[LONGFIC] We're So Meant To Be [Chap 10], JeTi
Chap 10
_Fany unnie của Yoong.
Tiffany vừa định cảm ơn Jessica về món quà dễ thương này thì từ đâu Yoona chạy đến và ôm chầm cô bé từ phía sau. Chưa dừng lại ở đó, Yoona còn mè nheo hôn vào hai bên mà của Tiffany nữa.
_Có bạn unnie ở đây mà Yoong. - Tiffany đẩy nhẹ Yoong ra. - Cảm ơn cậu vì chú đom đóm này Jessie.
_Không có gì. Tôi về đây. Cậu ngủ ngon. - Jessica mỉm cười trước khi đạp xe về nhà.
_Unnie~~~ - cái giọng aegyo nhão nhoẹt của Yoong kéo Tiffany ra khỏi nụ cười của Jessica.
_Yah, unnie đã nói đừng có làm cái đó với unnie. - Tiffany bịt tai, tay thì đẩy mặt Yoona sang một bên.
Yoona chẳng để tâm gì mấy câu nói của Tiffany, nó cứ lẽo đẽo theo sau và làm aegyo đến tận phòng.
_Unnie hồi nãy tên gì vậy unnie?
_Jessica.
_Em nghe unnie gọi Jessie mà. - Yoong gãi đầu khó hiểu.
Tiffany lúng túng thấy rõ tự dưng mặt cô bé cứ đo đỏ cả lên. Cô bé không biết trả lời cho nhóc Yoona như thế nào cho được cả. Nếu nói đó là nickname mà cô bé đặt cho Jessica thể nào nhóc Yoong sẽ trêu cho đến khi cô bé đỏ mặt mới thôi.
_Sao Yoong lại xuống đây? Đã thi cử xong xuôi chưa? - Tiffany đánh trống lảng và hi vọng rằng Yoona sẽ không hỏi dồn thêm nữa.
_Unnie thật là...Yoong nhớ unnie nên xin omma xuống đó. Vừa được nghỉ ở trường là Yoong xin về luôn.
_Yoong mà nhớ unnie hả? - Tiffany ra vẻ không tin.
_Nhớ nhiều lắm lắm luôn.
Như để chứng minh Yoona nhảy phóc vào lòng Tiffany, nó laị tiếp tục hôn lấy hôn để vào đôi má của Tiffany. Tiffany chuyển trường và về đây khiến Yoona rất buồn, vì sẽ chẳng còn ai an ủi khi nó buồn, đi chơi cùng nó và không ai để nó nhõng nhẽo hết. Tiffany unnie của nó vẫn dễ thương như ngày nào.
-.-.-.-.-.-
Tiffany cười khúc khích trước cái thói quen đạp chăn lung tung của Yoona. Cô bé nhẹ nhàng bước xuống giường và kéo chăn lên cao đến cổ Yoona để tránh cho nó bị lạnh. Tiffany đến bàn học và ngắm nhìn chú đom đóm bên trong. Đêm qua mãi nói chuyện với Yoona mà Tiffany quên luôn chú đom đóm này, cô bé cảm thấy hơi tiếc một chút khi không trông thấy nó phát sáng. Nhìn ngắm một hồi Tiffany mới chịu thay đồ, soạn cặp và xuốn nhà ăn sáng chuẩn bị đến trường.
Chiếc xe đạp màu xanh dựng trước cửa nhà Tiffany như thường lệ, Tiffany nhận ra vài hôm nay Jessica đến nhà cô bé khá sớm. Lưỡng lự một hồi Tiffany lí nhí nói với Jessica.
_Jessie hôm nay cho tớ chở được không?
Jessica nhìn Tiffany một hồi cô nhóc cũng đành đồng ý. Ánh mắt Tiffany khẩn khoản đến thế cô nhóc không thể không xiêu lòng. Lui người ngồi xuống yên sau, Jessica chống chân giữ thăng bằng cho Tiffany dễ dàng leo lên xe.
_Có Jessie chống chân nên tớ sẽ không sợ đâu. - Tiffany cười tít mắt và bắt đầu đạp pê-đan.
Tiffany chạy khá chậm một phần do cô bé đạp xe chưa rành một phần do phải chở thêm Jessica ở phía sau. Jessica cười nhẹ, cô nhóc không biết phải nói sao để Tiffany chịu trở về vị trí thường nhật mà không buồn trong lòng xíu nào.
_Cậu đổ mồ hôi rồi phải không? Đổi chỗ đi. - Jessica dùng chân ghì chiếc xe đạp dừng lại.
_Tớ-
_Đừng có cãi. Tốt nhất là cứ để tôi chở cậu đến trường như mọi hôm. - Jessica chậm chậm miếng khăn giấy lên vầng trán Tiffany.
_Cảm ơn cậu Jessie. - Tiffany trả lời và tận hưởng sự chăm sóc của Jessica.
_Lên xe không lại trễ học.
Jessica lại tiếp tục công việc mọi hôm của mình, nhưng hôm nay có phần vui hơn một chút. Cuối cùng cô nhóc cũng có thể tự tay lau mồ hôi cho Tiffany.
Sự việc Jessica dằn mặt Taecyeon chỉ mới xảy ra hôm qua nhưng hôm nay tin tức đã lan đi gần cả trường. Vì đó là Jung bang chủ nên chẳng ai dám bàn tán hay hó hé gì nhiều, mọi người chỉ im lặng và ngầm hiểu rằng Tiffany là của Jessica. Nam sinh lớp trên cũng đành từ bỏ mong ước tiếp cận Tiffany vì Jessica đâu phải tự nhiên được mọi người trong trường gọi là Jung bang chủ.
Tiffany có chút không thoải mái khi mọi người cứ nhìn nhìn cô bé từ lúc ở bãi gửi xe cho đến khi vào lớp. Jessica thì chẳng quan tâm gì nhiều đến việc đó, cô nhóc quá hiểu chuyện gì đang xảy ra và người loan tin tức này nữa.
_Jung bang chủ và Jung phu nhân đến. - SooYoung cầm lấy quyển vở tạo thành cái loa và vờ thông báo.
Tiffany ngơ ngác đến phát tội. Cô bé thừ người chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Jessica cầm lấy chiếc balo của Tiffany trong tay rồi đem chúng về bàn cả hai, Tiffany lẽo đẽo theo sau với nỗi tò mò trong lòng.
_Jessie-
_Đừng có quan tâm đến lời tên shikshin kia nói.
_Yah, vậy ý cậu "She is mine" cũng đừng quan tâm hả? - SooYoung hét lớn.
_Cậu mà nói câu nào nữa thì tớ không để yên đâu. - Jessica đập bàn, mắt nhìn chăm chăm SooYoung.
SooYoung nuốt ực. Jessica sắp nổi giận còn ghê hơn Jessica đang giận dữ nhiều.
-.-.-.-.-.-
Yuri dạo này không hay đến vườn sinh học cùng Tiffany và Jessica nữa. Dù rằng một tháng bị phạt của Jessica đã qua nhưng cô nhóc vẫn cứ đến đây cùng Tiffany mỗi ngày. Tiffany liến thoắng kể cho Jessica nghe rằng mấy cái cây đang lớn lên như thế nào trên suốt đoạn đường xuống vườn sinh học. Jessica đi bên cạnh chỉ biết lắng nghe và lâu lâu lại ngắm nhìn vẻ mặt hào hứng của Tiffany.
Vườn sinh học hôm nay thưa thớt hơn hẳn. Những cái cây mà Tiffany chăm sóc không còn nằm ở chỗ cũ và cũng chẳng có trong vườn. Tiffany cố tìm khắp vườn và trong kho nhưng vẫn không có. Cảm giác bị mất đi những người bạn thân khiến Tiffany bật khóc nức nở. Những cái cây chỉ vừa lớn lên được một chút thôi không lẽ nhà trường đã vứt chúng để mua về những cây con sao.
Jessica bối rối nhìn Tiffany mà không biết làm gì. Cô nhóc không giỏi an ủi người khác và dỗ cho họ nín khóc sao cả. Nhìn Tiffany khóc Jessica cảm thấy khó chịu và bức rức lắm. Bờ vai Tiffany run lên trong nước mắt. Jessica ngồi xuống cạnh Tiffany trên băng ghế đá, cô nhóc vòng tay ôm lấy Tiffany vào lòng để mặt Tiffany dụi vào vai mình.
_Cậu khóc mấy cái cây biết sẽ không vui đâu. - Jessica mấp máy môi.
_...
Jessica hết cách với Tiffany mít ướt này. Cô nhóc đẩy nhẹ Tiffany ra rồi dùng hai ngón tay cái chùi nước mắt cho Tiffany. Đôi mắt Tiffany đỏ hoe lên, nó không còn vui vẻ như mọi ngày nữa. Tiffany xụ mặt buồn xo chẳng thèm nhìn Jessica mà cứ nhìn miết xuống đất. Jessica nâng mặt Tiffany lên song song với mình, sau đó cô nhóc bắt đầu làm mặt xấu giúp Tiffany hết buồn. Jessica chun mũi, chu môi, trợn mắt, phồng má...đủ cả. Tiffany ngỡ ngàng nhìn Jessica làm trò, dù rất buồn nhưng cô bé cũng không thể nhịn cười trước điệu bộ làm trò của Jessica.
_Tôi không thích cậu khóc chút nào hết.
_Tớ biết rồi.
Jessica gật đầu hài lòng. Cô nhóc không hay làm mặt xấu pha trò nhưng nếu để Tiffany hết buồn cô nhóc sẽ làm nó. Jessica lấy balo Tiffany rồi kéo tay cô bé ra xe. Chiếc xe bắt đầu lăn bánh, Tiffany vẫn chỉ im lặng ngồi phía sau.
_Mắt cậu cười rất đẹp, nếu cậu buồn trông xấu lắm.
Jessica thở dài. Hôm nay Tiffany cả gan không trả lời Jung bang chủ luôn. Cô nhóc đạp xe nhanh hơn, ghé vào một cửa hàng gần đó mua hai ly siro đá nhiều màu sắc cùng hai ly kem rồi đạp xe ngược về phía sau trường học, nơi mà bọn nhóc vẫn hay tụ tập chơi đùa cùng nhau. Jessica và Tiffany ngồi dưới gốc cây to quen thuộc, Jessica đưa ly siro đá và ly kem cho Tiffany.
_Tôi hi vọng cậu thích nó.
_Siro đá là cái này hả? - Tiffany chỉ vào ly siro.
_Ừ.
Tiffany thường thấy món này trên truyền hình nhưng cô bé chưa ăn thử bao giờ. Ở Seoul chỉ có kem mà thôi. Đá mát lạnh tan trong miệng hoà theo vị ngọt của hỗn hợp siro cùng sữa đặc, rất là ngon luôn.
_Ngon thật. Jessie là nhất. - Tiffany mỉm cười, eyes smile rạng rỡ giữa cái nắng *** gắt.
_Tôi thích mắt cười của cậu.
Jessica đưa cho Tiffany ly siro của mình còn cô nhóc thì xử lí ly kem trong tay.
_She is mine? Ý cậu là tớ là của cậu hả? - ngậm chiếc thìa trong miệng Tiffany ậm ờ hỏi.
_Thì sao chứ. Ý tôi là chỉ mình tôi mới có thể chở cậu đến trường, mình tôi trêu chọc cậu, mình tôi aishh, không nói này nữa. - Jessica bỗng dưng bùng phát rồi bỗng dưng như quả bóng bị xì, mặt cô nhóc đỏ lên thấy rõ.
_Tớ hiểu rồi. Mình về đi Jessie. - Tiffany cười khó hiểu, cô bé níu lấy tay Jessica ra hiệu muốn về.
-.-.-.-.-.-
_Unnie làm Fany unnie khóc hả? Mắt unnie xưng lên rồi kìa. - Yoona hùng hổ trước mặt Jessica.
_Jessie không phải đâu Yoong. - Tiffany cố gắng bịt mồm Yoona lại.
_Unnie bị ăn hiếp còn ở lại đây chi nữa. Theo ông và em về Seoul đi.
Jessica nhìn Tiffany khó hiểu. Về Seoul?
_Yoong, xin lỗi Jessie đi. Cậu ấy không làm unnie khóc. - Tiffany khoanh hai tay vào nhau, giọng cực kì nghiêm túc.
_Xin lỗi. - Bị ép nên Yoona nói cho có.
_Tôi về đây.
Tiffany nhìn theo Jessica đến tận khi cô nhóc vào nhà. Lúc nãy hẳn Jessica đã phải nhịn rất nhiều, với tính bang chủ như Jessica cậu ấy sẵn sàng đớp trả lại chứ chẳng đùa.
_Unnie đã nói không phải Jessie mà. - Tiffany bặm môi.
_Không phải vậy sao unnie khóc?
Tiffany kéo tay Yoona lên phòng rồi kể cho nó nghe hết chuyện. Yoona chỉ biết ngồi im nghe Tiffany nói, nó lại hấp tấp mà đổ lỗi cho Jessica rồi. Yoona là vậy đó, ai mà đụng tới Tiffany của nó là nó sẽ không để yên đâu. Nó sẵn sàng tay đôi mà chẳng sợ sệt ai hết luôn kìa.
-.-.-.-.-.-
Hôm nay là chủ nhật. 5h sáng bà Jung đã nghe tiếng lục đục phát ra ở dưới nhà nên bà đi xuống và kiểm tra, hoá ra là Jessica đang dắt xe đạp ra khỏi nhà.
_Con đi đâu sớm thế Jessica? - bà Jung lên tiếng hỏi.
_Con đi tìm mua cái này. Omma cứ ngủ tiếp đi.
_Đi cẩn thận nha con.
Bà Jung nói với theo. Bà lắc đầu mỉm cười đoán chắc rằng nhóc con của bà lại làm gì đấy liên quan đến cô bạn hàng xóm đáng yêu bên kia.
Bà nên cảm ơn Tiffany thật nhiều vì Tiffany nhóc con nhà bà thay đổi đi trông thấy. Ngoan ngoãn, nghe lời và không la cà gây chuyện như mọi khi nữa. Bà chỉ phiền một điều là chị em nó cứ trêu ghẹo nhau hoài làm bà nhức cái đầu thôi.
Jessica đạp xe mà đầu óc thì đang nghĩ về câu nói hôm qua của nhóc em Tiffany. Tiffany thực sự sẽ phải về Seoul sao? Học kì hai lại gần kết thúc rồi, có thể Tiffany ngay khi thi xong Tiffany sẽ về lại Seoul. Jessica đạp xe nhanh hơn nữa, cô nhóc hi vọng sẽ tìm được nó và Tiffany sẽ không phải rời khỏi đây, tức rời xa cô nhóc.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip