Chovy

Tiếng mưa rơi lộp độp bên ngoài cửa sổ. Trời đang vào đông gió lạnh cứ như bủa vây lấy anh.

Anh ngồi lặng yên bên bàn đôi mắt vô hồn nhìn xa xăm qua lớp kính mờ đục khung cảnh ngoài trời u ám phản chiếu vào tâm trạng của anh.

Trên tay anh là tấm hình của Y/N - cô gái từng là tất cả đối với anh người mà bây giờ chỉ còn là ký ức.

"Sao em lại rời bỏ anh?" suy nghĩ này vang lên trong tâm trí anh trong căn phòng tĩnh mịch như xoáy sâu vào lòng anh. Những ngày tháng hạnh phúc bên Y/N như cuốn phim quay chậm hiện ra trong tâm trí anh.

Một năm trước mọi thứ giữa họ vẫn còn rất đỗi êm đẹp. Y/N là một cô gái dịu dàng ấm áp nhưng cũng đầy nghị lực.

Ngay từ lần đầu gặp nhau anh đã cảm nhận được sức hút từ nụ cười của cô. Mỗi khi cô cười thế giới xung quanh dường như bừng sáng và anh chẳng thể ngăn trái tim mình đập loạn nhịp vì cô.

Anh yêu cô bằng cả tâm hồn mình. Anh từng hứa sẽ bên cô mãi mãi và họ cùng nhau chia sẻ biết bao niềm vui, nỗi buồn của cuộc sống.

Có những đêm họ ngồi dưới bầu trời đầy sao Y/N tựa vào vai anh và cả hai cùng nhau vẽ nên những giấc mơ về tương lai.

Y/N từng nói: "Dù sau này có ra sao em vẫn sẽ mãi yêu anh không gì có thể chia lìa chúng ta."

Anh lúc đó ngây ngô tin rằng tình yêu của họ sẽ tồn tại mãi mãi. Nhưng cuộc đời lại không bao giờ đơn giản như những giấc mơ.

Sau một biến cố gia đình Y/N phải rời xa Chovy để đi nước ngoài học tập. Họ hứa sẽ giữ liên lạc và sẽ trở về bên nhau sau khi mọi thứ ổn định. Nhưng thực tế lại phũ phàng hơn rất nhiều.

Những cuộc gọi dần trở nên thưa thớt. Y/N luôn bận rộn với cuộc sống mới và anh chỉ còn biết đứng nhìn tình yêu của họ trôi qua từng ngày như cát chảy qua kẽ tay.

Dù anh cố gắng bao nhiêu thì khoảng cách giữa hai người cũng ngày càng xa hơn.

Và rồi một ngày nọ Y/N gửi cho anh một tin nhắn vỏn vẹn vài dòng: "Em xin lỗi. Em không thể tiếp tục nữa. Chúng ta hãy dừng lại ở đây."

Tim anh như bị bóp nghẹt khi đọc những dòng chữ lạnh lùng ấy. "Tại sao? Sao em lại rời bỏ anh?" anh đã tự hỏi hàng trăm lần câu hỏi ấy nhưng không nhận được câu trả lời.

Y/N đã quyết định rời đi mà không cho anh một lý do rõ ràng. Chỉ còn lại mình anh với nỗi đau và sự trống rỗng.

Anh từng là một người vui vẻ đầy nhiệt huyết. Anh yêu cuộc sống, yêu công việc và đặc biệt là yêu Y/N. Nhưng kể từ ngày cô rời bỏ anh tất cả niềm vui trong cuộc sống của anh như biến mất.

Những ngày dài của anh trôi qua trong sự cô đơn và nhớ nhung. Mỗi sáng thức dậy anh đều tự hỏi rằng liệu hôm nay có khác gì với hôm qua không liệu có khi nào Y/N sẽ quay lại và họ sẽ lại hạnh phúc như xưa. Nhưng ngày nối ngày và câu trả lời luôn là không.

Thời gian trôi qua nhưng nỗi đau trong lòng anh không hề nguôi ngoai. Trái tim như đã bị xé nát từ bên trong. Anh vẫn giữ những kỷ vật của hai người, từ những bức thư tay, những món quà nhỏ mà cô từng tặng anh và cho đến những tấm hình chụp chung dưới ánh nắng hoàng hôn. Đối với anh đó là tất cả những thứ ấy đều như một phần của cô vẫn còn ở lại dù cô đã ra đi.

Một ngày nọ anh quyết định trở về nơi mà họ từng có những kỷ niệm đẹp nhất một cánh đồng hoa ở ngoại ô nơi hai người từng cùng nhau ngắm bình minh. Đó là nơi Y/N đã hứa sẽ mãi bên anh nhưng giờ chỉ còn lại sự trống vắng và đau đớn.

Anh bước chậm rãi qua những hàng hoa đang tàn úa giống như tình yêu của họ đã héo mòn theo thời gian.

Bầu trời hôm nay cũng u ám như thể muốn đồng cảm với nỗi đau của mình. Trong giây phút đó anh không còn có thể kiềm chế được nữa. Anh ngồi xuống gục đầu vào tay và nước mắt cứ thế rơi.

"Em ở nơi phương trời còn anh ở đây...Anh vẫn thương em nhiều mà sao em nỡ?" Chovy thì thầm như nói với chính mình như muốn gửi những lời đó đến Y/N dù biết cô sẽ không bao giờ nghe thấy.

Những ký ức lại ùa về làm anh nhớ đến những lần anh và Y/N cùng nhau cười đùa, những cái ôm thật chặt và những lời hứa hẹn về tương lai.

Nhưng tất cả giờ chỉ còn là quá khứ cánh đồng hoa ngày nào từng là nơi hạnh phúc của họ giờ chỉ còn lại nỗi buồn và sự cô đơn vô tận.

Mùa đông đã trôi qua nhưng trái tim vẫn đóng băng. Anh không còn có thể yêu ai khác kể từ khi Y/N rời xa.

Dù bao người đến rồi đi Chovy vẫn giữ trong lòng hình ảnh của cô người con gái mà anh đã từng yêu bằng cả trái tim.

Một buổi chiều muộn khi anh đang lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế đá trong công viên điện thoại của anh rung lên. Là một tin nhắn từ Y/N. Tim anh bỗng nhiên đập mạnh. Sau bao tháng ngày im lặng cô lại liên lạc với anh.

"Chovy em xin lỗi vì tất cả. Em đã suy nghĩ rất nhiều...Liệu chúng ta có thể gặp nhau không?"

Chovy đọc đi đọc lại tin nhắn đó nhiều lần không tin vào mắt mình. Anh đã từng nghĩ rằng sẽ không bao giờ nghe được từ Y/N nữa. Nhưng giờ đây cô lại muốn gặp anh? Tại sao? Anh đã quá mệt mỏi với những câu hỏi không có lời đáp nhưng trái tim anh vẫn không thể từ chối cô.

Cuộc gặp gỡ diễn ra tại quán cà phê mà họ từng thường xuyên lui tới. Anh ngồi đợi lòng đầy những cảm xúc lẫn lộn. Liệu anh nên nói gì khi gặp cô? Có nên trách móc vì cô đã rời bỏ anh mà không một lời giải thích? Hay anh nên tha thứ và cho họ một cơ hội nữa?

Khi Y/N bước vào anh nhận ra rằng cô vẫn đẹp như ngày nào. Nhưng có điều gì đó đã thay đổi. Cô không còn là cô gái vui vẻ và hồn nhiên mà anh từng biết. Dường như thời gian và những biến cố đã khiến cô trở nên trầm tư hơn nhưng ánh mắt vẫn chứa đựng sự ấm áp mà anh luôn nhớ.

"Chovy" cô cất lời giọng nói nhẹ nhàng nhưng có chút run rẩy. "Em xin lỗi vì đã bỏ đi mà không nói rõ lý do. Em biết anh đã đau khổ rất nhiều..."

Anh im lặng ánh mắt không rời khỏi cô. "Tại sao Y/N? Tại sao em lại rời bỏ anh mà không nói gì? Anh đã làm gì sai sao?" Câu hỏi đó đã chất chứa trong lòng anh quá lâu và giờ nó tuôn ra như một dòng thác. Y/N cúi đầu, mắt cô cũng bắt đầu ngân ngấn nước.

"Không phải lỗi của anh...Là do em. Gia đình em lúc đó gặp khó khăn lớn và em phải đưa ra một quyết định mà chính em cũng không muốn. Em không thể kéo anh vào những rắc rối của em của gia đình em. Em nghĩ rằng nếu em rời xa anh sẽ dễ dàng tìm được hạnh phúc khác...Anh à em xin lỗi!"

Anh cảm thấy trái tim mình thắt lại. "Nhưng em sai rồi. Em là hạnh phúc của anh. Không có em anh chẳng có gì cả."

Y/N bật khóc. "Em biết...Và đó là lý do em quay lại đây hôm nay. Em sai rồi. Em đã hiểu rằng không có gì quan trọng hơn tình yêu của chúng ta. Nếu anh tha thứ cho em, em muốn chúng ta bắt đầu lại."

Anh lặng im một lúc lâu trong đầu anh là những suy nghĩ hỗn độn. Liệu anh có nên tha thứ cho Y/N? Liệu tình yêu của họ có còn đủ mạnh để vượt qua tất cả những tổn thương và mất mát mà họ đã trải qua?

Nhưng rồi anh nhận ra rằng dù đau khổ đến đâu anh vẫn yêu cô. Tình yêu ấy không bao giờ phai nhạt ngay cả khi họ xa cách.

Anh bước đến nhẹ nhàng ôm lấy Y/N. "Chúng ta hãy thử lại một lần nữa. Nhưng lần này em không được bỏ anh lại nữa được không?"

Y/N gật đầu trong nước mắt. "Em hứa. Lần này sẽ không có gì chia cách chúng ta nữa."

Khi hai người đã quyết định cho nhau một cơ hội thứ hai. Mặc dù con đường phía trước sẽ không dễ dàng nhưng anh tin rằng chỉ cần có Y/N anh có thể vượt qua mọi khó khăn. Tình yêu của họ dù đã từng bị rạn nứt nhưng vẫn còn đó và họ sẽ cùng nhau làm lại từ đầu.

Tuy cuộc sống đôi khi không như ý muốn nhưng tình yêu chân thành có thể giúp con người vượt qua những trở ngại lớn nhất.

Chovy và Y/N đã học được bài học quý giá về sự tha thứ và tình yêu thực sự thứ có thể vượt qua mọi thử thách nếu cả hai người cùng nắm tay nhau đi tiếp





*Note:
Truyện không có thật!
Hoan hỉ hoan hỉ cho mình nếu có chỗ viết không đúng, viết sai.

Chúc các bạn có 1 buổi đọc vui vẻ🙆🙆🙆

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip