21. Trả thù
Sáng hôm sau, như hôm qua đã bàn, tụi nó gọi nhau ra biển, đến chỗ tập lặn, thuê 30 bộ đồ lặn rồi nhảy xuống biến chơi đùa. Lớp 6 thì vẫn bất tỉnh nhân sự sau vụ tối hôm qua, chưa đứa nào dám hó hé bước ra ngoài, trừ Quân Dao (đứa son môi), Mộng Phạm (đứa sơn móng tay) và Trịnh Hàm (đứa chải tóc) - thành viên của lớp 6. Về phía lớp 8 đang lặn dưới biển. Thiệt tình đúng là lớp quậy, thấy con gì lạ lạ là bắt về, lần đầu tiên thấy con cá ngựa hay sao mà mắt tụi nó sáng rực lên dí con cá ngựa chạy dòng dòng dưới biển. Rồi đến con sứa, thấy nó mềm mềm trong suốt, không màng chất độc mà uốn nắn con nhỏ đến tội nghiệp, lúc nhìn lại cái tay đứa nào cũng nổi vân đỏ. Còn mấy con cá tụi nó cũng bắt cho bằng được rồi sau đó ngoi lên chụp hình seo phì. Còn bắt vài con xem màu sắc, vài đứa rảnh rỗi ngồi đếm xem vây cá nó có bao nhiêu lông. Lúc thấy đồi mồi thì liền tóm lấy nó, đặt dưới ngực rồi lấy chân đạp nước cứ như cái phao.
Chưa gì đã 12h, tụi nó đi lên bờ, trả đống đồ lặn. Có quy định không được bắt cá mang về nên tụi nó đành ngậm ngùi mang trả lại biển. Tụi nó lên phòng thay đồ rồi lại xuống phòng ăn, gọi 30 phần cơm rồi ngồi ăn sẵn nghỉ mệt vì vừa nãy chơi hăng quá.
-"Ah! Mệt quá!!!!"- Khổng Tú Quỳnh vận động tay
-"Chị cũng đuối lắm nè."- Diệu Nhi nằm dài ra bàn
-"Mà vui được rồi."- Lan Ngọc nhe răng cười
-"Mấy giờ bắt đầu kế hoạch?"- Quỳnh Nga hỏi
-"Ô hô, tắm xong là bắt đầu!!!!"- Thùy Trang cười
-"Ở đây có hồ bơi đẹp lắm, tắm không?"- Diệp Lâm Anh nhe răng
-"Duyệt!!!!!"- Cả lớp tụi nó nghỉ mệt chừng 30 phút là lại khoẻ mạnh trở lại, rồi cả đám thay đồ bơi chạy đua ra hồ bơi tắm.
Và tại hồ bơi không có ai cả, chỉ có sẵn 3 nhân vật chính là Quân Dao, Mộng Phạm và Trịnh Hàm đang ngâm mình trong hồ nước nóng. Quân Dao thấy bóng dáng 30 con quái vật đang chạy vào sau đó nhảy ùm xuống hồ làm nước văng tung toé thì nảy ra ý định tính lặn xuống để dìm 1 đứa nào đó, sát khí của Quân Dao đã bị Diệp Lâm Anh nắm trong lòng bàn tay.
Cô đặt 1 cây cọc nhọn ở dưới đáy hồ, khi Quân Dao đang lặn tới chỗ 1 đứa lớp 8 thì có cái gì đó, đúng hơn là có ai đó ấn đầu xuống cái cọc nhọn, cọc đâm qua mắt cô ta, chưa hết, Diệp Lâm Anh vẫn ấn xuống cho đến khi cọc đâm xuyên qua đầu Quân Dao, lúc này thì hồ bơi đang xanh ngắt bỗng chuyển sang màu đỏ tươm. Tiếp tục cô rút cây cọc ra, đâm xoạc thẳng vào họng nhỏ, chọc đến khi cây cọc xuyên qua người Quân Dao thì mới dừng lại, cô dùng kéo cắt bụng ngang cô ta moi nội tạng ra đưa cho Quỳnh Nga rồi giấu đi.
Thùy Trang được Diệp Lâm Anh đưa cho hộp đinh, rải xuống dưới đất chỗ gần Mộng Phạm và Trịnh Hàm. Mộng Phạm thấy hồ bỗng dưng chuyển sang màu đỏ mới hoảng sợ bước ra, không may lại bị trượt chân và đầu dúi xuống đống đinh của Thùy Trang đã rải trước đó, mặt nhỏ nát be bét, lởm chởm nhìn rất sợ, chứng kiến cảnh đó thì chồm dậy bỏ chạy, đang chạy thì bị cái gì đó lôi lại, nhỏ la hét í ới nhưng không ai trả lời cả. tính cuồng thú của Quỳnh Nga nổi lên, nhỏ bảo đưa Trịnh Hàm cho nhỏ. Quỳnh Nga nhốt nó vào căn nhà hoang đầy rẫy kiển lửa rắn rết, trước khi đi nhỏ còn chét bơ và đường lên người cô ta, rồi cô đóng khoá cửa lại, bên trong chỉ còn những tiếng la hét và tiếng đập cửa
-"Không! Thả tôi ra, làm ơn. Áaaa! Tránh xa tao ra, đau quá, thả tôi ra!!!!!!!"
Cảnh tượng bên trong là một con heo à không. Một con người dính đầy bơ và đường đang bị lũ kiến và rết thi nhau tranh dành mà cắn. Những vệt máu loang lổ, những miếng da miếng thịt bị cắn đứt ra khỏi người, con người ấy cứ lấy tay mà phủi tụi kiến đi và nằm quằn quại vì đau đớn. những con kiến con rết chui vào mũi, vào tai, vào hốc mắt mà đục khoét
-"Ah! Tránh ra, cút đi! Đau quá! Thả tôi ra!"
Nước mắt nước mũi Trịnh Hàm tùm lum trông thấy gớm.
Đúng 1 tiếng đồng hồ bị tra tấn dã man, bỗng nhiên cánh cửa nhà kho bật mở, Trịnh Hàm mừng rỡ lao ra ngoài, vừa chạy được mấy bước chân nhỏ đã bị ai đó túm lấy, dốc ngược người nhỏ lên cô định mặt nhỏ đang sát đất thì bắt đầu kéo chân nhỏ đi, mặt nhỏ chà sát mặt đất, mà đường núi gồ ghề nhiều đất đá lởm chởm. Chưa đầy 20m mặt nhỏ đã nát hết cả ra, máu chảy thành 1 đương dài méo xẹo, chưa bõ tức, Quỳnh Nga còn lấy chanh, muối, ớt, mù tạt đắp lên vết thương của nhỏ, để nhỏ la hét, gầm rú cả lên.
Do mất máu nên khoảng 5 phút sau là nhỏ chết và nhỏ không biết ai giết chết mình vì lý do chết của nhỏ là mất quá nhiều máu, mọi chứng cớ đều được lớp 8 xoá sạch, xác Trịnh Hàm, Mộng Phạm và Quân Dao được mang vào căn nhà hoang ấy, cho lũ kiến lũ rết rỉa xác tụi nó, chỉ lấy 1 cánh tay của Mộng Phạm và 2 cái chân của Quân Dao và Trịnh Hàm, để làm gì? Tất nhiên là tụi nó hì hục chế biến 1 đóng món ăn do tụi nó sáng chế, nào là thịt nướng sốt bơ đậu phộng, quết mứt dâu, toàn món ăn kì dị.
Mấy món ăn tụi nó vừa hô biến xong đưa cho lớp 1 mời tụi lớp 6 ăn
-"Ê mấy bạn lớp 6."- Thanh
-"Hửm?"
-"À cái này là lớp mình làm nhưng nhiều quá, cả cũng chào hỏi lớp 6 nữa."- Linh chìa mấy cái dĩa đựng thức ăn của lớp 8 ra
-"À cảm ơn nhiều nhé!!!"
-"Hehe không có gì."- Thanh và Linh bụm miệng cười rồi chào tạm biệt
-"Thành công!!!!!"- Linh
-"Good girl!"- Diệp Lâm Anh giơ ngón cái
-"Tôi đâu???"- Thanh
-"Good “boy”!"- Thùy Trang xoa đầu Thanh
-"Giờ thì xem nhé."- Diệp Lâm Anh nháy mắt rồi gửi hình cho tụi nó xem, tất nhiên là có cả lớp 1
Khi cái thằng vừa nhận dĩa thịt bạn mình mang vào phòng, chia đều cho mấy đứa lớp 6, tụi nó ăn mà cứ khen ngon í ới, nuốt nước mắt ăn cho hết, còn hô hào thịt thượng hạng hay sao mà khác xa thịt tụi nó ăn thường ngày (mấy anh chị ăn thịt người bao giờ chưa?) còn ở ngoài phòng khách của khách sạn, 50 con người cười như trốn từ trại tâm thần ra, ai đi qua cũng tránh xa hết mức có thể
-"Thịt đồng loại mà, tất nhiên phải ngon rồi."- Quỳnh Nga
-"Dạo này thấy chị đại lớp mình dữ dội lắm nha!!!!"- Khổng Tú Quỳnh
-"Xời...có gì đâu hô hô!!!"- Quỳnh Nga thích thú che miệng cười
-"Ê sao nhìn mặt tụi nó ăn như đang kìm nén vậy?"- Thanh
-"Ờ! Như đang gặng lại nước mắt ấy."- 1 đứa khác ở lớp 1
-"Mấy anh chị không biết rồi. Có ai ăn thịt nướng mà phết bơ đậu phộng hay mứt dâu lên chưa?"- Lan Ngọc
-"Ờ ha, hehe..."
-"Chết! Quên mất!!!"- Quỳnh Nga sực nhớ ra điều gì đó rất quan trọng
-"Cái gì vậy???"- Tụi nó trố mắt nhìn nàng
-"Rình cô Huyền!!!!"- Quỳnh Nga ôm mặt méo xèo xẹo
-"Cô ấy chưa về, giờ ra vẫn kịp..."- Lan Ngọc
-"Xuất phát!!"
5 phút sau, tại 1 nơi chỉ có bóng dáng của 2 con người, đó là khuôn viên của khách sạn, đằng sau lùm cây, thấp thoáng 50 bóng đen với 100 con mắt sáng rực rỡ bao quanh 2 con người ấy
-"Lâu lắm 2 vợ chồng mình mới có dịp đi với nhau anh nhỉ!?"
-"Ừ, tại em cứ lo công việc suốt..."
-"Ấy, phải kiếm tiền về cho anh và con chứ."
-"Tôi với tiền, cái nào quan trọng?"
-"Tất nhiên là anh rồi, người em yêu nhất chỉ có mình anh thôi!!!"
-"Gớm...sến chết được."
Đôi tình nhân đang tình tứ với nhau, nhưng sao thấy cứ kì kì, cảm giác như đang bị theo dõi bao trùm lên bầu không khí lãng mạn ấy, Ngọc Huyền đã nhận ra được đám học trò siêu quậy của mình đang nhìn lén. Mấy trò đã uổng công nhìn lén rồi cô đây cho mấy trò xem full HD đầy đủ cảnh luôn. Ngọc Huyền mỉm cười từ từ tiến lại hôn chồng mình, hôn đắm đuối đến nỗi tưởng chừng như 2 người nghẹt thở thì mới buông ra để 50 tên kia mặt nóng bừng thích thú, bỗng 1 đứa hét lên vì đỏ mặt. Cũng may, trước khi nhỏ đó hét lên thì chồng cô cũng đã bước vào khách sạn
-"Suỵt!!! Con điên này..."
-"Á xin lỗi..."
-"Mấy đứa ra hết đi."- Ngọc Huyền khoanh tay nhìn
-"Cô biết rồi?"
-"Nếu tôi không biết thì làm sao dám làm mấy chuyện sến súa đó?"- Ngọc Huyền nhả khói thuốc ra
-"Tính rình mà bị cô cho coi 1 vố đau quá đó."
-"Haha! Mấy đứa này, sao rồi có chuyện gì?"- Cô ngồi chéo chân hấc mặt nhìn
-"À tụi em vừa giết được 3 đứa đó cô, của lớp 6, tại tụi nó làm này làm nọ. Sau đó tụi em trả bù bằng cách làm này làm kia, rồi lum la..."- Quỳnh Nga kể hết truyện từ đầu đến đuôi cho cô giáo của mình nghe
-"Rồi ngày mai mấy đứa tính sao?"
-"Dạ tất nhiên là phải khử hết lớp 6 rồi, mà em sợ quá thầy ạ, nhỡ tụi nó chết hết rồi trường đồn ầm lên rồi mất hết uy tín trường mình thì làm thế nào?"
-"À! Cái này có giáo viên lo, trừ lớp 8 ra thì các lớp khác đã được học và đọc về vụ tàn sát của 6 năm trước rồi."
-"Vậy mà vẫn cố học hửm?"
-"Mới xảy ra được 1 lần à. Mà khi nhập học đến năm cuối mới biết vụ tàn sát này chứ."
-"Ồ..."
-"Trễ rồi mấy đứa đi ngủ đi, sáng mai dậy sớm để còn về chuẩn bị cho chuyến đi chơi chứ."
-"Ủa đâu có đâu cô. Từ Vũng Tàu chúng ta cùng lớp 1 bay thẳng đến đó luôn mà."
-"Hả? Mấy đứa đầu tư đâu ra lắm vậy???"
-"À papa em được tặng vé đến nơi mình cắm trại dành cho 10 người. Mà được tặng những 3 vé cơ vậy là 30 người."
-"Nhà giàu có khác..."
-"Nhìn lại nhà cô đi. Phú bà mà còn nói ai?"
-"Thì nhà tôi “khá giả” nhưng tôi biết tiết kiệm."
Cái từ “khá giả” ấy được phát ra từ miệng Đặng Ngọc Huyền của tụi nó làm lớp 8 nhìn cổ với ánh mắt khinh bỉ
-"Cái ánh mắt ấy là sao?"- Ngọc Huyền bất mãn hét lên
-"Mà vé cho 30 người đi tôi vứt đâu???"- Ngọc Huyền lấy tay chỉ vào mình chớp chớp mắt
-"Cô thì phải tự trả rồi hí hí..."- Thùy Trang
-"Ơ..."- Ngọc Huyền ngơ ngác
-"Đùa chứ, em được miễn phí, nên đủ cả rồi."- Thuỳ Trang
-"Hô hô, đúng là học sinh ưu tú của tui."- Ngọc Huyền cười tít cả mắt
-"Nào, nào, nào! Tất cả về phòng chuẩn bị đi nhanh lên!!!!"- Quỳnh Nga hét rồi lùa tụi nó về chuồng
Chuyển qua lớp 6 khi chúng không thấy 3 đứa kia quay lại mới hốt hoảng đi tìm và cái kết nhận được là mất tích không dấu vết, cảnh sát cũng đã lùng xục hết hòn đảo nhưng họ không thu về bất kì manh mối nào. Lớp 6 nghi lớp 8 làm nên họ đã đi kiểm tra phòng lớp 8 nhưng cũng chẳng có gì nên lớp 8 vô tội.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip