19.

 Hết hai ngày nghỉ cuối tuần, vừa bước vào phòng làm việc, cô giật mình đứng ngây, nếu không có Jang Mi đã ở đó, nhất định cô nghĩ mình vào nhầm phòng, tại sao cánh cửa phòng làm viễ của David vốn bằng gỗ lại thay bằng cửa kính, mà trên tường lại trổ một cửa sổ lớn có khung kính, thợ ở đâu mà làm nhanh như vậy?

 "Chuyện là thế nào?" Cô hỏi 

 Jang Mi trao cho cô một cái liếc mắt hàm ý: "Cô hỏi tôi, tôi hỏi ai?", chặn đứng mọi băng khoăn của cô.

 Đúng lúc David bước vào, đi đến trước phòng làm việc, ném lại một câu không đầu không đuôi: "Trong phòng ánh sáng không tốt, tôi bảo họ sửa lại một chút."

 Jang Mi lập tức gật đầu khen phải. 

 Cô không nói gì, bật máy tính bắt đầu làm việc.

 Ánh sáng không tốt! Nói như đùa!

 Chiếc cửa sổ chạy dài hết bức tường của phòng anh ta đã thừa tốt, mỗi sáng, nắng sớm trong như mật chiếu vào, căn phòng sáng choang. Tâm lý anh ta chắc có vấn đề!

 Jang Mi nhìn chiếc cửa sổ kính, đành cất hộp trang điểm, lấy tập tư liệu ra, lơ đãng giở từng trang.

 Một tháng chớp mắt đã trôi qua, David từ sau sự cố hiểu lầm mà có hành động đó, lại tỏ ra đặc biệt thận trọng, không yêu cầu cô cùng đi gặp đối tác nữa, ngoài những trao đổi tất yếu về công việc, chưa nói thừa một câu, nghiêm khắc giữ khoảng cách với cô.

 Cuối tuần, anh ta tuyệt đối không giao việc cho cô, thời gian làm việc theo quy định, không cần cô làm thêm, sau khi chức vụ cô ngang hàng với Jang Mi, cô ta cũng tỏ ra tôn trọng cô hơn, thái độ cũng rất hòa nhã.

 Hôm nay, nghe nói ngân hàng đã phê chuẩn vấn đề vay vốn, Jang Mi cười rất tươi, vẻ mặt rạng ngời lóa mắt.

 Cô ta mang từ phòng Tài vụ về một chiếc phong bì, độ dày ít nhất cũng bằng ba chiếc phong bì đựng tiền lương của cô, có ngốc cô cũng đoán được nguyên nhân cô ta vui như thế. Con gái có nhan sắc, muốn kiếm tiền rất dễ, chỉ do cô không muốn lợi dụng vốn tự có của mình cho nên cuộc sống của cô và Lollie mới đạm bạc, chật vật.

 Cũng may bây giờ cô đã tìm được một công việc lý tưởng, không cần uống rượu với đối tác, không cần lá lơi với những ông chủ chỉ muốn ăn sống nuốt tươi mình.

 Số tiền tiết kiệm lần đầu tiên đạt năm con số, cuộc sống không còn là một màu xám xịt, ảm đạm. Tôi tin là, chỉ cần nỗ lực, cuộc sống của cô và Lollie sẽ ngày một khá lên. Cô nhất định có đủ tiền cho Lollie học trường tốt nhất, thi vào trường đại học tốt nhất, không cần phải sống trong ánh mắt soi mói của thiên hạ. 

 Qua cửa sổ kính, cô thầm băn khoăn rằng mình nhìn David hay là Jimin, bởi vì khi nhìn anh ta, cô luôn nghĩ, tại sao anh ta thích mua sắm đồ phụ nữ, tại sao anh ta có hai căn hộ, trong khi thường xuyên ở lại phòng nghỉ cạnh phòng làm việc? 

 Có lúc cô nghĩ tại sao David không có quan hệ thân mật với các nữ nhân viên của công ty, ngay Jang Mi là thư ký ngày ngày cận kề, nhan sắc chim sa cá lặng, một cái liếc mắt đủ khiến thiên hạ hồn vía lên mây, anh ta lại như không thấy, không thể hiểu tại sao anh ta có thể làm được như vậy.

 Kì quặc hơn là, cô chưa bao giờ nhận được điện thoại của vị hôn thê anh ta, thi thoảng có đện thoại gọi từ nước ngoài thì cũng là giọng già nua, uy nghiêm, có lẽ là của ông nội tỉ phú, nhân vật huyền thoại như lời đồn.

 Chẳng lẽ hai người đó chỉ gọi bằng di động? Nhưng trong giờ làm việc David hầu như rất ít nghe điện thoại, thật không biết hai người yêu nhau như thế, dựa vào gì để giữ vững tình yêu sâu nặng cách trở ngàn trùng, xua đi nỗi nhớ khắc cốt ghi xương.

 Con người anh ta quả có bao nhiêu bí mật khiến cô không nén nổi tò mò muốn tìm hiểu...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #bts#jimin