Chap 21: Bóng rổ đáng ghét
Tớ đã quay lại và hứng gạch đá 😂😂😂😂
-------------------------------------------------------
Quyên đêm đó cậu bị bắt làm chuyện người lớn với tên sức lực trâu bò kia đến toàn thân đều ê ẩm, xương cốt hiện giờ như muốn lìa xa cậu T^T Luhan khốn, anh không thương hoa tiếc ngọc ><
" Anh hôm nay không đi làm à ? " Xiumin trở mình cũng khó khăn quay đầu hỏi con người đang nằm chễm chệ bên cạnh
" Không, ngủ cùng anh một lát " Nói rồi Luhan kéo cậu ôm vào lòng
Xiumin biết dạo này công ti Luhan rất nhiều công việc, anh quyên tuần qua làm việc đến mờ tối mới về nhà, cậu nghĩ đến không khỏi đau lòng liền nằm im trong lòng Luhan, cảm nhận nhịp đập bình ổn của anh mà chìm vào giấc ngủ một lần nữa
Một lần nữa tỉnh ngủ thì trời cũng đã xế chiều, cậu tỉnh dậy đập đập cái đầu ngủ nhiều trở nên mu muội của mình rồi lay Luhan dậy
" Hannie, anh dậy đi . Chiều rồi . Còn ăn uống nữa "
Nói rồi cậu xỏ dép đi xuống bếp lấy đồ ăn trong tủ lạnh ra chuẩn bị nấu nướng vài món. Luhan cũng không ngủ nữa, thay đồ rửa mặt rồi xuống phòng khách xem tivi
" Anh muốn ăn chút thịt, nay đừng làm cá " Luhan lên tiếng
" Em biết rồi, đợi rã đông em làm cho anh " cậu vẫn đang lạch bạch nấu canh
Luhan cười khẽ, cuộc sống hiện giờ rất là thoải mái và hạnh phúc. Đợi một lúc cuối cùng cũng có đồ ăn, cả hai do sáng đến trưa không có gì bỏ bụng nên ăn rất ngon, cho đến khi không cảm thấy cảm giác đói bụng dâng lên nữa thì mới từ từ ăn chậm lại, lúc này thì Xiumin miệng mồm vẫn không ngừng luyên thuyên
Ăn xong Luhan ra ngoài ngồi đọc lại một số báo cáo, cậu dọn rửa xong xuôi đem từ trong tủ lạnh ra một dĩa táo mang đến để trên bàn, gim một miếng đưa cho anh. Luhan nhận lấy mắt vẫn tiếp tục xem báo cáo, giữ yên lặng như vầy trong vòng 1p, liếc thấy Xiumin ngồi cũng không yên, có điều nửa muốn nói nửa không muốn nói cứ thấp tha thấp thỏm anh lên tiếng
" Em nói đi "
" A ? "
" Không phải có gì muốn nói à ? "
" Có "
" Vậy em nói đi "
" Em nói nha " Xiumin khẩn trương
" Ừ " Luhan buông báo cáo xuống
" Chuyện hôm trước anh nói á, hay hôm nay chúng ta làm luôn đi " Xiumin chọt chọt tay anh
" Chuyện hôm trước ? Chuyện người lớn đó hả "
" Bậy bạ, anh lúc nào cũng chỉ nghĩ tới nhiêu đó, sắc lang " cậu đỏ mặt đấm anh mấy phát
" Em nói thẳng xem nào " Luhan ngưng cười nhìn Xiumin
" Thì chuyện phục thù của em "
" Anh tưởng qua một đêm em đã nghĩ thông chuyện này rồi chứ " Luhan không nghĩ cậu trẻ con đến vậy, đứa nhỏ này vẫn mãi không chịu lớn
" Anh đã hứa, không được nuốt lời, em mọi chuyện đều đã nghĩ thông nên mới phải siêng năng luyện tập từ bây giờ "
" Em trong học tập cũng nói được mấy câu này thì tốt biết mấy "
Cậu biểu tình xấu hổ không thôi, nói rồi anh cũng đồng ý dẫn cậu đi luyện tập, dù gì hôm nay Luhan cũng rãnh rỗi, lâu ngày không dẫn cậu ra đường cũng tội, vả lại cũng là nên luyện tập một tí thể thao cho nó khỏe người, nhìn lại thân thể dạo này cũng bèo nhèo lắm rồi
Thấy Luhan đồng ý cậu liền phóng nhanh vào phòng thay đồ, cả hai đều chọn trang phục thoải mái là quần jeans và áo thun.
" Áo này hôm trước em mua cho anh phải không ? Vừa in nè " Xiumin nhìn Luhan mặc chiếc áo lần trước cậu đi đại hội giảm giá mua được
" Đây là cái áo duy nhất anh mặc được trong hơn 10 cái đống bùi nhùi em mang về "
" Ý gì a~ em có ý tốt mua về cho anh chứ bộ " cậu trề môi
" Ý tốt của em là hôm đó anh phải tốn tiền dẫn em đi ăn tiệm " Luhan mở cửa đi ra ngoài
Xiumin hồi tưởng lại chuyện đó không khỏi rùng mình, chả là lần đó đang đi chợ, thấy người ta rao bán giảm giá, định mua về mấy món để biểu thị lòng tốt với anh, nào ngờ về đến nhà đồ cũng không mặc được, đồ ăn để quên chẳng mang về, ngày đó Baekhyun được giáo huấn một trận ra trò =)))
Luhan dẫn cậu đến một sân chơi bóng rổ có tiếng, thoạt nhìn qua ở đây có vẻ rất sang chảnh, có rất nhiều thanh niên to cao, động tác di chuyển đập bóng thẩy bóng vô cùng đẹp. Xiumin đang say mê nhìn ngắm thì nghe có tiếng nói chuyện
" Xin hỏi hai bạn có đặt trước sân chưa ạ ? " Một nhân viên hỏi
" Tôi đặt rồi. 5h chiều sân lớn Xiao Luhan "
" Chúng tôi đã xác nhận, xin mời đi lối này " Nhân viên mỉm cười chỉ đường
" Chúc hai bạn chơi vui vẻ, có cần gì cứ gọi nhân viên bên ngoài "
" Cảm ơn anh "
Nói rồi nhân viên lui ra ngoài, trong đây giờ chỉ còn Luhan và Xiumin, cậu bây giờ mới lên tiếng
" Oaa, anh đặt sân chi lớn vậy "
" Trước giờ anh chưa bao giờ chơi sân nhỏ " Luhan đến rổ lấy bóng
Xiumin đang gật gù thì nhớ ra điều gì lại hỏi tiếp
"Khi nãy cái anh kia có hỏi đặt trước . Anh đã đặt trước hả " cậu ngạc nhiên
" Không phải em nói muốn luyện tập sao ? hỏi nhiều làm gì, mau tới cầm banh "
Xiumin lúc này trong lòng cảm thấy cực kì phấn khởi, thì ra Luhan không quên những gì cậu nói, còn đặt trước sân cho cậu. Thật là đáng yêu =))) cậu cười tươi chạy lại chỗ anh đưa tay cầm lấy banh
" Em đập banh xuống đất đi " Luhan chỉ bảo
" Như này hả ? " cậu nhìn động tác của anh làm rồi làm theo
" Đúng rồi ! Giờ thì di chuyển tới rổ đi "
Lần đầu tiên tập nên cậu không tránh khỏi những khó khăn, banh toàn trượt ra khỏi tay lăn ra ngoài, còn dẫn được tới rổ thì ném không vô.
" Em đập nhiều vào "
" Sai rồi "
" Ném có lực hơn "
" Giảm lực lại một chút "
Xiumin sau hai tiếng chơi, hiện đang thở phì phò phì phò, người nhễ nhại mồ hôi chân muốn đứng không nổi ngồi bệt xuống đất nói
" Em không chơi nữa đâu. Mệt lắm "
" Được rồi, ném trái cuối đi rồi về "
Xiumin nghe vậy cũng ráng đứng lên cầm trái banh chạy lại ném vào rổ, do chạy quá nhanh banh lại không giữ chặt, hại cậu dậm phải té đập cả người xuất nền sân. Sau 30s im lặng thì một tràn đau đớn tê tái truyền đến, cậu bắt đầu khóc rống lên
" Aaaaađau quá Luhan " cậu hiện giờ ngồi dậy cũng không được
" Đau ... đau quá "
Luhan lúc này cũng hết hồn chạy đến
" Ngoan đừng khóc, anh đưa em về "
Luhan khổ sở lắm mới đưa cậu được từ sân bóng ra xe và từ xe vô nhà vì mỗi lần động vào cậu lại la oai oái. Đặt Xiumin lên giường, anh đi đến lấy hộp sơ cứu làm sạch rồi băng lại vết thương trên chân, đầu gối, tay và vài chỗ nhỏ trên mặt cho cậu. Cậu đau đớn thút thít nắm chăn mà cắn
" Đợi lát nữa anh dẫn em đi tắm rồi sức thuốc một lần nữa "
" Em biết rồi "
Anh xuống nhà nấu cho cậu một tô cháo, Luhan không nấu cơm vì cơ bản là lười làm đồ ăn, cũng chỉ là bữa tối, tùy tiện ăn gì cũng được. Xong xuôi anh lên phòng dẫn cậu vào nhà tắm, mở vòi chỉnh nhiệt độ ấm rồi mới để cậu ngồi vào, nước ấm làm cho cậu cũng cảm thấy dễ chịu hơn, hơn nữa cũng chỉ là xay xác nhẹ ngoài da không gì ngiêm trọng
Luhan đang xoay người lấy bông tắm thì đụng trúng một cái bịch đen, làm đồ trong đó rơi ra
" Này là gì " anh cầm lên
" Aa. Vịt nhỏ của em. Đưa cho em " Xiumin la oai oái đưa tay ra lấy, nhận được liền mở ra lấy ra trong đó ba bốn con vịt cao su kêu chíp chíp
" Em mua khi nào ? "
" Hôm đi siêu thị cùng anh em đã mua " Xiumin lúng túng trả lời rồi thả chúng vào bồn nước
" Thì ra lần nước tính tiền giấu giấu diếm diếm là để mua cái này à ? . Em toàn mua mấy thứ kì quặc "
" Có anh kì quặc . Hừ " Cậu đẩy đẩy con vịt bơi bơi
Luhan chẳng thèm đôi co, lấy xà bông xịt lên bông tắm rồi xoa lên người cậu. Động tác nhẹ nhàng từ cổ đến tay, lần xuống ngực, hai điểm hồng hồng cũng ghé thăm qua và cuối cùng là đến thăm tiểu đệ và cúc động. Cậu nhìn anh động tác có chút ngập ngừng liền nói
" Anh bây giờ còn nghĩ đến chuyện sắc lang ấy, hôm qua mới vừa đại chiến tám trăm hiệp hại em đứng lên còn không nổi "
" Này là do em tự đề cập đến, xem ra em rất nhớ đại huynh của anh. Liền làm đi "
" Không ... không a~ hôm nay em rất mệt, còn bị thương, anh rõ là cầm thú " Xiumin đập đập nước
" Anh mà là cầm thú nãy giờ em đã xong với anh rồi. Đứng lên "
Xiumin đỏ mặt đứng lên để Luhan giúp mình lau người rồi lửng thửng bước ra ngoài. Đứa ngốc này, vì sợ cậu đau mà động tác có chút chậm chạp một chút, không nghĩ ý tốt liền nói sắc lang, anh bước đến tủ quần áo lấy bộ đồ ngủ mặc cho cậu, gài xong cúc áo cuối cùng, Luhan vén ống quần sức thêm lần thuốc nữa cho cậu
" Sức thêm trên mặt nữa là xong rồi " Luhan đứng lên gập người cuối sát mặt Xiumin chăm chú sức sức thổi thổi
Với cậu bây giờ, tim đang đập điên loạn không ngừng nhìn mặt anh sát mặt mình. Sống chung với nhau đã lâu vậy mà cảm xúc trong cậu vẫn như ngày đầu. Không kiềm lòng được cậu nhích người chạm môi Luhan một cái
* Chụt *
" Anh thấy em ngày càng giống mấy tên sắc lang " Luhan ấn đầu cậu một cái rồi đứng lên cất hộp thuốc
" Anh nói vậy là ý gì . Hừ " Xiumin la làng
* Chụt *
Cậu đang tức tối la làng thì bị đột kích bất ngờ. Luhan từ xa đến giữ đầu hôn cậu một cái thật lâu. Trong lúc cậu còn đang ngây ngẩn thì anh cười lên tiếng
" Em ngủ đi, anh đi tắm "
Cậu nằm xuống nhìn bóng lưng Luạn bước vào nhà tắm. Sờ sờ môi mình mỉm cười. Khi anh bước ra thì cậu đã ngủ, anh lại đặt thêm một nụ hôn vào má cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip