Hành Trình Tìm Lọ Lem Và Buổi Thử Giầy Thủy Tinh

Ella trở về cuộc sống khốn khó trong căn gác xép của ngôi nhà lạnh lẽo, nhưng trái tim cô vẫn rực cháy sau đêm vũ hội. Hình ảnh hoàng tử, với mái tóc đen rối tự nhiên, cơ bắp săn chắc, và ánh mắt cháy bỏng, không rời khỏi tâm trí cô. Mỗi đêm, cô nằm trên chiếc giường cũ kỹ, tay lướt xuống cơ thể, chạm vào cặp ngực căng đầy, rồi xuống âm đạo ướt át, thì thầm, “Chàng… em muốn chàng… đụ em đi…” Ngón tay cô xoa mạnh hột le, cơ thể cong lên khi đạt cực khoái, nước dâm thủy thấm ướt chăn. “Chàng sẽ tìm được em… lồn em là của chàng…” cô rên khẽ, lòng đầy hy vọng. Nhưng mẹ kế, bà Tremaine, và hai chị kế, Drusilla và Anastasia, ngày càng khắc nghiệt, nghi ngờ Ella có liên quan đến cô gái bí ẩn tại vũ hội. Họ nhốt cô trong gác xép, bắt cô làm việc nặng nhọc hơn, như thể muốn dập tắt mọi tia sáng trong cô.

Trong khi đó, tại cung điện, hoàng tử, cầm chiếc giày thủy tinh lấp lánh, ra lệnh cho đội cận vệ đi khắp vương quốc để tìm cô gái phù hợp với chiếc giày. Anh tuyên bố, giọng trầm đầy quyết tâm, “Nàng là của ta. Ta sẽ tìm nàng, dù phải lật tung cả vương quốc!” Ánh mắt anh lấp lánh dục vọng khi nhớ lại cơ thể Ella qua lớp váy lụa mỏng, cặp ngực rung nhẹ, và hơi thở run rẩy của cô khi họ nhảy. “Nàng ướt vì ta… ta muốn đụ nàng đến khi nàng hét tên ta,” anh thì thào, dương vật cương cứng khi nghĩ về cô.

Tin tức về việc hoàng tử tìm cô gái bí ẩn lan đến ngôi nhà của bà Tremaine. Drusilla và Anastasia, nghe được, trở nên cuồng nộ. Drusilla, trong chiếc váy bó sát để lộ khe ngực, hét lên, “Con nhỏ đó cướp mất hoàng tử! Chắc nó biết cách bú cặc làm chàng mê!” Anastasia, mũm mĩm với đôi môi tô đỏ chót, cười mỉa, “Tao cá lồn nó chặt lắm, nên hoàng tử mới phát điên thế!” Bà Tremaine, ngồi trên ghế bành, ánh mắt lạnh lùng, ra lệnh, “Ella, xuống đây lau sàn!” Ella, trong chiếc váy rách rưới, bước xuống, cúi đầu để giấu ánh mắt kiêu hãnh. Bà Tremaine nhìn cô chằm chằm, “Mày biết gì về cô gái ở vũ hội, hả? Đừng giả vờ ngây thơ!” Ella, giọng bình tĩnh, đáp, “Dạ, con không biết gì, thưa mẹ.” Nhưng bà Tremaine nhếch môi, “Tốt. Mày sẽ không bao giờ rời khỏi gác xép. Hoàng tử không bao giờ nhìn đến con ở bẩn như mày.”

Để đảm bảo Ella không có cơ hội, bà Tremaine nhốt cô trong gác xép, khóa cửa bằng ổ khóa lớn. Ella, ngồi trên sàn lạnh, ôm mặt, nhưng lòng cô không gục ngã. Cô thì thầm, “Chàng sẽ tìm được tôi… tôi sẽ khiến chàng quỳ dưới lồn tôi.” Trong bóng tối, cô cởi váy, để tay lướt xuống âm đạo, tưởng tượng hoàng tử xé toạc váy cô, đẩy dương vật to lớn vào cô. “Chàng… đụ em đi… lồn em thèm cặc chàng…” cô rên lớn, ngón tay xoa mạnh, cơ thể run rẩy khi đạt cực khoái, nước dâm thủy chảy ra, thấm ướt sàn. “Chàng sẽ đến,” cô thì thào, “Em biết chàng sẽ đến.”

Ngày hoàng tử đến ngôi nhà của bà Tremaine, cả nhà náo loạn. Drusilla và Anastasia trang điểm lòe loẹt, mặc những chiếc váy hở hang, quyết tâm quyến rũ anh. Drusilla, để lộ cặp ngực qua cổ áo trễ, thì thào với Anastasia, “Tao sẽ làm hoàng tử muốn tao… tao biết cách làm đàn ông sướng!” Anastasia, váy bó sát để lộ cặp mông, cười khúc khích, “Tao sẽ cưỡi chàng đến khi chàng xin tha!” Bà Tremaine, trong bộ váy lụa đen bó sát, ánh mắt lấp lánh ý vị, ra lệnh, “Các con, hãy làm mọi cách để chiếc giày thuộc về chúng ta. Ella không được ra khỏi gác xép.”

Hoàng tử bước vào, cao lớn, cơ bắp nổi rõ qua áo choàng lụa, ánh mắt sắc bén. Anh mang theo chiếc giày thủy tinh, giọng trầm ấm, “Ta tìm cô gái phù hợp với chiếc giày này. Ai trong nhà muốn thử?” Drusilla bước tới đầu tiên, cố ép bàn chân gầy guộc vào giày, nhưng nó quá nhỏ. Cô cúi thấp, để lộ khe ngực, thì thào, “Thưa hoàng tử, em có thể làm chàng sướng hơn bất kỳ ai… thử em đi…” Hoàng tử, lạnh lùng, lắc đầu, “Không phải nàng.” Anastasia, không chịu thua, ngồi xuống trước anh, cố ý để váy tốc lên, lộ cặp đùi mũm mĩm, “Chàng… em biết cách làm lồn mình chặt để chàng mê…” Hoàng tử quay đi, “Cũng không phải nàng.”

Trong gác xép, Ella nghe tiếng hoàng tử, tim đập thình thịch. Cô đập cửa, hét lên, “Thưa hoàng tử, tôi ở đây! Cho tôi thử giày!” Nhưng bà Tremaine, đứng ngoài cửa, cười mỉa, “Im đi, con nhỏ! Mày nghĩ mày xứng sao?” Ella, tuyệt vọng, quỳ xuống sàn, tay lướt xuống âm đạo, thì thầm, “Chàng… em muốn chàng… lồn em ướt vì chàng…” Cô rên khẽ, đạt cực khoái, nước dâm thủy chảy ra, nhưng lòng cô không ngừng chiến đấu. Đột nhiên, cô nghe tiếng chim chích chòe và lũ chuột, bạn bè của cô, gõ vào cửa sổ. Chúng cắp chìa khóa từ túi bà Tremaine, mở cửa cho cô.

Ella chạy xuống cầu thang, váy rách rưới, tóc rối, nhưng vẻ đẹp tự nhiên của cô khiến hoàng tử sững sờ. “Nàng… là nàng!” anh thì thào, ánh mắt cháy bỏng. Bà Tremaine hét lên, “Không! Con nhỏ này là người ở! Nó không thể là cô gái đó!” Nhưng hoàng tử, không quan tâm, quỳ xuống, nhẹ nhàng đặt chiếc giày thủy tinh vào chân Ella. Nó vừa khít, lấp lánh như định mệnh. Anh nắm tay cô, kéo cô vào lòng, “Nàng… ta đã tìm được nàng. Ta muốn nàng, ngay bây giờ.” Ella đỏ mặt, giọng run rẩy, “Chàng… em cũng muốn chàng… nhưng chờ đến khi chúng ta ở một mình…”

Drusilla và Anastasia, ghen tức, hét lên. Drusilla nghiến răng, “Con nhỏ đó! Nó chắc chắn bán lồn để mê hoặc chàng!” Anastasia chen vào, “Chàng, em sướng hơn nó! Thử em đi!” Hoàng tử phớt lờ, chỉ nhìn Ella, “Nàng là của ta.” Bà Tremaine, mặt tái mét, cố ngăn cản, “Hoàng tử, con nhỏ này là người ở bẩn thỉu!” Nhưng anh lạnh lùng, “Bà im đi. Ta sẽ đưa nàng về cung điện.”

Hoàng tử đưa Ella lên cỗ xe ngựa, rời khỏi ngôi nhà của bà Tremaine. Trong không gian kín đáo của xe, anh kéo cô vào lòng, hôn cô mãnh liệt, lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô. “Nàng… ta thèm nàng từ đêm vũ hội,” anh thì thào, tay luồn vào váy cô, xoa âm đạo ướt át qua lớp vải rách. Ella rên khẽ, “Chàng… chạm mạnh hơn đi… lồn em ướt vì chàng…” Anh đẩy ngón tay vào âm đạo cô, xoa mạnh hột le, “Lồn nàng chặt quá… ta muốn đụ nàng ngay đây…” Ella, run rẩy vì khoái cảm, thì thầm, “Chàng… chờ đến đêm tân hôn… em muốn chàng xé lồn em trên giường lớn…” Hoàng tử gầm gừ, “Nàng dâm quá… ta sẽ làm nàng sướng cả đời.”

Họ dừng lại, không đi xa hơn, vì Ella muốn giữ khoảnh khắc đầu tiên cho đêm tân hôn. Hoàng tử hôn cô lần nữa, “Nàng sẽ là vợ ta. Ta sẽ tìm nàng, dù có bất kỳ trở ngại nào.” Ella mỉm cười, “Chàng… em sẽ chờ chàng… lồn em là của chàng.”


Trở về ngôi nhà, bà Tremaine, Drusilla, và Anastasia họp bàn âm mưu. Bà Tremaine, ánh mắt lấp lánh độc ác, thì thào, “Con nhỏ đó không thể thắng. Chúng ta sẽ phá hoại nó.” Drusilla gật đầu, “Tao muốn thấy nó quỳ xin tha! Lồn nó chắc chẳng đặc biệt đâu!” Anastasia cười mỉa, “Tao sẽ tìm cách làm hoàng tử muốn tao hơn!” Bà Tremaine nhếch môi, “Yên tâm, các con. Ta có kế hoạch.”

Trong khi đó, Ella, được đưa đến một căn phòng tạm trong cung điện, chuẩn bị cho ngày cưới. Cô nằm trên giường, tay lướt xuống âm đạo, tưởng tượng hoàng tử đẩy dương vật vào cô, “Chàng… đụ em đi… lồn em thèm cặc chàng…” Cô rên lớn, đạt cực khoái, nước dâm thủy thấm ướt ga giường. Cô thì thầm, “Chàng sẽ là của em… và em sẽ khiến bà Tremaine trả giá.”

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip