Chương 8 : Ngọt ngào
*Hôn môi*
- Sao lại hun môi
– Anh giao hun chứ có giao hun ở đâu đâu
– Ca....Anh hay lắm
– Không biết, chiều nay đi đó
– Biết rồi
...
*Cậu ta thực sự là thiên thần của mình sao?*
Việc thứ 1, tìm mẹ: phát hiện " đối tượng "
Việc thứ 2, diễn kịch: rồi mẹ nói :"cậu mún sao đây?"
Việc thứ 3, "vào vấn đề"
3 việc cần làm để xin tiền mẹ của Nhị thiếu gia họ Vương xem rất trẻ con nhưng lại rất hiệu quả
– Cậu định mua gì đây?
– Con định mua đồ cho Vương Nguyên
– Chắc mướn nhà khác cho thằng Nguyên ở quả suốt ngày mở miệng ra là Vương Nguyên
– Mẹ, dù gì cũng con dâu mẹ mà
– Chưa thấy dạy được miếng nào mà toàn đi chơi ko ta
– Mẹ...thôi, để con lấy tiền
– Giận rồi sao?
– Coi như con cho Nguyên mượn, tiền lương mẹ phải trả cho Nguyên đàng hoàng nha
– Ko lấy thật sao?
– Ko
Chạy 1 mạch lên lầu và...Rầm
– Sao em ở đây?
– Lên lầu, có chuyện mún nói
....
– Gì vậy em?
– Tui đã nói bnhiu lần rồi tui ko thể nhận thêm tiền lương đk. Cậu nói cậu cho tui mượn mà giờ cậu vòi mẹ vậy sao?
– Anh...
– Tui nhắc lại lần cúi, nếu ko dk tui sẽ tìm chỗ khác ở
– Ko, anh hứa mà
– Chuyện quần áo cậu khỏi lo cho tui, tui có rồi và chìu nay 3h30 tui sẽ tìm cậu và cùng học
– Cũng dk. Chuyện áo quần thì vẫn đi coi như quà 20/11
– Tui chưa dạy cậu ngày nào cả, ko cần tặng
– Em quên em là GVCN a sao?
– Nhưng tui ... *cưỡng hun* ... Cậu làm gì vậy?
– Hình như em mún anh hun quài thì phải
– Rồi dk rồi, anh biến về phòng đi
-Ok em, nhớ lát xuống ăn trưa nha
– Ừm
*Sao cậu ta cứ chạy mãi trong đầu mình thế này*
– Thôi, tập trung vào làm nào
9.00
10.00
11.00
Cốc cốc cốc
– Mời vào
– Em yêu
– Gì đây?
– Làm gì mà làm quài vậy
– Tui...à không, em đang làm mấy cái giấy tờ cho ngày mai đó
– Hun cái coi
– Ko biết, sửa rồi
– Thôi, ko chơi vậy
– Người ta mới tập mà
– 1 lần thôi đấy
– Biết rồi
– Thôi xuống ăn cơm đi
– Đi
...
– Đó, 2 vk ck nó xuống xuống kìa
– Ông sao không ở công ti đi, ở nhà làm gì, nhìn mặt muốn dọng 1 cái
– Tao thách mày đó
– 2 đứa bây có ngồi xuống ăn cơm ko?
– Mẹ thấy ổng ko
– Thôi, được rồi Khải *Cậu nói nhỏ*
– Nghe vk đi – Thiên Tỉ
– Ông..
– Thôi Kải
– Tha cho ông á. Vú ơiiiiiiiiiiiiiiiiiii
– Con xin phép. Con xuống dọn cơm
– Anh đi nữa
– Nhị thiếu gia dọn cơm kìa
– Im ngayyyyyyyyyy
...
– Nguyên à, con có biết khi nào họp PH ko
– Dạ tuần sao ạ
– Ko biết cô Mỹ Kim nào đó có dễ ko?
– Con ko biết...
– Mẹ, đến lúc họp thì mẹ biết thôi mà
– Ừm, ăn đi
...
– Sao không nói luôn đi
– Để bữa đó mẹ biết lun
– Cũng được, chắc bất ngờ
– Vk là thầy ck, quá bất ngờ mới đúng
– Chuẩn bị đi, 1 giờ rồi đó
– Nooooooooooooooooo
– Ngủ 30p đi
– Cho anh ngủ bên đây nhé
– Không
– Đi mà
– Mỗi người nửa giường, gối ôm ở giữa,ai lấn bị phạt
– Ok lun
– Đặt đồng hồ đi
– Xong, vk ngủ ngon
– Ừm, ngủ ngon. Không qua mức đấy
– Biết rồi
– Oaaaaaaaaaaaaaa, sao hôm nay gối ôm bự vậy............Chết mình qua mức rồi
– Thấy rồi nha, em qua mức trước
– Ơ, nhưng.........
– Không nhưng gì cả, phải phạt
– Được, muốn gì?
– Tối nay.....
– Ko làm bậy đấy
– Em biết a sẽ làm gì sao?
– Tui ko biết, nói chúng là ko dk làm bậy
– Lại tui nữa, phạt thêm
– Ko tính, ngta mới quen
– K biết, hình phạt là. Tối nay, e qua phòng anh ngủ, ôm anh và hun...........môi anh trc khi ngủ
– Sao nhiều điều kiện vậy?
– Ai biết, ai kiu lấn mức
– Ok, giờ thì học
– Ô noooooooooooooooooooooooooooooooô
– Mau
.......
– Mệt ko, nghỉ chút đi
– Ko, học mau
..
– Nải giờ nửa tiếng rồi, nghỉ xíu đi
– 4h mới nghỉ
..
– 3h rồi, hôm nay nghỉ sớm đi, buổi đầu mà
– Ko
*Cậu học trò lười biếng "nhõng nhẽo" ngay từ ngày đầu rồi*
– Hết giờ rồi
– Rồi về đi
– Quên rồi sao?
– Quen gì nữa? Nãi h có kiu tui cậu đâu
– Ko phải, đi mua đồ
– Khỏi đi, tu...à không, em có đồ rồi
– Nải hứa rồi mà
– Rồi, về phòng thay đồ đi, tui ra liền
– Anh đợi nha
...
*mặc gì đây ta?*
– Woa!!!
– Gì đấy?
– Sao hôm nay đẹp quá vậy
– Tại đó giờ xấu hum nai diện lên nên đẹp
– Ko phải, hum nay đẹp hơn mọi bữa, mọi bữa vẫn đẹp
– Nói nhiều, đi ko
– Đi
– Thưa mẹ con đi
– Thưa bác con đi
– 2 đứa đi đâu đấy?
– Xem phim
– Mày hox hàh j chưa?
– 1h30 vật lộn trên trễn vs ông thầy khó tính này này
– Thiệt ko đó? Nghi mày vật lộn trị lực thì có
– Mẹ này
___END CHAP 8___
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip