#9
Mặt trời lên đỉnh đầu, em thức dậy trong vòng tay của Lingling Kwong, thật vui khi em đã thành công ngăn cản vợ đi làm=)
"Hôm nay chị đã hẹn lịch đi học nấu ăn như lời em nói rồi đó, em dậy chuẩn bị 1 xíu rồi chúng ta đi nhé?"
"Dạaa"
Chuẩn bị xong
Orm Kornnaphat đang uống ly sữa nóng mà Lingling Kwong đã cẩn thận thổi ấm để lót bụng, còn Lingling Kwong thì đang chuẩn bị ăn ít bánh mà mẹ cô đã mua
"Vợ ăn không?"
Cô đưa cho vợ ăn trước, rồi mới bắt đầu ăn, Orm Kornnaphat cũng không ngần ngại mà ăn cùng cô, còn ngại ngùng đưa sữa cho cô uống nữa
Dễ thương vô cùng tậnnnnnnnn
Khoảng khắc đáng yêu nhất là khi cả 2 cùng đến lớp học nấu ăn, cùng nhau nấu ăn, quây quần trong căn bếp nhỏ, làm ra 1 món ăn và 1 tráng miệng cho cả 2
Khi áp chảo món bò steak, Orm nép vào sau lưng chị dù bơ chả bắn xíu nào, chưa bao giờ mà em thích cảm giác được người khác che chở đến như vậy
"Em không giỏi trong việc này cho lắm"
"Không sao, để chị làm, chị làm cho Bảo Bảo cả đời cũng được nữa"
Khéo tay trang trí 1 chút, thành phẩm là 1 món bò áp chảo, 1 cái bánh nhỏ.
"Aaaa"
Lingling Kwong cắt bò rồi đút cho bé ăngg, ép cho bé ăng vì thấy em bé quá gầy, nhưng em bé của cô luôn tự ti
"Em cứ ăn thêm đi, không có béo lên được đâu"
"Vợ của chị là xinh nhất, không béo, dễ thương makk makkk"
"Orm Kornnaphat giỏi nhấtt luônnn"
Coi cổ dỗ ngọt vợ kìa, dễ thương chết mất
"Ăn thêm rau nhó, tốt cho sức khỏe"
"Èoo"
"Dưa leo?"
"Èoo"
"Cà chua?"
"Èooooooooo"
"Vợ ăn hết đĩa rau trộn này đi rồi mai chị đưa vợ đi chơi!"
30s sau đĩa rau sạch bong, đến Lingling Kwong còn bất ngờ nữa là
"Cứ như trẻ con ha, dụ đi chơi là ăn liền"
"Chứ sao?"
"Thế gọi tiếng vợ đi rồi chị đưa em đi khắp thế giới luôn"
"Khun mây mì sịtt"
Hiểu ròi đó=)
Sau khi về nhà, Orm Kornnaphat đã vội lên giường ngủ vì em căn bản là thiếu ngủ, đã 2 tuần rồi em không có được 1 giấc ngủ đúng giờ, khiến cả người em đau nhức mỏi, hôm nay em quyết định sẽ ngủ bù, vì mai em sẽ được Lingling Kwong đưa đi chơi mà~
"Mệt lắm hỏo?"
Vị thê nô nào đó đang vừa chăm sóc da cho vợ vừa hỏi han vợ, vợ cô cũng gật đầu vì quả thật là rất mệt
"Lingling Kwong, chị không có bạn à?"
"Ưm, đúng rồi, sao em hỏi thế?"
"Em chỉ thấy lạ khi trong điện thoại của chị chả có ai để nói chuyện thôi!"
"Thế hửmm, do từ nhỏ chị rất trầm tính nên ít khi giao tiếp, cũng ít ai tiếp cận"
Sự thật là cái sự ngốc nghếch và ngọt ngào đó Lingling Kwong chỉ dành cho Orm Kornnaphat Sethratanapong, vì sau lần gặp đầu tiên lòng cô đã xem em như là gia đình rồi
"Sao hửm, em ở nhà có vấn đề gì không?"
"Không, gia đình chị rất dễ gần, mẹ chị còn dặn dò và chỉ dạy em rất nhiều thứ"
"Em thấy thoải mái là được rồi, Bảo Bảo ngủ ngon!"
"Ưm, ngủ ngon"
Chẳng biết từ khi nào, thủ tục trước khi ngủ của Lingling Kwong là hôn em, hôn bất cứ đâu rồi cắm mặt vào người em ngủ, cứ như là bị nghiện em rồi ấy
Hết chương
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, au là nhỏ tác giả nghiệp dư, mong mọi người góp ý nếu có sai sót ạ!
au khùng: mintlolo
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip