Chap 8
NOTE: Chap đây chap đây, các rds cứ yên tâm Po là người rất giữ lời hứa, đã nói hôm nay đăng chap thì sẽ đăng chap (mặc dù hơi trể hì hì)..
Sorry vì để các rds phải chờ lâu như vậy, Po thật xin *cúi đầu hối lỗi*
NOW!!!
ENJOY..
Chap 8
Chiều ba ngày sau, Fany bị đau bụng lăn lộn trên giường, nữ quản gia sốt ruột gọi điện thoại cho Taeyeon. Nửa giờ sau, cô liền vội vàng chạy về biệt thự, đến phòng thì nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Fany cô liền đau lòng không dứt.
"Sao vậy?" Taeyeon ngồi bên cạnh cô dịu dàng hỏi, nhìn Fany đau đớn trên mặt đầy mồ hôi, lòng nhịn không được mà đau đớn theo cô. Buổi sáng khi ra ngoài cô còn rất tốt mà, sao chỉ mới nữa ngày Nấm Ú này đã biến thành như vậy?
"Đau quá!" Cô nức nở nói.
"Đau ở đâu?"
"Bụng!" Fany rốt cuộc nhịn không được rơi nước mắt.
Taeyeon nhíu chặt hai hàng lông mày lo lắng hỏi, "Sao lại đau bụng? Có phải ăn không no không?"
"Không biết, đau quá!" Ánh mắt cô nhìn thẳng Taeyeon, lên án nói: "Tae nói đi, có phải Tae mang bệnh bên ngoài về không?"
"Tae?" Taeyeon chỉ vào mũi mình ngớ người, không biết cô ấy đau bụng có liên quan gì với cô đây? Cô đâu có cho cô ấy ăn thứ gì không tốt đâu, những thức ăn cô ấy ăn cô đã cho người kiểm tra rõ ràng hết mà..
"Nhất định là cô Kim Taeyeon! Có phải cô trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài, nhiễm bệnh kỳ quái, rồi lây bệnh cho tôi không, làm hại bụng tôi đau muốn chết đi sống lại như vậy!"
"Tae không có." Tuy lúc trước khi cô chạm vào phụ nữ nhưng đều được kiểm tra qua, vô cùng khỏe mạnh.
"Trước đây hai ngày cô đổi một người, có khi nào cô đã nhiễm AIDS."
Là ai nói cho cô ấy biết chuyện này vậy? Kim Taeyeon cô thề cô mà bắt được cái tên nào đã bép xép với cô ấy chuyện này cô nhất định sẽ giết cái tên to miệng đó rồi quẳng xác xuống biển nuôi cá mập.
Bàn tay Taeyeon mở rộng, ôm Fany vào trong lòng nói: "Họ đều làm kiểm tra sức khỏe, huống hồ gì Tae biết tự bảo vệ..."
"Đừng có xạo!"
"Tae nói thiệt mà, xạo chỗ nào chứ?" Cô bé đáng giận này, suốt ngày nghi ngờ lời của cô nói, thực đáng chết mà!
"Tae có khi nào sử dụng ừm...!"
"Chỉ khi nào với em Tae mới "thả rong" như vậy"
"Vì sao tôi lại ngoại lệ, why?"
"Vì Tae thích thế." Cơn giận của Tae lại nổi lên, Cậy Nấm Ú đáng ghét này đau bụng mà vẫn còn sức cãi nhau với cô, đúng là phục cô ấy thật mà.
"Tae không công bằng!" Fany ấm ức lớn tiếng la hét, đúng là tên đáng ghét vô sỉ này chỉ biết ức hiếp mình cô.
Vì sao người khác đều có bảo đảm, mà cô thì không có? Tên gangter này đúng là quá bất công!
Taeyeon thở dài, cả cái này cô cũng muốn ầm ĩ sao, thật không hiểu trong đầu chỉ biết đến màu hồng này của cô đang suy nghĩ cái gì.
"Còn nữa, chẳng may tôi có con thật, như vậy con tôi được xếp thứ mấy đây?" Mấy ngày nay cô đã nghĩ đến chuyện con cái, nghĩ đến đầu cũng đau mà lòng cũng đau. (nên bụng cũng đau theo)
"Cái gì mà xếp thứ mấy?"
"Tae đừng nói với tôi là ngay cả con mình Tae cũng không đếm nổi nha!"
"Tae không có con riêng."
"Con trong giá thú thì sao?" Không có con riêng, vậy chắc chắn tên vô sĩ này đã kết hôn vài chục lần rồi.
"Tae chưa từng kết hôn!" Taeyeon tức giận nói, giận Cây Nấm Ú ngơ ngơ vô tình này đã ở cùng cô nửa tháng, mà giờ lại hỏi chuyện vợ con của cô, nếu không phải cô ấy đang bị bệnh, cô sẽ đè Cây Nấm vô tình này xuống giường mà cho cô Nấm này biết mặt.
"Làm sao có thể? Dù cô có phòng như thế nào, cũng sẽ có bất ngờ xảy ra, tôi đương nhiên phải biết rằng con tôi có địa vị gì chứ!"
"Nếu em có con, vậy nó sẽ là đứa con duy nhất của Tae."
"Duy nhất ?"
"Duy nhất!"
"Kim Taeyeon, Tae thật không công bằng, vì sao họ đều không thể sinh, tôi lại có? Rất không công bằng mà!" Cô thật sự rất tức giận, người khác đều không cần trả lãi mà, vì sao chỉ có cô là phải trả cái "lãi" này chứ?
"Đúng! Tae không công bằng đấy, cho nên em phải sinh con cho Tae!"
"Tôi không sinh! Tôi không muốn làm người mẹ chưa lập gia đình đâu! Tôi không muốn con tôi làm con riêng, tương lai còn bị người khác cười nhạo là đứa con không có appa nữa."
"Tae có nói để em làm bà mẹ chưa kết hôn sao, còn để con Tae làm đứa con riêng à?"
"Ý của Tae là từ nay về sau Tae không "thả" nữa phải không?"
"Không, Tae vẫn cứ "thả"."
"Vậy mà Tae còn nói không để tôi làm bà mẹ chưa kết hôn, không để con tôi thành con riêng, Cái đồ lừa đảo! Đường đường là cô chủ kiêm chủ tịch tập đoàn Locksmith, mà lại lừa đảo người ta!"
"Tae nói không để em thành bà mẹ chưa kết hôn, bởi vì Tae sẽ cưới em; con chúng ta sẽ không thành con riêng, nó là con trong giá thú của chúng ta, hiểu chưa?"
"Tôi không muốn lấy Tae! Chúng ta nói chỉ cần một tháng thôi mà." Fany dùng hết sức tàn lực kiệt vì cơn đau bụng ra sức giẩy giụa một mực phản đối.
"Em cho là em có thể mang theo con của Tae xa chạy cao bay sao?" Trong mắt Tae lóe lên tia nguy hiểm đầy sát khí nhìn Fany chằm chằm, làm cô nghẹn lời sợ hãi.
"Tôi..."
"Nếu như em thật sự mang con của Tae, mà còn dám cả gan 'Mang bóng chạy', Tae nhất định sẽ làm thịt em trai em, em có muốn biết Tae làm sẽ thịt em trai em làm thế nào không? Hử?" Taeyeon nhìn Fany uy hiếp nói. Haiz mà cũng không thể trách Taeyeon cô được, cô mà không dùng cách này uy hiếp Cây Nấm vừa ngơ vừa ngốc này chắc cô ấy thật sự sẽ mang con cô cao chạy xa bay mất, lúc đó thì cô biết đi đâu tìm vợ tìm con đây...
"Ya, đáng ghét suốt ngày Tae chỉ giỏi uy hiếp tôi thôi! Rõ ràng nói chỉ một tháng, hiện tại lại còn muốn cả đời là sao? Hay là Tae thấy tôi hiền rồi ăn hiếp tôi? Vì sao tôi lại gặp chuyện không may như thế chứ? Tae thật quá đáng, tại sao không thể đổi người khác sinh con cho Tae?"
"Không thể."
"Vì sao tôi lại không may như thế?"
"Bởi vì em đặc biệt."
"Tôi có thể không cần đặc biệt được không?"
"Không được!" Taeyeon trừng mắt một cái, rồi ôm lấy Cây Nấm đang làm loạn này vào lòng nói: "Ngoan nào đừng làm loạn nữa để Tae đưa em đi khám."
"Tôi không muốn đến bệnh viện, tôi không đến bệnh viện!" Cô dùng sức giãy giụa kháng nghị.
"Không đến bệnh viện cũng được, nhưng em phải gặp bác sĩ." Nói xong, không để cô phản ứng, Taeyeon đã cầm lấy điện thoại gọi cho bác sĩ riêng của cô lập tức đến đây..
******
"Kim Taeyeon, Tae cười đủ chưa? !" Fany đỏ mặt nổi trận lôi đình trừng mắt nhìn Taeyeon, còn Taeyeon thì ôm bụng cười đến chảy cả nước mắt ruột gan cũng muốn đảo lộn. Fany cắn môi uất hận nhìn Taeyeon đang cười lăn lộn mà muốn độn thổ, từ đó tới giờ cô có khi nào bị đau bụng kinh đâu, làm sao cô biết được là do kinh nguyệt sắp đến mới đau chứ? Cô còn vu khống Taeyeon "trời trăng mây nước" bên ngoài mà mang bệnh lại về cho cô nữa chứ, mà cũng không thể trách cô được ai bỉu cái tên Gangter vừa Dê vừa Biến Thái kia lại phong lưu đa tình player vô đối như vậy, tất nhiên là phải làm cô nghi ngờ rồi!
"Kim Taeyeon, Tae mà còn cười nữa, tôi sẽ cắn chết Tae!" Fany vừa thẹn vừa giận nắm gối đầu dùng sức ném về phía Taeyeon.
Taeyeon nén cười, đi đến bên cạnh cô, ánh mắt mờ ám tia cô từ trên xuống dưới rồi từ dưới lại đảo ngược lên trên, rồi Taeyeon lại lắc đầu buồn bả nói, "Xem ra Tae còn phải tiếp tục cố gắng mới được."
"Không được cố gắng!" Cô thẹn thùng gào thét, cái tên xấu xa này sao lại như dê già thế cơ chứ, hèn chi lùn có một khúc như vậy đứng là đáng đời, lùn mà bày đặt đòi cao hứ!!!
"Em nói cái gì?" Taeyeon nguy hiểm tới gần cô, khiến cả người cô ngả về phía sau
"Tôi...tôi... nếu Tae muốn có con, tốt nhất Tae nên đi cô gái khác sinh đi, để tránh lãng phí tinh lực của Tae lên người tôi."
"Nếu Tae chỉ thích lãng phí với em thì sao?" Taeyeon ngày càng tới gần cô hơn, phả hơi thở ấm áp bên tai cô, làm cô cảm thấy cả người như tê dại.
"Có thể không thể hay không?"
"Không được!" Bàn tay hư hỏng của Taeyeon lại bắt đầu mân mê cởi bỏ mấy cúc áo của cô
"Người ta đang bụng đau mà." Fany vội vã lấy bùa hộ mệnh ra.
Taeyeon lập tức dừng động tác, nằm bên cạnh cô, ôm cô vào lòng, nhẹ giọng nói: "Thấy em không thoải mái, bỏ qua cho em vài ngày."
"Có thể hơn vài ngày không?"
"Đừng có được voi đòi Hai Bà Trưng, em có tin em mà còn mè nheo nữa là Tae "mần thịt" em ngay bây giờ không?" Taeyeon uy hiếp nhìn cô.
"Nếu như lần này tôi không mang thai, vậy sau này Tae có thể đừng "thả" nữa được không?" Fany cố gắng muốn thuyết phục Taeyeon, cô phải vì tương lai sau này mà thuyết phục cái con người tráo trở này mới được.
"Ngậm miệng! Ngủ."
"Nếu Tae không thổi mái thì tôi có thể uống thuốc."
"Nếu em uống một viên nào, Tae sẽ xẻo em trai em một miếng." (pa thật là bá đạo hết chỗ để con phải nói rồi)
******
Huhu có ai có lòng hảo tâm tới cứu linh hồn bé nhỏ của cô hông!...
Kỳ hạn một tháng còn có mười ngày, nhưng nhìn theo tên dê già bá đạo vô sĩ nay mỗi đêm đều tăng ca miệt mài "cày cấy", cô thật sự thật sợ mình sẽ trúng thưởng mang thai mất.
Chẳng may có thật, vậy chẳng phải cả đời này cô sẽ bị cái tên đó ám à? Huhu cô là cô không muốn đâu à nha...
Hjx, Tên Kim Vô Sỉ này nhất định sẽ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để khóa cô lại bên cạnh "hắn", cho đến khi cô an toàn sinh con cô ấy...
Trời ạ! Tiffany cô còn chưa kịp tình được bạch mã hoàng tử của cô mà, cô còn chưa biết được tình yêu ngọt ngào là như thế nào mà sao lại bắt cô gã cho cái Đồ Gangter Vô Sỉ háo sắc Kim Taeyeon này cơ chứ, God à, ngài mau đến cứu con đi mà, cứu đứa con tội nghiệp khốn khổ này của ngài đi!
"Cô Tiffany, cô còn chưa ăn trưa." Nữ quản gia cung kính nói.
"Cháu ăn không vô."
"Cô Tiffany, cô không ăn không được đâu, cô chủ sẽ tức giận."
"Cứ để cho tên dê già khốn kiếp kia tức chết đi, như vậy cháu càng rảnh nợ! Haiz.... vì sao cháu cứ toàn gặp chuyện xúi quẩy như thế chứ? Quản gia bác nói xem, cô chủ của các người có phải bị bệnh hay không, làm gì mà ép cháu làm người tình của cô ấy như vậy chứ? Còn muốn sinh con cho cô ấy nữa chứ, chẳng lẽ không còn người nào tình nguyện sinh con cho tên ác ma đó hết sao mà lại đi ép buột một cô gái chân yếu tay mềm như cháu chứ? Thật sự là quá đáng mà! Chỉ biết ức hiếp con gái nhà lành thôi!" Fany tức giận mà tưởng tượng cái gối ôm của mình là tên lùn mặt trắng khó ưa kia mà ra sức hành hạ, đánh đập không thương tiếc... (Cái gối POV: huhu tại sao tui lại là người "thay thế".... bị đập thế này..) Haiz poor cái gối quá..
Nữ quản gia chấn động khi nghe những lời Fany vừa nói, cô chủ muốn có con. Trời ạ! Bà có nghe lầm không? Cô chủ lãnh cảm vô tình của Kim gia lại muốn có con, đúng là chuyện đáng vui mà...
"Không biết bác có cách gì để cháu tránh thai không?" Ánh mắt cún con cầu xin nhìn nữ quản gia.
Nữ quản gia tý nữa ngã nhào té hộc gạch, từ trước tới giờ cô chủ luôn phòng tránh cho bản thân rất kĩ không chỉ thế cô chủ còn bắt tất cả những cô gái trước khi cùng cô đều phải uống thuốc không bao giờ có trường hợp ngoại lệ, Nhưng.. cô Hwang.. cô Hwang lại không có uống sao?
"Chẳng lẽ cô không uống thuốc tránh thai?"
"Taeyeon nói nếu cháu dám uống một viên, cô ấy sẽ xẻo em cháu một miếng thịt."
"Vậy cô chủ... cô ấy có ừm...?"
"Cô ấy không chịu! Cháu đã đau khổ cầu xin cô ấy suốt mười ngày rồi, nhưng cô ấy lại không hề động tâm, cho nên cháu mới hỏi bác có cách khác để tránh thai không."
"Nhưng cô chủ trước kia đều..."
"Cô ấy nói cháu đặc biệt nên muốn cháu phải sinh con cho cô ấy, cô ấy đúng là bất công mà, trước kia ai cùng cô ấy đều được bảo vệ, nhưng tại sao cháu lại không có chứ, đúng kà đồ đáng ghét mà!" Cô càng nghĩ càng giận.
"Đó là do cô chủ yêu cô, chỉ cần con của cô."
"Cháu không muốn liên quan đến Kim Taeyeon nhiều như thế." Nói tới đây, ánh mắt Fany liền lóe sáng lấp lánh, vội vàng nói: "Đúng rồi bác quản gia, có thể xin đầu bếp một ít thuốc bổ được không?"
"Thuốc bổ cho cô chủ?"
"Vâng!"
"Muốn hổ tiên hay là —— "
"Có loại thuốc mà ăn vào sẽ bất lực không?" Cô vội vàng hỏi.
Nữ quản gia không dám tin nhìn cô, ai có lá gan dám cho cô chủ ăn cái này chứ, dù đó là người không muốn sống cũng không dám làm!
"Thật sự không có sao?" Fany nghi ngờ nhìn bà.
Nữ quản gia gật đầu, "Cam đoan không có." Trong nhà bếp thật sự không có mấy thứ ảnh hưởng đến đời sau Kim gia như vậy đâu!
"Tại sao không có nửa người phụ nữ nào đến cửa tìm Taeyeon vậy? Cháu ở đây đã hai mươi ngày rồi, sao không thấy phu nhân cô chủ đến vậy?" Fany sắp nỗi điên rồi, cô rời nhà hai mươi ngày rồi, tuy rằng cứ hai ngày cô lại gọi điện thoại về nhà một lần nhưng nói sao thì cô vẫn rất nhớ umma appa cô
"Locksmith chưa có phu nhân." Nữ quản gia đến bây giờ đã chắc chắn xác định cô gái này tuyệt không muốn làm phu nhân của Locksimth, mà chỉ một lòng một dạ muốn rời đi.
"Dù không có phu nhân, nhưng có ai có khả năng trở thành phu nhân không?" Cô do ôm một tia hi vọng mong manh hỏi.
"Cũng không có."
"Một người cũng không có?"
"Ngoài cô ra tôi không thấy ai thích hợp hơn!" Nữ quản gia chắt nịt nói
Fany thất vọng cúi đầu buồn bả...
Sáng hôm sau, Fany ai oán nhìn Taeyeon quần áo chỉnh tề chuẩn bị rời đi
"Sao thế?" Hai ngày nay thấy cô càng ngày càng không vui, trong lòng Taeyeon cũng nặng nề, nhưng lại không biết hỏi cô thế nào
"Tae muốn đi ra ngoài sao!" Fany buồn bực lên án.
"Tae đi làm mà." Kỳ quái, mỗi ngày lúc này cô đều đến công ty đi làm, có thấy cô ấy kháng nghị gì đâu? Sao mấy ngày nay cô ấy kì lạ thế nhỉ?
"Vậy tại sao em không thể đi làm?" Suốt ngày ở nhà ăn no ngủ kỉ, đi tới đi lui không có việc gì làm, làm cô buồn chán đến sắp móc meo rồi.
"Tae nuôi em."
"Nhưng em rất chán!"
"Đi shopping."
"Không muốn mua đồ!" Cô vốn không thích đi mua sắm, lúc trước vì giận Taeyeon mà liều mình đi dạo phố mua đồ, cái cần mua cũng mua, cái không cần mua cũng mua một đống, cô cũng chẳng còn muốn mua gì cả.
"Vậy trước kia ngoài đi làm em còn thứ gì muốn làm không?"
"Chăm sóc appa umma em." Nhắc đến ba mẹ mình, ánh mắt Fany càng thêm ai oán nhìn cô.
Taeyeon mỉm cười, rốt cuộc cũng hiểu ra vấn đề. "Muốn về thăm nhà sao?"
"Có thể chứ?"
"Tae có lợi gì không?"
"Cái gì của em mà không bị Tae chiếm đâu, còn chưa đủ sao?" Fany tức giận nhìn Taeyeon, mỗi tối tên Dê lai Sói này đều nhiệt tình "yêu" cô làm cô không thể ngủ ngon, hiện tại lại còn muốn đòi lợi ích.
"Nếu tối hôm nay em chủ động quyến rũ Tae, Tae sẽ đồng ý cho em về nhà một chuyến." Taeyeon xấu xa đưa ra điều kiện trao đổi.
"Không muốn!" Không cần nghĩ nhiều Fany trực tiếp cự tiệt.
"Vậy ngoan ngoãn ở nhà đi."
"Được rồi!"
"Được, tám giờ tối nay Tae sẽ về nhà chờ em, nhớ đừng đến muộn! Còn nữa, đừng có mà chơi xấu!" Nói xong, Taeyeon lập tức xoay người rời đi, trên môi còn lộ ra tia cười đắc ý.
Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn đang rời đi kia, vẻ mặt Fany có chút mê muội, cô phát hiện mình càng ngày càng không hận cô ấy, tại sao có thể như vậy chứ?
******
Mấy ngày hôm trước khi Fany về nhà thăm ba mẹ, lấy cớ giúp bạn dạy học, phải ở lại Seoul một thời gian, ba mẹ cũng không nghi ngờ, chỉ nói về việc nhà với cô.
Nghe pama về đứa con trai không có chí tiến thủ của mình, không biết vì sao bỗng ngoan hơn rất nhiều, bắt đầu đi tìm việc, không gây chuyện thị phi nữa, cô nghe xong cực kỳ vui vẻ.
Tám giờ vừa đến, Taeyeon thật sự đúng giờ về phòng chờ cô muốn cô thực hiện lời hứa. Làm hại cô đến giờ vẫn bị ám ảnh, mặt mũi đỏ bừng như muốn bóc cháy, chính cô cũng không thể ngờ tối hôm đó bản thân lại nhiệt tình đáp trả Taeyeon như vậy...
.
.
.
Chiều hôm nay vẫn như những ngày bình thường khác, Fany vẫn lên phòng trên luyện đàn để tránh để lâu sẽ bị "lục nghề", nhưng hôm nay cô mới vừa luyện có một chút, thì bà quản gia đã hớt ha hớt hãi chạy lên, nói cho cô các trưởng bối Kim gia tới chơi, mời cô đến đại sảnh.
"Bác nói thật ạ?" Fany vui vẻ hỏi, trên mặt lại vô cùng hưng phấn. Chỉ còn 5 ngày nữa là hết định ước một tháng của cô và Taeyeon rồi, nhưng nếu có thể chấm dứt trước thời gian, thì dạy gì cô lại không làm chứ.
"Cô Tiffany, chẳng lẽ cô không lo lắng sao?" Các trưởng bối Kim gia người người lưng hổ eo gấu (mà không biết sao Taeyeon sinh ra chỉ có một khúc), gương mặt lạnh lùng như băng Nam cực bao phủ quanh năm, làm ai khi gặp cũng không nhịn được mà rung như cầy sấy.
Cô nhún nhún vai, "Có gì mà lo?"
"Cô.. cô thay quần áo phù hợp sao."
"Không hợp mới tốt." Chỉ cần có thể làm cho bọn họ hạ lệnh khiến Kim Dê Lùn Một Khúc kia thả cô về nhà là cực kì tốt rồi, càng tốt hơn nếu họ còn ra lệnh cho cô ấy không được quấy rầy cô nữa. Fany vừa nghĩ trong lòng đã tràn ngập phấn khởi đi vào đại sảnh.
Vừa đi vào đại sảnh, cô phát hiện các trưởng bối Kim gia ước chừng có hơn hai mươi người, họ đều đeo trên mặt cái vẻ lạnh như băng, khó trách lại tạo ra được một tên Kim Một Khúc lạnh lùng tàn nhẫn như ngày hôm nay.
"Tiffany xin chào các vị trưởng bối ạ." Cô cung kính lễ phép nói.
Ông nội Taeyeon - Kim Tae Han giọng như sấm hỏi cô: "Cô là Tiffany Hwang?"
"Vâng ạ."
"Nói gia thế xuất thân nhà cô thử xem." Nhìn dáng vẻ gan dạ của cô khiến cho ông rất hài lòng, mắt của cháu gái ông đúng là không tồi.
"Cháu xuất thân bần hàn, gia cảnh chỉ hơn nhà nghèo một ít. Trong nhà có ba mẹ, có một em trai ngỗ ngược, ăn chơi tán gái bài bạc, chuyên môn gây chuyện thị phi." Cô liều mạng thực hiện phương châm "XẤU KHOE TỐT CHE", muốn làm cho các trưởng bối Kim gia hiểu, thân phận của cô không xứng với Taeyeon.
"Xuất thân đúng là không tốt. Vậy cô có ưu điểm gì?"
"Cháu sinh ra không có chí lớn, lòng dạ hẹp hòi, nói chuyện không hay, lại không có sở trường đặc biệt, cho nên không có ưu điểm gì."
Các trưởng bối Kim gia có chút không nhịn được lộ ra ý cười, không thể tưởng được cô gái này lại hạ thấp đi bản thân như thế.
Trước mắt họ rõ ràng là cô gái tràn ngập khí chất!
Taeyeon à Taeyeon, con đúng là rảnh rang không việc gì làm mà tự tìm tội chịu, sao lại tìm được một cô gái có khí chất như thế này chứ.
"Cháu ở với cháu gái ta một tháng rồi sao?"
"Sắp hết rồi, chỉ còn có năm ngày nưac."
"Cái gì chỉ còn năm ngày?" Ông Tae Han nhếch mày lên tò mò hỏi.
"Chúng cháu chỉ ở chung một tháng."
Thật ra từ một tháng trước họ đã biết sự tồn tại của Fany rồi, cũng biết Taeyeon đối đãi với cô gái này khác hẳn những cô gái khác, làm họ ai cũng hưng phấn không thôi, nghĩ rằng Kim gia rốt cục sắp có đời sau rồi.
Sợ gặp cô quá sớm sẽ không hay, cho nên bọn họ cô gắng nhẫn nhịn một thời gian mới đến gặp cô, vừa thấy cô quả nhiên danh bất hư truyền, khó trách cháu gái lại thua trên tay cô ấy.
"Khi nào thì kết hôn?"
"Có con mới kết hôn." Cô thật lòng đáp.
"Vậy cháu có con rồi à?"
"Còn chưa có ạ." Fany bất an vỗ cái bụng phẳng, ít nhất mấy ngày trước còn chưa có, chỉ không biết mấy ngày nay cố gắng "cày cấy" của Taeyeon có thành quả không thôi?
"Vậy phải ngừng cố gắng mới được! Người đâu, gọi người mau kê thuốc bổ cho cô chủ, bồi bổ cho nó, để nó cố gắng hơn." Ông Taehan lập tức dặn dò nói.
"Khoan đã! Cháu có muốn kết hôn với cô ấy đâu!" Fany có chút hoảng loạn nói, tuy dáng người Taeyeon nhỏ nhắn hơn cô thật nhưng tối nào cũng làm cho cô lên bờ xuống ruộng còn có nữa cái mạng mới chịu buông tha cho cô, bây giờ còn cho tẩm bổ.. như vậy chẳng khác nào muốn lấy mạng cô
"Không kết hôn sao được? Ta không thể để chắt của ta là con riêng!"
"Chỉ cần tránh thai là ổn, không có con thì cần gì kết hôn rồi."
"Tránh thai? ! Cháu có tránh thai sao?" Ông TaeHan tức giận đi lại giữ vai cô, ngày ngày đêm đêm ông đều hi vọng có thể ôm chắt nội, vậy mà cô gái này lại dám tránh thai, đúng đáng giận!
Fany bị sự tức giận của ông dọa, vội vàng nói: "Không có, cô ấy không chịu!"
Ông nghe vậy tức giận nhất thời biến mất, gật đầu nói: "Con bé làm rất khá."
Tuy rằng bị Ông Taehan dọa, nhưng vì tự do đời người, cô không thể không cố lấy dũng khí nói: "Chẳng lẽ bác không biết Kim Taeyeon rất đáng thẹn ư! Lại dùng cách bỉ ổi con để bức hôn con."
"Có à?" Ánh mắt ông hiện lên tia thú vị nhìn cô.
"Hành vi cưỡng bức cô gái yếu đuối là không thể chấp nhận! Hơn nữa gia cảnh của cháu bần cùng, lại không có gương mặt xinh đẹp thanh tú và tài hoa, thật sự không xứng đôi với cô chủ Locksmith, cho nên thừa dịp sai lầm chưa thành, không bằng các người để cháu về nhà, từ nay về sau, tất cả đều vui."
"Em nói cái gì?" Taeyeon xanh mặt đứng phía sau cô, không biết đã đứng bao lâu.
"Em chỉ nói thật." Cô nhỏ giọng kháng nghị.
Nữ quản gia thật không thức thời trả lời: "Cô vừa rồi nói lúc sinh ra mình không có chí lớn lòng dạ hẹp hòi, nói chuyện không hay, lại không có sở trường đặc biệt, cho nên không có ưu điểm gì."
"Hả?" Taeyeon ngớ.người nhìn cô, lại vừa bực mình vừa buồn cười nói: "Đây cũng là sự thật sao?"
Cô sao lại xui xẻo bị cô ấy bắt như thế chứ. Fany đau khổ nói: "Đúng! Đều là tôi nói ! Dù sao các người nghe rõ cho tôi, tôi không muốn kết hôn!" Fany hét lên một tiếng muốn rung chuyển cả căn biệt thự
"Cô bé, chúng ta hoan nghênh con vào Kim gia!" Ông Taehan đại diện mọi người tỏ vẻ hoan nghênh.
Fany đầu tiên là ngây ngẩn cả người, lập tức hét lớn: "Cháu vừa sinh ra đã không chí lớn lòng dạ hẹp hòi, nói chuyện không hay, lại không có sở trường đặc biệt, vậy mọi người còn muốn hoan nghênh cháu sak? ! Mọi người có uống nhầm thuốc không vậy? Mọi người phải đuổi cháu khỏi Kim gia chứ, để tránh sau trăm tuổi gặp tổ tông không thể báo cáo."
" Kim gia chúng ta là thế gia hắc đạo, ưu điểm này của cháu còn có chỗ có ích."
"Không có, không có vừa rồi cháu nói sai rồi, cháu. .. cháu... Có khí chất, có học vấn, có giáo dưỡng vô cùng tốt, có chí hướng vĩ đại, trái tim lại mềm yếu..." Cô liều mình đau khổ móc ra ưu điểm.
Taeyeon khoanh tay trước ngực, ánh mắt nhìn về phía ông nội và ba mẹ, hiểu được mọi người trong Kim gia đã đồng ý cô là phu nhân Locksmith cũng là vợ của Kim Taeyeon cô rồi....
T.B.C
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip