Chap 30
Chap 30
Giật mình tỉnh giấc, Jessica khẽ nhăn mặt đưa tay lên xoa cái đầu vẫn còn râm ran cơn nhói của mình, sựt nhớ tới Yuri, Jessica ngồi bật dậy rời khỏi giường đi luôn ra ngoài.
Nhìn người con gái vẫn nằm yên trên giường với ống thở trên mũi, nước mắt Jessica vô thức lại tuôn rơi, người thậm chí đi đứng còn không vững mà lại liều mạng đến cứu cô, Jessica thật sự rất tức giận hành động ấy, nhưng cô càng yêu Yuri nhiều hơn.
"Nhờ chị mà tôi cầm dao phẫu thuật lại đấy, nhưng tôi không thích cách làm này chút nào."-Jessica khẽ cười thì thầm với Yuri, những ngón tay đưa lên chạm nhẹ vào khuôn mặt yêu thương, nó đã tiều tụy đi rất nhiều so với lần đầu tiên cô và cô ấy chạm mặt nhau.
"Tôi đã từng tin những gì chị nói là thật khi chị nói với Z chị đến với tôi vì trả thù cho Linda. Tim tôi thậm chí không thể thở nổi, nó khó khăn đến nhường nào chị có biết không..."-Jessica gạt nhanh nước mắt cứ thi nhau rơi xuống má mình, cô càng ghét hơn việc bản thân đã lung lay lòng tin với Yuri, cô ấy nói những điều đó chỉ để cứu cô, lời nói bị dòng cảm xúc lấn át đi, Jessica run run lên tiếng: "Nếu như tôi không làm được, chị sẽ từ bỏ sự sống của mình luôn hay sao?"
"Vì tôi tin em nên mới như vậy..."-lời nói yếu ớt thốt lên từ miệng người nằm bên dưới, Yuri chầm chậm mở mi mắt ra, nhìn về nơi Jessica đang ngồi, bàn tay với ống truyền dịch cắm chặt gượng đưa lên áp vào má Jessica, nhẹ nhàng lau đi dòng nước mắt nóng hổi.
"Không sao rồi, mọi chuyện đã qua hết rồi..."
"Chị giỏi nói đùa lắm mà, tôi muốn nghe nó hơn là những lời an ủi vào lúc này."-Jessica dùng tay bao lấy bàn tay của Yuri, khẽ nói. Cô rất sợ không còn nghe được giọng nói trầm ấm này nữa, sợ không thể nhìn thấy ánh mắt đen láy tinh anh hay bộ dạng pha trò mỗi khi cô buồn, cô sợ việc nghĩ mình phải mất đi người con gái cô yêu thương, đến cả khi Yuri đang ở trước mặt và đang chạm vào cô như thế này, Jessica vẫn còn rất sợ. Mọi kiềm nén thời gian qua như vỡ òa, Jessica muốn Yuri làm cái gì đó, một câu nói đùa hay thứ gì đại loại để cô không phải trở nên yếu đuối, nhưng Yuri vẫn chỉ nhìn cô với ánh mắt tha thiết ưu thương đó, cô không muốn.
"Bây giờ không phải lúc pha trò, tôi muốn nói chuyện nghiêm túc cùng em."
"..."
"Với cả tôi vừa thoát khỏi tử thần lần thứ hai, tôi sợ chết lần nữa lắm, nhỡ như nói đùa làm em phật ý em sẽ trả thù tôi thì sao."-lời nói khẽ khàng nhưng nghe vào tai lại có chút buồn cười, Jessica phì cười nhìn Yuri rồi lắc nhẹ đầu, đúng rồi, cô nhớ cả cách nói chuyện thế này nữa.
Yuri im lặng nhìn Jessica thêm một lúc, sau đó mới lên tiếng: "Được gặp lại em thật tốt, làm một quân nhân bảo vệ tổ quốc, từ đầu tôi đã coi nhẹ việc sống chết. Nhưng vì em tôi đã bắt đầu sợ hãi."
Jessica đưa tay lên che miệng ngăn không cho Yuri tiếp tục, lòng cô đã đau lắm rồi: "Được rồi, chúng ta cứ nhìn nhau trong im lặng đi, chị còn mệt đừng nói nữa."
Yuri gạt tay Jessica xuống, chớp nhẹ mắt thay cho lời đồng tình: "Có điều cuối cùng tôi nhất định phải nói trước khi ngắm nhìn em tôi mới yên tâm. Những lời tôi nói với Z lúc đó không phải thật đâu, là ai khác chứ không phải của Kwon Yuri yêu Jessica Jung đâu."
Nhìn ánh mắt to tròn vẻ mặt vô tội của Yuri Jessica lại bị chọc cười, cô mím môi ngăn không cho bản thân biểu hiện quá nhiều: "Tôi biết rồi, cho nên chị im lặng và nghỉ ngơi đi, tôi sẽ ngồi ở đây thêm một lúc trước khi về nhà."
"Em ngủ ở đây luôn đi, giường của tôi còn rộng lắm."-Yuri toan nhích người qua nhưng đã bị Jessica nắm cánh tay ngăn lại, nghiêm giọng ra lệnh: "Nằm yên đó, chị không được di chuyển nhiều, vết thương lại hở ra bây giờ."
Yuri bĩu môi làm mặt cún con cụp mắt xuống, mới tỉnh dậy đã bị la rồi, nhưng tâm tình hoàn toàn trái ngược, vô cùng phấn chấn a.
"Được!"
"Ngoan!"
Jessica lấy tay che luôn đôi mắt của Yuri lại, bây giờ chỉ mỗi cô được thỏa thích ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp trước mặt: "Chị ngủ thêm đi."
"Không công bằng."-Yuri không gạt tay Jessica ra nhưng miệng lại lên tiếng phản bác.
"Tôi xin lỗi... và cảm ơn chị rất nhiều vì đã cứu mình, nếu không phải là chị có lẽ tôi vẫn không có đủ dũng khí để cầm con dao phẫu thuật một lần nữa."
"..."
"Tôi không để chị gặp Linda sớm như vậy đâu, tôi đã hứa với cô ấy khiến cho chị hạnh phúc trở lại rồi, cho tới lúc đó tôi sẽ tạm thời bên cạnh chị."
"Sica..."-Yuri hơi nghiêng đầu nhìn về hướng Jessica nhưng đôi mắt bị che khuất không thể nhìn rõ được biểu cảm của cô ấy lúc này.
"Tôi đang khóc và tôi sẽ tự lau đi những giọt nước mắt này, chị đừng lo lắng!"-vừa nói, Jessica vừa đưa bàn tay còn lại của mình lên lau đi dòng lệ, từ hôm nay cô cũng phải trở nên mạnh mẽ hơn, như thế mới có thể bảo vệ được người cô yêu thương, giống như cách Yuri đã làm.
"Tôi sẽ nghỉ ngơi thật tốt mà."-Yuri mỉm cười trả lời.
.
.
.
L nhìn bó hoa trên tay mình lần cuối, bàn tay đưa lên chỉnh lại mái tóc của mình thật chỉnh chu mới mở cửa bước vào phòng thăm Yuri. Khóe môi chưa kịp nở nụ cười chúc mừng người chị của mình đã bắt gặp hình ảnh kỳ lạ trước mắt, chính xác là Yuri đang thủ thế phòng vệ, cả người dựa sát vào thành giường đưa chăn lên đắp kín người chỉ hé mỗi cái đầu ra, miệng la lên cảnh cáo cô gái đang ngồi trên giường như thể sợ một loại virut độc hại.
"Ngồi yên đó, em mà nhích tới nữa tôi sẽ la lên đó Fany!"
L đã ngờ ngợ rồi, đúng là cô ca sĩ lần trước đã đến giao lưu và trò chuyện với quân nhân, chẳng lẽ từ sau buổi đó Tiffany đã để ý Yuri của hắn luôn sao, không thể được.
Bước một bước lớn đi tới, L nắm lấy cánh tay Tiffany đang giật mình ngơ ngác nhìn lên mình, tách cô đứng dậy không cho cô có cơ hội tiếp xúc với Yuri nữa, đồng thời ngăn ngừa mối hiểm họa luôn.
"Cậu nhóc này là ai vậy Yuri?"-Tiffany hơi khó chịu vì bị đẩy ra, nhìn khuôn mặt điển trai non chẹt của L rồi nhìn lại Yuri hỏi.
Yuri chỉ nhún vai tỉnh bơ đáp: "Đồng đội của tôi, cảm ơn cậu L vì đã đến đúng lúc."
"Không có gì!"-L vẫn không mấy thiện cảm nhìn Tiffany đầy cảnh giác, cô ấy là người nổi tiếng được nhiều người yêu thích nhưng không có nghĩa là Yuri sẽ phải thích cô ấy, cho nên đừng có làm trò câu dẫn Yuri nữa.
"Có phải có hiểu lầm gì không? Trong một tuần mà tôi phải cắt bớt lịch trình của mình thăm chị đến hai lần, mới đến chưa được bao lâu mà thái độ của hai người với tôi là sao? Kwon Yuri!"
Yuri từ từ lấy chăn ra, vuốt lại tóc của mình cho ngay ngắn, nhìn lên Tiffany đang nổi đóa mỉm cười: "Tại vì lần trước có chút hiểu lầm nên tôi phải cảnh giác hơn, mà em có muốn chọc cậu ấy ghen thì kiếm người khác đi, sao cứ tìm tôi làm bình phong hoài, tôi là người bệnh đó. Em cũng phải nghĩ cho tôi một chút chứ."
"Cái gì?"-Tiffany thở dốc chống hai tay lên hông trừng mắt với Yuri, không thể tin được cô ấy nghĩ cô như thế luôn á: "Chị bị mơ tưởng à, bình phong cái quái gì, tôi và chị ấy quan hệ rất tốt nên tôi cũng không có lý do gì tìm đến chị đâu. Nể tình bạn bè tôi mới tới thăm bệnh, tôi ngồi lên giường thì có làm sao, chị đứng đắn quá há!"
L đang dần mất đi phương hướng, hắn không biết người bọn họ đang nói là ai cho đến khi nhân vật khác xuất hiện phía sau cánh cửa, Taeyeon bước vào cùng giỏ trái cây quen thuộc trên tay.
Tiffany mừng rỡ, đôi mắt cười cong lên chào đón tình yêu của mình: "Tae à, chị đến thật đúng lúc, em nhớ chị quá!"
"Sao cơ?"-L lắp bắp chỉ tay về phía Taeyeon và Tiffany, người ấy chính là Taeyeon sao?
Yuri cũng vô cùng mừng rỡ khi gặp được đứa bạn thân: "Phải rồi, cậu mau đưa "của nợ" của cậu đi đi, nãy giờ tôi rất căng não đó."
Tiffany tiếp tục cho Yuri một cái lườm khác: "Hàm hồ!"
"Tôi giữ gìn khí tiết của mình có gì là sai."-Yuri chớp chớp mắt ngây thơ, lúc này mới quay sang L đứng như trời trồng phía trước ngoắc tay: "Cậu đến rồi thì ngồi đi, cảm ơn cậu đã đến thăm tôi, lần trước nghe Taeyeon nói việc tóm được Z cậu cũng đã giúp sức rất nhiều."
Tiffany khoanh tay cười mỉa: "Đúng là không có mắt, không biết đâu là họa đâu là bạn, chúng ta đi thôi Tae, mang theo giỏ trái cây luôn."
Taeyeon đương nhiên hiểu những gì Tiffany nói, cô cũng không rỗi hơi mà nhắc đứa vừa làm bạn gái mình giận, chỉ thò tay vào giỏ lấy ra một quả táo đưa cho L: "Cho cậu này, chúng tôi ra ngoài chút đây. Gặp lại cậu sau."
"Vâng, noona!"
.
.
.
TBC.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip