Chương 10
Mùi thức ăn thơm phức xộc vào mũi khiến Trác Dực Thần yếu ớt mở mắt,mũi giày của ai đó đi đến trước mặt,y chậm rãi ngước nhìn một lát,thấy rõ rồi lại tiếp tục xoay đầu đi nhắm mắt lại.
Ly Luân cười lạnh,dùng chân đá vào người Trác Dực Thần mấy cái,nói :
" Chắc ngươi đói rồi,mau ngồi dậy ăn một chút đi.
Trác Dực Thần lặng im không nói,hắn lại hỏi tiếp :
" Ngươi muốn chết à ? Đã hai ngày rồi,mau ngồi dậy ăn cho ta.
Người dưới đất rốt cuộc cũng mở miệng,giọng y khàn đặc bởi vì đã gào thét quá nhiều :
" Ca ca của ta đâu,trả huynh ấy lại cho ta.
Mắt Ly Luân bỗng chốc tối sầm,lạnh lùng đáp :
" Hắn chết rồi.
Trác Dực Thần đau khổ lắc đầu,hai bàn tay nắm chặt thành đấm,khó khăn nói :
" Không...ngươi gạt ta..
" Trác Dực Hiên chết trên tay của ngươi,ngươi không nhớ sao ?
Nhớ lại khung cảnh đó,Trác Dực Hiên nằm trong lòng y máu me đầy người,nước mắt lại không ngừng mà rơi xuống.
Ly Luân không quan tâm đến cảm xúc của y,chỉ nói :
" Nếu không muốn ca ca ngươi phải hi sinh vô ích,thì mau ngồi dậy ăn để tiếp tục sống đi.
Trác Dực Thần lau nước mắt,lạnh lùng nhìn hắn,phẫn hận quát :
" Ngươi cút khỏi đây ngay ! Ta không muốn nhìn thấy ngươi.
Hắn dùng đôi con ngươi đen láy nhìn đối phương,sau đó bỗng nhiên ngồi xuống mạnh bạo kéo y dậy,lớn tiếng nói :
" Ăn cho ta,không thì đừng trách.
Trác Dực Thần bị hắn lôi kéo đau đớn vô cùng,nhưng lúc này trong bụng y bỗng nhiên quặn thắt một cái,trở nên vô cùng khó chịu,ngay lập tức không nhịn được mà nôn khan lên quần áo của Ly Luân.
Bị dính bẩn,hắn liền trở nên tức giận,hỏi :
" Ngươi chán sống rồi phải không ?
Trác Dực Thần nhìn sự giận dữ trên gương mặt của đối phương mà trở nên hả dạ,nhưng cơn đau ở bụng lại tiếp tục vấy lên,y lại cuối người nôn khan lần nữa,nhưng lần này lại không thể nôn ra ngoài.
Y ho vài tiếng,sau đó cố sức đẩy hắn ra,khó khăn nói :
" Đừng chạm vào ta,ngươi chính là lý do khiến ta buồn nôn đó,có biết chưa hả ?
Ly Luân híp mắt hỏi :
" Ngươi nói cái gì ?
Trác Dực Thần thở hổn hển,tựa như muốn trêu tức hắn mà gằng từng chữ :
" Ta nói...ngươi chạm vào ta..ta liền thấy ghê tởm,cho nên mới buồn nôn như vậy.
Nghe câu trả lời đó,cơn thịnh nộ của hắn liền dâng cao,hắn lại một lần nữa thô bạo nắm chặt y trong tay,tiếp đó hắn cầm lấy một nắm cơm từ trong chén nhét vào miệng y,không đợi nuốt xuống,hắn liền nhét tiếp nắm cơm thứ hai.
Vừa làm hắn vừa hung ác nói :
" Muốn nôn sao,được...ta cho ngươi nôn.
Trác Dực Thần bị thức ăn nhét đầy miệng đến không thở được,nhưng y không có chút sức lực nào để chống lại,chỉ có thể cố gắng nuốt xuống,nhưng những giọt nước mắt ủy khuất lại không tự chủ được mà lăn ra ngoài.
Y muốn gọi ca ca,nhưng miệng y chật kín,làm cách nào cũng không gọi được.
Cơn đau trong bụng càng ngày càng mạnh hơn,cho đến khi Trác Dực Thần nghĩ rằng mình sắp chết,thì lúc này Ly Luân mới buông tha cho y.
Hắn đẩy y nằm xuống,sau đó phủi quần áo đứng lên,lạnh lẽo nhìn người đang co rút dưới đất,nói :
" Đáng đời,dám chọc tức ta,đây là cái giá mà ngươi phải trả.
Trác Dực Thần ôm cổ họng ho khan kịch liệt,trong bụng giống như có một con dao đang tàn nhẫn xé rách,mồ hôi lạnh tự bao giờ đã túa ra khắp cơ thể.
Ly Luân hạ xuống cơn giận,bởi vì hắn cảm thấy tình trạng của y có chút không ổn lắm,hắn dùng mũi giày dưới chân đá nhẹ vào vai y để gọi người,nhưng đáp lại chỉ có tiếng kêu rên rỉ đau đớn.
Sau một lúc vật vã,Trác Dực Thần cuối cùng cũng đã nôn ra ngoài,nhưng lần này máu tươi cũng theo đó mà trào ra.
Trước mắt bỗng dưng tối sầm,chỉ còn lại âm thanh vang vọng bên tai của ai kia...là Ly Luân...hắn ta đang gọi tên mình,giọng điệu lo lắng đó...thật nực cười làm sao.
Ly Luân hốt hoảng đỡ Trác Dực Thần vào lòng,hắn liên tiếp gọi y nhưng không có ai đáp lại,hơi thở của y yếu ớt vô cùng,giống như một người sắp đi vào cõi chết.
" Ngươi làm sao vậy Trác Dực Thần,mau tỉnh lại cho ta !!
Tuy đã ngất xỉu nhưng máu trong cổ họng Trác Dực Thần vẫn chưa tuôn ra hết,hắn nhìn gương mặt trắng bệch lấm lem màu máu này của y,không hiểu sao trong lòng lại dâng lên một nỗi sợ hãi kinh hoàng.
*
Một gã yêu quái với hình dạng con người bước xuống từ giường của Trác Dực Thần,gã vừa mới xem bệnh cho y xong,muốn nói nhưng lại có chút ngập ngừng khi đối diện với gương mặt lạnh lẽo đó của đại vương nhà mình.
Ly Luân rót một ly rượu,trầm tư hỏi :
" Y làm sao ?
Gã yêu quái rốt cuộc cũng thở phào,lại nói giọng có chút khinh thường :
" Lũ con người đúng là yếu ớt.
Ly Luân liếc nhìn gã,gằn giọng :
" Nói trọng điểm !
Gã sợ hãi,nhanh chóng nói :
" Vâng ! Cơ thể của con người này hiện tại đang suy nhược ở mức trầm trọng,còn việc y nôn ra máu là vì dạ dày của y đã nhịn đói quá lâu,cộng thêm suy nghĩ quá độ cho nên dẫn đến xuất huyết,hiện tại đã ổn lại một chút rồi thưa ngài,chỉ cần tẩm bổ một thời gian sẽ khỏi ngay.
Có điều,tinh thần của y thì có chút bấn loạn,có thể đôi khi sẽ không còn giữ được tỉnh táo,cho nên ta không biết y sẽ phát điên khi nào nữa.
Ly Luân hờ hững gật đầu :
" Chỉ có vậy thôi à ?
Thế nào là " chỉ có vậy thôi " chứ,gã yêu quái thầm nghĩ.
" Vẫn còn một chuyện nữa thưa ngài.
" Chuyện gì ?
" Chân của y...theo ta nhìn ra được,cái chân này trước đây vết thương không nặng lắm,nhưng vì sau đó y hoạt động mạnh và chịu tổn thương quá nhiều,cộng thêm việc không băng bó và vệ sinh kỹ,khiến cho tình trạng ngày càng nặng hơn,cho nên có lẽ sẽ bị phế mất.
Trong mắt Ly Luân hơi động,hắn đặt tay lên xoa trán,như có điều suy nghĩ.
Gã yêu quái lại nói :
" Nhưng mà ngài yên tâm,với năng lực của thuộc hạ thì chuyện này không có gì nan giải cả,ta sẽ chữa trị cho y,đảm bảo chỉ vài ngày là y đi lại bình thường ngay.
Còn đang tự đắc thì gã liền nghe giọng nói lạnh lẽo của Ly Luân phát ra :
" Ta có nói ngươi sẽ chữa trị cho y sao ?
" Hả ? Ngài nói vậy là...ý gì ?
Đôi mắt hắn âm trầm,giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại chứa hàm ý tàn nhẫn hơn bao giờ hết.
" Ý của ta là...cứ để chân y phế đi.
Gã yêu quái run sợ nhìn Ly Luân,gã vốn xưa nay xem thường con người,nhưng sự tàn độc của hắn khiến gã có chút thương cảm cho Trác Dực Thần.
Gã đã từng nghĩ rằng y quan trọng với đại vương,nhưng gã đã lầm to,rốt cuộc cũng chỉ là một món đồ chơi không hơn không kém.
Rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp mà thôi.
*
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip