Chương 6
Những đêm dần tan vào ban ngày, những ngày lại chảy miên man thành những tuần. Trong ngôi nhà nhỏ phủ đầy dây leo ấy, thời gian như được dệt thành tấm vải không kẽ hở, đến mức cả hai chẳng nhận ra rằng đã hai tháng trôi qua kể từ khi Lookmhee đặt chân vào mái ấm khiêm nhường của Sonya.
Điều khiến người kinh ngạc nhất chính là sự dễ dàng mà bản thân chấp nhận việc cùng ai đó chung sống. Sau hàng thế kỷ ôm ấp sự cô độc như một báu vật, người từng nghĩ mọi sự xâm nhập đều là mối đe dọa. Thế nhưng, với Sonya, sự riêng tư kia lại rơi rụng như tro bụi trước gió. Có lẽ, tất cả chỉ bởi vì đó là Sonya. Người phụ nữ ấy chẳng bao giờ ép hỏi quá nhiều, đôi khi im lặng như một nhành trúc, đôi khi lại dễ dàng hòa nhập vào trò đùa bâng quơ của Lookmhee. Cái cân bằng mong manh giữa lặng yên và đồng hành ấy, người bắt đầu yêu thích, thậm chí có phần say đắm.
Lối sống cả hai cũng khớp nhịp một cách kì lạ. Lookmhee, vốn quen với không gian rộng lớn, liền nhận phần việc ngoài trời: đồng ruộng, sửa sang, kéo nước. Sonya lại là người hướng nội, kiên nhẫn trong bếp núc, chăm chút từng thớ vải áo bằng hương liệu và tinh dầu. Dù chẳng cần thiết, Lookmhee vẫn để bản thân cuốn vào vòng nhịp điệu giản dị đó. Thứ bình yên mảnh mai này giống như một thứ rượu nhẹ—mềm mại mà gây nghiện.
Nó khiến người nhớ về bao lần từng khát khao một đời sống trần tục. Nếu có thể sống như thế này, lẽ nào bản thân cũng sẽ học được cách trân trọng từng công việc vụn vặt, như bổ khúc củi cho bếp lửa đêm đông, hay những đoạn trò chuyện nhỏ nhoi với Sonya khi cùng nhau làm việc trong phòng? Có lẽ, nếu cái chết đến vào ngày mai, người sẽ ra đi trong lòng đầy viên mãn.
Khúc gỗ cuối cùng bị chẻ đôi dưới lưỡi rìu, âm thanh lan dội khắp cánh rừng khiến đàn chim vỗ cánh tán loạn. Nắng vẫn gay gắt, đổ xuống lưng như thiêu đốt. Duỗi thẳng cánh tay, Lookmhee thong thả bước vào nhà, trong lòng hi vọng có một ly nước chanh Sonya vừa pha đang chờ sẵn trên bàn. Thứ gì xuất phát từ đôi tay người phụ nữ ấy, với người, đều mang hương vị tinh khiết không thể chê trách.
Và quả nhiên, Sonya xuất hiện, loạng choạng ôm một giỏ nặng trĩu bầu bí, dưa, củ cải. Mồ hôi lấp lánh trên vầng trán, bước chân như nghiêng ngả dưới sức nặng ấy.
"Đưa tôi nào." Lookmhee xắn tay áo, bước nhanh đến.
Chỉ một tay, người đã nhấc bổng chiếc giỏ đặt lên vai. Sonya khựng lại, đôi mắt mở to, lông mày hơi chau. Giữa khoảnh khắc ấy, Lookmhee chợt bừng tỉnh—người đã quên mất sự thật quan trọng: người không giống Sonya. Người là thần, và sức mạnh của thần không bao giờ có thể che giấu hoàn toàn.
Đã từng có lần, chỉ vì một cú đóng cửa sơ sẩy, cánh cửa gỗ đã bị bật tung khỏi bản lề. Người chống chế rằng gỗ mục đã lâu, nhưng ánh nhìn khó đoán của Sonya khi ấy như lưỡi dao mảnh cứa sâu. Hay lần khác, khi bất giác dùng thần lực sắp xếp lại hàng rào, Sonya bất chợt bước ra—và cả hai chỉ đứng nhìn nhau trong im lặng, như kẻ mộng du vừa chạm vào bí mật không nên biết.
Những sơ hở ấy, ít nhiều, đều là bẫy gieo mầm cho sự nghi ngờ. Lookmhee không ngạc nhiên nếu Sonya đã bắt đầu dò xét.
Nhưng lúc này, sự im lặng kéo dài khiến người thấy bứt rứt. Khẽ chạm vào cánh tay đối phương, giọng tự nhiên như thể bao năm nay vẫn vậy.
"Cô ổn chứ?"
Sonya giật mình, rồi khẽ gật. Má ửng đỏ, tiếng nói nhỏ như tơ.
"Ừm... ổn. Cảm ơn."
Lookmhee chỉ mỉm cười, xoay người: "Đặt ở đâu được?"
"Trên quầy... làm ơn," Sonya đáp vội, rồi quay đi, như tìm kiếm thứ gì trong căn bếp.
Lookmhee đặt giỏ xuống, nhưng mắt không rời người còn lại. Qua hai tháng sống chung, cũng dần hiểu: cô gái ấy thực chất nhút nhát và lặng lẽ, chẳng phải vì cả hai còn là người dưng, mà đơn giản đó là bản tính vốn có. Thú vị, nhưng cũng đáng ngại. Vì sự lặng lẽ ấy khiến ta chẳng bao giờ đoán được nàng đang nghĩ gì—có thật sự quý mến sự bầu bạn này, hay chỉ đang chờ một ngày để nhẹ nhàng đẩy kẻ lạ mặt đi?
Suy nghĩ yếu đuối ấy, lẽ ra Lookmhee không bao giờ để tồn tại. Thế nhưng, càng sống trong nhịp điệu dịu dàng này, càng bị hút sâu. Người tự hỏi: liệu có ngày nào, nếu vô tình nhìn thấy viễn cảnh của việc ở lại, ta sẽ chẳng bao giờ còn đủ dũng khí để rời đi?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip