CHAP 32

Seohyun thực sự không biết rằng lúc đó cả bốn người lớn đều có chung một suy nghĩ, nếu bọn trẻ đã ăn ở với nhau rồi thì hãy nhanh chóng cho chúng đăng ký kết hôn, để chúng danh chính ngôn thuận sinh con!


"Appa, thật ra hôm nay con cũng định dành cho Hyunie một niềm vui bất ngờ trước mặt mọi người." Nói xong, Yoona quay người lại, quỳ một gối trước mặt Seohyun, rồi lấy từ trong túi ra một chiếc nhẫn sáng loáng, nói với vẻ mặt rất thành khẩn: "Hyunie, Yoong hy vọng rằng em có thể lấy Yoong, Yoong nhất định sẽ cố gắng để em được làm một người phụ nữ hạnh phúc nhất!"


Trong khoảnh khắc ấy, trái tim Seohyun dường như ngừng đập, rồi sau đó lại đập loạn xạ lên, cô cảm thấy mọi tế bào trên cơ thể mình cũng đang đều rất hân hoan, đều đang kêu kinh ngạc, đầu cô nóng bừng lên, cô đưa tay về phía Yoona


Khi nhìn thấy Yoona thận trọng đeo chiếc nhẫn ấy vào tay mình, trái tim đập dồn dập của cô dần dần lấy lại nhịp bình thường, cô ngước đôi mắt đen lên ngạc nhiên nhìn Yoona, rất muốn nói một câu: đây đâu phải là một niềm vui bất ngờ mà là cái giật mình bất ngờ! Nhưng cô lại thầm mắng mình, Seo Joo Hyun ơi là Seo Joo Hyun , mày đúng là rất không kiên định, lại còn run rẩy đưa tay ra nữa chứ! Bây giờ thì đúng là gạo nấu thành cơm thật rồi!


"Thưa bác trai, bác gái, xin hai bác cứ yên tâm, cháu sẽ làm cho Hyunie hạnh phúc suốt đời." Yoona đứng dậy, lễ phép cúi đầu trước ông bà Seo, miệng thì thề thốt, cam kết.


Seohyun nở nụ cười rạng rỡ nhất, cố làm ra vẻ rất vui, mắt liếc nhìn về hai khuôn mặt đã bớt đi nhiều phần lo lắng, mắt thì nhìn cô và Yoona với vẻ vui mừng của ba mẹ.


Bà Seo có vẻ cảm động, lau những giọt nước mắt vui mừng xong, dặn dò: "Nếu các con đã quyết định sẽ sống hạnh phúc với nhau thì sau này đừng gây chuyện nữa. Joo Hyun, sau này con hãy sửa bớt những tính khí trẻ con của mình đi đấy."


"Đúng, đúng, vợ chồng với nhau, có chuyện gì thì phải bàn bạc, Joo Hyun, sau này con không được bướng bỉnh nữa." Ông Seo tiếp lời vợ, cũng dặn thêm mấy câu, dù sao đó cũng là gia đình nhà họ Im, không phải gia đình bình thường, "Vợ chồng thì phải bao dung và hiểu nhau, phải sống cho hòa thuận, hạnh phúc."


"Yoona, sau này con phải đối xử tốt với vợ, đừng có làm cho appa phải suy nghĩ." Những lời dặn dò con gái của ông bà Seo khiến cho ông Im cũng nghiêm mặt, nhắc nhở Yoona.


"Vâng, appa cứ yên tâm, hai bác cứ yên tâm, con và Hyunie sẽ sống hòa thuận, hạnh phúc." Yoona giơ tay lên, cam đoan với vẻ nghiêm túc, tiếp đó nhìn về phía Seohyun: "Hyunie, em tin Yoong, đúng không?"


Đã đóng kịch, đóng đến mức độ này rồi thì không lẽ Seohyun lại nói là không tin? Vì vậy, cô nhếch môi, cười rạng rỡ, "Yoong, đương nhiên là em tin Yoong."


Cả bốn người lớn đều vui, ngôi nhà lập tức vang đầy tiếng cười nói vui vẻ.


Mặc dù, tất cả đều là những cảnh tượng mà Seohyun thầm mong mỏi, một người xinh đẹp phong độ lịch lãm tài giỏi , đột nhiên mang đến cho cô một niềm vui bất ngờ, còn cô thì hạnh phúc tràn đầy bước chân lên xe hoa trong những lời chúc phúc của ba mẹ đôi bên... Nhưng, tất cả những điều này chỉ là kết quả của sự thỏa thuận giữa cô với Yoona vì vậy mà nó không thật...


Trong nụ cười của Seohyun mang đôi chút chua chát mà cô cũng không thể lý giải nổi, nhưng khi nhìn thấy vẻ yên lòng của ba mẹ qua nụ cười, cô cũng thấy được an ủi phần nào.


Thôi được, chỉ cần ba mẹ yên lòng, cô sẽ cùng phối hợp với Yoona.

Bốn người lớn ở nhà tiếp tục bàn về chuyện cưới xin, còn Yoona và Seohyun cầm hộ khẩu đi đăng ký.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip