Chap 11 : Làm Gia Sư

Nguyên  được thuê gia sư cho em của Khải  là Vương Na Na , cô bé 17 tuổi học kém môn toán, vào chiều thứ 2,4,6 hằng tuần hợp với thời gian đi học ở cuối năm học kì 2.

Chiều thứ 6 là ngày đầu tiên đi dạy kèm của Nguyên , khoảng gần 3h chiều cậu chạy thục mạng trên xe đạp đến chỗ dạy. Sau hai tiếng chuông cửa,Na Na  nhanh nhảu mời cậu vào nhà. Nhưng hình như là chỉ mỗi Na Na  ở nhà.

– nhà em không còn ai ở nhà sao, con gái ở nhà một mình nguy hiểm đó.

–  Khải Ca   đi làm rồi, giờ ở đây có anh rồi, nguy hiểm nếu anh làm gì em thôi. Giọng đùa giỡn của con bé làm Nguyên  cảm thấy vừa tức cười vừa sợ.

Phần lớn Nguyên  đi dạy kèm không gặp Vương Tuấn Khải , có gặp chỉ gật đầu chào. cậu cảnh giác nhiều hơn là dạy vì cô nàng Nana chủ yếu nhìn mặt cậu nhiều hơn là nghe. Nana nhí nhảnh hỏi cậu nhiều về riêng tư như " anh có bạn gái chưa"...Nguyên chỉ ầm ừ trả lời cho qua. Hỏi nhiều mà Nguyên  không trả lời nên NaNa chán hỏi nên im cho xong.

Vào một chiều hoàng hôn nắng đỏ,Nguyên dạy cho NaNa một bài hình học để chuẩn bị thi học kỳ.

– em để compa trên phòng ùi, chờ em nha. Nana nhanh chân chạy lên gác.

cô này hay quen đồ ghê Nguyên ngồi chờ. " Á" tiếng hét của Nana trên gác, Nguyên không suy nghĩ chạy lên xem. Nana hét nhảy trên giường " a, cứu em với Nguyên Ca ". Nguyên  không biết chuyện gì hỏi " hã hả, chuyện gì vậy NaNa?".

Nguyên  phì cười khi nhìn theo hướng tay NaNa  chỉ ' một con gián' đang bò qua bò lại dưới chân giường.

– chỉ là một con gián thôi mà, để anh đập 1 phát là xong.

phạch, một phát con gián chết ngay. Sắc mặt Nana khá hơn khi Nguyên  cầm râu con gián vứt ra cửa sổ. " hic, không có anh em sợ chết mất" NaNa ngồi phệt trên nệm.

chừng này tuổi mà sợ gián Nguyên nín cười nhìn NaNa. Cậu an ủi cô học trò sẵn nhìn căn phòng màu hồng phấn dễ thương hầu như đầy đủ cả máy tính, nhạc máy,... nhưng " phải phòng con gái vậy ' đồ nằm tứ tung chả theo thứ tự, quần nằm trên giường, áo đè cặp học trên bàn,...' nói chung là lộn xộn. Cậu nghĩ " con gián không thích mới là lạ".

-" chụt" cảm ơn anh. Cô bé Vương NaNa bạo dạn ôm hônNguyên  1 cái vào má. Sự bất ngờ bạo dạn của NaNa làm Nguyên giật mình lùi 2 bước.

kẹt két tiếng cửa cổng, " thôi, xuống học bài tiếp nào" Nguyên vội ra khỏi phòng chạy xuống , Vương Tuấn Khải  thấy cậu từ phòng Nana ra thì hiểu lầm chết.

Còn vài bậc thang nữa nhưng " a" bàn chân đặt nửa bậc nên vấp ngã đầu ra phía trước. " chắc đập đầu xuống đất rồi" , nhưng không mặt cậu dí vào một bộ ngực rắn chắc, nóng ấm tay bám vào đôi tay đang đỡ mình.

– cậu bị lây tính bộp chộp của em tôi rồi à. Khải châu Mài

Nguyên  ngước đầu nhìn mặt Khải cách nhau vài cm. ' khuôn mặt lạnh lùng, chiếc mũ kepi, quân hàm kia' và trong mắt cậu " anh Khải đẹp trai vô cùng" tự nhiên tim cậu đập thình thịch như trống.

– sao, mặt tôi dính gì sao ? ( Mặc Anh dính Sắc Đẹp Là Sự Quyến Rũ đó >_^

đúng câu này, chắc là anh ta rồi Nguyên  đứng thẳng lên thả tay Khải ra.

– có phải anh...

– anh hai đi làm về rồi ạ, Nana  nhí nhảnh nhảy như chim sáo trên bậc tay cầm chiếc compa.

Vương Tuấn Khải  chỉ " ừ" 1 tiếng rồi lách qua 2 đứa đi qua, quên mất Nguyên  định hỏi gì, đi về phòng mình. Nguyên  nhìn theo dáng Khải  đi khuất bóng có gì đó sao xuyến. " Nguyên Ca  ơi, chỉ em đoạn này nào" NaNa gọi làm cậu sực tỉnh.

Lại một ngày chiều nắng đỏ khác, buổi dạy kèm cuối cùng của Nguyên  vì hôm sau là ngày thi học kỳ || môn toán của NaNa. Nguyên hay nán lại sau buổi dạy để gặp Khải hỏi có đúng là anh công an hôm nọ hay không, Nguyên  hiếm khi gặp đượcKhải  vì Khải  hay đi làm về trễ.

Thật may mắn, buổi dạy kèm cuối cùng đó hình như Khải  được nghỉ nên ở nhà. Nguyên vừa hướng dẫn giải bài toán có thể là đề thi vào ngày mai. Khải  ngồi xéo giữa hai đứa đọc báo. Thỉnh thoảng Nguyên  nhìn Khải chỉ thấy chỏm đầu kiểu tóc layer ngắn sau tờ báo.

– wow, xong. em hiểu rồi. Nana hân hoan sau làm bài cuối cùng. " mà Nguyên Ca  không dạy kèm nữa à, tiếc quá." NaNa chu mỏ hỏi cậu.

– ừ, anh định vậy. Vả lại anh xin vài chỗ quán ăn, nhà hàng để thêm kinh nghiệm sau này thực tập và xin việc không bị lạ với lóng ngóng nữa.

– hay hè này anh kèm buổi tối đi, buổi tối dễ vô vào đầu hơn mà. Được không anh hai.

– để xem đã, người ta chưa biết thế nào mà hí hố. Dọn đồ đi còn gì nữa. Khải hạ tờ báo xuống bàn nhìn hai đứa.

– anh hai đúng là đá tảng ngàn năm, khô khan nhăn nhó. NaNa  lại chu mỏ nói vừa dọn sách vở.

NaNa mang đồ lên lầu, chỉ còn Khải  và Nguyên . Cậu nhìn Khải  hồi hộp muốn hỏi nhưng người mở miệng trước

– việc học của con bé tiến triển tốt, nhờ có cậu. Khải  đưa ra 1 phong bì chuẩn bị sẵn đẩy về phía cậu. Này cậu có tôi nói không...

Khải gọi Nguyên  đang nhìn thẳng ngực mình, hôm nay Khải  mặc bộ đồ thun áo đỏ như lần đầu cậu đến nhưng trong mắt cậu sao hôm nay Khải  mặc bộ đồ thật hợp đẹp trai, phong độ... Bị Khải  gọi cậu hoảng

– à ạ, có. Không có gì ạ, việc của em mà. Tim đập thình thịch tự hỏi mình nghĩ gì thế này.  Khải Ca cho em hỏi anh được không ?

Khải  nhớn chân mày gật đầu. " cậu hỏi gì ?"

– anh..anh có phải là anh công an cứu em khỏi tên vận chuyển ma túy ở sân bay năm ngoái phải không ? Nguyên  liếc tay trái có sẹo của Khải.

– tôi hơi ngạc nhiên vì đến giờ cậu mới nhận ra tôi đấy.Khải  trả lời tỉnh bơ không có gì ngạc nhiên.

– vậy sao anh không nói cho em biết sớm.

– nói cho cậu biết làm gì, để đòi công cứu mạng của cậu à.

......

Nguyên  dắt xe ra khỏi cổng, Nana tiễn cậu. Đầu quay lại nhìn ngôi nhà màu diệp lục, vẫy tay chào Nana lần cuối. Đạp chiếc xe đạp xa ngôi nhà càng lúc càng xa. Trong lòng Nguyên nghĩ cậu có cơ hội gặp lại Vương Tuấn Khải hay không.

~~~~~~~END CHAP 11 ~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #tfboys