Chap 24:

Vào ngay sáng hôm sau, Joohyun đã đến công ty thông báo đến mọi người về việc chị sẽ thay ba của mình, tạm thời giữ quyền điều hành mọi công việc của tập đoàn. Hầu hết tất cả các cổ đông cũng không có ý kiến phản đối gì bởi lẽ trước sau gì thì chị cũng sẽ là người thừa kế của Bae gia, cho nên việc chị lên nắm quyền tại Bae Group cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Tuy chị là người nắm quyền điều hành tạm thời của tập đoàn nhưng cũng chỉ giải quyết một nữa các đề án, còn lại đều do Seulgi phụ trách. Một phần phải giải quyết công việc ở công ty, một phần lại phải thu xếp những việc phát sinh của tổ chức, Seulgi quả thật có chút mệt mỏi.

Thả người hoàn toàn lên ghế thông qua cửa kính lớn nhìn xuống thành phố nhộn nhịp, trầm tư một lúc thật lâu, thấy vậy người ngồi trên sofa từ trước đó không nhịn được mà lên tiếng.

- Mọi chuyện không phải đang rất thuận lợi sao? Nhìn chị cứ như sắp chết đến nơi vậy?!

Seulgi vẫn trầm lặng như thể không buồn quan tâm đến sự hiện diện của đối phương. Thấy vậy SooYoung vốn đã khó chịu lại càng thêm khó chịu hơn, gọi cô sang đây đã hơn 30 phút rồi lại không nói lấy một câu, cứ ngồi đó mà nhìn ra ngoài. Cô cũng đâu phải là loại rãnh rổi gì cơ chứ.

- SooYoung ... chị thật sự rất yêu Jooohyun.

- Thì sao ?

- ...

- Không nỡ làm tổn thương cô ta?

- Chị không thể!

SooYoung thở dài, cô có thể hiểu và cảm thông được cho Seulgi, nhưng chỉ sợ người quan trọng ở phía sau lại không thể hiểu được cho chị ấy huống chi là cảm thông. Công sức mà người đó bỏ ra nhiều như vậy chắc chắn sẽ không vì một chữ " tình" mà buông hết thảy mọi thứ.

- Chị có nghỉ đến hậu quả nếu chị làm trái chỉ thị chưa?

- Chị biết nhưng chị không thể để Joohyun chịu thêm bất cứ thương tổn nào nữa.

Căn phòng lớn bỗng chốt lại chìm vào không gian tĩnh lặng như trước đó. Mọi việc xảy đến ngay phía sau cô sẽ phải tự mình chống đỡ rồi.

- Nếu cần thì cứ nói với em. Chị biết đó, em luôn rảnh rỗi mà.

SooYoung mỉm cười nhìn cô rồi nhanh chóng đứng dậy rời đi. Seulgi một mình ở lại miên mang suy tư, có lẽ cậu nên đích thân ra tay một lần nữa kể từ khi chuyện đó xảy ra. Tối nay cậu cần phải đến gặp một người rất quan trọng nên không thể cùng chị trở về nhà. Cầm lấy điện thoại gọi cho chị thông báo tối nay sẽ về muộn, cũng không chần chừ cầm lấy áo vest rời khỏi phòng.

Seulgi một mình lái xe đi, đến trước dinh thự rộng lớn xung quanh không thiếu người đứng canh gác so với nhà của các vị chính trị gia cũng không chừng còn nhiều người hơn, muốn vào lại phải bị soát người. Theo chân người chỉ dẫn cô đi vào gian phòng rộng lớn một người đàn ông đã ngồi đợi sẵn trên ghế.

- Phó chủ tịch Kang làm việc hiệu quả hơn tôi tưởng tượng.

- Oh. Vậy sao? Nhưng hình như tôi thấy giám đốc Lee đây không có chút biểu hiện gì là ngạc nhiên nhỉ?

- Haha ... thú vị. Đúng là tuổi trẻ tài cao.

Lee Hong Nam không tiết lời khen ngợi. Ông là người thân tính bên cạnh Bae Do Young, lúc Bae Do Young thông báo sẽ giao công việc của tổ chức cho Seulgi, ông là người đầu tiên phản đối. Làm sao chuyện đó có thể xảy ra được, ông không cho phép một con nhóc chưa có chút kinh nghiệm quản lí tổ chức lớn mạnh hàng đầu Châu Á. Tại sao không phải là ông, ông là người đã cùng Bae Do Young trãi qua bao nhiêu sóng to gió lớn.

Tuy nhiên, lần đầu tiên trong đời Lee Hong Nam nhìn nhận sai một người. Kang Seulgi quả thật làm ông phải nhìn lại cách nhìn người của mình. Sau khi ông quyết định ra tay, tính toán mọi thứ sẽ gây sóng to gió lớn cho Bae Do Young chính vì đó ông có thể đường đường chính chính thay thế ông ta. Đến khi nhận được thông tin Bae Do Young mất tích ông còn cho rằng đến cả ông trời cũng giúp ông. Nhưng lại không ngờ được Bae Do Young đã nhanh chóng hoàn thành việc chuyển giao trước khi mất tích. Cô nhóc mà Bae Do Young chỉ định ngoài dự tính đã ra tay thu dọn sạch sẽ mọi chuyện khiến ông không thể tiến lại chẳng thể lùi được.

- Không đâu! Giám đốc Lee đánh giá tôi quá cao rồi. Tôi thực không dám nhận.

- Không cao khi mà phó chủ tịch Kang đây giải quyết rắc rối mà tôi vô tình gây ra gọn gàng như vậy. Xem ra ông bạn già của tôi mắt nhìn người vẫn còn rất tốt. Hôm nay phó chủ tịch tốn sức, mất thời gian đến đây chắc không phải chỉ để hỏi thăm tôi chứ?

- Ngài lo lắng quá nhiều rồi, tôi thật sự đến để hỏi thăm sức khỏe của ngài ... cũng thất lễ mà cảnh báo cho giám đốc Lee đây một chuyện ...

- ...

- Ngài nên cẩn thận thì hơn. Không biết lúc nào đó lại có người vô tình làm đạn lạc hướng mà đả thương giám đốc Lee thì không hay đâu!

Lời mà Seulgi nói quả thật chẳng khác lời quan tâm chân thật của một hậu bối dành cho tiền bối. Nhưng Lee Hong Nam cảm nhận thật rõ ràng sức nặng của câu nói này. Một lời cảnh báo cho tính mạng của ông. Sau khi chào hỏi, Seulgi rời đi để lại Lee Hong Nam một mình trong phòng.

Lái xe về đến dinh thự, ánh đèn phòng khách vẫn còn chưa tắt thôi thúc cô nhanh chóng xuống xe quay về tổ ấm sau một ngày dài. Joohyun có lẽ vì thức đợi Seulgi về mà ngủ quên mất. Nhẹ nhàng bước đến nữa ngồi nữa quỳ dưới sofa, ánh mắt yêu chiều ngắm nhìn nàng thơ của mình.

- Ưmm?? ... em về rồi!

- Sao không vào phòng mà ngủ? Chẳng phải em đã nói đừng đợi em sao?

- Vẫn muốn đợi em về ... Seulgi? Em uống rượu?

Seulgi ngửi ngửi trên người mình, quả thực mùi rượu có hơi nặng một chút. Trước khi về cậu có uống một chút soju.

- Chỉ một chút.

- Thật là ... Mau đi tắm còn nghĩ ngơi, mai còn phải đi làm.

- Tuân lệnh bà xã nhỏ!

Lúc Seulgi chưa kết hôn thì ở cùng căn hộ với SeungWan, nhưng sau khi kết hôn thì dọn về Bae gia, thỉnh thoảng có ghé thăm SeungWan tuy nhiên ở một mình có chút cô đơn cho nên SeungWan gọi SooYoung đến ở cùng dù gì thì SooYoung cũng chỉ ở một mình.

- Seulgi unnie có nói chuyện với chị chưa?

- Em nghĩ sao? Cậu ấy có vẻ rất kiên quyết?!

- Em ủng hộ chị ấy!

- Nhóc con, chị biết rõ em. Yêu ai không yêu, yêu đúng vào em họ của Joohyun.

SooYoung cũng thật không ngờ được trái đất tròn đến không ngờ. Trong lúc cô tận hưởng kì nghỉ của mình trên nước Pháp mỹ lệ lại trúng tiếng sét ái tình của một cô nhóc ngỗ nghịch kia chứ, hơn nữa còn là người dám tố cáo cô xàm sỡ trong khi chính mình mới là nạn nhân.

Nghĩ đến cô nhóc ngỗ nghịch trên môi của SooYoung không thể tự chủ được mà nỡ nụ cười. Nhìn nét cười trên mặt SooYoung mà SeungWan cười khinh bỉ.

- Nhìn mặt em cứ như tên nghiện lên cơn mà được cho 1 liều vậy á.

- ...

- Ngày mai về gặp Boss. Taeyeon unnie bảo là có việc quan trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip