Chương 38
Quyền Du Lợi chắp hai bàn tay lại trước ngực vẽ lên chú pháp, ánh mắt kiên định nhìn Trịnh Tú Nghiên nói: "Nghiên nhi, ráng nhịn một chút!"
Trịnh Tú Nghiên trang phục trên người vẫn luôn thuần một màu trắng, vậy nên chẳng ai biết được bên trong trung y của nàng có mang theo một sợi đai lưng màu đỏ. Sợi đai lưng đó chính là một trong chín cái mào của Chu Tước gia hóa thành, tượng trưng cho quyền lực cùng tu vi của ngài. Theo lệnh triệu hồi của Chu Tước gia, từ sợi đai lưng ấy bùng lên một ngọn lửa, trong nháy mắt biến thành ngọn lửa ấy biến thành một con chim Chu Tước bùng cháy rực rỡ, đem thiêu cháy hết toàn bộ bùa trấn hồn trên người Trịnh Tú Nghiên.
- Chu Tước ngươi dám ra tay thiêu chết nàng ta sao? - Si Mị thét lên, toàn bộ cơ thể Trịnh Tú Nghiên đang bị bao bọc bởi Chu Tước hỏa.
- Chu Tước hỏa của ta sao lại làm hại nàng được - Quyền Du Lợi khẽ kéo khóe môi để lộ ra một nụ cười tự tin.
Chỉ nghe giọng Si Mị gào thét thật lớn, hắn trong thân thể Trịnh Tú Nghiên bị đốt hết bùa chú đau đớn đến cực hạn. Bao quanh lấy yêu đan của Trịnh Tú Nghiên chính là linh khí của Chu Tước gia, giờ đây linh khí bên trong hóa thành biển lửa, trong ngoài đều bị đốt khiến hắn nhất thời không biết chạy đi đâu.
Si Mị sao có thể ngờ 500 năm Chu Tước gia hàn gắn Yêu đan của Trịnh Tú Nghiên đồng thời đem linh khí của mình bảo hộ cho nàng ấy. Một yêu tinh lại mang linh khí của thần tiên trong người, thảo nào Trịnh Tú Nghiên sau khi sống lại càng thêm bá đạo nghịch thiên hơn xưa. Chu Tước hỏa từ lâu đã trở thành một phần của cơ thể Trịnh Tú Nghiên rồi.
Quyền Du Lợi hét lớn: "Nghiên nhi, mau đẩy hắn ra!"
Trịnh Tú Nghiên bị trói trong không gian đen như hũ nút ấy rất nhanh đã thấy bùa chú trên người mình lần lượt bị đốt hết liền giải phóng cơ thể. Nàng đứng thẳng dậy xoa xoa cổ tay, nụ cười trên khóe môi trở nên nguy hiểm vô cùng.
Trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người ở bên ngoài một đóa hoa anh đào khổng lồ từ gót chân Trịnh Tú Nghiên đột ngột xuất hiện bung nở rộng ra rồi khép lại đem cả người nàng giam vào nụ hoa đó. Hào quang tỏa ra đẹp đến ngỡ ngàng khiến ai ai cũng ngẩn người ngắm nhìn.
Đại Hùng nắm tay Đại Xà lắp bắp nói: "Là đào hoa huyễn cảnh"
Đào hoa huyễn cảnh là cảnh giới yêu pháp cao cấp của Trịnh Tú Nghiên, có thể đem đối thủ nhốt vào không gian riêng của nàng rồi xem hắn như một mòn đồ chơi tùy ý nàng điều khiển chém giết mà chẳng cách nào thoát ra được.
Cánh hoa đào một lần nữa nở ra, Trịnh Tú Nghiên vẫn đang lơ lửng bên trong. Từ trong người nàng cột hàn khí hình Hồ Ly phát ra, đánh văng một bóng đen lên trời. Si Mị bị đánh bay ra ngoài ôm đầu thống khổ hét lên, hắn đầu tóc đã không còn chỉnh tề, ánh mắt lại thập phần hoảng loạng.
Rất nhanh Bệ Ngạn đã dẫn theo đám thiên tướng của mình vây bắt lấy hắn. Bốn đánh một những tưởng dễ dàng giải quyết được Si Mị nhưng không ngờ hắn rút ra một thanh kiếm rỉ sét, vậy mà thanh kiếm này lại mang theo bá khí vô cùng lớn giúp hắn một địch bốn cũng ngang tài ngang sức.
Quyền Du Lợi chẳng màng thế cục phóng người đến nhanh chóng đỡ lấy Trịnh Tú Nghiên đem nàng ôm vào lòng như trân bảo nhỏ giọng nói chỉ hai người nghe được: "Nghiên nhi không sao rồi, ta ở đây. Xin lỗi nàng, là ta không tốt, để nàng cực khổ rồi"
Chu Tước gia ôm ái nhân của mình trong lòng không ngừng thì thầm, cũng không biết là trấn an người ta hay là đang tự trấn an mình.
- Nàng đừng lo cho ta, trước mau xem vết thương của mình kìa. Theo ta về Yêu giới, mẹ ta sẽ giúp nàng trị thương - Trịnh Tú Nghiên lo lắng trước vết thương vẫn đang rỉ máu của nàng.
- Đã có phu nhân bảo vệ, ta quả thật bị thương không nặng - Quyền Du Lợi âu yếm nói với nàng.
- Xin hỏi hai vị ân ái xong chưa, vì ta thấy Si Mị sắp chém chết Bệ Ngạn rồi đó - Hàn Triệt khoanh tay khinh bỉ nói.
Trịnh Tú Nghiên mặt không đổi sắc vẫn để mặc cho Quyền Du Lợi ôm mình khẩu chiến với Hàn Triệt: "Thanh Long gia ngài thấy nguy không cứu sao còn chạy tới đây? Phu nhân ta mới bị đâm một kiếm xuýt mất mạng, bản thân ta cũng bị trúng bùa đoạt hồn linh khí tổn thương nặng nề. Hơn nữa đây là chuyện riêng của Thiên giới, Yêu giới bọn ta không có nhu cầu xen vào."
- Hừ Công chúa mồm mép vẫn còn sắc sảo thế thì thương tích không nặng rồi. Ngài nhìn xem trên tay Si Mị là Lục Tiên kiếm kìa, ta dại gì mà đâm đầu vào, lỡ tai bay vạ gió hắn chém ta bị thương thì sao? - Hàn Triệt mắt không rời trận chiến bên kia tiếp tục đấu khẩu với Trịnh Tú Nghiên.
- Vậy ngài bảo Thiên giới có bao nhiêu bảo bối giao nộp hết ra đây đi, ta sẽ xem xét thiệt hơn mà tính có nên cứu cái bọn thần tiên đáng ghét kia không.
- Công chúa, Chu Tước gia bọn ta cũng dâng lên cho ngài, bảo vật quý giá như vậy ngài còn chưa hài lòng?
- Lấy Du Lợi đổi mạng cho bọn kia? Chúng không xứng đáng để Chu Tước gia phải bán mình như vậy.
- Cũng không hẳn là ta bán đi tam muội của mình, Du Lợi cầu gả cho ngài còn không được, ta là thuận nước đẩy thuyền tác hợp cho hai người thôi.
Trịnh Tú Nghiên rời khỏi vòng tay Quyền Du Lợi cười lớn: "Thanh Long gia ngài nói phải giữ lời, xong việc hôm nay ngài nên bảo bọn tiên nhân đó đến Tứ Tượng cung quỳ gối tạ ơn Chu Tước gia vì bọn chúng là bằng lòng gả đến Yêu giới đi. Còn ta thì bây giờ phải về Yêu giới sẽ quét dọn tẩm cung, chờ đón nàng về nhà thôi"
Trịnh Tú Nghiên mặc kệ nụ cười bất lực của Quyền Du Lợi, chỉ xoa xoa bàn tay nàng một chút liền bay qua bên phía Si Mị. Quyền Du Lợi liếc Hàn Triệt nói: "Huynh cũng nên nhìn vào mặt mũi Tứ Tượng cung một chút chứ, có cưới cũng là ta cưới nàng về, sao lại để ta gả vào Yêu giới được"
- Muốn cưới được vợ thì điều đầu tiên muội phải biết vứt hết mặt mũi đi.
Bùi Châu Hiền từ phía sau bước đến mặt không biểu cảm thản nhiên nói: "Triệt huynh, ta tưởng Du Lợi từ ngày rơi và lưới tình của Trịnh tiểu thư thì đã không có mặt mũi từ lâu rồi chứ"
Quyền Du Lợi thở dài vỗ vai hai vị huynh muội của mình nói: "Hai người chưa yêu chưa hiểu được đâu. Mỹ nhân và liêm sỉ, hai thứ này chỉ có thể chọn một. Vì mỹ nhân trong lòng, ta cam tâm tình nguyện tiết tháo liêm sỉ mặt mũi gì cũng không cần."
Trở lại bên này, Bệ Ngạn bị Si Mị chém một nhát kiếm vào tay, nơi đó lập tức nứt toác ra chảy máu không ngừng. Hắn kinh ngạc thốt lên: " Là Lục Tiên kiếm, Si Mị ngươi thật sự là kẻ đã giết chết Nhai Xế!"
Thanh kiếm rỉ sét kia rơi hết lớp vỏ bọc bên ngoài ra để lộ ra một thanh kiếm chói sáng rực rỡ, hào quang tỏa ra khắp nơi.
- Thái Tử thật có con mắt tinh tường, liếc mắt đã nhận ra ta giết Nhai Xế. Ngài nghĩ mình có nên cám ơn ta một tiếng không. Ta không giúp ngài diệt đi cái thứ võ bền cục mịch có sức mà không có trí như hắn thì sao mà ngài lên được ngai vị Thái Tử này cơ chứ? - Si Mị cười lớn trêu chọc Bệ Ngạn.
- Thù giết hoàng huynh, hôm nay ta trực tiếp đòi lại. Si Mị mau đền mạng cho đại ca ta - Bệ Ngạn hét lên, không màng thương tích lao đến cùng Si Mị giao chiến.
Trịnh Tú Nghiên khi bay đến đã thấy tình hình không ổn rồi. Bệ Ngạn hoàn toàn bị Si Mị cùng Lục Tiên kiếm trấn áp.
- Bệ Ngạn, đón lấy!
Trịnh Tú Nghiên kêu lên, một tay phóng ra đem Tru Tiên kiếm truyền đến tay Bệ Ngạn. Bệ Ngạn đón lấy Tru Tiên kiếm liền xoay người lại đỡ đòn từ Lục Tiên kiếm. Hai thanh Lục Tru chạm vào nhau, ánh sáng cùng kình lực chói mắt lan rộng ra đem toàn bộ tiên nhân nơi đây bị đánh văng ra sau ngã xuống hết. Thậm chí đến ba vị Tôn Thần cũng phải lùi lại mười bước. Chỉ duy có Yêu giới vẫn đứng vững vàng dường như không bị ảnh hưởng.
- Tạ ơn Công chúa cứu mạng.
Bệ Ngạn nắm Tru Tiên kiếm trong tay lễ nghĩa gật đầu ra ý bái tạ Trịnh Tú Nghiên. Nàng cũng không muốn phí sức nơi đây liền nói: "Thái Tử, ta giúp ngài lấy Tru Tiên kiếm cũng đã giao trả lại cho ngài. Việc ở đây là nội bộ Thiên giới, Yêu tộc ta không muốn dây vào."
- Công chúa không ở lại xem kịch vui à, ngài chưa gì đã muốn bỏ chạy sớm vậy? - Si Mị giảo hoạt quay sang hỏi Trịnh Tú Nghiên.
Tức thì hàng trăm mũi tên băng sắc nhọn phóng về phía hắn, Si Mị dựng lên kết giới nhưng cũng có vài mũi tên đâm xước qua khiến chân tay thạm chí đến mặt hắn cũng bị đâm chảy máu. Trịnh Tú Nghiên gương mặt lạnh lẽo nhìn hắn nói: "chuyện ngươi dám ếm bùa trấn hồn lên ta ta có thể tạm thời không tính đến. Nhưng ngươi dám dùng cơ thể của ta đâm Chu Tước gia trọng thương thì tội không thể tha thứ. Ngươi hôm nay nên mong mình bại dưới tay Bệ Ngạn đi, vì như thế thì ít nhất ngươi cũng sẽ giữ được cái mạng nhỏ của mình. Còn nếu ngươi có thể thoát ra khỏi Minh Vực này thì lần sau gặp lại Trịnh Tú Nghiên này thề sẽ trả lại cho ngươi gấp 10 lần những thứ ngươi gây ra cho Chu Tước gia."
Dương Tiễn nhìn qua Na Tra và Lôi Chấn Tử phát hiện bọn họ đều đổ mồ hôi lạnh. Bá khí của Trịnh Tú Nghiên quá đáng sợ đi. Trong đầu hắn bất chợt nghĩ hay là không đánh nữa để mặc Si Mị cho Trịnh Tú Nghiên xử lý.
- Trịnh Tú Nghiên ngươi quá ngông cuồng rồi. Sẽ có một ngày ta khiến ngươi phải quỳ xuống dưới chân ta gọi ta một tiếng chủ nhân - Si Mị tức giận đáp lại nàng.
Trịnh Tú Nghiên nhàn nhạt mỉm cười ra chiều không để tâm tới những lời đe dọa của Si Mị, trong lòng nàng thật ra vẫn luôn thầm tính toán. Khồng cần nói đến Chu Tước gia, Thanh Long cùng Huyền Vũ gia hai vị Tôn thần ít nhiều đều bị thương từ trận chiến ban nãy ở Nhân giới. Bản thân nàng tinh lực cũng bị suy giảm bởi bùa trấn hồn. Đánh với Si Mị đang sở hữu Lục Tiên kiếm trong tay muốn thắng cũng không phải dễ. Si Mị là chuyện của Thiên giới, nàng cũng không thể điều động Yêu giới ra tay được. Vậy nên trao Tru Tiên kiếm cho Bệ Ngạn chính là đẩy chuyện qua cho hắn. Si Mị hôm nay có chạy đi thì cũng thất bại trong việc chiếm được Tru Tiên kiếm.
Một tiếng nổ lớn phát ra từ đáy Minh Vực. Cùng Kỳ và Đạo Ngột nhảy lên miệng ngậm theo hai thanh kiếm bám đầy bụi bặm. Nguy rồi, bọn chúng đã lấy được hai thanh Hãm Tiên cùng Tuyệt Tiên kiếm rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip