28

"Chuyện này nhờ vào cảnh sát, ta chủ yếu đến muốn nói với cô chuyện Orm. Như vậy đi, ta cũng không quanh co lòng vòng, nói thật với cô, ta khẩn cầu cô rời xa con gái của ta, đừng nhiễu loạn cuộc sống của nó. Nó từ nhỏ đến lớn đều ngoan ngoãn nghe lời nhưng vì cô mà nó cầu xin ta tác thành cho hai người, cô biết trái tim của ta có bao nhiêu đau không ? Nếu như cô là người đàn ông ta nghĩ ta sẽ không phản đối, nhưng cô lại là. . ."

"Bởi vì con là phụ nữ sao ? Con ngoại trừ không thể khiến em ấy sinh con thì cái gì con cũng thể cho em ấy, dù cho đó là mạng sống này. Chúng con thật lòng yên nhau, lúc em ấy tàn nhẫn nói chia tay, một khắc đó con cảm thấy thế giới còn biến thành màu xám, nhân sinh không còn mục tiêu, không có ý nghĩa, lúc ấy con mới hiểu con không thể vắng em ấy."

"Trẻ ranh! nhà chúng ta là gia đình truyền thống, thực không thể tiếp nhận chuyện tình trái luân lý. Orm lúc đó sở dĩ chia tay cô cũng là vì cha của nó, cô cũng biết! Cho nên nói nếu đặt ái tình và tình thân, Orm nhất định sẽ chọn chúng ta. Đối với với quan hệ hai người, ta nghĩ chỉ cần ta và cha nó không đồng ý, nó cuối cùng trước sau gì cũng sẽ thỏa hiệp, đến lúc đó không phải càng đau sao? Đau dài chi bằng đau ngắn, cô nghĩ xem ?"

Nghe mẹ Kornnaphat nói lời nói này, Lingling cũng ở trong lòng suy nghĩ, sự thật trãi qua đúng là như vậy, Orm thiên hướng nghiêng về cha mẹ nàng, mà cô cũng không chịu đựng nổi bị thương tổn nhiều lần.

Nhìn nữ cảnh sát trước mặt không lên tiếng, Kornnaphat mẹ nghĩ lời mình nói đã có hiệu quả, thừa cơ hai đứa nó chưa tái hợp phải trước một bước vung đao chém đứt tơ hồng, giải quyết nhanh chóng, nghĩ như thế bà tiếp tục nói: "Cô cảnh sát, cô suy nghĩ thật kỹ, thông cảm cho cảm nhận của người làm mẹ như ta, ta hi vọng cô có thể cho ta một câu trả lời chắc chắn, hai đứa còn trẻ, còn rất nhiều lựa chọn."

Sau khi mẹ Kornnaphat nói với cô thêm vài đạo lý lớn thì mới chịu đi ra ngoài, Lingling cười khổ, cho một câu trả chắc chắn sao ? Hiện tại quyền chủ động tựa hồ tất cả nằm trong tay mẹ của Orm, mà bà lại mạnh mẽ không chấp nhận đoạn tình cảm của hai người, hơn nữa lại dùng tình thân đánh cược, Lingling cảm giác phần thắng của mình nhỏ nhoi chừng nào.

Đang lúc này chuông điện thoại vang lên, cô ấn xuống nút nghe bên trong truyền đến âm thanh sốt ruột: "Lingling, em về nhà cãi nhau với mẹ, hiện tại bị bà nhốt trong phòng, không biết bà đã đi đâu"

"Bà đến đây tìm chị" Lingling thản nhiên nói.

"Làm sao tìm đến Ling, mẹ đã nói với Ling những gì ?"

"Không có chuyện gì, bà sang đây xem tình hình cha em, hôm nay nộp bảo lãnh, khả năng ngày mai mọi người sẽ nhận được đơn kiện của luật sư Joss Sangngern, không lâu sau đó tòa án sẽ có lệnh truyền lại đây, chị mấy ngày nay sẽ mau chóng điều tra hy vọng có thể giúp cha em"

"Lingling, cảm ơn Ling. Vậy chúng ta. . ."

"Chuyện chúng ta nói sau đi, chờ mẹ em hết giận. Em tạm thời đừng chọc tức bà, mấy ngày nay việc của chị cũng nhiều, sau hết hết bận chị sẽ sang tìm em. Cuối cùng chị chỉ muốn hỏi em một câu, em còn yêu chị không ?"

"Yêu, vẫn luôn yêu, mãi mãi"

"Như vậy đủ rồi, em nghỉ sớm một chút đi!"

Cúp điện thoại Lingling trước tiên nghiên cứu vụ án của ông Kornnaphat mãi đến tận đêm khuya mới về nhà. Sáng sớm hôm sau cô xin nghĩ nửa ngày liền lái xe đến tập đoàn LP tìm người trung gian kia tra hỏi, thế nhưng đối phương nói chỉ là do thấy cổ phiếu công ty mình có xu hướng tốt nên mới có lòng đề cử ông Kornnaphat mua nhiều, không ngờ cổ phiếu xuống thấp như vậy. Ngoại trừ những điều này cũng không tra ra điều gì có lợi.

Giữa lúc Lingling bí lối đột nhiên điện thoại di động của gã nọ vang lên, chỉ thấy hắn cẩn thận đi sang bên kia nói chuyện: "Sangngern tổng, tôi biết phải làm sao rồi"

Tiếp theo gã nói với cô là không còn gì nữa, cô về đi. Lingling cũng không bắt buộc gã, mới vừa đi ra khỏi phòng họp thấy nữ viên chức công ty này vây quanh cầm tờ báo thảo luận: "A nha, tiệc đính hôn của Sangngern tổng chúng ta bị hủy rồi, ngài ấy trở về hội độc thân, chúng ta lại có cơ hội"

Lingling đến gần liếc vào xem mọi người đang nói là ai, chính là Joss Sangngern! Chẳng lẽ hắn là chủ công ty này, nhớ lại gã vừa nãy nghe điện thoại gọi tên đối phương hình như họ Sangngern. Để chứng thực suy đoán của mình, cô thuận miệng cùng những viên chức kia nói chuyện phiếm, quả nhiên đúng như cô nghĩ.

Như vậy chuyện ông Kornnaphat quá rõ ràng là do Joss Sangngern giở trò quỷ, mục tiêu cuối cùng của hắn xem ra là nhằm vào Orm. Quả nhiên vì đạt mục đích của mình mà không từ thủ đoạn nào. Còn nữa hắn lén lút mở công ty, mở một công ty cần phải có một khoản tài chính khổng lồ, số tiền kia lại từ đâu mà đến, nói không chừng là tham ô công quỹ từ công ty cha hắn, có lẽ cha hắn bị con trai mình bán đứng còn chưa hay biết.

Nói không chắc hắn vẫn còn bí mật khác gạt người, hắn có thể tùy ý khống chế cổ phiếu lên xuống chứng tỏ tiền bạc công ty của hắn có thể là không trung thực, phải điều tra một trận.

Sau khi xác nhận công ty này là của Joss Sangngern, Lingling cảm giác nắm chắc phần thắng, cô chuẩn bị tìm hiểu nguồn gốc đem hắn lôi lên, để xem kết cục của hắn thế nào.

Buổi chiều Lingling trở lại cảnh cục, cô trước tiên đi tìm sếp Sorat nói cho sếp ấy chuyện mình vừa điều tra được, cũng hi vọng tổ bên đó lần theo dấu vết điều tra ra chân tướng.

Hai người ở văn phòng nói chuyện hơn một giờ. Sau khi bàn xong chuyện cô trở về phòng bắt đầu xử lý vụ án giết người liên hoàn. Thật sự tâm lực tiều tụy mệt mỏi, Lingling tựa lưng vào ghế ngồi có chút mơ màng, gọi Jin pha giúp mình một ly cà phê định thần.

Lúc này trong phòng làm việc của tổng giám đốc LP, Joss Sangngern yên tĩnh ngồi bên trong, Lingling vừa đi hắn liền đến gọi gã viên chức kia vào hỏi chuyện.
"Anh vừa rồi có nói những gì không nên nói ?"

"Sangngern Tổng, ngài yên tâm, tôi nửa câu cũng không tiết lộ, dựa theo trước đây ngài đã dạy bảo đảm không thành vấn đề, cô ấy thấy không có gì liền đi"

"Vậy thì tốt, anh có thể đi ra ngoài."

Gã kia sau khi rời khỏi phòng bị những người khác xúm xít lại hỏi gã vào phòng tổng giám đốc làm gì, có phải là tăng lương hay không. Sau đó còn hỏi cô gái thanh tú khi nãy tìm đến là ai, có phải là khách hàng hay không ? Những câu hỏi mang theo hy vọng nhưng khi biết được đối phương đến là cảnh sát bọn họ một mặt kinh ngạc.

"Cô ấy có hỏi mọi người điều gì không ?" Gã kia sốt sắng hỏi.

"Không có, cô ấy cũng chỉ hỏi chúng tôi chuyện Sangngern tổng đính hôn mà thôi"
"Cái gì? Ý mọi người nói là cô ấy biết Sangngern tổng là chủ công ty sao"

Tiểu Jo nghe mọi người khẳng định liền hốt hoảng lập tức vọt vào văn phòng đem chuyện này nói cho Joss Sangngern

"Cảnh sát chiết tiệt, cắn ta không tha, lại còn dám điều tra lão tử! Cô sẽ biết tay tôi". Nói xong Joss Sangngern giận đùng đùng đi ra khỏi công ty.

Lại nói Lingling sau khi thu thập được tin tức thì đề nghị sếp Sorat xin phép cấp trên điều tra công ty LP và Sangngern thị xem có liên quan gì đến nhau hay không. Được sự cho phép sếp Sorat lập tức mang đội của mình nhanh chóng tra án.

Sau khi đến Sangngern thị sếp Sorat trực tiếp tìm vị chủ quản cao nhất ở đây - Sangngern lão tiên sinh. Thế nhưng cảnh sát báo cái vần đề công khoản đều có liên quan đến con trai mình, ông liền gọi điện thoại cho Joss Sangngern gọi hắn mau trở về.

Khi Joss Sangngern biết được cảnh sát đã phái người đến kiểm toán, cũng đã đến công ty, lòng nhất thời hoảng loạn lao nhanh về công ty. Lúc vào đã thấy phụ thân của mình nghiêm túc ngồi ở đó.

"Anh tự nói xem anh đã làm gì mờ ám mà hôm nay cảnh sát tìm tới cửa, nhanh lên đem sổ sách ra đây! Ta ngược lại muốn xem anh có giở trò hay không đây". Thấy hắn vừa vào cửa Sangngern phụ bắt đầu trách mắng.

"Thật không tiện, cảnh sát, gần đây sổ sách công ty có chút lộn xộn, có thể lùi lại hai ngày được không"

"Anh đừng phí lời, hôm nay phải giao ra đây, nếu không chúng tôi sẽ kiện anh tội cản trở công vụ"

Joss Sangngern run lập cập từ tủ sắt lấy ra các loại sổ sách chứng từ. Chuyên gia bên hình cảnh tiếp nhận bắt đầu lật xem từng quyển sau đó phát hiện có vài khoản tiền lớn được chuyển ra nhưng ghi chép lại quá sơ sài, trên đó chỉ ghi mấy khoản phí dịch vụ.

"Sangngern tổng, mấy tháng này dường như có vài khoản tiền lớn chuyển đi, có thể trình bày cụ thể cho chúng tôi được không, cùng nhà công ty nào hợp mà phải vận dụng số tiền lớn như thế ? Sangngern lão tiên sinh có biết hay không ?" Sếp Sorat chỉ vào những chổ mục tiêu nói lớn.

Chỉ thấy Sangngern lão tiên sinh run run đứng dậy nhìn vào bằng chứng: "Tiểu tử thúi, đây là gì, không có ghi chép trong Ngân hàng, anh cũng không có thông báo cho ta một tiếng, anh còn coi ta là chủ tịch không hả ?"

Bên này sếp Sorat đã gọi cho cấp dưới liên hệ nhân viên ngân hàng điều tra những khoản mục chỉ điểm, kết quả những khoản tiền không rõ đó toàn bộ tụ hợp vào một công ty có tên là LP.

Joss Sangngern vừa nghe đã run chân, Sangngern phụ cầm lấy gậy đánh hắn: "Nói cho ta biết đây là công ty gì ? anh mỗi tháng chuyển nhiều tiền như vậy qua để làm chi?"

"Sangngern lão tiên sinh, ngài còn không biết hay sao, chúng tôi điều tra được công ty này là do cong trai bảo bối của ngài làm chủ". Sếp Sorat giải thích.

"Súc sinh, cảnh sát nói có đúng sự thật hay không ? Anh gạt ta ta lén lút mở công ty, còn đem tiền của ta toàn bộ chuyển qua bên kia. Anh không có tiền thì hỏi ta, công ty này sớm muộn cũng là của anh, tại sao anh lại đi tham ô hả, anh còn coi ta là cha anh sao ?" Sangngern phụ giận không chỗ phát tiết.

"Đúng đấy, công ty của tôi thì làm sao ? Nhiều năm như vậy cha có muốn để lại công ty cho tôi sao ? Cha mà có vào quan tài cũng chưa chắc chịu buông tha, cha thà ôm theo cái công ty này ch.ết xuống dưới chứ không để lại cho tôi. Tôi ở công ty này cũng chỉ có danh mà thôi, cha có coi tôi là con trai của cha? Tôi hiện giờ xài tiền của cha cũng coi như là chuyện hiển nhiên"

"Mầy..." Sangngern lão tiên sinh nói không ra hơi trực tiếp ngất đi.

"Cha" Joss Sangngern thấy thế không thể thờ ơ được nữa.

Sếp Sorat trước tiên gọi 120 sau đó tiến lên nói với gã bất hiếu nhi: "Joss Sangngern, phiền anh theo chúng tôi về cảnh cục"

"Dựa vào cái gì mà tôi phải theo các anh về cảnh cục ? Tôi dùng tiền của cha mình chẳng lẽ cũng phạm pháp ?"

"Chúng tôi đã điều LP và có lý do hoài nghi anh làm giả chứng từ sổ sách, còn vụ án Ben Kornnaphat tham ô tài chính, chúng tôi có chứng cho thấy anh có liên quan, có chủ ý điều khiển thị trường chứng khoán, công bố tin tức giả, xin mời anh theo chúng tôi về đồn cảnh sát hợp tác điều tra"

Cuối cùng Joss Sangngern ở trước mặt hàng trăm cặp mắt của nhân viên bị cảnh sát giải đi, sau khi đến đồn cảnh sát hắn một câu nói cũng không chịu nói, hẳn bảo phải chờ luật sư đến đây.

Trãi qua cuộc thảo luận với luật sư, Joss Sangngern tạm thời nộp bảo lãnh ra ngoài, hắn vừa ra ngoài liền phẫn hận kéo cà vạt, trong miệng không ngừng mắng lời thô tục.

Tiếp theo hắn đến quán bar gần đó miệng không ngừng uống rượu. Chốc lát sau một người bạn của hắn đến, nhìn hắn uống rượu hung hăng như thế mới kéo hắn: "Anh em, làm sao uống nhiều như vậy? Có phải có chuyện phiền lòng sự ? Là chuyện đính hôn kia hả ? Tuổi trẻ còn dài, không sợ không có củi đốt, Sangngern thiếu gia có tài có thế, muốn nữ nhân nào mà không có"

"Câm miệng! Nói tới chuyện này tao cảm thấy phiền! Lão tử tỉ mỉ sắp xếp lại bị nó phá, vịt vào miệng còn bay ra, mà nói sao mà tao không bực bội, hiện tại chạm đến tòa án, đúng là hồng nhan họa thủy. Trăm tính ngàn tính vậy mà lại bại trong tay cảnh sát, giết người phóng hỏa nó không đi tra, lại tra trên đầu trên cô tao, vừa nghĩ tao liền nổi giận, có cơ hội lão tử sẽ giết nó"

"Cảnh sát nào mà lớn lối như vậy, lại dám bắt nạt con trai cưng của JS thị ? Như thế nào, có muốn huynh đệ giúp anh ra tay giáo huấn không ?"

Joss Sangngern nghe từ 'giáo huấn' hai mắt sáng lên: "Anh em tốt, đầy nghĩa khí, là như vầy..."

"Được rồi, đại ca, tôi cam đoan với anh, anh ở đây chơi thỏa thích đi, một lát chờ tin tốt của tôi"

Lúc này sắc trời đã tối, Lingling ở cục cảnh sát sau khi xem xong báo cáo vụ án giết người liên hoàn thì thu dọn đồ đạc về nhà. Như thường ngày cô trước tiên đi quán ăn mua cơm.

Vừa ra cửa nghe hẻm nhỏ bên cạnh dường như có âm thanh đánh nhau, bệnh nghề nghiệp nổi lên, cô mang hộp cơm để trong xe sau đó đi vào hẻm xem thử.

Trong hẻm nhỏ thấy có 2 người đàn ông đang đánh đập một người khác, Lingling tiến lên ngăn cản: "Cảnh sát đây, dừng tay!"

Cô đi đến gần bọn họ, bọn họ nhìn thấy cảnh sát đến cũng đình chỉ động tác đứng bên cạnh nhìn Lingling, cô đi lên hỏi người bị đánh đang nằm dưới đất có sao hay không.

Lúc này gã đàn ôn nằm dưới đất bỗng đứng dậy dùng chích điện chích vào người cô, mặt khác hai gã đàn ông kia rút gậy sắt ra.

"Các ngươi là người nào? Làm gì? Tôi là cảnh sát, dám đánh lén cảnh sát" Lingling suy yếu hỏi.

"Người tụi tao muốn đánh là mày! Ai kêu mày quản việc không đâu, điều tra lung tung. Chúng tao thay người khác giáo huấn mày, sẽ không lấy cái mạng của mày đâu, yên tâm. Các anh em, đánh"

Nói xong bọn họ cầm gặt sắt hung tàn đánh vào người Lingling, Lingling một người địch ba người, rồi còn bị chích điện, cuối cùng bởi thể lực không chịu nổi quỳ trên mặt đất, chỉ chốc lát sau trán và khóe miệng chảy ra máu.

Bọn họ vẫn hung hăng đánh, vừa đánh vừa nói: "Mày nhiều chuyện, xú cảnh sát"
Lingling dần dần bắt đầu mất đi ý thức, cô ôm đầu, kết quả gậy gọc không ngừng rơi vào trên người cô đặc biệt là trên đùi, Lingling cảm giác chân tê rần.

Cũng còn tốt lúc này có người dân tình cờ đi vào hẻm nhỏ thấy tình hình lập tức tìm cảnh sát tuần tra đến ngăn cản. Bọn họ nhìn thấy lại có cảnh sát đến mới thu tay lại, sau đó hoảng loạn chạy đi, chỉ còn lại Lingling một mình nằm trong vũng máu, người chung quanh thấy như thế mới vội vã lấy điện thoại di động ra gọi xe cứu thương.

Khi Lingling tỉnh lại phát hiện mình đã ở bệnh viện, đầu được quấn băng gạc, chân trái của mình được treo cao lên, cả người đau nhức.

Lúc này cửa phòng bệnh mở ra, Orm một tay cầm bình thủy đi vào, nàng thấy Lingling đã tỉnh vội vàng đến bên giường: "Ling tỉnh rồi sao, cảm thấy thế nào ? Ling doạ ch.ết em! Đã xảy ra chuyện gì ? Làm sao cả người đều bị thương ?"

"Chị cũng không biết chuyện gì xảy ra, không hiểu vì sao bị người ta đánh, bất quá nghe bọn họ nói chuyện chị nghĩ có quan hệ đến Joss Sangngern"

"Hắn đúng là đê tiện, là lỗi do em, xin lỗi" Vừa nói Orm vừa rưng rưng nước mắt.

"Chuyện không liên quan tới em, hắn lén lút mở công ty bị chị tra được nên hắn bắt đầu trả thù chị. Hôm nay hắn bị sếp Sorat điều tra sổ sách, hiện nay tất cả thuận lợi, chờ có chứng cứ xác thực chúng ta sẽ chính thức khởi tố hắn, đến lúc đó cha của em cũng sẽ không sao".Lingling giơ tay giúp nàng lau nước mắt.

Orm nước mắt lưng tròng kéo cánh tay bị thương của cô sang một bên đứng dậy ngồi ở bên cạnh nhẹ nhàng dựa vào trên người Lingling: "Lingling, cảm ơn Ling! Ling chịu khổ rồi"

"Em ngốc, nỗi khổ da thịt coi là gì chứ ? Qua trận này chị liền có thể nhảy nhót tưng bừng. Nhưng mà em lại tiều tụy rất nhiều, dì bên kia vẫn khỏe chứ?"

"Mẹ em ngoại trừ em ở bệnh viện nếu về nhà sẽ không rời em nửa bước, không cho em đi đâu, em hôm nay lên ca trực nhìn thấy Ling đầy rẫy vết thương trên người"

"Dì không đồng ý chị cũng có thể hiểu được, nuôi em lớn như thế lại bị một người phụ nữ là chị quải đi, cứ từ từ đi em, chờ chị khỏe lại rồi giải quyết chuyện cha em, sau đó chị sẽ đến nhà em khẩn cầu bà đến khi nào bà chịu tác thành cho chúng ta mới thôi, có được không ?"

Orm nhẹ giọng đồng ý, hai người lẳng lặng ở trên giường bệnh ôm nhau hưởng thụ cơ hội hiếm có, thật hy vọng ngày đó đến nhanh một chút!

Đêm đã khuya, bên trong phòng bệnh hai người ôm nhau gắn bó, hai người có cùng suy nghĩ đều muốn thời gian ngừng lại để cho các nàng hưởng thụ hơi ấm lẫn nhau. .

"Ling có đau không, khi em thấy Ling vết thương chằng chịt được đẩy vào em rất sợ, nếu có chuyện gì em biết làm thế nào" Orm nhớ lại trong lòng không thôi xót xa cùng sợ hãi.

"Đau, cả người đều đau" Lingling dáng vẻ thống khổ kêu rên.

"Nơi nào đau? Để em gọi bác sĩ vào ?" Orm hỏi.

"Chỉ cần bác sĩ là em chị liền hết đau". Nói xong vị cảnh sát nào đó cười hì hì trực tiếp cong cái miệng hướng lên mặt Orm.

Ám chỉ rõ ràng như thế làm bác sĩ Kornnaphat bắt đầu đỏ mặt. Lingling thấy giai nhân như vậy liền mở rộng vòng tay, không ngờ vừa động tay đã đau đến tan nát cõi lòng, đổ mồ hôi lạnh.

"Ling xem, không cẩn thận như vậy."

"A, có trách thì trách bác sĩ Kornnaphat mê người, đau một chút có là gì. Lại nói chúng ta cũng coi như quen nhau một năm, thân mật hơn nửa năm, hơn nữa em bị ăn chị đến no bụng, em vì sao cứ thẹn thùng"

"Thật ghét Ling". Bác sĩ Kornnaphat e thẹn nhẹ nhàng đánh vào ngực người nào đó một cái.

"A, người ta đang bị thương, em còn đánh, đây là muốn mưu sát chồng sao?"

"Ling chơi xấu. . . A. . ." Lời còn chưa nói hết miệng đã bị môi của ai đó che lại.

Trong không khí nhất thời tràn ngập khí tức tình lữ, hai người hai đôi môi dính sát cùng nhau, không ngừng dây dưa tới lui, hồi lâu vẫn chưa có ý buông tha đối phương.

"Orm, chị không có gì đáng ngại, em mau mau đi làm đi, bị người ta biết em trốn trong phòng bệnh còn lười biếng câu dẫn bệnh nhân thì không tốt đâu nha". Mãi đến tận khi hôn không thở nổi Kwong cảnh quan mới chính nghĩa khuyên bác sĩ Kornnaphat trở về công việc của mình.

"Không muốn, em muốn ở đây, thật vất vả mới được gặp mặt Ling còn đuổi em đi, Ling đành lòng sao ?" Bác sĩ Kornnaphat biểu thị thái độ bất mãn.

"Đương nhiên ngàn vạn lần không muốn, nhưng chị sợ ảnh hưởng công tác của em! Em là bác sĩ cấp cao phải làm gương cho cấp dưới, ngoan nào"

Kwong cảnh quan tìm mọi cách khuyên nhủ nên bác sĩ Kornnaphat không thể không thỏa hiệp, trước khi đi không quên hôn cô một cái thật sâu, bất quá người nào đó trong lòng đang rạo rực thì bị dứt ra.

"Orm. . ." Lingling cau mày một mặt oan ức nhìn nàng.

"Kwong cảnh quan cẩn thận dưỡng thương, em ngày mai lại đến". Orm hướng về phía cô nghịch ngợm nháy mắt.

Lingling còn chìm đắm bên trong ngọt ngào đột nhiên nghĩ đến một chuyện, cô cầm lấy điện thoại di động bên cạnh gọi cho Fluke: "Tôi nhờ anh theo dõi Joss Sangngern, hiện bên kia tình huống thế nào ?"

"Madam, hắn từ cảnh cục đi ra thì đến quán bar, vẫn còn uống rượu trong đó chưa thấy đi ra, cũng không thấy về công ty LP. Tôi ở bên ngoài giám sát xem ra hắn chưa có hành động gì khả nghi, lẽ nào hắn dễ dàng bỏ qua hay sao?"

"Đừng quên hồ ly là loài gian manh, tôi lúc trở về bị người phục kích, hoài nghi là hắn làm."

"Madam, cô không sao chứ ?"

"Không có chuyện gì, bị thương ngoài da. Để ngừa vạn nhất anh giúp tôi tiếp tục theo dõi hắn, có động tĩnh gì liền báo cáo"

Lúc này trong quán rượu Joss Sangngern đã uống vô số kể, hắn hy vọng có thể nhất túy giải tiêu sầu. Trong lúc đó có mấy người nhận ra hắn con trai của người giàu nhất nơi này nên muốn cùng hắn kết bạn, còn nhiệt tình mời hắn sang phòng riêng chơi, lén lút thả vào rượu của hắn hai viên thuốc lắc, chỉ chốc lát sau hắn liền HIGH, bắt đầu khua tay múa chân.

Sau đó Joss Sangngern loạng choạng đứng lên nói cần vào nhà vệ sinh. Mới ra đến ngay cửa nhà vệ sinh nữ thì thấy một cô em tựa hồ say rượu đang ngồi xổm bên cạnh cửa, hai mắt Joss Sangngern tỏa sáng nuốt nước miếng.

Từ khi hắn nói với cha rằng mình và Orm Kornnaphat kết hôn tới nay, vì để ông tin nên hắn đã tu thân dưỡng tính, vốn nghĩ kế hoạch chu toàn có thể ủng mỹ nhân trong ngực, ai ngờ kế hoạch hoàn toàn phá vỡ.

Hiện ở trước mặt có một mỹ nhân say túy lúy, đối với một nam nhân rất lâu không chạm qua nữ nhân mà nói lực hấp dẫn đó tương đối lớn, rất nhanh hắn liền nổi lên phản ứng sinh lý.

Nhìn xuống bốn phía không ai, Joss Sangngern ôm lấy nữ tử gọi người phục vụ đưa cho họ một xấp tiền mặt bảo họ mở cửa gian phòng gần đó. Joss Sangngern không thể chờ đợi được nữa ôm cô gái kia ném lên giường, cũng bắt đầu cởi quần áo đối phương.

Cô gái trong lúc mơ màng có chút tỉnh lại nhìn thấy trên người mình là một nam tử xa lạ lập tức bắt đầu phản kháng gọi cứu mạng.

Joss Sangngern thấy vậy dùng tay bóp miệng của nàng: "Mỹ nữ, đừng gọi, tôi là ai cô có biết không? Cha tôi người giàu nhất ở đây, tôi bây giờ để ý cô, cô chỉ cần thỏa mãn tôi, muốn cái gì tôi đều cho cô, bé ngoan!"

Nói xong hắn không để ý nàng giãy dụa bắt đầu hôn môi và thân thể nàng, nữ tử trước sau cũng không có sức chống lại sức mạnh nam nhân, huống chi một con thú đang đánh mất tính người.

Nàng khóc lóc hô cứu mạng, lại bị hắn tát vài bạt tai, người phía dưới càng chống cự hắn nhưng càng hưng phấn, cuối cùng cô gái gào to dưới sự cưỡng bức của hắn, hắn tựa như phát điên không ngừng giữ lấy nàng.

Sau khi xong việc hắn mặc quần áo tử tế ném một xấp tiền trên giường như không có chuyện gì xảy ra rồi ra ngoài. Cô gái ngồi ở đó không ngừng gào khóc, sau đó run rẩy cầm lấy y phục bị xé rách mặc vào, liền như vậy tóc tai ngổn ngang, quần áo xốc xếch đi ra ngoài cửa.

Bạn bè của nàng không gặp nàng cũng tìm đến điên lên. Lúc này nhìn thấy nàng vô cùng chật vật từ một gian phòng đi ra, hơn nữa trên mặt có vết thương, bọn họ rất là lo lắng hỏi nàng chuyện gì xảy ra, lại thấy ánh mắt nàng ấy đờ đẫn, cái gì cũng không chịu nói.

Khi bọn họ đỡ nàng tới cửa lớn chuẩn bị về nhà, nàng nhìn thấy gã đê tiện vừa cường bạo mình, tựa như phát điên trực tiếp xông tới bắt đầu dùng tay không ngừng mà đánh hắn: "Tao muốn kiện mày tội cưỡng gian"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #lingorm