Chap 11: Cô?

Từng tán lá lung lay nhẹ nhàn khi cơn gió thổi qua, những hạt tuyết trắng xóa từ từ rơi xuống. Trong không khí buốt giá, cây cỏ trơ trọi lá lại có những hạt tuyết nhẹ nhàn đọng lại tạo nên khung cảnh cực kỳ thơ mộng. Nam Iseul nghe một giọng nam từ phía sau, háu hức bảo "Cuối cùng tuyết cũng rơi rồi."

Nam Iseul chống cằm nhìn ra khung cửa sổ, trong lòng thầm nghĩ: Phải rồi, tuyết rơi rồi.

Mùa đông năm nay trời tuy lạnh nhưng tuyết xuất hiện khá trễ, học sinh, sinh viên ngóng mãi mà tuyết mới rơi để họ còn chuẩn bị đón giáng sinh và nghỉ đông. Trái với suy nghĩ của những bạn học bản địa, Nam Iseul lại không thích mùa đông ở Anh cho lắm. Cô không có người thân hay nhà ở Anh mà chỉ quanh quẩn ở ký túc xá, trường cô vào những dịp nghỉ thì ký túc xá cũng đóng cửa nên phải dọn đi. Go Hasil ở Anh được hơn 1 năm nên cô ấy cũng dự liệu sẽ sang nhà bạn học ở nhờ còn cô thì vẫn chưa tìm được chỗ ở.

Thường thì kỳ nghỉ đông và giáng sinh chỉ kéo dài khoảng 9-10 ngày nhưng năm nay thời tiết xấu nên trường thông báo phải nghỉ khoảng 14-20 ngày tùy vào thời tiết. Nếu ở khách sạn thì cô sẽ phải nhanh chóng có việc mới có thể có tiền ăn uống, sau đó phải thắt lưng buột bụng để đi làm thêm mới có đủ tiền cho kỳ học tiếp theo. Số dư của cô giờ đang còn rất ít rồi, đó là chưa tính tiền J đã cho cô xem như khoảng chia tay. Cô vẫn giữ số tiền đó và chưa sài một đồng nào, cô vẫn còn rất bối rối không biết phải làm sao.

Hôm đó cô cười vui như vậy khi anh vứt thẻ trước mặt mình chính là muốn hợp tác, một bước cuối để J dứt khoác hơn với cô. Có thể anh xem cô rẻ mạc và hèn hạ nhưng cô không quan tâm, chỉ cần anh đừng dùng cách đối xử với một cô gái 'bán hoa' đó với cô là được. Nếu không có tiền cô có thể làm thêm, nhịn ăn chứ không thể nào làm một việc bán bỏ thân xác như vậy để có tiền. Mục đích ban đầu cô đối với J không phải như vậy, nếu anh biến mối quan hệ trở nên tệ thì cô cũng không ngại từ bỏ.

Từ phía sau có người vỗ vai cô, quay lại thì cậu bạn tên Lucas cùng nhóm thuyết trình cười với cô rồi bảo "Iseul, nhóm chúng ta định tối nay đi xem phim, cậu đi cùng nhé."

Nam Iseul suy nghĩ một chút, dù sao cũng cùng nhóm học và làm bài lâu dài thôi thì xem như đi để gắn kết tình bạn cũng được. "Được thôi."

"OK! vậy thời gian địa điểm mình nhắn trên nhóm nhé."

"Ừm."

...........

Tan học, Nam Iseul về ký túc xá thì liền chuẩn bị cho buổi đi chơi tối nay với nhóm bạn. Suy đi nghĩ lại thì mua đông nên rất lạnh, trước sau gì cũng phải mặc thêm một cái áo măng tô nên phía trong cô mặc một cái váy ôm body cho thoải mái. Trang điểm xong xuôi cô liền ra ngoài, đến trung tâm thương mại đã hẹn cô thấy cũng còn sớm nên đi vào trong dạo một vòng. Tình cờ thay đi đến đây lại nhớ đến lúc trước, lúc mới quen J anh cũng đưa cô đi dạo ở trong trung tâm trước khi xem phim. Lúc đó cô còn rất ngượng với anh, anh thì lại có phần nhạt, nói chuyện với cô cô cũng không biết nên trả lời với anh như thế nào nên phần lớn chỉ cười cười thôi. Ấy vậy mà cũng nhanh, mới đó đã quen biết đến chán rồi.

*Ting ting*

Tiếng tin nhắn nhóm vang lên, Lucas nhắn thông báo đã đến rồi và bảo mọi người đến điểm hẹn. Nhóm sáu người, ba nam ba nữ nhanh chóng tụ họp lại rồi vào rạp xem phim, buổi xem phim trôi qua khá thú vị. Cô ngồi cạnh Lucas và Erik, hai cậu bạn này rất vui tính và hòa đồng nên trong lúc xem cũng có chòm qua ghế cô thì thầm bàn tán về nội dung phim. Buổi xem phim kết thúc thì vẫn còn khá sớm nên một bạn nữ tên Vera lên tiếng đề nghị đi cafe. Erik lại bác bỏ, bảo là "Cafe nói chuyện không thì chán quá, mình đi đâu quẩy đi."

Lucas cười phì "Ý của cậu là bar đấy à?"

Erik cười khoái chí vỗ vai Lucas bảo "Cậu hiểu ý tớ."

Một cô bạn trong nhóm nhăn mặt bảo "Mẹ tới không cho đi đến đó đâu, 11 giờ tớ phải về đấy."

Một cậu mọt sách trong nhóm cũng bảo "Mình cũng không thích chỗ ồn ào."

Thế là hai người bạn đó về để lại bốn người hai nam hai nữ đứng đó. Nam Iseul không thích đi bar cho lắm, nhưng giờ tâm trạng không vui thì đi cũng được. Nhưng đi hai nam hai nữ như thế này thì lại có chút nguy hiểm, Lucas và Erik ai cũng cao to không kém J đồ tể bao nhiêu. Nhìn lại cô, dáng người cũng không thấp nhưng đứng so với cậu ấy thì chỉ mới tới cằm thôi.

Lucas nhìn vẻ mặt hoang mang của cô thì cười một cái, đặt hai tay lên vai cô bảo "Cậu đi nhé Iseul, xem như đi chơi xã stress."

Erik cũng nhướng mày với Vera "Đi đi mình chỉ cậu nhảy."

Vera liền cười xởi lởi "Đi thì đi."

Nam Iseul có chút ngại nhưng giờ còn có bốn người, cô mà về nữa thì cũng chán nên đồng ý đi cùng luôn.

...........

Tiếng nhạc beat cực cháy, sự cuồng nhiệt của DJ kèm theo ánh đèn mờ mờ ảo ảo, Nam Iseul sau khi uống được một ít rượu thì liền đứng dậy cùng Erik nhảy. Cô cởi áo măng tô để qua một bên để lộ phần váy ôm sát người phía trong cho thoải mái, hai tay cô giơ ra trước, một tay còn cầm ly rượu rồi lắc lư nhẹ nhàng theo điệu nhạc trông rất vui vẻ. Lucas và Vera thấy vậy cũng đứng lên nhảy cùng hai người cho vui.

Lâu lắm rồi Nam Iseul mới chơi hết mình được như này, lúc ở Hàn cô chưa từng đi hộp đêm nhưng lúc ở Paris cô và Kim Daesung có trốn đi thử, ở đó cũng rất náo nhiệt, không khí cũng hoạt náo như nơi này vậy.

Chơi bời xong xuôi cũng đến giờ về, Nam Iseul từ nhà vệ sinh đi ra bãi đổ xe thì thấy có vài người đang đứng cãi nhau. Đến xem thì Vera bảo Erik lùi xe vô tình làm trầy một chiếc Porsche, giờ họ đang thương lượng giải quyết.

Nam Iseul như có linh cảm không lành, cô tiến tới chiếc Porsche màu đen kia thì liền thấy ngay bóng dang của người ngồi ghế lái. Người đó không ai khác mà chính là Roy, vậy người ngồi ghế sau chính là.... J. Cuộc nói chuyện của họ nhanh chóng kết thúc, Roy không truy cứu nhiều chắc do J cũng không muốn mất thời gian nên nói vài ba câu Roy liền quay xe rời đi.

Lúc chiếc Porsche ấy chạy lướt qua chỗ cô để quay xe cô thấy bóng dáng của J, bên cạnh anh còn có một cô gái đang ôm cánh tay anh, dựa dẫm cả người trong lòng anh. Xe chạy đi chỉ để lại một cơn gió nhẹ nhàng, tóc Nam Iseul bị thổi bay phấp phới vài cọng kèm theo đó là khuôn mặt có nét man mác. Cô thở hắc một hơi rồi hỏi thăm Erik có sau không, cậu cười bảo "Không sao, chủ xe chỉ trách vài câu thôi."

Đêm đó về ký túc xá thì quá giờ nên cô không thể vào phòng, cô quên mất vụ thời gian nên không bảo họ về sớm. Erik và Vera ở nhà với ba mẹ, Lucas ở nhà riêng nên cậu bảo cô về nhà cậu tá túc một đêm nhưng một nam một nữ thì cô lại không dám ở. Thế là họ đưa cô đến một khách sạn 5 sao, Lucas thuê cho cô một phòng rồi thanh toán luôn giúp cô. Nam Iseul ngượng ngùng cảm ơn Lucas, với số tiền hiện tại mà qua đêm ở khách sạn 5 sao chắc cô mất 1 tuần ăn rồi, xong cô lên phòng ngay vì trời về khuya quá lạnh.

Trãi qua một đêm chăn ấm nệm êm thì cuối cùng cô cũng dậy, chuẩn bị xong xuôi thì liền ra về. Đến trước cổng khách sạn cô vô tình liếc qua chiếc Porsche màu đen, biển số xe cũng khá quen mắt. Thầm biết được chủ nhân của nó cô liền bước đi thật nhanh ra đường bắt xe về ký túc xá, lúc quay đầu lại cô thấy một đôi mắt lạnh lùng hờ hững nhưng lại có chút không vừa lòng vừa liếc qua mình, cô vội bước vào xe đóng cửa lại rồi nhờ bác tài đưa về ký túc xá ngay.

............

Vừa về tới thì trường cũng gửi mail thông báo cho sinh viên chuẩn bị dọn đồ rời khỏi ký túc xá để về nhà nghỉ đông và đón giáng sinh. Mở cửa phòng ra Go Hasil đã dọn dẹp đồ sắp xong hết rồi, Nam Iseul uể oải bước vào ngồi lên giường của mình.

Go Hasil vừa dọn vừa cất lời "Cậu đi đâu cả đêm không về thế?"

Nam Iseul huơ huơ tay trên giường cảm nhận chút lạnh lẽo từ giường vì không có ai động đến suốt đêm qua, cô cất giọng mệt mỏi "Hôm qua mình về trễ quá nên ngủ lại ở khách sạn." Xong cô lại nói tiếp "Cậu có biết chỗ nào tuyển nhân viên không? Mình muốn kiếm thêm dịp lễ." Go Hasil mối quan hệ rộng, hỏi cô ấy cũng có hy vọng.

Go Hasil cau mày "Lễ thì nghỉ ngơi đi, mùa đông lạnh chết được. J cho cậu thì cậu cứ xài đi, số tiền anh ấy cho cậu sống được 6 tháng đấy."

Nam Iseul có chút không vừa lòng "Mình không dùng đâu."

Go Hasil thở hắc một hơi "Sau này không đủ tiền thì cậu cũng xài cho mà coi."

"Thế nên mình mới muốn tìm việc để không phải xài ý, chút danh dự cuối cùng của mình, không thể để mất vì tiền được."

"Được, nếu vậy để mình hỏi bạn mình xem."

Nam Iseul ngồi bật dậy, ôm lấy Go Hasil cười tủm tỉm bảo "Nhờ cậu nhé, mình yêu cậu quá đi."

"Vậy sao?" Go Hasil vờ đẩy cô ra rồi nói xéo "Vậy mà hồi trước có người kiệm lời lắm cơ, giờ thì mồm dẻo quặc ý."

Nam Iseul cười hihi rồi bỏ vào phòng tắm tắm để chuẩn bị dọn đồ rời khỏi ký túc xá. Buổi trưa hôm đó cô dọn vào một khách sạn nhỏ, giá cả khá hợp lý để trú qua mùa đông lạnh giá này.

.........

Nằm ngủ trưa được một giấc Nam Iseul mới lười biến thức dậy vì đói, cả ngày nay cô còn chưa có gì vào bụng. Trên đường đi mua đồ ăn cô lại nhận được cuộc gọi từ Go Hasil, cô ấy bảo bar của cậu của bạn cô ấy cần tuyển nhân viên, hỏi cô có muốn làm không. Nam Iseul đương nhiên là đồng ý, làm ở bar lương cao hơn mà, cô cũng không phải con gái nhà lành gì nên cũng chẳng sợ va chạm ở nơi lộn xộn ấy.

Nam Iseul mua một cái sandwich rồi quay về khách sạn chuẩn bị đi phỏng vấn. Hơn 6 giờ tối cô đến bar, thì ra bar hôm qua cô đi cùng đám Lucas là bar của cậu của bạn của Go Hasil. Nam Iseul mặc một chiếc quần jeans rách vài chỗ cùng với chiếc croptop nâu và khoác ngoài một chiếc áo lông cùng màu, khuôn mặt xinh đẹp có một chút nét bướng bỉnh được cô trang điểm càng tăng thêm phần lung linh. Cô biết công việc này cũng cần một chút nhan sắt nên cố tình nhấn nhá thêm phần lấp lánh cho khuôn mặt sắc xảo hơn.

Cứ tưởng phỏng vấn sẽ như những lần xin việc khác nhưng anh quản lí chỉ bảo cô xoay một vòng, hỏi tên tuổi của cô thì liền đưa cho cô bộ đồng phục, bộ đồ này là một chiếc váy đen ôm cơ thể và có in logo của bar, đợi cô thay rồi quản lí training luôn công việc cho cô.

Tiếng nhạc bắt đầu vang lên kèm theo tiếng beat của DJ tạo ra, khách đã đặt bàn bắt đầu đến. Nam Iseul cũng bắt đầu vào công việc, khởi đầu khá suôn sẻ, cô còn được boa cho một khoản kha khá. Đến khoảng hơn 11 giờ, quản lí đột nhiên lại bảo cô mang rượu vào một phòng VIP trên tầng 2.

Tuy có thắc mắc một chút nhưng cô vẫn làm theo, vào căn phòng ấy cô thấy có vài người đàn ông Tây ngồi cạnh vài cô gái, cô cũng ngờ ngợ đây là thể loại gì nên nhanh chóng đặt rượu xuống rồi gật đầu chào ra ngoài.

Vừa mới quay người lại có một người đàn ông tóc vàng nhìn theo cô cất lời "Baby, ở lại uống rượu với anh một lát nào."

Nam Iseul vờ như không nghe vẫn bước đi thật nhanh ra phía cửa, ở nơi này nhiều thành phần không thể động vào, tốt nhất cô vẫn nên không liên quan sẽ tốt hơn. Thấy cô lơ đi thì một người đàn ông khác ném ly rượu về phía cô, ly rượu rơi ở gần chân cô, rượu trong ly văng ra kèm theo một tiếng đổ bể khó nghe. Lúc này cô biết không thể giả vờ nữa nên quay người lại, tạo ra vẻ mặt niềm nỡ cười với bọn họ một cái.

Người đàn ông vừa ném ly rượu quát "Cô ở lại đây uống rượu cùng chúng tôi!"

Nam Iseul cười nhẹ, giọng điệu vô cùng dịu dàng "Thưa anh, tôi chỉ là nhân viên bình thường, không phải phục vụ rượu ạ."

Người đàn ông đó ném ra mấy tờ 100 eur rồi hỏi "Giờ thì sao?" vẻ mặt anh ta thách thức có phần đắt ý.

Nam Iseul liếc nhìn vài tờ 100 eur đó rồi lại nở nụ cười "Chúc các anh buổi tối vui vẻ." Nói rồi cô quay người bước ra ngoài. Chỉ có vài trăm đô mà bảo cô hạ thấp mình, cô không thiếu tiền đến mức đó, cho dù có nhịn đói cô cũng không làm.

Xuống quầy bar ở dưới cô thấy quản lí lên lầu, lát sau xuống lại cau có nhìn cô bảo tại sao cô lại làm phật lòng bọn người đó. Nam Iseul nhún vai một cái bảo "Đó không phải việc của tôi." May mắn ở nơi này làm việc có quy tắc nên quản lí cũng không ép cô được. Thế là cô tiếp tục làm việc của mình, vừa làm cô vừa có chút trông ngóng. Hôm qua cô thấy J ở dưới bãi đỗ xe vậy chắc bình thường anh hay đi đến bar này, không biết hôm nay anh có đến không để cô né. Nghĩ cũng là lạ, lúc cô quen anh chẳng thấy anh đến bar bao giờ, buổi tối anh luôn về nhà thế mà không có cô anh lại tự do tự tại vui vẻ như vậy. Hèn gì dọa sẽ hành hạ cô nhiều cho lắm, cuối cùng chưa đầy một tuần đã chán.

.............

Cứ thế một tuần trôi qua, mùa đông giá rét ngày nào tuyết cũng rơi, con đường sớm đã trắng xóa do bị tuyết lấp đầy. Mấy ngày nay làm được boa nên cô cũng có kha khá để bữa ăn được phong phú hơn, được ăn no mặc ấm nên cô cũng có năng lượng hơn. Mấy hôm trước tuyết rơi nhiều nên cô không đi đâu chơi được, nhân tiện hôm nay dự báo nói tuyết sẽ không rơi nên cô ghé qua vườn nhà thờ phía đông. Ở ngoài tuy có tuyết rơi nhưng ghế vẫn rất sạch, chỉ có tuyết ở dưới đường còn đọng lại một ít.

Nam Iseul ngồi xuống ghế, vừa đọc được vài trang sách thì có mấy giọt nước rơi vào trang sách cô đang đọc. Ngước lên nhìn mới biết là trời mưa, cô vội gấp sách lại rồi chạy vào trong mái hiên. Vừa chạy vào trong không lo đầu tóc bị ướt mà cô lo cho mấy trang sách của mình lúc nãy bị dính nước mưa giờ nó bị ướt nên nhăn lại hết rồi. Đang cúi xuống lau sách cô lại nhìn thấy một đôi giày tây vừa bước lại trước mặt mình. Cô ngước lên với khuôn mặt ngơ ngác rồi dần chuyển sang hoảng hốt, là J, sao anh lại ở đây!? Phía sau anh còn có Roy đang đứng.

J đồ tể nghiêm nghị nhìn cô rồi cau mày "Lại là cô?"

Cô? Anh gọi cô bằng giọng điệu xa lạ vậy sao?

Ánh mắt Nam Iseul chợt lóe lên một chút hụt hẫng rồi nhanh chóng trở lại dáng vẻ cương nghị, cô lạnh nhạt lên tiếng "Chúng ta có quen nhau sao?"

J đồ tể cười khinh một cái "Cô là đang muốn tẩy trắng cho mình sao?"

"Anh nói gì tôi không hiểu gì cả, bộ anh đen lắm sao?" Cô nói rồi liếc sang chỗ khác.

"Hãy thôi đi cái điệu bộ đáng ghét đó của cô, tại sao cô cứ cố tình xuất hiện trước mặt tôi?" Anh cau mày hỏi cô.

Nam Iseul không nhịn được mà cười thành tiếng "Anh nói gì thế? Tôi cố tình xuất hiện trước mặt anh khi nào? Tôi né anh còn không kịp ấy chớ."

J đồ tể lạnh lùng nhìn cô, giọng anh vẫn trầm trầm "Có hay không tôi nghĩ cô là người rõ nhất." Từ tuần trước lúc gặp ở bãi đỗ xe ở bar sau đó cô làm việc ở bar đó anh đều biết, đến bây giờ cô đến vườn nhà thờ trong khi đó khu viên của nhà thờ này do anh chu cấp một khoảng vào việc chăm sóc cây cảnh để mỗi lần có muộn phiền anh đến dạo một vòng cho khuây khỏa thì cô cũng vào đây. Nếu nói đây là trùng hợp có lẽ không đáng tin bằng việc tiền từ trên trời rơi xuống rồi.

Nam Iseul đưa ra bộ mặt không hiểu chuyện gì rồi lại chán nản quay người đi ra chỗ khác. J đồ tể cao ngạo ngày nào giờ là đang tự mình đa tình đấy à?


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip