩng đầu ưỡn ngực, ngạo kiều như đi trên thảm đỏ quý phái bước về phía trước, thực xấu hổ mà.

Nữ vương nào đó từng bước dưới sự hướng dẫn của Lingling đi về khu vực làm việc của cô, có mấy người cảnh sát trẻ tuổi một đường theo ở phía sau còn xung phong nhận việc hộ tống, được rồi! Vậy cũng bớt cho Lingling không ít khí lực, ngẫm lại nữ nhân này có mị lực lớn như vậy sao sao? Không phải chỉ là một minh tinh hay sao, Kwong cảnh quan mới xem thường đây! Chỉ muốn mau mau lấy xong khẩu cung sớm một chút rồi nghỉ về nhà.

Nguyên bản chỉ cần mấy phút là có thể đến nơi mà ngày hôm nay lại bỏ ra nửa giờ mới lết đến phòng, trái tim nhỏ bé mệt muốn chết. Thật vất vả đi tới khu vực của mình, Lingling hai tay cản lại đem những con ong mật đánh đuổi đi hết, an toàn về đến cửa.

Bất quá khi cô quay đầu nhìn lại thật không còn gì để nói, ăn trộm cũng khó phòng a. Thuộc cấp của mình cũng nháo nhào đến chào hỏi Ciize Phapakithi, ra dáng như rất quen với bọn hắn, lập lại cái màn xin chữ ký chán chết, muốn bao nhiêu tầm thường có bấy nhiêu tầm thường. Lingling khoanh tay bình tĩnh nhìn thuộc cấp nhiệt tình của mình.

"Mọi người đến đây để theo đuổi minh tinh hả ? Bây giờ là giờ làm việc, có cái gì thì lo đi làm đi". Lingling cuối cùng vẫn không nhịn được rống lên một tiếng, cọp không phát uy thì tưởng mình là mèo ốm chắc.

Nghe Lingling hiếm khi uy vũ hống một tiếng, thuộc cấp của cô nín cười từng người từng người dần dần tản ra như không có chuyện gì, hối hả trở lại vị trí của mình ngồi xuống. Nhưng tinh thần vẫn hưng phấn cười hì hì nhìn Ciize Phapakithi cùng Lingling

Lingling nhìn chằm chằm cái kẻ cầm đầu kia: "Cô theo tôi vào đây"

Ciize Phapakithi đẹp đẽ xoay người quăng ra phía sau hào quang tứ phía tiến vào phòng lấy khẩu cung, cái nhóm sói đói ở ngoài oa oa mấy tiếng. Lingling sau khi vào phòng kéo hết rèm cửa sổ xuống miễn cho đám người bên ngoài lại nhìn chằm chằm.

Rốt cục lỗ tai thanh tĩnh, Lingling lấy giấy bút bắt đầu tự mình lấy khẩu cung của Ciize Phapakithi. Quá trình này Ciize Phapakithi một bên miêu tả lại tình cảnh lúc đó, một bên ám muội liên tục nhìn vào Lingling làm cô không dễ chịu gì cho mấy, phía sau lưng cảm giác lạnh lẽo.

Thật vất vả mới lấy khẩu cung xong, Lingling thở phào nhẹ nhõm, mới vừa đứng lên thì Ciize Phapakithi liền mở miệng nói: "Madam, công sự xem như là đàm luận xong, vậy chúng ta có thể nói chuyện tư được không, tôi có thể biết tên và số điện thoại của cô không ?"

Thấy Lingling không có phản ứng thật giống như đang do dự, Ciize Phapakithi tiếp tục nói: "Cô không cần suy nghĩ như vậy, tôi không ý tứ gì khác, chính là muốn báo đáp cô ngày hôm nay cứu tôi một mạng, có nể mặt cùng tôi ăn bữa tối hay không ?"

"Tôi có thể cho cô biết tên, tôi họ Kwong tên Lingling, ăn cơm thì không cần, lòng tốt của cô tôi chân thành ghi nhớ. Tôi là cảnh sát, cứu nhân dân vốn là chức trách của tôi. Khẩu cung đã lấy xong, cô có thể đi rồi, có yêu cầu gì sẽ liên lạc lại cho cô sau"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #lingorm