Nhận nuôi


- Chú là ai? Tại sao ba mẹ con lại nằm ở đó?
Con ngươi trong veo của cô bé ba tuổi ngước lên nhìn người đàn ông trước mặt.
Bóng hình nhỏ nhắn rơi vào đáy mắt ông trùm Jeon Jungkook. Đôi mắt hắn chợt có mấy phần mông lung, màu mắt xanh nhạt, đẹp đẽ mang theo dáng vẻ lạnh lùng.
Hít một làn khói thuốc, hắn không trả lời.
- Chú là người xấu sao?
Thấy không có động tĩnh gì, cái miệng nhỏ nhắn còn thơm mùi sữa của cô bé tiếp tục dò xét.
Mẹ bảo em, người tốt sẽ không bao giờ trốn tránh câu hỏi.
- Thật đáng tiếc, chú đẹp như thiên thần vậy. Vậy mà lại là ác quỷ.
Trong các câu truyện cổ tích mẹ kể, ác quỷ là những nhân vật rất xấu. Xấu cả tâm hồn lẫn ngoại hình.
Còn thiên thần lại là những con người vừa tốt bụng, vừa xinh đẹp. Có thể hi sinh hạnh phúc của mình để bảo vệ sự sống.
Người đàn ông trước mặt lisa là sự hài hòa giữa ngoại hình thiên thần và tâm hồn ác quỷ.
Lời nói ngây thơ của bé khơi gợi sự hứng thú từ đáy lòng Jeon Jungkook.
Cả người ngã vào sofa, tỏa ra khí chất băng hàn khiến ai nấy đều có thể cảm nhận được.
Từng đường trên khuôn mặt được hiện lên sắc nét, đẹp đến không chân thực. Sự lạnh lẽo có thể làm đông cứng băng tuyết mùa đông làm cho hắn trở nên đặc biệt và huyền bí, khiến con người ta tò mò muốn khám phá nhưng lại không dám.
- Ta không phải là thiên thần, cũng không phải ác quỷ. Lại đây, nào lại đây với ta.
- Không phải, chú là người xấu.
Nhìn đôi tay đang chìa ra của hắn, cô bé sợ hãi lùi lại, run rẩy ôm lấy xác cha mẹ.
- Pa pa, mami mau dậy đi, có kẻ xấu đến nhà chúng ta. Kẻ xấu bắt con đi.
Không gian u ám bao trùm cả ngôi nhà. Bờ môi Jeon Jungkook vẽ một đường cong nhẹ. Tuy nụ cười hắn không rõ ràng, nhưng đủ thấm vào cõi lòng, làm bé gái ngây ngốc.
Đúng là con gái tư lệnh, lanh lợi hơn hẳn đứa trẻ bình thường.
- Đứa bé ngoan, con hãy để cho ba mẹ con ngủ yên. Mẹ dạy con thế nào?
- Mẹ con bảo con phải vâng lời người lớn.
Ha ha ha! Trong lòng Jungkook đầy ý cười.
Dù có thông minh thế nào cũng chỉ là một con nhóc vắt mũi chưa sạch.
Ngọn núi này, jungkook dễ dàng chinh phục.
- Ba mẹ con nhờ ta chăm sóc con.
- Chú sẽ không làm hại Lisa chứ?
- Lisa? Lisa. Cái tên rất hay. Ngoan, lại đây với ta.'
Cô bé rụt rè tiến tới gần, Jungkook kéo dài tay ôm chầm lấy bé.
- Sao ta có thể làm hại con được. Từ nay con sẽ sống cùng ta, ta sẽ bảo vệ con. Lisa, gọi ta là ba nuôi.
- Ba nuôi.
LaLisa manobanl trong lòng hắn, cảm nhận mùi hương bạc hà mát lạnh, mệt mỏi thiếp đi.
Jeon Jungkook cười mãn nguyện. Đúng là trẻ con dễ dụ.

Tám năm sau.

Trước giàn hoa tường vy, cô gái có bộ dáng nhu tình dịu dàng cất tiếng hát êm ả. Cô có ngũ quan tinh tế, mái toát dài màu hạt dẻ được uốn xoăn, rũ xuống hai bên vai. Từng đường nét trên khuôn mặt sắc sảo, đôi mắt xanh nhạt sáng ngời, rất có hồn.
Thiếu nữ ấy không ai khác chính là Lisa. Tám năm sống trong sự bao bọc, chở che của cha nuôi cô trở nên xinh đẹp và trưởng thành hơn những đứa trẻ cùng trang lứa.
Mọi thứ xung quanh cô đều rất tốt đẹp. Duy chỉ có cái chết của ba mẹ năm ấy cho cô nhiều khúc mắc.
Nhưng cô không hề nghi ngờ ba nuôi, vì ông ấy là ân nhân cứu mạng của cô.
Cha nuôi đối xử với cô như con đẻ, nên cô tin rằng chắc chắn ông ấy sẽ không hại cô.
Nếu không có ba nuôi, thì có lẽ, cô đã xuống gặp ba mẹ dưới hoàng tuyền từ lâu rồi.
Từng ngón tay cô mân mê gấp đống giấy trước mặt, tỉ mỉ, cẩn trọng từng chi tiết để không có bất kì sai sót nào.
- Lisa, con đang làm gì vậy?
Jeon Jungkook vừa giải quyết xong công việc đã nhanh chóng bay về với cô con gái nhỏ của mình. Đứa con gái do một tay Jungkook nuôi lớn lại là thứ thuốc phiện làm hắn mê muội. Chỉ cần xa cô một khắc, cả người lại day dứt, tràn ngập hình bóng của cô.
- Ba... Ba nuôi. Sao hôm nay ba về sớm vậy?
Nghe thấy tiếng của Jungkook, lisa giật mình, vội giấu hết đồ sau lưng.
Ba của cô cứ như thần vậy, đi không ai biết, về không ai hay.
- Tiểu Liz đang bận gói quà cho ai sao?
Hắn phì cười nhìn dáng vẻ lúng túng thẹn thùng của Lisa.
Chiếc đồng hồ màu đen đặt trong hộp giấy xinh đẹp được gấp bằng tay đủ để thấy lisa đã đặt bao nhiêu tâm huyết vào nó.
Càng nghĩ, ý cười trên môi Jungkook càng đậm.
Ngày mai chính là sinh nhật hắn.
Chẳng trách, một tháng nay, cô luôn miệng hỏi hắn thích cái gì nhất.
Thấy ba nuôi cười, Lisa thở phào nhẹ nhõm.
Lisa cứ tưởng ba nuôi sẽ giận chứ!
- Ba, thực ra, con là gói quà cho một người đặc biệt.
- Người đặc biệt? Ồ, vậy con có thể mật bí cho ba biết người đấy là ai không?
Người đặc biệt. Người đặc biệt.
Trong lòng Jeon Jungkook ngập tràn hạnh phúc. Không ngờ trong lòng Lisa, Jungkook thuộc top "người đặc biệt".
Càng nghĩ, Jungkook càng vui sướng muốn bồng cô xoay vòng vòng mà nhảy nhót.
- Vâng, cậu ấy là người trong lòng của con. Con thích thầm cậu ấy suốt tám năm rồi. Mai là valentine, con sẽ mang hộp quà này tỏ tình cậu ấy.
"..."
Nụ cười trên môi Jeon Jungkook cứng đơ lại, sắc mặt trong nháy mắt liền trở nên lạnh lẽo. Tay hắn nắm chặt thành quyền, ánh mắt thâm trầm nhìn cô một lúc.
- Ba nuôi, người không khỏe ạ?
Lisa thấy ba đứng bất động nhìn chằm chằm vào mình đâm ra dự cảm không lành. Lisa chủ động tiến lại gần hắn. Vừa đến nơi, Jeon Jungkook liền nắm chặt lấy cổ tay, làm cô hằn lên những vết đỏ.
- Con định tặng quà cho ai?
- Con... Con...
Lần đầu tiên trong đời cô thấy ba nuôi nổi giận. Cô vẫn biết ba rất lạnh lùng, nhưng đối với cô, ba luôn ôn nhu, dịu dàng với cô. Ba cô... Chưa bao giờ quát cô cả.
Giờ khắc này, ba cô như biến thành người khác.
Cả người hắn khí thế bức người, đôi đồng tử sắc bén quét quanh người cô giống như lúc nào cũng có thể đưa người ta vào chỗ chết. Hắn ta mím môi, đè nén cảm xúc tức giận, đen mặt nhìn cô, kiên nhẫn hỏi lại lần nữa:
- Nói!
- Tặng... cho người con thích!
Lisa ngước nhìn Jungkook. Vẫn đứng đó không hề cử động, nhưng trong khoảnh khắc đó, cô có thể cảm nhận không khí xung quanh đang bị ép xuống cực độ.
- Tiểu Lisa, con đã đủ lớn để rời xa ta?
- Ba, ba nói gì lạ vậy? Con không có.
Len lén nhìn vào đôi mắt Jeon Jungkook. Tròng mắt vô cùng hào hoa và phong nhã, giờ phút này lại ẩn chứa một chút bi thương.
Cô thật đoán không ra ba cô đang nghĩ gì.
- Cho con cơ hội. Nói, hắn là ai?
- Ba, ba không được làm hại anh ấy.
- Hắn là ai?- Jeon Jungkook kiên nhẫn hỏi lại.
- Không! Ba, con không thể... hức... hức...
Lisa lắc đầu, bật khóc. Giờ khắc này, cô hoàn toàn bị dáng vẻ âm u kia mà hoảng sợ.
- Còn dám khóc vì một thằng đàn ông?
Jungkook thực sự muốn nổ tung.
Vốn định cho cô cơ hội cứu thằng nhóc kia, không ngờ cô nhất quyết một mực bảo vệ nó.
Hắn muốn xem thằng nhãi ranh nào có thể làm con gái hắn thề sống thề chết không khai báo.
- Ba, con xin ba đừng làm hại anh ấy!
Cảm nhận được sự tức giận của hắn, nó chèn ép tim cô. Nhưng cô không cho phép bản thân sợ hãi, cô phải bảo vệ anh.
- Người đâu, nhốt tiểu thư vào phòng. Phạt không cho ăn cơm.
Vừa dứt lời, bọn thuộc hạ từ đâu chui ra đem Lisa nhốt vào phòng.
Nhìn bộ dáng lo sợ của Lisa, lòng hắn lại càng lạnh đi mấy phần. Cô gái của hắn lại dám lo cho tên đàn ông khác.
Con gái do hắn nuôi dưỡng là của hắn, kẻ nào dám chen chân vào, giết không tha!
- Tiểu thư, cô đã nhịn đói một ngày rồi, mau ăn chút gì đi!
"..."
- Tiểu thư, Jeon tổng chỉ giận nhất thời thôi, ông ấy chỉ muốn tốt cho cô.
"..."
Trong căn phòng nhỏ, quả gia Kang không ngừng dụ dỗ cô gái. Nhưng Lisa vẫn ngồi ấy mà bất động.
- Không ăn thì nhịn đói đến chết đi.
- Jeon tổng.
Jeon Jungkook từ ngoài cửa bước vào, lạnh lẽo cất giọng.
- Tiểu Lisa, tại sao lại tuyệt thực?
- Ba, chẳng phải ba biết rõ lý do sao.
Lisa vẫn ngồi im ở đó, không quay đầu lại nhìn hắn. Khuôn mặt đẹp tựa đóa hoa hồng xuất hiện vài vết thâm do khóc quá nhiều.
- Con còn nhỏ, không thể yêu đương.
Nhìn dáng vẻ tiền tụy của cô, tim hắn như bị cứa từng mảnh thịt.
Bảo bối của hắn chưa từng thiếu sức sống như vậy.
- Ba, bây giờ thời đại nào rồi. Tình cảm của bọn con là trong sáng nên người không cần lo về vấn đề kia.
- Hừ, trong sáng?
Giữa nam và nữ làm gì có tình cảm gọi là trong sáng.
Tên nhóc đó có gì hơn Jungkook này mà để Lisa thề sống chết bảo vệ chứ?
- Nói cho con biết, nếu con còn qua lại với thằng nhóc đó, ta sẽ dùng mọi thủ đoạn để hại nó.
- Ba, Người bỉ ổi.
- Lisa Con nói ai bỉ ổi?
Sắc mặt JungKook lập tức tối sầm, chậm rãi tiến về phía Lisa.
Bị khí thế của Jungkook chèn ép, Lisa nhanh chóng lùi lại phía sau.
- Ba!
Khi cảm thấy không thể chốn chạy được nữa, LaLisa manobal sợ hãi van xin hắn.
Jeon Jungkook một tay nắm eo cô, tay còn lại nắm chặt cằm Lisa, ép cô phải đối diện với chính mình. Nhìn chằm chằm vào ánh mắt bối rồi của cô, hắn mang theo ngữ khí rét lạnh, chậm rãi nhả ra từng chữ:
- Ta nói cho con biết, con là của ba. Bất kì thằng đàn ông nào cũng đừng hòng có được con.
- Nhưng... Chúng ta là cha con.
- Cha con? Em nghĩ muốn có được em còn cần quan tâm đến mối quan hệ đó sao?
- Ông! Quá đáng.
LISA tức đỏ mặt, đứng dậy chỉ tay vào mặt hắn.
- Ông? LaLisa, tôi già đến mức em phải gọi ông?
Hắn mới hai lăm tuổi, đang ở độ tuổi đẹp nhất của một thanh niên.
Vậy mà cô gái nhỏ này gọi hắn là ông?
Lisa giờ không còn quan tâm sự thịnh nộ của jungkook, ánh mắt quật cường nhìn thẳng vào con ngươi sâu thẳm của hắn.
- Cuối cùng ông cũng lộ bản chất thật sự của mình. Hóa ra sự dịu dàng kia chỉ là giả tạo.
Bất lực, yếu ớt, lời nói của lisa mang theo một chút bi ai.
Hóa ra sự may mắn của lisa không phải ngẫu nhiên mà có được.
Mọi sự trên đời đều có cái giá của nó.
- Tiểu Lisa, tôi yêu em là thật. Nhưng em đã không biết điều mà đem trái tim trao cho thằng đàn ông khác.
Nghĩ đến việc hắn vất vả nuôi lisa tám năm trời, luôn giữ mình chờ lisa lớn. Jungkook thật không ngờ mình đã sớm mọc một cặp sừng dài trên đầu.
"..."
- Jeon Jungkook xưa nay chưa từng làm chuyện gì miễn phí cả. Nếu Lisa e dám qua lại với hắn Jeon jungkook này sẽ bắt hắn sống không bằng chết.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip