Chap 18 : Cảm Xúc Chân Thật

Công nhận mấy anh chiến sỹ tửu lượng tốt thật. Bạn anh  phải xin kiếu cáo từ về sớm trước khi những đồng chí chơi trò quay chai uống rượu hoặc bia cho hết hàng tồn. Có khi nào là trò quen thuộc của mấy anh không.

Tất nhiên cậu cũng không thoát nổi khi còn ở đây, cậu hơi men say vì uống nhiều. Trò chơi bắt đầu từ chủ nhà với chai chính Thiên Tỉ  mang qua. Người đầu tiên chính là người mang nó tới. Những lần sau trời không hề phù hộ cậu, cái chai như rất thích cậu nên quay đầu nhỏ về phía cậu đều đều. Phải theo luật, tất nhiên cậu phải uống.

Cậu say mềm ngã gục trên đùi anh  lúc nào không hay. Sau đó không còn nhớ gì. Lúc ngủ say mơ mơ màng màng, cậu nghe những âm thanh ồn ào, cảm giác ai nhấc bổng rồi đặt 1 nơi rất mềm mại. Cậu chìm vào giấc mơ thật đẹp, thật ấm áp, an toàn.

Không biết cậu đã ngủ rất lâu, trong giấc mơ một người xuất hiện như thiên thần đôi cánh màu xanh lục kết bằng những chiếc lá, người đó dẫn cậu đi đến những nơi thật đẹp, chơi đùa trò cậu thích. ấy rồi từ từ không nói lời nào, hôn cậu thật sâu, ngọt ngào ấm áp rồi khuôn mặt hiện lên chính là Anh , anh tung đôi cánh màu đen bay đi. Xung quanh bỗng chỉ tồn tại màu đen, bao trùm nổi sợ hãi.

Cậu  giật mình tỉnh dậy, chưa đầy 1 phút cậu lại giật mình, biết cậu đang nằm bên cạnh một người khác, tay cậu đang gác lên ngực một người đàn ông. Đầu ngước lên xem người đó là ai. Khoảng cách 2 khuôn mặt chỉ có thể đếm bằng cm.

' đó chính là anh ' cậu  hoảng hốt bật dậy, " cốp" đầu cậu đập vào tường.

Cậu xoa vùng chạm trên đầu, mắt hướng về phía người ' đã' nằm cùng cậu đêm qua – nay, tim cậu lại đập lên những tiếng thình thịch, ngắm khuôn mặt giống trong giấc mơ đang ngủ say 1 cách yên bình. Là đôi môi đã tạo nên ấm áp trong cậu, ngọt ngào trong tim, có cái gì đó thúc giục hãy thử hôn đôi môi đó lần nữa, phần còn lại ngăn cậu lại ' nếu làm vậy Lâm biết sẽ không bao giờ gặp cậu nữa.

Lần nay lý trí đã chiến thắng, ngăn cậu sự dại dột lại. Bỗng anh  quay người tay mớ mớ vào khoảng không vơ trúng cậu kéo người cậu về phía mình, ôm thật chặt và hà hơi nóng vào người cậu, và lại ngái ngủ dáng thoải mái và bình yên.

Cậu  không biết phải làm sao, anh  ôm cậu thật chật nhưng sao mà ấm áp ghê, thoải mái làm sao, có gì trong tim cậu đang nở và lớn dần niềm hạnh phúc. Nhưng đồng thời có gì làm cậu lo lắng tột độ. Hạnh phúc và lo lắng lẫn lộn làm cậu không thể nhắm mắt ngủ tiếp được nữa cho đến khi ánh bình minh ló dạng.

Tiếng lộp độp phía ngoài sân, Nguyên  từ từ gỡ tay khỏi người mình, đắp tấm chăn ngang ngực cho anh  rồi vội vã ra khỏi phòng.

– anh Nguyên , anh dậy rồi sao, anh uống rượu nhiều thế, ngủ như chết à. NaNa dậy sớm tưới những giàn hoa lan.

– à ờ, anh về đây, anh phải đi làm sớm nữa. cậu  không kịp những gì NaNa  nói mà vội chụp chiếc xe đạp chạy ra cổng trước ánh mắt ngỡ ngàng của NaNa

******

ào ào những ca nước lạnh sáng sớm được dội vào đầu của cậu. Tay Cậu  nắm chặt mặt dây chuyền nửa trái tim, những dòng suy nghĩ đang chảy trong đầu cậu.

– làm sao bây giờ, làm sao bây giờ,...!!!.

Cảm xúc giống như 3 năm trước, cảm xúc này còn mãnh liệt hơn nữa, trái tim lẫn lý trí đều khẳng định " em yêu anh, Vương Tuấn Khải ". Nhưng tình yêu rất đẹp, tuyệt vời như thiên đường, tình yêu có thể nổi đau như bóng tối của vực thẳm rơi vào biết có thể vượt qua hay không?.

nhất định mình không thể để mình bị tổn thương lần nữa cậu  tự nhủ như thế, nếu hạn chế gặp anh  sẽ dần quên được.

– anh làm sao vậy, ngày mốt là sinh nhật em, anh mà không qua là em giận đó. NaNa nói như rất giận qua chiếc điện thoại.

Đã 1 tháng từ ngày " rửa quân hàm", Nguyên  dùng công việc để quên đi dòng suy nghĩ, lời xin vừa học vừa làm đã được chấp nhận. Cậu bắt đầu vào năm học mới, năm học thứ hai chuẩn bị vào chuyên ngành. Nếu không phải là sinh nhật của NaNa, Cậu  cũng thấy hơi có lỗi khi tìm cách tránh Anh  mà thành ra tránh NaNa , chắc hẵn cô bé rất giận. Lần này cậu không thể từ chối dịp này vì cậu mang danh bạn trai của NaNa. Trong cậu  có 2 dòng suy nghĩ đối lập ' tới đó không thể không gặp anh  thì cậu sẽ..., 1 lại thôi thúc sang gặp ai đó'

– ừ, tất nhiên anh sẽ qua rồi, anh còn quà cho em nữa. Giọng vui mừng của NaNa  bên kia điện thoại làm cậu không thể không đi.

Thứ bảy 2 ngày sau là sinh nhật của NaNa . Cậu mặc bộ đồ lịch sự, Thành  và Minh chọc " đi chơi với bạn gái nên chải truốt có khác". Cậu chỉ cười qua loa rồi mang bó hoa và hộp quà cậu chuẩn bị từ trước, mượn xe của Thành  đi.

– chúc mừng sinh nhật em. Cậu trao quà cho NaNa  mà mắt nhìn xung quanh.

– hừ, dạo này gặp anh khó ghê. NaNa phồng má ra vẻ giận.

Cậu nắm mũi nhẹ NaNa cười " dạo này anh bận mà". " phù" cậu thở nhẹ nhỏm " may anh  không có ở nhà".

Bạn bè NaNa  đã đến đầy đủ, cậu từng đi chơi cùng nên không cần giới thiệu nhiều. Cậu  dự tiệc vẫn có 2 dòng suy đối lập " tìm cách về sớm tránh mặt, một đợi gặp mặt".

NaNa  nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường, " anh hai nói sẽ về sớm mà sao giờ chưa về nhỉ".

Vừa dứt lời tiếng xe đã dừng ngoài sân, không chỉ 1 người mà 2 người. Thiên Tỉ  và anh 

Anh  cùng Tỉ vào nhà " chúc mừng em gái", NaNa cười khi nhận quà của anh trai, nhưng lại như tiểu tí gặp mèo cười nghẹo khi nhận quà của Thiên Tỉ .

Bữa tiệc tiếp tục diễn ra sôi nổi, còn cậu tìm cách tránh thấy mặt anh . Cậu thấy mình không hợp với đám bạn kia của NaNa nên xuống bếp lấy nước uống, đúng lúc anh  thay đồ đi ra.

– bánh trôi nhỏ, lâu lắm rồi mới gặp nha. Bộ 2 đứa giận nhau sao. Anh không cười nhưng giọng khá vui.

– đâu có ạ, do em bận làm với học nên ít qua chơi thôi.

Anh  gật đầu, tay vỗ vai cậu, không hiểu sao cậu giật mình sắp toát mồ hôi. Hình như anh  sắp nói gì đó.

– lại gặp nhau rồi, nhóc. Thiên Tỉ  xuất hiện bất ngờ sau lưng cậu.

– anh Tỉ , chào anh. Cậu bắt chuyện với Thiên Tỉ  cố ý lơ sự có mặt của anh .

anh  thấy vậy nên đi sang chổ khác, cậu  cũng liếc nhìn anh đi nhưng nhanh " thôi, đừng ngó nữa", dù hơi buồn.

Cậu và Thiên Tỉ  có vài điểm chung và Thiên Tỉ rất khéo nói nên 2 người cùng vui trò chuyện. Tình cờ cậu quên 1 thứ

– em thật sự cảm ơn hồi đó nếu không khéo em còn nằm viện luôn.

– ha, vậy em định trả ơn anh sao đây.

– ơ em ...

– lấy thân đền đáp nha.

– hả, sao ạ. Như không nghe rõ cậu hỏi lại.

– ha ha, anh đùa thôi không cần căng thẳng. Thiên Tỉ  cười khi thấy khuôn mặt của Nguyên.

– vậy anh muốn đền đáp ra sao?. Nguyên  cũng nói đùa với Thiên tỉ 

– mời anh 1 chầu kem đi. Thiên Tỉ vẫn nở nụ cười trên môi.

– khi nào được ạ.

– bây giờ đi.

Cậu ngạc nhiên trước lời của Thiên Tỉ , " nhưng mà đang sinh nhật Na Na ..". Thiên Tỉ  cười nói " đừng lo, để anh".

Cậu lại bất ngờ khi Thiên Tỉ  nói gì đó với NaNa , cô nàng lại đồng ý cho cậu đi, cô nàng bảo hỏi cho bằng được về vụ cả tháng biệt tăm cơ mà.

Cậu  chào anh  vội vã rồi mỗi người 1 chiếc đi ra về, cả 2 đi đến 1 quán càfe có bán kem sạch sẽ và trang trí khá đẹp.

– anh Tỉ , anh nói gì với NaNa  chịu cho em đi thế. Cậu tò mò muốn biết.

– hi, bí mật. Thiên Tỉ vẫn niềm nở cười với cậu.

Thiên Tỉ  uống càfe đen, cậu ăn 1 ly kem trái cây nhiều màu sắc. Cả hai lại tiếp câu truyện của họ.

– anh không thích kem sao lại rủ em ra đây thế.

– anh thấy em không thoải mái ở đó, nên dẫn em ra đây. Bộ em không thích bữa tiệc sao?

Như Thiên Tỉ  trong đầu cậu, nói trúng tim đen, cậu không thoải mái khi đầu cứ căng thẳng khi gặp anh . Thiên Tỉ  dẫn cậu đi, làm cậu thoải mái hơn hẵn.

– Dạ, không ạ, chỉ hơi ồn. Cậu lấp liếm.

Hình như Thiên Tỉ  biết cậu nói dối nhưng chỉ cười cười cho qua không hỏi thêm.

– à, anh có thứ trả lại cho em nè. Thiên Tỉ  lấy từ trong ví ra một tấm ảnh chìa ra đưa cho cậu.

Đó là tấm ảnh nhỏ, chụp cậu mặc đồng phục học sinh từ khi nào, mà cậu không hề nhớ chụp khi nào, ảnh cậu cười rất hồn nhiên vô tư.

– anh lượm được nó hồi vụ ma túy ở Sân bay , anh định trả cho em nhưng xảy ra sự cố nên quên mất. Lần sau, đuổi kẻ xấu anh lại vội quá nên chưa trả được.

Cậu gãi mũi không nhớ đã có ảnh này, đành hỏi lại Thiên Tỉ  lượm lúc nào.

– à, anh lượm được sau khi em bị mấy người tóc đỏ đẩy té ụp mặt và Khải đỡ em dậy.Thiên Tỉ  tường thuật lại.

vậy là khoảng khắc lần đầu cậu gặp anh . cậu  chợt nói lời cảm ơn với Thiên Tỉ  rồi cất ảnh đi, chẳng thèm quan tâm ảnh từ đâu ra.

~~~~~~~END CHAP 18~~~~~~~~~~~'


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #tfboys