Đoản

17/8/2017 tớ và cậu gặp nhau
19/8/2017 tớ và cậu được xếp cùng tổ
2/9/2017 cậu va tớ bắt đầu làm quen
21/10/2017 tớ và cậu trở nên thân thiết
Từ đó chúng ta thân nhau ko lo nghĩ
2/2/2018 lớp có biến cố
3/2/2018 mọi người bỏ rơi tớ nhưng cậu thì ko
10/2/2018 là đỉnh điểm của sự việc
12/2/2018 câu bảo tớ "hãy dũng cảm và đối mặt với tất cả. Cậu đừng lo vì tớ luôn phía sau cậu". Tớ dũng cảm đứng lên giải quyết mọi chuyện
14/2/2018 lớp lại xảy ra chuyện, tớ bất lực đứng nhìn mọi thứ
15/2/2018 "cậu đừng từ bỏ mà hãy đứng dậy,tớ luôn ở đây và giúp đỡ cậu!" Tớ vui lắm,lời động viên là liều thuốc của tớ
16/2/2018 đỉnh cao của sự hiểu lầm, phụ huynh vào nói chuyện vs cô giáo. Tớ lặng lẽ đứng ở một góc. "Hãy nói hết những gì đã xảy ra, nó sẽ giúp mày nhẹ lòng hơn..." Tớ không nói gì mà chỉ rơi nước mắt...
18/2/2018 . 1 ngày trước khi trại xuân bắt đầu, sổ đầu bài bị mất. Tớ lo lắng và bất lực nhìn mọi thứ. Cậu ko nói gì. "Hãy kể cho t nghe về mọi chuyện, sổ bị mất ko phải do bản thân m"
19/2/2018 trại xuân bắt đầu. Tớ vẫn còn lo lắng về quyển sổ. Rồi cậu vào và nói khẽ với tớ "lên phòng cô Linh rồi m sẽ rõ" tớ bước đi trong sự lo lắng... bước đến phòng thì tớ vỡ oà quyển sổ đang nằm trên bàn, và cạnh sổ là một đứa lớp khác. Cậu chỉ cười "t đã tìm được rồi đừng lo nữa, cười lên đi vì t muốn nhìn m vô tư"
3/3/2018 lớp tập trung ôn tập cho ngày thi cuối cấp
4/4/2018 bắt đầu buổi thi đầu tiên...
17/4/2018 tớ và cậu gặp lại nhau tại lớp
20/4/2018 cậu và tớ lại bắt đầu lo lắng cho vuêch chọn nguyện vọng
25/4/2018 tớ và cậu đã chọn chung 1 trường
29/4/2018 tớ đổi nguyện vọng và thất hứa với cậu
25/5/2018 cậu tặng quà cho tớ "chúc mừng sinh nhật nha lùn" tớ hạnh phúc đến phát khóc. Món quà câu tặng tại nơi ta gặp nhau lần đầu. Tớ ôm lấy cậu, tớ khóc. Cậu ko nói gì chỉ ôm lấy tớ trong nỗi buồn
31/5/2018 cậu tỏ tình với tớ, tớ từ chối và nổi giận với cậu. Tớ đánh cậu điên dại nhưng cậu chỉ biết cam chịu
2/8/2018 chúng ta gặp lại nhưng ko nhìn nhau
20/11/2018 mình gặp lại cậu tại nơi chúng ta gặp lần đầu. Tớ ôm chầm lấy cậu , tớ khóc trong sung sướng. Cậu ko nói gì mà chỉ ôm tớ trong nụ cười hạnh phúc. Tớ và cậu đều gặp lại lớp. Lớp đi ăn và cậu lại tỏ tình với tớ... nhưng lần này câu đã trưởng thành hơn...tớ suýt run động...nhưng 1 lần nữa tớ đã từ chối cậu nhưng theo cách trưởng thành hơn. Cậu bất ngờ "sao m ko đánh t như m đã từng? Mà mày lại chọn cách ôm t như 1 người bạn" tớ ko trả lời.
Tớ thầm nghĩ:
"Vì đối với t m vẫn là đứa bạn thân nhất của t"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #lethienvan