Chap 22

Lisa xếp đồ vào vali, hôm nay có lẽ sẽ là ngày cuối cùng cô ở đây nếu ca phẫu thuật không thành công. "Thanh mạc ở dạ dày cô đã bị xâm nhập theo chiều sâu nên tỉ lệ sống của cô chỉ còn khoảng 40% nếu còn để lâu e rằng tỉ lệ sống sẽ ngày càng giảm." Cô thẫn thờ nhớ đến lời bác sĩ. Cô đã mang căn bệnh này trong suốt một năm trời ròng rã, cô rất sợ việc nằm trên bàn mổ, nhưng khi nghĩ tới ba mẹ, các chị và cả... Jimin cô đã dũng cảm hơn. Dũng khí từ mọi người đã thúc đẩy cô đối mặt với ca phẩu thuật này.  Cô quyết định về quê sớm để thăm ba mẹ sau đó là đi phẫu thuật ung thư dạ dày.

Lisa đi quanh căn phòng, nơi cô đã ở trong ba năm đại học. Nhớ ngày đầu cô cùng các chị về sống chung, ai cũng ngại ngùng nhưng dần họ học được cách chia sẻ, bộc bạch với nhau những muộn phiền hay vui vẻ trong cuộc sống, nhờ có các chị và Rosé mà ba năm đại học tưởng chừng nhàm chán của cô lại trở nên vô cùng tươi đẹp.

Lisa kéo vali, xách một vài thứ khác ra khỏi phòng. Các chị cũng đã ngồi sẵn ở phòng khách đợi cô.

-Haizz chưa kịp nghỉ hè em đã đi.-Jisoo đi tới phụ Lisa xách bớt đồ.

-Không ở lại thêm vài ngày được hả Lía?-Rosé cất giọng the thẻ đượm buồn.

-Tớ đã đặt vé rồi, thời điểm này mà hủy rồi kiếm vé thì khó còn phải mất thêm một khoản.-Lisa để đồ xuống đi tới chỗ Rosé ôm cô vào lòng. Nói câu sau giọng Lisa như nghẹn lại.-Tớ sẽ lên sớm thôi.

-Lía đã đặt vé, chúng ta buồn thế này em ấy sao nỡ lòng đi. Về quê thôi mà, Lía sẽ lên lại sớm thôi.-Jennie đi đến chỗ Lisa và Rosé cả Jisoo cũng đã ở bên cạnh, bốn cô gái ôm nhau thật chặt.

Em không hứa chắc được mình sẽ quay lại hay không nhưng em sẽ dùng hết sức mình để chiến đấu với nó. Chỉ cần mọi người luôn chờ đợi em, điều đó đối với em đã là một sức mạnh phi thường.

*****

Sau khi tiễn Lisa ra sân bay, từ bốn người thì giờ chỉ còn lại ba người đi về một cách buồn bã. "Reng...Reng..." tiếng chuông điện thoại Rosé vang lên, cô uể oải cầm lấy.

-Alo Rosé, tớ muốn gặp cậu một lát được không?

-Có chuyện gì vậy Sana?-Rosé khó hiểu hỏi.

-Cậu ra quán cà phê gần trường nha, chỉ một lát thôi.-Sana nói như cầu xin.

-Được thôi.

10 phút sau

-Chuyện gì mà cậu gọi tớ gấp vậy?-Rosé ngồi vào ghế hỏi Sana.

-Hôm nay tớ sẽ nói với cậu một chuyện. Có hơi khó tin nhưng mong cậu hãy nghe hết.-Sana nắm lấy tay Rosé, kể hết mọi chuyện về Jimin, JungKook và các anh của hai người.

Rosé vô cùng ngạc nhiên, chuyện này đối với cô giống như một bộ phim viễn tưởng do Sana làm đạo diễn vậy. Nào là hút linh hồn rồi cơ thể biến mất, nghe thì quen đấy nhưng đời thực thì làm gì có.

-Sana à, tớ biết là cậu vẫn chưa bình tĩnh nhưng chuyện này vốn không thể đùa được đâu. JungKook và Jimin sao có thể như thế?

-Cậu hãy để ý màu tóc họ xem, cứ một tuần là lại đổi một màu khác.-Sana nhìn vào ánh mắt Rosé vẫn không có một tia tin tưởng nào hiện lên.

-Nếu cậu không tin thì cứ vào ngày ba mươi mỗi tháng mà đến tìm Jimin với JungKook. Tất cả mọi chuyện đều sẽ lộ rõ.-Sana kiên định nhìn Rosé, ngày hôm đó cô vẫn nhớ rất rõ cái ngày mà cô đi theo Jimin rồi phát hiện ra mọi thứ.

-Thôi được rồi, tớ sẽ đi xem sao nhưng chỉ một lần thôi đó.-Rosé vì ánh mắt của Sana đành phải gật đầu đồng ý.

-Một lần là đủ rồi.-Sana vui sướng.

*****


Chuyến bay dài đã kết thúc, Lisa đón xe về đến tận nhà. Cô vui mừng đi nhanh vào trong tạo cho mẹ một sự bất ngờ.

-Mẹ! Mẹ à, con gái mẹ về rồi đây.

-Ủa con về rồi đó à. Sao năm nay về sớm thế?-Nghe giọng con gái, mẹ Lisa bỏ hết việc đang làm dở dưới bếp đi lên nhà gặp cô. Kéo cô ngồi xuống ghế, mẹ bảo.

-Con về sớm mẹ không mừng à?-Lisa bỉu môi vờ giận mẹ.

-Mừng chứ sao không. Về mà không báo mẹ tiếng để mẹ kêu chị con ra chợ mua đồ về nấu món con thích.

-Mẹ con nấu món nào chả ngon.-Lisa sà vào lòng mẹ.

-Bố cô.-Bà một tay nắm lấy tay Lisa, một tay vuốt tóc con gái, một năm trôi qua bà mới được gặp lại con mình, bà ôm cô cho thỏa niềm thương nhớ.

-Chị với ba con đâu rồi mẹ.-Lisa nhìn quanh nhà hỏi.

-Chị con nó ra chợ mua ít đồ về nấu cơm còn ba con đi chơi vài ván cờ với nhà hàng xóm nghe tin con về chắc ba con với con hai mừng lắm. Thôi con đem đồ vào trong rồi tắm rửa đi. Nghỉ ngơi lát ra ăn cơm.-Bà lo lắng cho Lisa đi đường xa.

-Dạ mẹ.-Cô ngoan ngoãn làm theo lời mẹ.

Lisa tắm xong thì nhanh chóng ra phụ mẹ với chị. Mẹ và chị lúc đầu chẳng chịu cô phụ đâu nhưng vì Lisa cứng đầu quá nên đành mặc kệ. Lisa như được quay về tuổi thơ, hồi xưa cô vẫn luôn phụ mẹ và chị như thế này. Cứ mỗi sáng sớm là ba mẹ con lại cùng nhau đi hái rau về nấu canh. Chị em cô cứ đùa giỡn suốt, dí nhau chạy quanh vườn nhà. Còn bây giờ đã cô và chị đã lớn, cô học trên thành phố chị thì bận lo công việc của mình nên thời gian hai người dành cho nhau cũng ít đi, lâu lâu rảnh cô chỉ có thể thăm gia đình qua màn ảnh điện thoại.

-Mẹ, chị, sáng mai mình ra vườn hái rau nha.-Lisa muốn ôn lại kỷ niệm ngày xưa.

-Ok luôn. Vườn nhà mình mới trồng thêm vài loại rau, ngày mai chị cho em xem.-Chị cô vui sướng nói với Lisa.

-Thật sao? Ngày mai em sẽ hái thiệt nhiều.

-Hai cô nương muốn hái gì thì để ngày mai, giờ dọn cơm lên cho ba các cô ăn. Chắc ông ấy cũng sắp về đấy.-Mẹ cô cười hiền từ bảo.

Dọn cơm đầy đủ trên bàn thì ba Lisa về, cả nhà cô đoàn tụ cùng nhau ăn cơm.

-Lía nhà chúng ta về thật vui ha bà. Lại đầy đủ như trước.-Từ lúc ba Lisa biết cô về thăm ông vui lắm cứ cười suốt.

Nghe câu nói của cha cô mà tim Lisa như thắt lại. Ngộ nhỡ cô không về nữa thì sao?

-Đúng đó ba. Mà Lía nè, em thi cử sao rồi? Có bạn trai gì chưa?-Chị Lisa quay sang hỏi cô.

-Ừ đúng rồi, lớn chừng này rồi phải có một người bạn trai đi chứ.-Mẹ Lisa được dịp hối thúc con gái.

-Mọi người, con còn trẻ mà phải lo học và làm việc trước, bạn trai thì tính sau.-Lisa lắc đầu, gia đình người ta thì cấm con mình không được yêu sớm sợ ảnh hưởng việc học còn gia đình cô thì khuyên cô có bạn trai sớm sợ ế.

-Làm gì thì làm, con nhớ phải yên bề gia thất sinh con sinh cháu cho ba mẹ. Cả con bé hai cũng vậy.-Ba cô gắp thức ăn vào chén hai người con.

-Dạ dạ.-Lisa và chị cô ngán ngẫm.

Bửa cơm gia đình của Lisa ăn trong vui vẻ, nghĩ tới gia đình cô càng kiên định với lòng mình phải chiến đấu tới cùng mới được. 

*****

Người đừng lặng im đến thế vì lặng im sẽ giết chết con au.
Cmt nhận xét cho xôm đi mọi người hú hú.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip