Chương 20 : Định Mệnh

   Sáng sớm hôm sau, khi mợ thức dậy đã thấy Linh Linh đứng ở dưới bếp, gia nhân đâu hết rồi? Sao hôm nay lại tự tay xuống bếp làm?
- Chị, sao không ngủ thêm, gia nhân đâu?
- Chị kêu tụi nó đi mần chuyện hết rồi. Chị muốn nấu cơm cho em ăn, nhưng mà... khó quá.
Cô hai gãi gãi đầu, đó giờ đâu có nấu cho ai ăn, toàn ba mẹ chăm chút từng bữa ăn một, chưa hề động tay vào việc bếp núc.
Mợ nhìn mặt của Linh đang chăm chú xem nồi canh trước mặt, tay chân thì lọ nghẹ.... thấy dễ thương gì đâu.
- Để em giúp chị.
- Thôi, em ra ngoài đi, chị làm một tí là xong ngay.
Mợ còn định tiến tới giúp thì nghe tiếng xe bon bon ngoài cửa, tưởng ba mẹ về mợ vội vội vàng vàng chạy ra mở. Là một ông già tầm bảy mươi tuổi, râu tóc bạc phơ, đeo đôi kính đen.
- Con chào ông, ông tìm ai ạ?
- m, con dâu nhà ông Quảng đây sao?Có "duyên" d đa! Ba mẹ chồng con đâu, nói có thầy Trác Thi ghé thăm. -Ông thầy cười cười.
   Mợ cũng đã có nghe sơ qua về ông thầy này, chính là ông thầy nói cưới vợ cho
Linh Linh thì mới mau khỏi bệnh, mợ bẽn lẽn thưa:
- Dạ, mi thầy vào trong nhà, có chồng con trong đó.
  Ông thầy đi vào trong, gặp cô hai đang đứng sau bếp, quả nhiên sắc mặt của nó đã khởi sắc hơn. Ông thầy Thời thở phào an tâm. Linh hồi đó giờ mặt mày đều tái méc, tính tình cọc cằn, hay la hét là vì mặc cảm, nếu có người bên cạnh chăm sóc, quan tâm cô ắt sẽ mau khỏi bệnh.
- Thầy Trác Thi, chào thầy. Em vào xem nồi canh giúp chị vi.
Linh Linh ngó ra nhìn thấy thầy liền rửa tay đi ra ngoài, ngồi tiếp chuyện với ông.
- Ba mẹ con đầu?
- Ba mẹ con về Định Tường thăm bà con, chắc tầm mấy ngày na mi về.
- Vậy à, thầy có hai tu bình * quý mang t Tây Dương về biếu ông Quảng.
- Dạo này ta thấy con khỏe hơn rồi, tranh thủ gi nào nắng còn tốt thì ra hng nắng một chút. Có uống thuốc đều đặn không?
Ông thầy từ lúc Linh còn nhỏ đã thương yêu cô, thấy cô bệnh tật thì càng thương hơn, nhưng nó từ nhỏ đã không muốn tiếp xúc với ai. Mỗi lần ông đến nó đều trốn biệt trong phòng.
- Dạ, v con có chăm thuốc, con sẽ ráng uống đều. -Linh vừa nói vừa nhắm nháp mấy ly rượu, mắt cô ánh lên tia vui vẻ khi nhắc tới vợ mình.
- a, giỏi... à, còn chuyện này. Hai đa, mau chóng có con đi.
Mợ hai trong bếp đang xem nồi canh, nghe nói liền muốn cắn lưỡi một cái hết sức. Chuyện vợ chồng còn chưa diễn ra, con ở đâu ra? Nhưng cũng nghe ngóng xem họ nói cái gì?
- Ta đã xem cho con rồi, có "hỷ" nhà này sẽ ăn nên làm ra hơn na, sc khỏe của con sẽ càng tốt hơn. Thôi, ta về. Bao gi có dịp na thì ta ti chơi.
- ...Dạ con biết rồi. -Cô gật đầu, nghe tới chuyện con cái, cũng hơi mắc cỡ. 
Buối ăn sáng diễn ra trong không gian ngượng ngùng của hai vợ chồng. Không ai đề cập tới vấn đề này nữa. Mợ hai cũng đã nghĩ tới vấn đề này rồi, đã đồng ý lấy người ta, thì chuyện vợ chồng đương nhiên sẽ phải xảy ra, không thể từ chối được. Tim của mợ hai cũng đã bị người ta làm cho rung động rồi.
               **********
   Thầy Thời bước lên xe mà lòng cứ rộn rang, ông thầm nghĩ cớ chi mà có chuyện trùng hợp dữ vậy. Cô gái này không những sanh cùng tháng, tựu trung mọi mặt đều rất hợp với cô hai nhà này. *Đám cháy (Hoả) được thêm củi (Mộc) sẽ càng giúp ngọn la lâu hơn và ln hơn. Hai nạp âm này gặp nhau ắt mang lại đắc li. Ông cười phá lên:
- Định mệnh đúng là định mệnh, định mệnh đã an bài chúng nó phải cùng nhau.
- Haahahaaha... Haahaaaaa...
*tiếng cười ln*
———————————————————
*Cognac : loại rượu quý của giới thượng lưu xưa. Một số loại phổ biến : Hennessy, Courvoisier, Martell,....
**cơm thêm: Như "định mệnh" đã sắp đặt, họ gặp nhau như lửa gặp gió, như ánh mặt tri chiếu rọi xuống cành liễu. Họ gặp nhau không phải để bỏ lỡ, mà để thay đổi và hoàn thiện chính mình.

^^Kẻ ke sương sương "destiny" là thấy bất ngờ với cúp le P'Linh và N'Orm rồi đó.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip