Chap 22: Dằn vặt



- Yoona à! Chúng ta chia tay đi! Chị không muốn làm em phải khó xử, và chị cũng đã quá mệt mỏi khi giữ quá nhiều bí mật rồi!
Yoona trân mắt nhìn Jessica, người con gái ấy vẫn ánh mắt vô hồn bình thản đến đáng sợ. Đã bao lâu rồi, cô không nhìn rõ được suy nghĩ của Jessica mà chỉ mãi mê nhìn ngắm nét hạnh phúc cô ngốc này tự biểu lộ ra bên ngoài. Là vì bản thân cô quá vô tâm hay là vì cô không còn thuộc về cô gái này nữa.
Không khí nặng nề bao trùm cả không gian vốn sẳn đã quá nhỏ. Yoona vẫn im lặng nhìn chăm chú vào Jessica, người vẫn đang níu lấy vô lăng mà không hề nhìn sang Yoona thêm phút nào kể từ khi buông ra những lời nói tàn nhẫn nhất với Yoona đó.
Tiếng chuông báo tin nhắn vang đến. Yoona lướt nhanh để đọc, ánh mắt chợt sáng lên thấy rõ. Hít một hơi thật dài, cô lại quay sang nhìn Jessica. Người có vẻ vẫn còn đang trong giai đoạn phân tích điên cuồng xem liệu mình có đang hối hận vì những lời nói vừa rồi không.
- Jessica, quay sang nhìn em này!
Yoona chậm rãi từng lời nói nghiêm nghị. Hai tay nhẹ nhàng xoay mặt Jessica sang hướng mình.
- Chị thật sự muốn như thế?
Jessica ngoắt mắt nhìn Yoona, thực sự là muốn đập chết cô gái này cho thoả cơn tức giận. Tất nhiên tất cả những gì cô vừa nói đều là dối lòng cả. Chỉ là bản thân cô thực sự rất mâu thuẫn, không biết nên làm gì cho đúng với tình thế hiện tại. Chỉ trong thoáng chốc suy nghĩ, có lẽ chia tay là cách tốt nhất cho tất cả, và vậy là, cô đã nói ra những lời đó, chưa kịp phân tích thiệt hơn. Bản thân cô bây giờ chỉ muốn níu giữ lại tất cả, và tự trong sâu thẳm trái tim cô, Jessica thực sự muốn Yoona bỏ lại hết mọi chuyện mà dắt cô bỏ trốn để mặc trốn thị phi này.
Uh, vậy mà giờ đây, sau khi nói ra những lời nói có một chút đau thương đó, Yoona lại hỏi cô có thực sự muốn như thế. Yoona có phải đồ ngốc hay không chứ? Yoona à, làm ơn đi, hoặc là em nói thẳng thừng là đồng ý, hoặc là cứ hiên ngang mà giữ chị lại. Tim chị sẽ không phải đau như thế này nữa. Nghĩ lại cũng thật buồn cười, lúc trước cô gan dạ lắm, tự tin lắm, dám đường đường chính chính nói với Yoona là nếu cô gây rắc rối cho Yoona thì sẽ tự mình rời khỏi mà không ở bên Yoona nữa. Vậy mà, ngay lúc đối diện thật sự với chuyện đó, cô mới biết, có lẽ rời bỏ Yoona là chuyện mà suốt đời cô có thể sẽ không làm được.
Mãi tự dằn xé với những suy nghĩ đau lòng của mình mà Jessica không hay, nước mắt cô đã lưng tròng từ lúc nào. Yoona tiến sát lại một chút, cố gắng ôm cô vào lòng. Đôi tay chầm chậm vuốt lưng Jessica.
- Sica còn yêu em không?
Jessica ngã đầu lên vai Yoona, và chậm rãi gật đầu sau vài giây im lặng.
- Vậy hãy tin em được chứ?
Jessica không biết phải làm gì trong tình huống này thì mới là đúng nhất nữa. Có phải cô đúng là ngốc lắm không? Tự dưng đòi chia tay, xong trong thâm tâm lại muốn níu kéo, cô đúng là chẳng có chút chính kiến nào cả.
Yoona lay nhẹ Jessica ra cố gắng để Jessica nhìn thẳng vào mình. Mỉm cười có phần chua chát
- Nếu chị vẫn không sợ đau khổ, chị hãy yêu em và tin em như trước giờ được chứ?
Jessica nhìn vào Yoona, người đang nhíu lại với gương mặt khắc khổ. Cô thực chất chẳng hiểu Yoona đang nói gì, và có ý gì nữa. Nhưng suy nghĩ đến viễn cảnh, chỉ cần ở bên Yoona, được yêu Yoona, được ở bên Yoona hằng ngày, cô chẳng muốn được gì hơn thế. Là do cô quá tham lam hay ngốc ngếch? Mà lại cứ cố gắng đâm đầu vào tình yêu đau khổ như thế này? Cô và Yoona, cứ như vậy, sẽ thật sự vui vẻ đến cuối cùng được sao?
Ai đó đã nói gì nhỉ, tình yêu thực sự là thứ sẽ không thể quên được, nhưng có thể từ bỏ được. Hít một hơi thật sâu. Jessica nhìn chăm chú vào mắt Yoona lạnh nhạt.
- Chị xin lỗi! Chúng ta hãy kết thúc ở đây thôi!
Yoona thậm chí còn chưa kịp hiểu chuyện gì xãy ra, thì tự đôi tay mình đã bất lực rời khỏi vai Sica, nước mắt không rơi xuống được nữa, cô không khóc, vậy mà cớ gì, tim cô đã tê liệt đến mức chẳng còn chút cảm giác nào.
Jessica bẻ lái chạy thẳng đến cổng sân bay. Cô mở cửa cho Yoona và xách hành lý xuống. Phía trong sảnh lớn, giọng tiếp viên đã gọi đến giờ chuyến bay của Yoona.
Mỉm cười lạnh nhạt đến bình thản. Jessica nói không một chút lạc giọng khi Yoona đã bần thần ngoài cửa xe.
- Chị nghĩ là mình sẽ không thể đối diện bình thường với em trong một khoảng thời gian, vì vậy, đừng thấy tức giận khi chị lạnh nhạt với em. Em nhận quay phim cũng tốt, như vậy sẽ đỡ phải chạm mặt nhau. Chị không muốn cả hai khó xử.
Yoona đưa ánh mắt vô thần nhìn Jessica. Thực sự mà nói, cô vẫn chưa theo kịp câu chuyện này. Chỉ là, cô đang làm mọi chuyện theo quán tính tự nhiên mà thôi. Mà thật lạ, từ lúc nào, bản thân cô lại yếu đuối như thế này, chẳng dám bước đến, cũng chẳng dám quay đi. Cứ để mặt cho ai đó dẫn lối. Là cô đã quá mệt mỏi muốn dừng lại, hay là đang trốn tránh thực tại mà không dám bước tiếp. Tự mâu thuẫn với chính mình, tự đấu tranh với chính mình, tự dằn vặt bản thân mình. Rốt cuộc, ai mới là người sẽ cho cô câu trả lời tốt đẹp nhất đây. Lí trí và tình cảm, có lúc nào, ngừng đánh nhau để cô yên.
- Tạm biệt Yoona!
Jessica lên xe và chạy đi thẳng sau khi Yoona đã hoàn toàn bên ngoài xe.
Dáng đứng cô đơn đến đau đớn của Yoona in hằn lên bãi đỗ trước sảnh sân bay.
Tiếng tiếp viên phát lên lần nữa. Nước mắt Yoona rơi sau dáng lưng mệt mỏi về phía phòng cách ly.
Giá như có thể ôm ai đó và khóc. Khóc một trận xong rồi mọi chuyện có thể tốt đẹp, thì tốt biết mấy.

Người ta nhìn thấy chiếc audi A5 màu trắng loạng choạng tay lái tắp vào phía lề đường khá vắng. Cô gái tóc màu hạt dẽ gục xuống vô lăng với đôi vai run rẫy
Chẳng ai hiểu chuyện gì xãy ra, chỉ thấy chiếc xe ấy đậu ở đó đủ lâu để vô lăng có thể ướt đẫm nước mắt.
Đường phố đen ảo mờ nhạt vài ánh đèn đường. Chiếc xe lặng lẽ rời đi, lại một mình, cô đơn đến đau khổ.
Jessica xuất hiện trước nhà với khuôn mặt lạnh nhạt đến đóng băng. Krystal nhíu mắt khó chịu, cô biết là đã có chuyện gì đó không ổn khi Yoona unni qua đây nửa đêm nửa hôm rồi quay về gấp gáp như vậy rồi.
Thực sự muốn hỏi chị cho ra lẽ nhưng với tình hình này, không biết có thể nói chuyện được với chị ấy được tiếng nào không nữa. Krystal chỉ im lặng để mặc Jessica tự làm gì thì làm. Nhìn dáng vẻ đó, như vừa trãi qua một trận đau khổ kịch liệt vậy.
Yoona rời khỏi sân bay và đi thẳng về Kí túc xá mà không hề thông báo cho ai một tiếng kể cả Anh quản lí. Gương mặt nhợt nhạt giấu sau cặp kính mát to bản, không nhiều người nhận ra cô. Họ chỉ thấy một dáng lưng cô đơn mệt mỏi bước đi thật nhanh với chút sức lực cuối cùng còn sót lại sau trận khóc điên cuồng trên máy bay.
Sẽ chẳng ai hiểu được chuyện gì đang xảy ra, kể cả chính họ, người nghĩ rằng có thể vượt qua được mọi chuyện, giờ lại đang cô đơn đến lạnh lùng ở hai nơi xa nhau cả nửa vòng trái đất.
Nếu chúng ta ở bên nhau đau khổ đến thế, thì xa nhau em có vui hơn hiện tại không?
Yoona nằm dài trên giường Jessica, nước mắt chưa bao giờ thôi rơi trên gương mặt vốn dĩ đã hốc hác đó. Điện thoại luôn nằm trên tay cô, đã hơn chục cuộc gọi, nhưng bên kia chẳng hề có tín hiệu trả lời. Bản thân Yoona vẫn bấm số liên tục, nhưng cô lại chẳng biết mình đang làm gì nữa, cô đơn giản chỉ là đang làm mọi thứ theo quán tính. Nếu Jessica bắt máy, cô cũng chẳng biết là nên bắt đầu nói từ đâu.
Đã có đôi lúc, bản thân cô tự huyễn hoặc mình mọi chuyện sẽ ổn. Nếu không có cô ngốc đó bên cạnh mọi chuyện sẽ sáng hơn, cô không còn phải lo lắng cho tương lai, không còn phải lo sợ ánh mắt mọi người, không còn phải đối mặt với đủ thứ lời nói ác ý từ phía xung quanh. Nhưng Yoona đã sai lầm, không có Jessica, Yoona không còn là chính mình nữa. Nếu bản thân cô thà chấp nhận hết mọi cái nhìn soi mói đó để sống thật với chính con tim mình, như vậy liệu cô có hạnh phúc hơn?
Nhưng hình như câu trả lời không nằm ở chỗ cô nữa, quan trọng vẫn là cô ngốc kia. Liệu bản thân cô có dám nhất quyết không từ bỏ, đẩy mọi chuyện đi xa hơn nữa trong khi người kia đã một mực chối từ như thế. Người ta nói đừng từ bỏ khi bản thân vẫn còn muốn cố gắng. Nhưng liệu, một mình cô cố gắng có là đủ?
Sica, chúng ta phải yêu nhau sâu đậm bao nhiêu thì mới vượt qua hết mọi rào cản của xã hội. Nếu em không yêu Yoong, Yoong sẽ yêu em nhiều hơn, để đủ cho cả hai, được không hả ngốc?
Điện thoại bỗng chốc rực sáng. Nụ cười hòa tan theo nước mắt. Rồi mọi chuyện sẽ khác....

Jessica nhíu mắt khó chịu vào ánh nhìn có đến 9 phần tức giận của Krystal
- Chị định khi nào mới chịu dậy đây hả? Đã ngủ hơn 20 tiếng đồng hồ rồi!!!
- Mấy giờ rồi? - Jessica lười biếng ôm gối
- 8h tối, sắp giao thừa luôn rồi!
- Chẳng phải tối sao? Không đi ngủ chứ làm gì?
- Sica, chị dậy ngay cho em!!!! - Krystal kéo tay Jessica ngồi dậy, cô ngốc đó vẫn lắc lư với đôi mắt đen như Gấu trúc. Đúng là sắc đẹp có chút tàn phai sau khi không ăn mà chỉ lo khóc, nhưng nhìn chung cô vẫn còn khá rạng ngời.
- Nói em nghe đi, chuyện gì xảy ra với chị và Yoona unni?
- Chị với Yoona thì có liên quan gì?
- Vậy sao chị ấy sang đây rồi quay về gấp vậy? Sau đó chị quằn quại đến mức độ này?
- Chị vẫn rất tốt, chỉ là chị thiếu ngủ nên muốn ngủ thôi!
- Vậy Yoona unni hẹn hò với Lee Seung Gi oppa thì sao?
Mắt Jessica tròn xoe nhìn Krystal với vẻ mặt không hiểu được cô em mình đang nói gì.
- Quà chúc mừng năm mới của Yoona unni cho fan lớn ghê! - Krystal bẻ giọng, đưa điện thoại của mình cho Jessica xem. Tin tức đã ngập tràn tất cả các trang báo Hàn Quốc và fan quốc tế. Lee Seung Gi hẹn hò với SNSD's Yoona. Nghe cũng giựt gân thật.
Nhưng nhắc mới nhớ. Cô đã ngủ qua giao thừa của giờ Hàn Quốc, chưa kịp chúc mừng ai hay nhắn tin gì cả. Lần này có vẻ không ổn thật rồi.
Jessica hít một hơi dài bước chân xuống giường rồi nhìn hờ hững vào khuôn mặt bực tức của Krystal.
- Là Yoona giải thích về chuyện đó, chị thấy không ổn nên tâm trạng không tốt. Yoona phải về giải quyết chuyện với nhà báo. Nhưng hình như cũng không lợi ích gì thì phải.
- Chỉ có vậy thôi sao? - Krystal nhíu mày không tin.
- Uhm. - Jessica gật đầu, cố bày ra vẻ mặt tự nhiên nhất - Chỉ có vậy thôi! Giờ chị đi tắm được chưa?
Krystal cắn răng tỏ vẻ không quan tâm. Chỉ chăm chú vào mấy lượt view trên trang tin tức. Hot nhất trong ngày đầu năm. Hay thật.
Jessica cố tát hết nước lạnh rồi vỗ vỗ vào mặt mình thật mạnh như mong có thể tỉnh táo lại. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô đang hàng ngàn lần tự hỏi mình câu đó, nhưng chẳng thể hiểu được. Cô còn thậm chí đã quên mất, mình và Yoona vừa mới chấm hết rồi.
Tay Jessica siết chặc lấy thành lavabo, nước vẫn từng giọt từng giọt rơi xuống, chẳng hiểu là nước thật, hay nỗi đau của cô đang kết tinh mà chảy xuống. Đau đớn đến không chịu nỗi. Ai là người đã nói chia tay, ai là người đã quyết tâm từ bỏ, ai là người muốn vứt lại hết tất cả? Ai? Vậy mà giờ đây ai đó lại đang điên tiết lên khi hay tin hẹn hò của người ''đã từng là của mình" sao, nghe vô lý thật.
Jessica tắm đủ lâu để lắng nghe hết mọi lời thổn thức trong trái tim mình. Tim cô muốn gì? Phải chăng chỉ muốn chạy đi tìm con người đó, ôm chằm lấy con người ấy, thì thầm thật rõ ràng là cô vẫn yêu người ta điên cuồng, sau đó rồi bỏ lại hết tất cả mà cao chạy xa bay?! Nhưng đầu óc cô lập tức ngăn cản bằng một tràn lắc đầu. Jessica, mày đã quá ích kỹ rồi! Chỉ nghĩ đến cảm xúc của mày thôi hay sao? Còn cảm xúc, còn mong muốn của con người ấy, còn cảm xúc, ý kiến mọi người thì sao?
Nước mắt lại khẽ rơi trên khuôn mặt vốn đã ướt đẫm đó. Cô nên làm gì cho đúng? Làm sao cô có thể đối mặt với người đó hằng ngày khi chỉ cần nhìn thấy cô chỉ muốn ôm chầm lấy người ta mà không quan tâm đến mọi thứ. Nói cô yếu đuối cũng được, muốn trốn tránh cũng chẳng sao, hèn nhát cũng chấp nhận, chỉ cần bây giờ, có thể quên đi mọi chuyện thì tốt biết mấy đúng không?
Nhưng Sica ngốc ơi, cô có biết rằng, có người cũng xem trọng cảm xúc của cô đến nỗi bóp nghẹn con tim mình để làm những chuyện điên rồ nhất hay không? Khi không thể cứu vãn được, phải chăng nên để mọi chuyện tuân theo tự nhiên?

Trong vòng 2 ngày liên tiếp, tin tức hẹn hò của SNSD's Yoona luôn đứng đầu trong bản xếp hạng tìm kiếm. Nghe thật kỳ dị nhưng thực tế thì bất cứ chuyện gì liên quan đến SNSD cũng được nghiêm trọng hóa một cách nghiêm trọng.
Các thành viên của nhóm cũng đã quay về Kí túc xá sau khi kết thúc kỳ nghỉ. Riêng Yoona bận đi quay phim nên thường xuyên túc trực ở trường quay, không về nhà. Nhưng như vậy có vẻ là ổn hơn với Jessica, người vẫn đang trong thời kỳ bất ổn nhất kể từ khi quay về Dorm. Nghe có vẻ kỳ lạ nhưng tâm trạng không ổn định không biết vì tin Yoona hẹn hò, hay vì Yoona không có trong Dorm nữa, hoặc có thể là cả hai chứ tạm thời vẫn chưa nghĩ ra lý do nào khác hay hơn.
Tiffany nhìn Taeyeon đầy ẩn ý, ngay khi Jessica vừa vào phòng với cánh cửa đóng sập lại phía sau Tiffany đã nhào lại Taeyeon, người vẫn đang xem bình luận về tin tức của Yoona trên mạng.
- Hai người họ thật sự có vấn đề đúng không?
- Số lượng ủng hộ chiếm đến 80% đó, ghê thật!
- Chắc hai người cãi nhau kịch liệt lắm nhỉ?
- Quản lý xác nhận nhanh quá! Hình như có gì đó không ổn thì phải?!?!
- Ya!!! Taeyeon có nghe em nói gì không?
Taeyeon quay mặt nhìn sang Tiffany, cười man mác buồn
- Vấn đề giờ là của cả nhóm đó, không phải hai người họ không đâu!
Tiffany bĩu môi rồi trầm mặc
- Rồi sẽ ổn thôi đúng không Taeyeon? Không những là họ, là chúng ta nữa...?
Taeyeon cười nhẹ, đưa ánh nhìn xoáy sâu vào Tiffany, con người vẫn biểu lộ ánh mắt run rẫy vì nỗi sợ hãi vô hình.
- Sẽ ổn thôi! Có Taeng ở đây mà!
Đầu ngày thứ 3, tin tức hẹn hò của SNSD's Soo Young lại một lần nữa khiến fan choáng váng.
Quản lý lại nhanh chóng xác nhận, mà sao cũng được, có vẻ như vậy sẽ tạm ổn hơn là cứ quanh co chối bỏ.
Sau đó 1 tuần, mọi chuyện đã gần như hạ nhiệt. Thật may mắn, nhưng chẳng biết sẽ ổn không khi chỉ còn không đầy 3 tháng nữa, S9 sẽ ra album mới.
- Thiệt chứ, em còn nghĩ đến ngày 5 sẽ có ai đó trong chúng ta bị tung tin nữa!- Seohyun thở dài trên ghế, Sun lại quắt mắt nhìn cả hai nhân vật chính cả tuần nay. Hiếm hoi lắm mới có đông đủ thành viên ở nhà vào buổi tối như thế này, nhưng không khí thì căng thẳng ngoài sự mong đợi.
- Em xin lỗi! - Giọng Yoona lí nhí. Cả nhóm lại quắt mắt nhìn lần nữa.
- Em có muốn giải thích gì trước tòa không hả? - Tiffany cao giọng.
Jessica ngồi phía sau Yuri, ánh mắt lạnh băng vẫn dán vào màn hình điện thoại.
- Em không biết phải nói gì hết! - Yoona cười trừ.
- Yoona à! - Taeyeon bất chợt nghiêm giọng - Em chỉ cần cho unni biết là có ổn hay không thôi?
- Ổn ạ, không sao hết! - Yoona lướt mắt sang Jessica mỉm cười thật tươi.
Thật ra, chính bản thân cô cũng chẳng biết có ổn hay không nữa, cô hiểu ẩn ý của Taeyeon sau câu hỏi, là Taeyeon đang hỏi về cô và Jessica, ai nhìn vô cũng thấy hai người đang thực sự có vấn đề mà. Kể từ lúc quay về Dorm, cả hai chưa mở miệng nói chuyện với nhau một tiếng nào. Chỉ toàn những lần nhìn về đối phương lặng lẽ trong nước mắt. Nhưng thật kỳ lạ, nếu cho cô thời gian để quay lại, có lẽ cô vẫn chọn cách làm điên rồ này.
Sau buổi nói chuyện "thân mật", Taeyeon vỗ vỗ tay ra lệnh cho cả nhóm về phòng ngủ sớm, mai cả nhóm còn phải bay sang Macau để hoàn thành lịch hoạt động.
Đợi mọi người về phòng của mình hết, Yoona nhẹ nhàng đến phòng Jessica, đứng im nhìn cánh cửa lạnh lùng trước mắt.
Cô thực sự muốn nói chuyện với Jessica, muốn ôm lấy con người ấy. Cô thực sự nhớ cô gái này, vậy mà tại sao, đôi chân cô chỉ biết đông cứng tại chỗ, không thể tiến thêm bước nào, đôi tay cũng chẳng thể gõ nỗi cánh cửa.
Chạm nhẹ bàn tay vào cánh cửa lạnh ngắt. Đôi mắt Yoona bắt đầu cay dần. Đôi khi, cô chẳng biết, nếu dừng lại có phải cô sẽ bớt đau đớn hơn bây giờ. Nếu Jessica thực sự không còn yêu cô nữa, thì cô phải như thế nào đây, mãi mê theo đuổi thứ tình cảm bị vứt bỏ thế này có phải là điên rồ lắm hay không?
Tiếng mở cửa làm Yoona giật mình, đôi mắt mở to nhìn cô gái trước mặt mình. Người con gái cô yêu đến điên cuồng.
Mà Jessica cũng giật mình khi thấy Yoona đứng bất động trước cửa. Tim cô bỗng chốc run lên mấy nhịp. Nhìn sâu vào gương mặt có phần sững sờ đó, Jessica biết rằng, có lẽ cô phải mất đến cả đời mới quên được con người này.
Mọi chuyện diễn ra quá đột ngột khiến cho không khí có phần hơi gượng gạo, Jessica chẳng biết phải làm gì cho hợp lý, chẳng lẽ lại đóng sầm cửa lại rồi chạy vào trong phòng hay sao.
- Có chuyện gì sao? - Jessica cố gắng nhíu mắt lạnh lùng, dù gì lạnh lùng cũng là biểu hiện mà cô giỏi nhất.
- Em nhớ Sica!
Yoona bất giác buông lời, thậm chí Yoona còn chẳng biết mình vừa nói gì, chỉ khi thấy ánh mắt tối sầm lại của Jessica cô mới nhận ra là mình vừa nói những lời không nên nhất.
Không khí lại đông cứng trong vài giây tiếp theo. Cả hai vẫn cứ nhìn chăm chăm vào đâu đó, đầu óc vẫn không ngừng hoạt động xem sẽ làm gì kế tiếp.
- Chị cần uống nước! - Jessica nhíu mắt, rồi nhanh chóng di chuyển qua người Yoona đến chỗ để nước, ừ thì đã nói rồi mà, lạnh lùng vẫn là thế mạnh của cô thôi.
- Sao Sica không hỏi tại sao em lại làm vậy? - Yoona lên tiếng trong uất ngẹn.
- Không liên quan đến chị! - Jessica chậm rãi từng tiếng. Dáng lưng vẫn lạnh lùng nhưng ánh mắt đã dịu xuống. Trái tim lại quặng lên từng đợt từng đợt đau đớn.
- Sica ah... - Yoona bất lực lên tiếng
Jessica hít một hơi dài sau khi uống xong ngụm nước, ánh mắt cố gắng không nhìn lên phía con người kia. Bởi cô thực sự biết rằng, chỉ cần nhìn thôi. Cô sẽ bất chấp tất cả mà ôm lấy người này mất. Cô quay lưng lại mà không nhìn lấy Yoona một lần, chậm rãi bước về phòng
- Nếu không có gì nữa thì... Ngủ sớm nhé, mai còn đi sớm!
Cánh cửa chuẩn bị đóng sầm trước mắt thì nhanh như cắt, đôi tay ấm áp đã ôm thật chặc lấy cô từ phía sau, gục đầu lên vai Jessica, Yoona thì thầm trong nước mắt
- Nếu Sica không yêu em, hãy để em yêu Sica nhiều hơn có được không?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip