Tác giả: Mặc Hương Đồng KhứuThể loại: danmei, trùng sinh, dị năng, tu tiên, huyền huyễn, ma quái.Nhân vật: cp chính: Lam Vong Cơ (Lam Trạm) x Nguỵ Vô Tiện (Nguỵ Anh)Đây là truyện mà ta cực kỳ, cực kỳ, cực kỳ thích. Cho nên ta chạy khắp nơi loăng quăng khắp các diễn đàn, weibo đông nhặt tây góp đc mấy pic lưu lại ngắm dần dần…
"...cậu có thể chạy trốn, có thể từ chối, có thể làm ra vẻ là cậu không quan tâm hay bất cứ cái gì cậu muốn...nhưng tôi sẽ không dừng lại, không bỏ cuộc.." Đây là tối hậu thư hay sao, Hoàng Minh Nam bị điên rồi, tại sao lại đi nói điều này với tôi cơ chứ! Hoàng Minh Nam hít nhẹ tóc tôi. "....chừng nào cậu chưa là CỦA TÔI." 6/2012-6/2013 ---------------------------------------------------------------------------------- Tôi là kẻ đứng ở góc khán đài quan sát khán giả thay vì hò hét cổ vũ, tôi là kẻ mờ nhạt làm nền cho câu chuyện lãng mạn của người khác bằng những tình huống dở ẹt và những chiêu trò lố bịch. Tôi là người nhìn được những cái mà người khác không thấy nhưng chẳng bao giờ được công nhận.Tôi là kẻ giỏi che dấu và giỏi giả vờ. Tôi không phải kiểu người thánh thiện ngây thơ hay dễ thương gì hết và tôi không ngại điều đó.Tôi không tốt nhưng cũng không cho là mình nằm ở bên xấu, có lẽ là cả hai. Tôi là một nhân vật phụ, nhân vật phụ thứ thiệt trong mọi thứ. Cuộc đời của tôi không có tới vài khoảng trải hoa hồng như cuộc đời của nhiều người khác, nó dài vài gồ ghề và không có gì cả. Cái duy nhất có thể làm là đi tới trước. Liệu tôi có khi nào sẽ trở thành nhân vật chính?…
Tác phẩm: Phò Mã Cũng Là Hoa NhiTác giả: Hồ Ly Đại QuânThể loại: Xuyên không, Cung đình tranh đấu, nữ phẫn nam trang, hài hước, hoan hỉ oan gia, 1x1, HE.Tình trạng raw: 85 Chương (hoàn)Editor: CinnieCouple: Doãn Hiếu Ân (Hạ Chỉ Phàm) x Văn Nhân Lạc (Cửu công chúa)Phối Giác: Bát công chúa, Quả đào, Xú lão đầu và một số nhân vật khác.Văn Án:Ta bỗng dưng xuyên không về quá khứ, đến một triều đại lịch sử không rõ ràng, trở thành giấc mộng của mỗi một nam nhân - Phò mã gia.Vốn nên là trời xanh ban thưởng lương duyên.Thế nhưng, công chúa là hoa, mà ta.....cũng là một đóa hoa a.…
Thể loại: Trọng sinh, Tình cảm, Cung đấu [186chương]Edit: TeamLãnhCung. Người phụ trách: Huệ Hoàng Hậu. | VĂN ÁN |Tịch Lan Vi cứ nghĩ rằng...chuyện may mắn nhất trong cuộc đời nàng là có một phu quân tốt.Ai ngờ khi biết được sự thật, ngay cả tính mạng cũng không thể giữ nỗi. Lúc này mới biết hết thảy đều chỉ là chuyện cười.Một khi đã về lại năm đó, nàng quyết định liều lĩnh đảo cục. Vốn nên trở thành vương phi, từ đó lại trở thành hoàng phi. . .---------------------------------#huequanghau: Truyện khai thác chi tiết về mặt tình cảm, hy vọng đây sẽ là làn gió mới ở nhà mình ^^Lịch up: 22-24h ngày thứ 2/4/6/7i…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…