Chương 23


Gia đình ba người chia cắt tận 500 năm, nỗi đau mất con ấy vốn luôn khiến Trịnh Duẫn Hạo cùng Đào Khê Viên bao nhiêu năm nay không ngừng dằn vặt. Nay được gặp lại tưởng chừng như chỉ là giấc mơ hoang đường. Người chết không biết gì nữa, chỉ có người sống chịu đựng nỗi đau mất mát.

Thế nhưng giây phút đoàn tụ ấy vốn chẳng thể nào kéo dài, tình hình chiến sự vẫn luôn được cập nhật. Chu Tước gia đã bị Ngưu Ma Vương dồn đến Minh Vực rồi. 

Trịnh Duẫn Hạo quay lại hỏi Trịnh Tú Nghiên: " Cơ thể của con cảm thấy thế nào rồi?"

Trịnh Tú Nghiên mỉm cười trên lòng bàn tay nàng một bông hoa anh đào nhẹ mở ra, hàn khí từ nó tỏa ra thành một làn khói nhỏ không ngừng chảy xuống qua kẽ ngón tay nàng. Đào Khê Viên mỉm cười hài lòng, đào hoa huyễn cảnh vốn là tầng pháp lực cao nhất của người mà nay Trịnh Tú Nghiên dễ dàng mở ra nó cho thấy toàn bộ sức mạnh của nàng đã trở lại rồi.

Nháy mắt cả ba người đều đã thay chiến giáp bay thẳng đến Minh Vực, thế trận ba bên đều đang căng như dây đàn. Yêu giới, Tiên giới cùng đám phản tặc của Ngưu Ma Vương đều đang án binh bất động dõi theo trận chiến của Chu Tước gia cùng Ngưu Ma Vương. Nhưng rõ ràng là Chu Tước gia càng đánh càng thất thế, bị ép thẳng một đường đến Minh Vực không thể chống đỡ nổi trước sự tấn công như vũ bão của kẻ địch.

Vừa thấy Trịnh Tú Nghiên cùng cha mẹ mình bay đến đây với chiến giáp trên người Quyền Du Lợi liền biết nàng đã thành công rồi. Ánh mắt của nàng ấy chạm phải ánh mắt của nàng, trong đó chính là yêu thương, nhớ nhung cùng lo lắng. Nghiên nhi của nàng đã nhớ lại rồi, nàng ấy đã chân chính trở lại rồi, lại còn cường thế mạnh mẽ như xưa.

Mọi đớn đau khổ cực Quyền Du Lợi chịu đựng suốt 500 năm qua thật xứng đáng.

Chỉ một khắc thất thần Quyền Du Lợi đã nhận đủ một chưởng của Ngưu Ma Vương khiến nàng phun ra một ngụm máu, cơ thể bị đánh bật về phía sau, cứ thế rơi xuống Minh Vực tràn ngập chướng khí. Một ngọn lửa lớn bùng lên bao bọc lấy thân thể Quyền Du Lợi rồi tựa như những cánh tay của con quái vật khổng lồ lôi kéo thân xác nàng chìm xuống Minh Vực sâu thăm thẳm.

- DU LỢI!!!!!!

Tất cả xảy ra trước mắt Trịnh Tú Nghiên nhanh đến nỗi nàng chẳng kịp phản ứng, chỉ có thể hét lên ngỡ ngàng. Nàng muốn lao xuống Minh vực cứu lấy người nàng yêu nhưng đã bị cha mẹ mình giữ lại, lửa ở Minh Vực có thể thiêu chết bất cứ kẻ nào chứ đừng nói đến bể chướng khí dày đặc chìm sâu bên dưới. Khó khăn lắm cha mẹ nàng mới có thể mang nàng trở về, sao lại để nàng một lần nữa tìm đường vào chỗ chết.

Trịnh Tú Nghiên nước mắt lưng tròng lảo đảo như muốn ngã khụy xuống đất, nàng hét lên một tiếng thật lớn. Nỗi đau này thấm tận tâm can nàng, tại sao định mệnh lại độc ác với nàng như vậy. Chưa kịp trùng phùng đã phải tử biệt.

Tịch Hàn kiếm xuất hiện trên tay Trịnh Tú Nghiên nhá lên một tia sáng mạnh đến nỗi xung quanh nàng cây cối đều phải ngã rạp. Trịnh Tú Nghiên tròng mắt chuyển sang màu đỏ rực, sau lưng nàng 9 cái đuôi hồ ly vươn cao tỏa ra hàn khí ngút trời. Trừ Yêu đế và Yêu hậu, toàn bộ chúng yêu nhất tề quỳ xuống khấu đầu hô lớn: " CUNG NGHÊNH CÔNG CHÚA ĐIỆN HẠ TRỞ VỀ!"

Trịnh Tú Nghiên đôi mắt giận giữ hướng về phía Ngưu Ma Vương, ấn ký hoa đào trên trán nàng hiện lên càng thêm rõ rệt. Trịnh Tú Nghiên lăng không đứng giữa đất trời, bạch y tung bay phất phới trong gió hòa cùng 9 cái đuôi hồ ly trắng tinh bung xòe sau lưng nàng tựa như tán quạt khổng lồ. Điều khiến tất cả ngạc nhiên nhất chính là Thần lực đang tỏa sáng khắp người nàng. Yêu đan của nàng 500 năm nay đều được nuôi dưỡng từ máu chảy trong tim của Chu Tước gia, nghiễm nhiên được Thần lực che chở bảo vệ. Nay Công chúa của Yêu giới mà trên người lại phát ra thần lực, đây là điều trước nay chưa từng có tiền lệ.

Trời bắt đầu chuyển mưa, không cần nói mọi người đều biết cơn mưa này chính là do Trịnh Tú Nghiên gọi đến. Từng giọt nước mưa nặng hạt xối xuống biên giới Minh vực, chẳng biết đấy là nước mưa hay là nước mắt tiếc thương vô hạn của nàng dành cho Chu Tước gia. 

Giữa cơn mưa như trút nước ấy, Ngưu Ma Vương bỗng cảm nhận được một cỗ kình lực mạnh kinh hồn đang đè ép lấy mình. Hắn năm xưa từng bại dưới tay Trịnh Duẫn Hạo nhưng bản thân hắn chưa bao giờ cảm thấy phục. Trịnh Duẫn Hạo đối với hắn chỉ là một tên hồ ly gian xảo, tên ấy không nhờ chút mưu mẹo lừa lọc mà thắng được một đại ma vương như hắn sao? Trong suốt thời gian bị giam cầm ở Linh Sơn Ngưu Ma Vương luôn nuôi ý chí phục thù trong lòng. Thế nhưng hắn lại nghe đồn Yêu giới xuất hiện một kẻ mạnh hơn ở Yêu đế, chính là con gái duy nhất của Trịnh Duẫn Hạo cùng Đào Khê Viên. Sự kết hợp của hai yêu quái mạnh nhất yêu giới lúc bấy giờ đã sinh ra một yêu quái hoàn mỹ, hành mộc của Đào Khê Viên cùng hành thủy của Trịnh Duẫn Hạo bổ trợ cho nhau. Tất cả khiến cho Trịnh Tú Nghiên không những kế thừa được toàn bộ tinh hoa của cha mẹ mình còn mà còn thể nâng cấp hệ thủy thành băng, sức mạnh nghịch thiên, tam giới không ai không biết đên danh tiếng của nàng.

Thế nhưng Ngưu Ma Vương vẫn không tin, hắn làm sao có thể tin một nữ nhân liễu yếu đào tơ kia có thể làm hại được hắn. Đến cả vị Chu Tước Tôn Thần kia còn bị hắn đánh bại cơ mà, một nàng công chúa mới vừa hồi sinh sẽ làm được gì?

Vậy nên khi Trịnh Tú Nghiên mang theo Tịch Hàn kiếm chém tới hắn vẫn có vẻ khinh thường chỉ dùng một tay mà đỡ. Rìu của hắn chạm vào kiếm gây ra một cơn địa chấn thật mạnh, nhất thời tay hắn tê rần lên, rìu trên tay giữ không được mà Tịch Hàn kiếm cũng thuận thế chém rớt mất bàn tay phải của hắn.

Máu văng lên mặt Trịnh Tú Nghiên nhưng nàng không chút nao núng, kiếm thứ hai chém xuống là nhằm ngay đầu của Ngưu Ma Vương mà đánh, nàng muốn hắn phải đền mạng cho Quyền Du Lợi của nàng. Nếu lúc đó không phải Đào Ngột dùng đuôi của nó quấn lấy tay nàng thì Ngưu Ma Vương đã xong đời rồi.

Đào Ngột xuất trận cũng là phất cờ cho bọn phản nghịch cùng Yêu giới tham chiến. Ngưu Ma Vương đã mất một tay vội vã cưỡi trên lưng Cùng Kỳ dựa vào thân hình to lớn của nó mà đánh phá. 

Lửa ở Minh Vực dần dần lụi tàn, Thiên giới cũng chỉ chờ nó tắt hẳn sẽ tham chiến, lần này Trí Long vẫn muốn huyết tẩy Yêu giới. Trịnh Tú Nghiên sống lại chính là khơi nên mối hận năm xưa của hắn. Vì cớ gì mà yêu quái có thể hồi sinh còn Nhai Xế con hắn không được?

Trịnh Tú Nghiên cùng cha mẹ mình ba người liên thủ, cộng thêm bát đại hộ pháp ra tay, Tứ Hung cùng Ngưu Ma Vương căn bản không thể quá mức càn rỡ. Hỗn Độn đánh một hồi lại dùng đến chiêu phun độc của mình, thế nhưng lần này nó đã sai lầm, Đào Khê Viên cùng Trịnh Tú Nghiên liên hợp không những có thể tiêu trừ được toàn bộ độc tố của nó mà Tịch Hàn kiếm dựa vào trợ lực của Yêu Đế cùng Yêu Hậu còn chẻ nó ra làm đôi.

Cái chết của Hỗn Độn đã khiến cho ba con hung thú còn lại phát điên lên, bọn chúng lại càng điên cuồng tấn công hơn nữa. Phải nói trong bốn con Hỗn Độn là kẻ yếu đuối nhất, bởi bản thân nó ngoài lớp da dày và độc ra thì chẳng có gì cả, thua xa ba hung thú còn lại vốn hung dữ lại thiện chiến.

Lúc này lửa ở Minh Vực chỉ leo lét thêm một chút rồi tắt hẳn, chỉ nghe được một kèn hiệu, tầng tầng lớp lớp thiên binh thiên tướng lại một lần nữa xâm nhập địa phận Yêu giới. Bên này Yêu giới còn phải chống phản tặc, phía sau đã bị ngoại bang đánh đến, hôm nay Yêu giới thật đến đại hạn rồi. Trịnh Duẫn Hạo xoay quay người lại đã nhìn thấy quân của Thiên giới đông như kiến ùn ùn tràn qua biên giới. Hắn rút kiếm ra cắm xuống đất, gọi lên một đoàn quân bằng bùn đất khổng lồ. 500 năm nay Trịnh Duẫn Hạo án binh bất động ở Yêu giới chính là để luyện cái này, hắn không thể để Thiên giới một lần nữa tác oai tác quái được.

Thiên giới kéo quân xông qua đều bị chặn lại bởi đoàn quân bùn đất khổng lồ. Vài kẻ phá được vòng vây tiến sâu vào bên trong liền vấp phải sự phản công mãnh liệt của binh lính Yêu giới. Mưa vẫn không ngừng rơi, nhưng cơn mưa này không hề ảnh hưởng tới đội quân bùn đất khổng lồ kia mà ngược lại còn giúp bọn chúng tái tạo cơ thể. Có vài lần tay chân của đội quân này cũng bị chặt đứt nhưng rất nhanh mưa đã giúp chúng tái tạo nên cơ thể mới. Thiên giới lần này lại cậy đông mà muốn lấy thịt đè người nhưng chẳng thể khí thế hừng hực được như năm xưa.

Cuộc chiến ngày một căng thẳng, bỗng có một trận sương mù kéo đến, từ trên cao một tiếng gầm rất lớn phát ra. Thanh Long gia hiện nguyên hình một con rồng xanh to lớn trên lưng mang theo Huyền Vũ gia hắc y xinh đẹp lạnh lùng đáp xuống chắn giữa Yêu giới và Thiên giới. Mà ở bên kia một con hổ trắng khổng lồ mình mang giáp bạc cũng nhảy ra chắn giữ Yêu giới và đám phản tặc của Ngưu Ma Vương.

Thanh long gia vừa xuất đã kéo theo một đạo quân mộc binh một lần nữa đẩy lùi đám Thiên binh thần tướng về phía sau. Huyễn Vũ lúc này vẽ lên chú pháp, một tay chỉ thẳng lên trời tức tốc tạm thời dừng cơn mưa do Trịnh Tú Nghiên kéo đến. Mà bên này Bạch Hổ gia gầm lên một tiếng đã thổi một đám yêu quái phản tặc của Ngưu Ma Vương thành tro bụi, tiện tay lại tát cho Cùng Kỳ một cái khiến nó gãy mất một cái răng. Chiến trận vì sự xuất hiện của ba vị Tôn thần mà nhất thời lập lại trật tự

Trí Long thấy Tứ Tượng xuất hiện liền tức giận nói lớn: "Các vị Tôn Thần thân là Tiên nhân mà sao năm lần bảy lượt lại phản bội Thiên giới, bao che yêu nghiệt?"

Thanh Long gia cười khẩy đáp lời: "Tứ Tượng cung chưa bao giờ là người của Thiên giới"

- Nếu Tôn Thần các vị không nhận mình là người của Thiên giới vậy xin mời tránh qua một bên. Đây là ân oán riêng tư của chúng ta, các vị Tôn Thần đừng nên nhúng tay kẻo làm ảnh hưởng thanh danh - Trí Long nghiến răng hỏi.

- Chuyện ân oán riêng tư của hai giới đúng là Tôn Thần chúng ta không nên xen vào. Nhưng Trịnh tiểu thư đây không những là Công chúa điện hạ của Yêu giới mà còn là Chu Tước Phu Nhân. Ngươi nói xem Thiên giới các ngươi dám bắt nạt người của Tứ Tượng cung chúng ta, chúng ta khoanh tay đứng nhìn sao?

Lời Thanh Long gia nói ra trên trời dưới đất còn ai không nghe thấy? Chu Tước gia hiện rơi xuống Minh Vực lành ít dữ nhiều mà phu nhân của ngài ở đây vẫn được Tứ Tượng cung bảo vệ khiến ai ai cũng cảm thán Trịnh Tú Nghiên gả vào đúng nhà rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip