Chap 14 Dù muốn hay không cũng sẽ có ngày gặp lại

Đợi khi bốn người tắm rửa thay đồ xong ra sân thì nồi lẩu đã chuẩn bị xong hương thơm ngào ngạt. Sau cả buổi mệt mỏi ai cũng đói nên nhanh chóng ngồi vào bàn vừa ăn vừa nói chuyện. Pond, Joong cùng Gemini vừa ăn vừa bàn chuyện làm ăn, còn Phuwin thì bận giúp Fourth và Dunk làm thân với nhau.

Dunk tiếng Trung cũng không tệ lắm nhưng cứ bị Fourth nhại lại mỗi khi nói sai khiến cho cả ba cười đến ồn ào. Gemini tuy là nói chuyện nhưng mắt vẫn không thể giấu được sự tò mò mà quan sát người kia. Rõ ràng mới chỉ quen biết mà đã nói chuyện cười đùa thoải mái như vậy, sao trước mặt anh lúc nào cũng như con nhím xù lông. Nghĩ vậy trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy thật khó chịu.

Bữa tiệc lẩu ngoài trời chỉ kết thúc khi Phuwin than mệt và buồn ngủ. Sau khi Phuwin lên lầu thì hai người GeminiFourth cũng xin phép về. Có lẽ vì ăn no và mệt nên vừa lên xe Fourth đã ngủ quên luôn, đỗ xe vào gara nhìn ai đó ngủ ngon lành mà Gemini không nỡ đánh thức.

Sao lại nhẹ như vậy rõ ràng ăn rất nhiều mà.

Gemini thầm nghĩ khi bế Fourth vào nhà, đặt người kia lên giường đắp chăn cẩn thận dặn dò người làm một chút rồi mới ra xe đi xử lý công việc. Ngồi trên xe nghĩ lại lúc ở vườn mà bất giác mỉm cười. Đã lâu lắm rồi anh không có cảm giác đó, cái cảm giác ấm áp khi nắm bàn tay của một người khiến anh chỉ muốn nắm mãi không thôi. Từ khi gặp và sống chung với Fourth có quá nhiều cảm giác tưởng như đã mất lại cứ lần lượt xuất hiện.

Việc này đến tận cùng là sao đây? những cảm xúc hỗn độn này là thế nào?

– Thưa ngài đã tới nơi rồi ạ.

Người tài xế ái ngại lên tiếng khi thấy tổng tài của mình ngẩn người. Làm việc cho Titicharoenrak gia đã nhiều năm chưa bao giờ anh thấy thiếu gia phân tâm như vậy. Hình như từ khi trong nhà có thêm thiếu phu nhân mọi người đều thay đổi kể cả thiếu gia.

– Được rồi, cậu về đi có gì tôi kêu thư ký đưa đi. À nếu " vợ tôi " muốn đi đâu thì hãy đưa cậu ấy đi. Nhớ cho người bảo vệ cho tốt.

Gemini sau khi dặn dò người tài xế thì mở cửa xe đi lên phòng làm việc. Bản thân anh cũng không biết từ bao giờ hai từ " vợ tôi " lại trở nên thuận việc như thế. Nhắc nhở tài xế trở cậu đi làm, hay kêu quản gia chuẩn bị đồ ăn cho Fourth giống đã thành thói quen mỗi ngày của anh.

Phải chăng sống lâu với tên nhóc đó cho nên anh bị lây nhiễm mất rồi.

Nghĩ vậy Gemini chỉ biết lắc đầu thở dài, haizzz không nghĩ nhiều nữa xử lý đống giấy tờ này đã rồi tính.

Gemini Norawit anh có biết mình đã thay đổi rất nhiều từ khi gặp Fourth không? Chỉ là anh chưa nhận ra mà thôi.

Lúc Fourth tỉnh dậy đã là 2 giờ chiều, lơ mơ mở mắt nhìn quanh thì nhận ra mình đang ở trong phòng ngủ. Cậu nhớ là đang ở trên xe mà, chẳng lẽ là anh ta đưa cậu về phòng.

Gemini Norawit anh ta cũng thật là...anh ta cứ làm như vậy không chừng dần dần cậu sẽ dựa dẫm thành thói quen mất.

Thay đồ xuống lầu thì thấy người quản gia nói đã chuẩn bị đồ ăn khiến Fourth tròn mắt không hiểu, cậu rõ ràng ngủ suốt đâu có dặn đầu bếp làm đồ ăn đâu. Mặc dù thực lòng mà nói cậu cũng đang rất đói, ăn lẩu rất nhanh đói mà.

Nhìn đồ ăn hấp dẫn trên bàn thì cậu lại không kiềm lòng được ngồi xuống ăn, vừa ăn vừa tò mò hỏi người quản gia sao lại biết cậu sẽ đói mà nấu đồ, thì mới biết ra là Gemini dặn họ làm. Lại là Gemini Norawit, anh ta là có ý gì đây, sáng nào cũng dặn người làm chuẩn bị cơm hộp cho cậu, tài xế của anh ta cũng thành tài xế cho cậu.

Cứ tiếp tục như vậy cậu phải làm sao đây? Trái tim cậu không còn biết nghe lời nữa, cứ đập liên hồi mỗi khi nhìn thấy anh ta. Cậu phải chăng đã thích anh ta mất rồi. Điên đúng là điên mất thôi, Fourth đưa tay mà vò rối tung mái tóc mình lúc nào không hay.

Fourth Nattawat mày phải tỉnh táo, phải nhớ mày và anh ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa. Anh ta có đối tốt với mày cũng là nghĩa vụ phải làm thôi không được để mấy thứ vụn vặt đó làm lung lay được.

– Fourth làm sao vậy? Người đồng nghiệp vừa bước vào thấy bác sĩ Fourth bứt tai vò đầu khổ sở thì liền hỏi.

– A...à không sao. Tìm tôi có việc gì? Fourth nhận ra ánh mắt tò mò của người đồng nghiệp vội lấy lại tác phong ậm ừ trả lời.

– Cũng không có chuyện gì quan trọng chỉ là muốn giới thiệu với anh người đồng nghiệp mới của chúng ta, mấy ngày nay anh nghỉ nên chưa có dịp gặp mặt làm quen. Vì viện trưởng Phuwin tạm thời không thể đi làm cho nên mời cậu ấy về thay thế.

Người đồng nghiệp vừa nói vừa chỉ vào chàng trai phía sau, dáng người nhỏ bé mảnh khảnh chỉ tầm Fourth, mái tóc đen nhánh làn da trắng cùng với đôi môi hình trái tim vô cùng đẹp, nhất là lúc này khi cậu ta cười.

Mỹ nam có thể xếp vào dạng mỹ nam a~

Fourth thầm nghĩ.

– Xin chào, tôi là Ford Arun Asawasuebsakul rất vui được làm việc cùng bác sĩ Jirocktikul.

– Gọi Fourth là được rồi, tôi có nghe P'Phuwin nói qua, cậu với tôi cũng coi như là cùng tuổi, khách sáo làm gì.

Fourth với tính cách cởi mở và thân thiện của mình nhanh chóng làm quen với Ford. Nói chuyện một hồi thì cả hai tìm được rất nhiều điểm chung, vừa gặp mà như quen biết đã lâu vậy. Fourth buổi trước có nghe Phuwin kể về một vị bác sĩ sẽ chuyển về bệnh viện lấp chỗ của anh.

Nghe nói người này là một bác sĩ khá nổi tiếng ở nước ngoài nay muốn về quê hương làm việc nên Phuwin liền mời về bệnh viện. Thấy thành tích cùng với bề dày kinh nghiệm cậu cứ tưởng không phải ông già thì cũng phải 40,50 tuổi không ngờ người này lại trẻ vậy. Đúng là tuổi trẻ tài cao mà. Fourth hôm nay vừa quen được người bạn tâm đầu ý hợp cho nên vô cùng vui vẻ cười suốt không thôi.

– Có chuyện gì vui sao?

Gemini không hiểu sao thấy Fourth như vậy thì lại hiếu kỳ muốn biết chuyện gì có thể là tên nhóc trước mặt vui đến vậy.

– Cũng không có gì, chỉ là hôm nay có thêm người đồng nghiệp mới vừa đáng yêu vừa thú vị nữa.

Fourth vô tư nói mà không để ý thấy khuôn mặt vốn lạnh băng của ai đó khẽ nhăn lại.

– Cậu vui đến vậy sao, cười cả buổi không mỏi miệng à.

Gemini cũng không hiểu tại sao khi nghe Fourth khen người khác thì trong lòng vô cùng khó chịu, giọng nói cùng thái độ cũng theo đó mà thay đổi. Khiến cho Fourth đang ngồi ăn mà thấy lạnh sống lưng giật mình một cái, ngẩng đầu thấy vẻ mặt ai đó thì bỗng nhiên thấy sợ bắt đầu tự kiểm điểm bản thân xem hôm nay mình có chọc gì người kia không.

– Sao không ăn hay là vui quá không cần ăn luôn.

– Anh...làm gì mà phải lớn tiếng như vậy. Tôi no rồi lên lầu trước.

Fourth bỗng nhiên bị nói thì liền đứng dậy giận dỗi bỏ lên lầu. Cậu không có làm gì sai nha, chẳng nhẽ khen đồng nghiệp là sai sao? ( Vấn đề chính là ở chỗ đó đó anh à ) Gemini nhìn theo sau người kia mà chính mình còn không hiểu sao lại nổi giận. Đúng là điên mất thôi. ....

Đã mấy ngày nay tên nhóc kia đã không nhìn anh lấy một cái, giận gì mà lâu thế không biết. Cậu ta là trẻ con sao?

Gemini ngồi trên bàn làm việc mà không thể tập trung được trong đầu toàn là vẻ mặt giận dỗi của ai đó. Cứ tình hình này chắc anh điên thật chứ chẳng đùa. Haizzz đành vậy, anh vớ chiếc điện thoại gửi đi một tin nhắn một phút sau chuông báo tin phản hồi là một khuôn mặt cười. Gemini nhìn mà bật cười theo, tên nhóc này dù có chuyện gì cứ lấy ăn ra dụ là sẽ xong.

Bỏ chiếc điện thoại sang bên trong lòng không hiểu sao rất thoải mái chỉ mong xử lý công việc cho nhanh rồi đến chỗ tên nhóc ham ăn kia mà thôi. Vừa tới bệnh viện thì liền nhìn thấy Fourth đang nói chuyện vui vẻ với ai đó.

Vui như vậy hẳn người kia là tên đồng nghiệp mới đi, thật muốn biết mặt mũi ra sao mà tên nhóc đó lại thích thú như vậy.

Nghĩ là làm Gemini từng bước từng bước tới gần chỉ là khi bóng dáng người kia càng hiện rõ thì lại khiến anh càng cảm thấy quen thuộc. Và khi bắt gặp nụ cười của người đó thì toàn thân anh dường như chết lặng.

Chờ đợi, tìm kiếm bao nhiêu năm đến khi quyết tâm từ bỏ thì lại gặp lại, là duyên hay là nghiệt đây.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip