Chương 13

Nhìn thấy Gia Thụy ở trong lòng hắn cuộn mình lại ánh mắt có chút đờ đẫn, không biết đang suy nghĩ gì.

Có lẽ hai người đều có rất nhiều lời muốn nói, nhưng Thừa Lỗi không hỏi, Gia Thụy cũng không chủ động nói ra.

Đem Gia Thụy cẩn thận đặt vào trên giường, ôn nhu nói “Anh đi xả nước tắm rửa cho em, em ngoan ngoãn nằm đây.” Xoay người đi vào phòng tắm, chỉ chốc lát từ bên trong truyền ra tiếng nước.

Còn có chút mơ màng Gia Thụy ngồi ở bên giường sắp xếp suy nghĩ, bị Thừa Lỗi tìm được rồi mang về nhà, sau đó được tỏ tình, hiện tại Thừa Lỗi còn vì mình xả nước tắm, tất cả mọi thứ hồi tưởng lại cũng giống như là đang nằm mơ vậy, thì ra Thừa Lỗi thật sự yêu mình nha, vậy sau này mình có thể cùng Thừa Lỗi cùng nhau nuôi dưỡng cục cưng rồi ư?

Thừa Lỗi đi ra từ phòng tắm thì thấy Gia Thụy vẻ mặt dịu dàng nhìn bụng của mình, vừa vuốt ve còn vừa nhỏ giọng lầm bầm lầu bầu, dường như cùng cục cưng trong bụng vui vẻ chuyện trò gì đó. Có lẽ đây là cảm giác gia đình đi, có người mình yêu, lại có kết tinh của hai người.

“Đang cùng cục cưng nói cái gì đó? Đến, anh ôm em đi tắm rửa.”

Rõ ràng Gia Thụy không hề phòng bị được Thừa Lỗi ôm lấy, sợ bị hắn làm ngã, hai tay Gia Thụy lập tức choàng lên trên cổ Thừa Lỗi.

Nhìn thấy bé cưng trước mắt trong một thời gian ngắn không gặp, lúc này đang mở mắt to tròn xoe nhìn mình, vẻ mặt đã bị hoảng sợ, ở trong mắt Thừa Lỗi có vẻ cực kỳ đáng yêu.

Sau cùng trước yêu cầu mãnh liệt của Gia Thụy, để cậu tự mình đi vào phòng tắm cởi quần áo, Thừa Lỗi lại không có nửa phần ý tứ muốn đi ra ngoài, Gia Thụy kháng nghị không hiệu quả, còn bị câu nói “Làm cũng đã làm vô số lần rồi, hai ta còn có cái gì không thể thẳng thắn thành khẩn gặp nhau!” của Thừa Lỗi làm cho thẹn thùng, cả người đỏ ửng giống như một trái táo chín muồi, người đàn ông này sao lại không biết xấu hổ như vậy, trước mặt người ở bên ngoài biểu hiện giống như một quân tử, thế nhưng tại sao ở trước mặt mình lại giống như tên lưu manh!

Bị Thừa Lỗi tự mình lấy hết quần áo Gia Thụy hận không thể tìm một cái lổ để chui vào, người đàn ông đáng giận này vừa mới bắt đầu giúp mình tắm rửa còn đứng đắn, càng về sau lúc nào cũng vô tình cố ý vuốt ve chỗ mẫn cảm của cậu, làm hại cậu hiện tại trở nên thật kỳ quái.

“Thừa Lỗi, em cũng không phải không tự mình tắm được.”

Thấy Gia Thụy mắc cỡ, nhưng Thừa Lỗi vẫn là có ý xấu không chịu bỏ qua cho cậu, ngón tay kẹp đầu vú đứng lên, nói: “Không được, có chỗ tự em tắm không được, vẫn nên để anh tới giúp em.”

“Ưm ~~ Vậy, vậy cũng không thể đổi một chỗ khác mà tắm, đừng tắm mãi ở phía trước!”

Gia Thụy bị Thừa Lỗi kích thích một cái, tiếng rên rỉ không cẩn thận thì từ trong miệng đi ra.

"Không tắm phía trước cũng có thể nha, anh giúp em tắm phía sau đi!"

Cuối cùng có thể thoát khỏi đôi tay nơi nơi đốt lửa của Thừa Lỗi, kỳ cọ phía sau lưng không có việc gì, Gia Thụy ‘phù’ thở dài nhẹ nhõm một hơi. Chợt thấy vẻ mặt Gia Thụy sửng sốt, khuôn mặt so với vừa rồi còn đỏ hơn. Tuy rằng Gia Thụy ngồi ở trong bồn tắm lớn tắm rửa, thế nhưng Thừa Lỗi lại mạnh mẽ đem ngón tay chen vào khe đùi của cậu, khi nặng khi nhẹ ma sát hang nhỏ của Gia Thụy, khiến Gia Thụy xấu hổ đến không biết nên làm thế nào cho phải.

"A ~~ ha ~~ Thừa Lỗi, đừng ~~~" Rốt cục chịu không nổi giày vò dịu dàng này của Thừa Lỗi, Gia Thụy khống chế không được rên rỉ, "Ưm ~~ thật, thật thoải mái~~" Đã thật nhiều ngày không được tiến vào rồi, lúc này lại cảm thấy hang nhỏ thật trống rỗng, muốn gậy to đi vào lấp đầy nó.

Thấy toàn thân Gia Thụy nổi lên màu hồng nhạt, còn có vẻ mê man trên mặt kia, Thừa Lỗi kiềm nén không chỗ phát ra, dùng khăn tắm bao lấy Gia Thụy, đem cậu ôm đến trên giường.

Thừa Lỗi biết hiện tại không thể làm việc rất muốn làm với Gia Thụy, bởi vì trước đó kiểm tra ra Gia Thụy mang thai thì bác sĩ còn luôn mãi dặn dò hắn, trước ba tháng là thời kì then chốt, không thể làm vận động kịch liệt, cho nên, hiện tại mặc kệ thế nào, cũng không thể thương tổn Gia Thụy và con được.

Gia Thụy bất mãn nhìn chằm chằm Thừa Lỗi, nhưng Thừa Lỗi lại đối với ánh mắt đáng thương khổ sở của cậu mặc kệ.

Đem Gia Thụy lau khô, đắp chăn kín cho cậu sau đó Thừa Lỗi xoay người lại đi phòng tắm hạ hỏa. Chờ khi Thừa Lỗi ra tới, Gia Thụy vậy mà vẫn là trừng đôi mắt đen như quả nho nhìn chằm chằm Thừa Lỗi, giống như muốn đem hắn đốt một cái lổ.

Thừa Lỗi xốc chăn lên nằm xuống, đưa tay mò qua chỗ Gia Thụy, để cậu tựa ở trong ngực của mình, ôn nhu nói: “Bảo bối làm sao còn không ngủ?”

Gia Thụy lại không nói lời nào, cứ gắt gao theo dõi hắn, khiến Thừa Lỗi có chút khó xử.

"Làm sao vậy, trên mặt anh có vật gì sao?" Thừa Lỗi có chút nghi hoặc hỏi.

“Em muốn.”

"Cái, cái gì?" Cho là mình nghe lầm, Thừa Lỗi không thể tưởng tượng nổi hỏi.

“Em muốn ấy!” Gia Thụy chu cái miệng hồng phấn mọng nước, ghé vào trước ngực Thừa Lỗi làm nũng.

Thanh âm Gia Thụy mềm nhũn lúc nào cũng  đều như đang dụ dỗ hắn, cái lưỡi đinh hương vươn đến trên môi trơn mịn lè ra rút vào, tiểu yêu tinh này còn thật là làm cho hắn “phạm tội.”

Thừa Lỗi cố hết sức kiềm chế xúc động muốn hóa sói, cho dù rồng to phía dưới lại một lần nữa chào cờ rồi, hắn vẫn còn vô cùng thánh nhân nói với Gia Thụy: “Bảo bối, hiện tại chúng ta không thể làm, vì an toàn cho thân thể của em và tiểu bảo bối trong bụng, chờ tiểu bảo bối đủ ba tháng, chồng nhất định thỏa mãn em, được không?”

Cái gì nha, Thừa Lỗi tên xấu xa này, mình cũng để mặt mũi xuống để cầu hắn rồi, nhưng hắn lại còn không chút động lòng!

Vểnh miệng hừ một tiếng, thở phì phì xoay người sang chỗ khác đi ngủ, mặc cho Thừa Lỗi dỗ dành như thế nào cũng không để ý tới hắn.

Không có biện pháp, Thừa Lỗi đành phải thỏa hiệp, mặc dù cố nén không thể vào hang nhỏ của Gia Thụy, nhưng đem vợ mình hầu hạ tốt, mình vẫn có tin tưởng ấy.

Hôn thân thể mê người của Gia Thụy, đầu lưỡi ẩm ướt trơn trượt liếm đầu vú, lại dần dần dời xuống. Thấy Gia Thụy nhỏ non mềm sớm đã ngẩng đầu lên, liền há miệng đem nó ngậm vào trong miệng.

“Ưm á ~~ Thừa Lỗi, đừng ~~Rất bẩn ~~ “

Hơi hơi ngẩng đầu, nhìn thấy hai mắt nhiễm hơi nước vì bị tình dục tra tấn của Gia Thụy, thật hận không thể lập tức đem cậu đặt ở dưới thân, hung hăng mà xỏ xuyên qua cậu.

"A ~~ Aha ~~ Thật, thật tuyệt ~~"

Được hầu hạ rất thoải mái Gia Thụy không còn hơi sức đi chú ý cái khác, độ ấm trong miệng Thừa Lỗi nóng đến sắp đem cậu hòa tan, ngón tay ở bên ngoài cửa hang ma sát, khi nhẹ khi nặng đè lên, cực kỳ thoải mái!

“Thừa Lỗi, em sắp…” Nói cũng còn chưa nói hết, Gia Thụy liền nhịn không được bắn ra.

Từng dòng từng dòng tinh dịch phun ra, Thừa Lỗi không chỉ không có nhổ ra, ngược lại tất cả đều nuốt xuống.

“Thừa Lỗi à, thực xin lỗi, em nhịn không được, mau nhổ ra!” Gia Thụy đỏ mặt nói.

Thừa Lỗi cười nói: “Này, hiện tại thỏa mãn rồi, ngoan ngoãn ngủ, biết không?”

"Thế nhưng anh…" Nhìn thấy túp lều ở dưới của Thừa Lỗi căng phồng, Gia Thụy có chút ngượng ngùng, “Không muốn em giúp anh sao?”

"Không được nói chuyện nữa, nhanh một chút đi ngủ!" Thừa Lỗi vừa nói, vừa nhắm mắt lại giả vờ đi ngủ.

Gia Thủy hiểu ý cười, nhoài người qua hôn khóe miệng Thừa Lỗi một cái, cũng ngọt ngào nhắm hai mắt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip