Chương 10: Khúc Ca Tình Yêu

Sau những sóng gió và những lần đối diện với bóng tối quá khứ, mối quan hệ giữa Nguyễn Trường Sinh và Bùi Anh Tú bước vào một giai đoạn đơm hoa kết trái. Tình yêu giữa họ không chỉ dừng lại ở sự thu hút ban đầu hay sự chiếm hữu mạnh mẽ, mà đã phát triển thành một thứ tình cảm sâu đậm, ngọt ngào và không thể tách rời. Họ trân trọng từng khoảnh khắc bên nhau, xây dựng một thế giới riêng chỉ có hai người, nơi không có chỗ cho sự nghi ngờ hay lo lắng.

Một buổi chiều muộn, Trường Sinh trở về biệt thự sau một ngày làm việc căng thẳng. Vừa bước vào cửa, anh đã cảm nhận được sự ấm áp lan tỏa từ căn nhà. Tiếng nhạc piano du dương vọng ra từ phòng khách, một bản nhạc êm dịu mà anh rất yêu thích. Anh khẽ mỉm cười, biết rằng người anh yêu đang đợi mình.
Anh nhẹ nhàng tiến vào phòng khách, hình ảnh Tú ngồi bên cây đàn hiện ra trước mắt anh. Ánh nắng chiều tà hắt qua khung cửa sổ, dát một lớp vàng óng lên mái tóc đen mềm mại của cậu. Khuôn mặt Tú thanh tú và bình yên, đôi mắt khép hờ như đang tận hưởng từng nốt nhạc.

Trường Sinh lặng lẽ đứng đó, ngắm nhìn Tú say sưa trong thế giới âm nhạc của riêng mình. Trái tim anh tràn ngập một cảm xúc dịu dàng và yêu thương. Anh không muốn làm gián đoạn khoảnh khắc yên bình này, nhưng sự nhớ nhung da diết đã thôi thúc anh cất tiếng gọi.
"Tú."

Tiếng gọi khẽ khàng của Trường Sinh khiến Tú giật mình, đôi mắt phượng từ từ mở ra, ánh lên một niềm vui bất ngờ khi nhìn thấy anh. Nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời nở trên môi cậu, xua tan đi mọi mệt mỏi trong ngày của Trường Sinh.
"Anh Sinh, anh về rồi!" Tú vội vã đứng dậy, chạy đến ôm chầm lấy Trường Sinh. Vòng tay ấm áp và mùi hương quen thuộc của cậu khiến mọi căng thẳng trong anh tan biến.

"Anh nhớ em." Trường Sinh siết chặt vòng tay, vùi mặt vào mái tóc mềm mại của Tú, hít sâu mùi hương dịu nhẹ.
"Em cũng nhớ anh." Tú thì thầm, khẽ dụi đầu vào ngực Trường Sinh.

Sau một ngày dài xa cách, sự gần gũi này như một liều thuốc xoa dịu mọi giác quan của cả hai. Họ ôm nhau thật lâu, không cần lời nói, chỉ cảm nhận hơi ấm và nhịp tim của đối phương.

Khi rời nhau ra, Trường Sinh khẽ vuốt má Tú, ánh mắt tràn đầy yêu thương. "Em đàn hay lắm."

"Em đàn cho anh nghe." Tú mỉm cười, nắm tay Trường Sinh kéo về phía sofa. Cả hai người ngồi xuống, tựa vào nhau, cùng nhau thưởng thức những giai điệu du dương.

Buổi tối của họ trôi qua thật bình dị nhưng ấm áp. Họ cùng nhau nấu bữa tối, chia sẻ những câu chuyện trong ngày, trao nhau những nụ hôn ngọt ngào và những cử chỉ âu yếm. Trường Sinh không còn giữ vẻ ngoài lạnh lùng và xa cách, anh hoàn toàn thả lỏng bên cạnh Tú, để lộ ra sự dịu dàng và yêu thương ẩn sâu trong trái tim mình.

Sau bữa tối, Trường Sinh và Tú cùng nhau lên phòng ngủ. Ánh đèn ngủ dịu nhẹ tạo ra một không gian ấm áp và lãng mạn. Họ nằm bên nhau trên chiếc giường lớn, trao nhau những lời thì thầm yêu thương.

"Anh Sinh này..." Tú khẽ gọi, vùi mặt vào ngực Trường Sinh.

"Anh nghe." Trường Sinh ôm chặt cậu hơn, khẽ vuốt ve tấm lưng trần của Tú.

"Em... em yêu anh rất nhiều." Tú nói, giọng nghẹn ngào.

Trường Sinh khẽ mỉm cười, cúi xuống hôn lên mái tóc mềm mại của Tú. "Anh cũng yêu em, mèo nhỏ. Hơn cả những gì em có thể tưởng tượng."

Lời nói yêu thương của Trường Sinh khiến trái tim Tú rung động. Cậu ngước nhìn anh, ánh mắt tràn đầy tình yêu và sự tin tưởng. Không gian xung quanh dường như ngừng lại, chỉ còn lại hơi thở hòa quyện và ánh mắt đắm đuối của hai người.

Trường Sinh không thể kìm nén được ái tình đang trào dâng trong lòng. Anh khẽ cúi xuống, chiếm lấy đôi môi ngọt ngào của Tú trong một nụ hôn nồng nàn. Nụ hôn kéo dài, từ dịu dàng chuyển sang cuồng nhiệt, như một lời khẳng định cho tình yêu mãnh liệt mà họ dành cho nhau.
Tú đáp lại nụ hôn của Trường Sinh một cách say đắm, vòng tay ôm chặt lấy cổ anh, kéo anh lại gần hơn. Cơ thể cậu nóng rực khát khao, trái tim đập loạn nhịp.

Trường Sinh từ từ rời khỏi đôi môi Tú, ánh mắt anh rực lửa ái dục. Anh khẽ vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cậu, những ngón tay run rẩy khám phá từng đường nét quyến rũ.

"Tú, em thật sự rất đẹp." Trường Sinh thì thầm, giọng khàn đặc.

" Ưm...."
Khuôn mặt Tú ửng hồng, đôi mắt long lanh ánh nước. Cậu không nói gì, chỉ khẽ rên một tiếng khi Trường Sinh khẽ chạm vào làn da nhạy cảm của cậu.

Ngọn lửa tình ái giữa họ bùng cháy mạnh mẽ, thiêu đốt mọi lý trí. Trường Sinh nhẹ nhàng lật người Tú nằm xuống giường, rồi cúi xuống chiếm lấy cơ thể cậu. Những nụ hôn nóng bỏng lan khắp cơ thể Tú, từ đôi môi ngọt ngào xuống chiếc cổ thon dài, đến xương quai xanh gợi cảm.

"Ưm...a..."
Tú rên rỉ không ngừng, cơ thể cậu run rẩy dưới những đụng chạm của Trường Sinh. Cậu vòng tay ôm chặt lấy anh, đáp lại bằng những cử chỉ vụng về.

" A...hức...a...anh...Sinh"
" Anh nghe~~"
Trường Sinh nhẹ nhàng xâm nhập vào cơ thể Tú, một tiếng rên nghẹn ngào thoát ra từ đôi môi cậu. Cả hai người cùng nhau tận hưởng những giây phút nồng nàn và cuồng nhiệt. Những tiếng thở dốc, những tiếng rên rỉ hòa lẫn vào nhau, tạo nên một bản nhạc tình ái đầy đam mê và say đắm.

Họ trao nhau những nụ hôn sâu lắng, những cái ôm siết chặt, như thể muốn hòa làm một. Tình yêu giữa họ được thể hiện qua từng cử chỉ, từng hơi thở, từng nhịp tim. Trong khoảnh khắc đó, không còn tồn tại bất kỳ rào cản hay bí mật nào, chỉ có hai trái tim đang hòa chung một nhịp đập.

Khi ái dục dần lắng xuống, cả hai người nằm im lặng bên nhau, hơi thở vẫn còn gấp gáp. Trường Sinh ôm chặt Tú trong vòng tay, khẽ vuốt ve mái tóc rối bời của cậu.

"Anh yêu em." Trường Sinh thì thầm, khẽ hôn lên trán Tú.

Tú dụi đầu vào ngực anh, cảm nhận sự bình yên và mãn nguyện lan tỏa trong lòng. "Em cũng yêu anh, anh Sinh."

Đêm đó, họ ngủ say trong vòng tay nhau, một giấc ngủ an lành và không mộng mị. Tình yêu của họ đã vượt qua mọi thử thách, trở nên sâu đậm và bền chặt hơn bao giờ hết. Họ biết rằng, dù cuộc sống phía trước còn nhiều khó khăn và sóng gió, nhưng chỉ cần có nhau, họ sẽ vượt qua tất cả.

Những ngày sau đó, cuộc sống của Trường Sinh và Anh Tú tràn ngập những khoảnh khắc ngọt ngào và lãng mạn. Họ cùng nhau đi du lịch đến những vùng đất xa xôi, khám phá những cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Họ cùng nhau trải qua những buổi tối lãng mạn dưới ánh nến, trao nhau những lời yêu thương và những nụ hôn say đắm.

Trường Sinh không còn là gã tổng tài lạnh lùng hay trùm mafia khét tiếng khi ở bên cạnh Tú. Anh trở thành một người đàn ông dịu dàng, ân cần và hết mực yêu thương. Anh chiều chuộng mọi sở thích của Tú, luôn muốn mang đến cho cậu những điều tốt đẹp nhất.

Tú cũng không còn là chàng sát thủ bí ẩn và tàn nhẫn. Bên cạnh Trường Sinh, cậu trở thành một người tình dịu dàng, quyến rũ và hết lòng yêu thương. Cậu chăm sóc Trường Sinh bằng tất cả sự dịu dàng và ân cần của mình, luôn muốn mang đến cho anh những giây phút bình yên và hạnh phúc.

Tình yêu giữa Trường Sinh và Anh Tú như một khúc ca ngọt ngào, vang vọng trong không gian riêng của hai người. Họ là hai mảnh ghép hoàn hảo của nhau, bù đắp những thiếu sót và làm cho cuộc sống của nhau trở nên ý nghĩa hơn. Dù thế giới ngoài kia có đầy rẫy những hiểm nguy và thử thách, nhưng trong vòng tay nhau, họ tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc vĩnh cửu.

*****

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip