6. Nên làm gì.? (2)



Mina từ sau cuộc cãi vã lúc nãy. Tâm trạng bây giờ cứ như ở trên mây. Mặc kệ Jungyeon làm gì bản thân mình, băng bó, sát trùng gì đó,... em cũng chẳng màng. Vì có lẽ bây giờ tâm trí của em đã đặt hết vào con người vô tâm mang tên Im Nayeon kia rồi.

Có đôi lúc nghĩ lại em biết mình khờ, mu muội lắm. Nhưng mà biết thì đã sao chứ. Lỡ rơi vào ánh mắt rạng rỡ dẫn đến một thế giới đầy rực rỡ, ấm áp của chị. Dù cho có muốn thoát ra đi nữa thì đó chỉ là lý trí bảo thế thôi, chứ con tim đã bị giam hãm mất rồi. Bảo bỏ là bỏ làm sao bây giờ.?

Yoo Jungyeon nhìn Myoui Mina đang mang vẻ mặt mờ mịt, thơ thẩn kia thì cũng chẳng cần hỏi cũng biết được rằng em lại suy nghĩ về cái con người vô tâm Im Nayeon nữa rồi. Thật sự có đôi lúc Jungyeon thấy thương Mina lắm.

Muốn kéo em thoát khỏi Nayeon lắm. Nhưng mà... khi thấy nụ cười nhẹ nhàng, mà còn vương vấn đâu đó tư vị của hạnh phúc, thì lại từ bỏ đi ý định tách em khỏi Im Nayeon. Vì cô biết Im Nayeon chính là nguồn sống, là chân lý mặt trời chói chang của em. 

Mina là một người vốn trầm tính, cũng rất hay ngại ngùng và nhát nữa. Nên không cần suy đoán dòng dài thì ai cũng biết được việc em chủ động cười đùa cùng người khác là rất hiếm.

Ấy vậy mà cái con người vô tâm kia suốt ngày cứ ngu ngơ luôn miệng tâm sự với em rằng mình thương Tzuyu, mến Tzuyu nhiều đến cỡ nào..... Chị ấy nào đâu biết lúc ấy nụ cười của em đến cỡ nào gượng gạo, có cỡ nào méo mó. Đến cả người vô tư như Momo đôi lần còn nhìn ra được và còn kể lại cho cô nghe nữa kìa.

Đôi lần trước đó Jungyeon tự hỏi rằng một ngày nào đó Im Nayeon - nguồn sống của Myoui Mina biến mất thì em ấy sẽ như thế nào đây.? Chỉ nghĩ thôi cũng khiến Jungyeon thở dài bất lực. Bây giờ, dường như điều Jungyeon lo nhất cũng đã xảy ra rồi nên cũng chẳng biết khuyên em thế nào, ngăn em ra sao nữa.

Vì bản tính em vốn trầm nên cô biết em sẽ không dùng biện pháp phát tiết hay nháo nhào, khóc uất gì đó lên mà em luôn chọn cách im lặng rồi trốn vào một góc mà gặm nhắm nỗi đau của mình.

Rồi sáng mai lại trở thành một Mina tỏ ra mình vẫn rất ổn trong vỏ bộc đầy vết thương đang chai sạn dần đi của em. Càng nghĩ cô lại càng thấy thương em rất nhiều, đau lòng cho em khôn xiết. Đứa ngốc.! Chỉ giỏi nguỵ biện mà thôi.

Mina ngay hiện tại chính là bế tắt. Em chẳng biết làm gì nữa. Có ai đó làm ơn có thể chỉ cho em một lối thoát khỏi con đường mòn đang dần gặm nhắm tâm em, mai mụt nó từng ngày hay không. Ai đó làm ơn cứu vớt linh hồn em với. Em sắp chết trong hố sâu của tuyệt vọng rồi, bây giờ em mệt mõi lắm làm ơn ai đó hãy cứu rỗi con người đáng thương của em với.

Chỉ là suy nghĩ bâng quơ nhưng em lại như đang đắm mình thật sự trong thế giới ấy rồi - Thế giới của cô đơn, của bóng tối. Chỉ là nghĩ vậy thôi nhưng chẳng hiểu tại sao đôi mắt nâu cà phê nhuộm sẫm chút màu vàng nhạt như có nắng của em lại chợt... rơi đâu đó vài giọt nước mắt.

Em vội dùng tay lau nó đi để Jungyeon không thấy được vì em không muốn chị ấy thêm ác cảm với thiên thần cùa em, nghĩ chị ấy làm em khóc. Nhưng sự thật là thế cơ mà.?! Có chối bỏ thì sự thật vẫn là sự thật mà thôi.

Mina vội đứng dậy vì chợt nhớ ra Sana unnie vẫn còn đang bệnh. Mình không thể vì chút ích kỉ của bản thân mà để Sana unnie ốm lâu thêm được nữa. Sana bây giờ đáng thương lắm, cô ấy bây giờ chỉ còn một mình thôi, một mình vùng vẫy trong thế giới đầy rẫy thương vong mang tên Chou Tzuyu kia.

Nên em không thể để cô ấy một mình được. Vì em hiểu cảm giác đó mà. Cảm giác đơn phương như một cây cỏ dại mỏng manh cố chống chịu trước cơn gió to hay một cơn mưa rào nào đó thôi cũng đủ khiến nó gần như lụi tàn, bị vùi lấp đi không thương tiếc trong cơn bảo ấy rồi.


"Mina bảo rằng Sana đáng thương. Nhưng em nào biết rằng, 

mình với Sana chỉ có hơn chứ không kém.....!"


"Jungyeon unnie, em không sao đâu chị đem thuốc vào cho Sana unnie giúp em với. Em ra ngoài lấy một tô cháo mới cho chị ấy đây ạ. "

Mina nói rồi nhanh chóng chạy ra ngoài để cho Jungyeon không kịp lên tiếng phản đối chỉ biết thở dài rồi lặng lẽ đi vào phòng Sana đang nằm.

Mina bỏ qua cơn đau nhứt vì vết thương của mình. Đem cháo đi lẹ vào phòng của chị ấy trong lo lắng. Bởi vì đối với em Sana không đơn giản như một người chị mà còn là tri kỉ là người hiểu rõ tâm tình, người cùng cảnh ngộ với em nhất.

Em suy nghĩ trong đầu là vậy. Nhưng nào đâu biết có một con người chỉ trong phút trước còn dằn vặt vì hối hận thì hành động đó của em lại chăm lên ngọn lừa nghi ngút của giận dữ vì khó chịu, vì ghen tuông mà đến chủ nhân của cơn giận ấy còn chẳng nhận thức được. Chỉ biết rằng bản thân giận dữ và còn có chút đau lòng nhưng lại chẳng chịu nhận.

"Người ấy cố chấp. 

Em thì nhu nhược...

Rõ là ...nghiệt duyên."

*

*

*

Cạch...

"Sana unnie, chị dậy ăn cháo đi này. Cháo em vừa mới nấu lúc nãy, cũng đợi một lúc lâu rồi chắc bây giờ có thể ăn được rồi đấy ạ. "

Mina vừa nói vừa đóng của lại rồi đi tới để tô cháo ở cạnh giường Sana rồi quay qua cảm ơn Jihyo với Jungyeon và kêu hai người ấy để Sana lại cho em được rồi. Jihyo định lên tiếng phản đối thì Jungyeon nhanh lẹ giật nhẹ tay Jihyo rồi lắc đầu ý bảo ra ngoài, nên Jihyo chịu đi ra ngoài để lại Sana cho Mina dù sao Mina là một người rất chu đáo, ân cần mà nên Jihyo nghĩ là không sao.

Sana đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê người cũng mõi nhừ chẳng muốn động đậy tí nào. Nhưng bao tử lại kêu réo vì đói, nghe thấy mùi cháo thơm lừng bốc ra từ tô cháo liền cố gắng gượng dậy.

Mina thấy vậy liền chạy lại đỡ Sana ngồi dậy rồi cầm tô cháo định đút cho Sana nhưng Sana lại vì ngại mà từ chối nên chỉ đành để chị tự ăn vậy còn mình thì chia thuốc cho chị ấy.

Sana sau khi ăn xong thấy Mina đưa thuốc cho mình liền nằm xuống chui rúc vào chăn né tránh mấy viên thuốc đắng ngắc, to tướng đó khiến Mina chỉ biết bất lực thở dài.

"Sana unnie, chị không uống thì làm sao khoẻ lại được. Bộ chị muốn bệnh dài hạn lắm sao. Nghe em uống thuốc đi được không.? Dạo này chị gầy lắm rồi đó, bây giờ còn bệnh thế này nữa chắc mai mốt comeback fan sẽ ngất xỉu vì một Sana mũm mĩm trở thành bộ xương khô mất."

"Có sao đâu, chị ốm xuống sẽ đẹp hơn mà, nên thôi khỏi uống cũng được mà~~~ Đợi chị ngủ thêm một giấc nữa sẽ khoẻ thôi."

Sana bình thường đã là chúa nhõng nhẽo rồi bây giờ còn bệnh nữa nên lời nói tựa như không xương mềm mại chọc người khác đau lòng. Nhưng rất tiếc cho ́Sana vì gặp phải Mina thánh miễn nhiễm với aegyo của cô rồi chỉ riêng có aegyo của ai đó mới khiến Mina động tâm được thôi. Thành ra là nét mặt Mina ngày càng nghiêm lên khiến Sana cũng sợ hãi hơn.

Đành dùng tuyệt chiêu cuối cùng là khuôn mặt trời cho xinh như hoa của mình cùng với giọng nói mang theo ủy khuất van xin Mina.

" Đừng nhìn chị như vậy nữa mà "

Càng nói càng rụt chặt vào chăn chỉ chừa ra đôi mắt để he hé nhìn ra ngoài. Mina đang vờ nghiêm nghị cũng phải bật cười với con người nhõng nhẽo này. Thôi thì đành nhân nhượng chị một chút vậy.

"Vậy đợi một lát cháo tiêu bớt rồi uống được không.? Không được kì kèo nữa đâu. Không là em bắt uống ngay đấy. "

Dù cho kết quả không được như mong muốn lắm. Nhưng dù sao thì bây giờ không uống là được nên Sana mới chịu rúc đầu ra miệng cười toe toét.

Mina bây giờ chẳng biết làm gì ngoài thở dài bất lực.

"HeHe. Mina là nhất. Chị thương Mina quá đi mất. "

Nói rồi Sana giả vờ tiến tới ôm mà mà tỏ lòng thì liền bị Mina đẩy ra làm cô cảm thấy thật tổn thương nha~~

"Chị với Tzuyu sao rồi. Có hay không lại thêm hiểu lầm rồi. Xin lỗi chị *thở dài* Tất cả đều là lỗi của em nếu em đến đỡ chị sớm hơn thì chắc là không sao rồi. "

Tâm trạng đang vui đùa, bỗng nghe đến Tzuyu thì mặt Sana sượng lại thấy rõ.

" Mina em đừng tự trách mình như vậy chỉ là sự cố mà thôi đâu ai muốn điều đó đâu nên em đừng vơ hết lỗi lầm về mình. Nếu nói lỗi lầm thì chị cũng phải chịu một phần trách nhiệm rồi. "

Thấy Mina tự trách mình Sana liền cảm thấy áy náy vô cùng chỉ vì sự cố này mà em cùng Nayeon cãi nhau, làm Nayeon ghét luôn cả em luôn rồi. Lúc nãy trong mơ màng cô vẫn nghe được tiếng của Nayeon đang mắng Mina, thì tự nhiên cũng đau lòng thay cho đứa em ngốc nghếch của mình lắm. Luôn luôn nhẫn nhục vơ mọi đau khổ về mình. Miệng cũng chẳng giải thích gì thêm cứ mặc Nayeon mắng mình thậm tệ như vậy.


~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip