Chương 24
***
LingLing từ phía sau ôm chầm lấy Orm Kornnaphat đang ngồi trên giường. Cô đặt từng chiếc hôn một lên mái tóc mềm mại rồi di chuyển xuống bờ vai của Orm Kornnaphat.
"Yêu Mae Orm quá đi mất." hôn một cái thật cái thật kêu lên má Orm Kornnaphat cô cười hề hề nói.
"Mami Kwong cũng rất đáng yêu." Orm Kornnaphat xoay người hôn phớt lên môi LingLing rồi ngã người vào lòng cô ấy.
LingLing phì cười khi biết người phụ nữ của cô đang rất buồn ngủ. Cô nhẹ nhàng xoa lấy tấm lưng của Orm Kornnaphat để cô ấy nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say, chỉ như thế cô mới an tâm làm tiếp công việc dang dở của mình.
Orm Kornnaphat dụi vào lòng LingLing như một chú mèo nhỏ đang làm nũng và tận hưởng từng cái vuốt ve của cô ấy. Cô yêu vô cùng những giây phút thư giãn trong lòng của người cô yêu, từng cái vuốt ve thoải mái khiến khoé miệng cô mãi vẽ lên nụ cười nhẹ. LingLing xoa lưng cô một cách đều đặn đến mức mi cô muốn trĩu lại, đột nhiên cô ấy xoay người đặt cô xuống giường sau đó chống tay nâng cơ thể nằm sát bên cạnh cô.
Nhìn thấy gương mặt điểm ý cười của LingLing, cô vô thức đưa tay vuốt ve gò má trắng mịn ấy. LingLing cũng thích được yêu thương, chiều chuộng như một đứa trẻ nên cô không lấy làm lạ trước biểu hiện của cô ấy lúc này. Mắt nhắm hờ, gò má cứ như thít chặt lấy bàn tay cô vậy. Những gì cô đang trải qua với LingLing mang lại cho cô niềm hạnh phúc khó diễn đạt bằng lời. Nó lâng lâng trong bụng, cứ chập chờn lan rộng khắp cơ thể, khi ấy cô chỉ muốn thời gian ngừng lại để tận hưởng loại cảm giác tuyệt vời kia.
"Mami sẽ chờ con đạp phản ứng lại với Mami, mà bé ngoan ít hành Mae Orm đi nhé. Mami của con sẽ đau lòng lắm đó." LingLing thì thầm với phần bụng nhỏ nhắn của Orm Kornnaphat, không quên đặt lên đó vài nụ hôn. Đó là nụ hôn của người mẹ dành cho đứa con nhỏ và cũng là nụ hôn của LingLing dành cho Orm Kornnaphat.
Orm Kornnaphat hoàn toàn xúc động trước từng câu chữ của LingLing. Nước mắt cũng theo đó mà trào ra ngoài, chảy dọc theo đôi gò má có phần phiếm hồng của cô. Thật nhanh chóng cô đã cảm nhận được ngón tay mềm mại của LingLing lau đi nước mắt cho cô , rồi đặt lên trán cô một nụ hôn thật sâu.
"Mae Orm khóc nhè thật là xấu mà."
Yêu chiều nâng gương mặt Orm Kornnaphat bằng cả hai tay cô cọ cọ mũi mình vào cánh mũi đang đỏ ửng vì nước mắt của người bên dưới. Cô đã bao giờ nói cô yêu chết khoảnh khắc Orm Kornnaphat giận dỗi chưa nhỉ? Cánh mũi cô ấy sẽ hếch lên, ánh mắt bắt đầu biến chuyển, hai bên má xị ra chỉ khiến cô muốn nựng nịu nó suốt thôi. Hiển nhiên cô không thể bỏ qua một Orm Kornnaphat đang xị mặt ra lúc này, ngay lập tức cô dùng tay véo nhẹ một bên má của cô ấy.
"LingLing Kwong xấu xa." Orm Kornnaphat lè lưỡi né tránh không cho LingLing chạm vào mình.
"Chị mà xấu xa sẽ chẳng có ai tốt đẹp đâu nha. Mae Orm đừng giận, Mae Orm có biết Mae Orm giận sẽ rất đáng yêu không, mà Mae Orm đáng yêu một giây là Mami Kwong đau tim mười phút lận đó."
Cái khía cạnh nịnh nọt của LingLing gần đây bộc lộ rất rõ, nó khiến cô tự hỏi cô là người thứ bao nhiêu có diễm phúc được nghe những lời có cánh này. Trừng mắt một cái với LingLing, cô đẩy mặt cô ấy ra xa mặt mình. Trông thấy gương mặt đơ ra kia cô càng thấy ghét con người trước mình hơn nữa.
"Bé con ơi, Mae Orm của con giận dỗi Mami kìa."
Lần này LingLing không hôn lên bụng cô mà thay vào đó là massage cho nó. Kiểu massage này không phải là tự phát, từng cử động cũng như cách LingLing khum tay, massage theo vòng tròn tới lui cho cô biết đây là một bài massage trong quyển sách đang đọc. Thật ra mà nói vẫn còn quá sớm để massage cho vùng bụng, hẳn là LingLing lại đang dỗ ngọt cô không giận cô ấy nữa.
"Hai mẹ con em là tất cả những gì chị có."
LingLing chồm người về phía trước thì thầm vào tai Orm Kornnaphat còn tay cô vẫn đều đều di chuyển trên vùng bụng bên dưới. Trông thấy Orm Kornnaphat đã chịu quay sang nhìn cô cô mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm. Dù cho Orm Kornnaphat có giả vờ giận cô hay giận thật đi nữa cô vẫn sẽ dỗ dành cô ấy như lúc này, đơn giản vì cô không thích ánh mắt của cô ấy không nhìn về hướng cô. Trong mắt cô chỉ có mỗi Orm Kornnaphat, vì vậy cô cũng muốn trong mắt cô ấy chỉ có duy nhất LingLing Kwong.
"Em là người phụ nữ thứ bao nhiêu được chị dỗ dành như thế này?" Orm Kornnaphat cau mài hỏi.
"Em là người đầu tiên và là người cuối cùng có được trái tim chị."
****><****
LingLing trườn xuống giường hết sức nhẹ nhàng khi Orm Kornnaphat đã hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ với hơi thở đều đặn. Cô chẳng bao giờ muốn rời khỏi Orm Kornnaphat vào đêm đông lạnh lẽo thế này, nhưng cô buộc phải làm thế để hoàn thành xong căn phòng bên cạnh. Nhét điện thoại vào túi quần cô nhanh chóng ra ngoài khi đồng hồ điểm 11h30 tối.
Chống hai tay lên hông cô đảo mắt nhìn căn phòng lần nữa trước khi bắt tay vào công việc của mình. Bức tường nơi cửa sổ có vẻ như cần ít Labubu hơn, nhiều quá chắc cô sẽ loạn mất mắt. Còn trần nhà cô chỉ sơn màu trắng, cô dự tính sẽ bàn bạc với Orm Kornnaphat sẽ dán hoặc treo thêm vài còn thú nào đó để bé con ngắm nhìn chúng.
Đúng là có bắt tay vào làm mới biết việc đó vất vả như thế nào so với việc đứng ngoài chỉ đạo. Cũng may là cô có động lực to lớn thế nên leo lên cái thang này cũng không làm khó cô mấy. Nó chỉ gây khó dễ cho cô vào mấy lần đầu leo lên vì cô không quen với việc leo lên cao, nhất là rất khoa giữ thăng bằng khi quanh cô chẳng có gì để bám vào cả. Khi đã quen rồi cô cảm giác mình càng làm càng hăng say, có lẽ là vì nụ cười của Orm Kornnaphat cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong tâm trí cô.
Orm Kornnaphat có nụ cười rất đẹp nhưng nó không gây ấn tượng cho cô vào ngày đầu tiên cô trông thấy cô ấy. Gương mặt ửng đỏ, ánh mắt ngân ngấn nước nhưng vẫn cố tập trung vào vai diễn, điệu bộ cúi đầu liên tục xin lỗi đạo diễn khi quay hỏng...tất cả cô đều nhớ như in vào ngày đó.
Rõ ràng là cô nàng diễn viên chính kia cố tình chơi khăm Orm Kornnaphat thế mà cô ấy lại hoàn toàn nhận lỗi về phía mình. Cô đã nghĩ rằng một cô gái yếu đuối như thế sẽ dễ dàng nghe lời hợp tác với cô trong hợp đồng hôn nhân nhưng ngờ đâu cô ấy lại cứng đầu như thế. Cô cũng chẳng thể đoán được rằng có ngày cô lại phải lòng một cô gái như Orm Kornnaphat, khi nhận ra mình có tình cảm với cô ấy cô lại ngang bướng phủ nhận và dằn vặt Orm Kornnaphat.
"Chị sẽ làm tất cả để em hạnh phúc, Orm của chị."
****><****
Orm Kornnaphat có thói quen dậy sớm, gần đây cô lại càng yêu thói quen này hơn khi cô có thể tranh thủ ngắm nhìn LingLing khi ngủ một chút. Tư thế ngủ hai hôm nay của LingLing rất thoải mái, tay chân đều dang rộng ra khiến cô nghĩ đến cô ấy đã làm việc gì đó khá nặng nhọc. Có thể vì phải nấu ăn, làm việc nhà, chăm sóc cô liên tục nên một người không quen lao động như LingLing lại mệt phờ đến vậy. Chỉnh sửa lại cánh tay cùng gương mặt LingLing cho cô ấy không mỏi cô mới âu yếm hai bên má của LingLing.
Cô đã từng rất ghét gương mặt đối diện mình. Gương mặt cao ngạo, lạnh lùng, có chút xem thường người khác là ấn tượng mà cô chẳng thể nào quên vào ngày đầu tiên gặp mặt LingLing. Cả cái giọng điệu cười cợt khi bảo cô kí hợp đồng hôn nhân cô vẫn còn nhớ và có thể hình dung ra nó rất rõ ràng. Con người này có chết mình cũng không thể có cảm tình được - đó là suy nghĩ của cô sau khi đặt bút kí vào hợp đồng hôn nhân kia; và thật hay làm sao ngay hiện tại à không cả hai năm nay cô yêu da diết con người này.
"Mae Orm chiêm ngưỡng dung nhan Mami Kwong đến bao giờ đây? Chị có thể mở mắt ngắm nhìn em vào buổi sáng được không hả?"
Orm Kornnaphat thoáng đỏ mặt khi LingLing đã biết việc cô đang lén ngắm nhìn cô ấy và cả cái cánh tay tự do đang ôm lấy eo cô của LingLing khiến cô càng xấu hổ hơn. Cơ mà con người này cũng thật là tự sướng mà, cái gì mà chiêm ngưỡng dung nhan kia chứ.
"Dung nhan chị vào buổi sáng không được đẹp như em đâu." véo nhẹ một bên má LingLing, Orm Kornnaphat cười khúc khích trả lời.
"Để chị ngắm kĩ xem...Chậc chậc má hồng hào, mũi cao cao, tóc thì thơm ngát nhỉ, xem cái này có ngọt không nào..."
LingLing ngồi bật dậy từ tốn chạm vào khắp gương mặt Orm Kornnaphat sau đó cô lém lỉnh hôn vào đôi môi xinh đẹp kia một cách nhẹ nhàng. Khẽ liếm lấy môi mình ra chiều thưởng thức hương vị từ đôi môi kia, cô cười toe và bất ngờ áp môi mình lên môi Orm Kornnaphat một lần nữa.
"Ngọt, thơm, nghiện rồi." LingLing nhìn chằm chằm Orm Kornnaphat khi nói rằng cô đang nghiện đôi môi của cô ấy.
"Thế có muốn chữa cho hết nghiện không?" Orm Kornnaphat nhướn một bên mài chờ đợi câu trả lời của LingLing.
"Bác sĩ đâu muốn chữa tội gì bệnh nhân lại làm trái ý bác sĩ đây."
"Chị càng ngày càng dẻo miệng đó."
Orm Kornnaphat hôn chốc vào mũi LingLing, tiếp đó cô lại dựa đầu lên vai cô ấy tận hưởng chùm tia nắng sớm xuyên qua căn phòng. Một buổi sáng hạnh phúc thế này là thứ mà cô luôn mơ về, có tiếng cười nói vui vẻ, vài nụ hôn kéo đối phương ra khỏi cơn say ngủ...những điều đơn giản này dù có lặp đi lặp lại mỗi ngày vẫn chẳng khiến cô nhàm chán chúng chút nào cả.
"Suýt nữa thì quên mất, chào buổi sáng bé con của Mami và Mae Orm."
LingLing nắm lấy tay Orm Kornnaphat nằm gọn trong tay mình, sau đó hai bàn tay nhẹ nhàng cùng nhau xoa lấy vùng bụng của Orm Kornnaphat. Vài ý cười rạng rỡ xuất hiện trên gương mặt của Orm Kornnaphat cũng như sự yêu chiều hiện rõ trong ánh mắt của LingLing đều dành cho bé con của cả hai.
"Chị ước gì bé con chào đời nhanh thật nhanh...để nghe được con gọi chúng ta là Mami và Mae Orm."
"Từ giờ đến đó tớ sẽ thay con gọi cậu là Mae Pí Ormu không?! Mae Orm ah~, đói bụng quá đi~."
Tiếng cười của Orm Kornnaphat và LingLing reo vang khắp phòng sau mỗi cái aegyo của LingLing. Khoảnh khắc này mang vị hạnh phúc nồng đậm hơn bao giờ hết...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip