Chương 45: Lần này là thật

" Nhắm mắt lại cho tôi, lần này là thật!" Tiêu Dật Nhiên hét lên một tiếng với Địch Lệ Nhiệt Ba.

Hai chiếc xe va mạnh vào nhau, Porsche lao vào lan can bên đường, Polo màu đen xoay tròn một vòng 360 độ trên đường cao tốc, hai chiếc Buck tách sang hai bên.

Nhiệt Ba bị dọa cho run rẩy khắp người, hai mắt nhìn cảnh tượng trước mặt.

Tiêu Dật Nhiên nhanh chóng khởi động xe, quay hướng ngược lại mà chạy, ai mà biết Polo lập tức lao lên, Tiêu Dật Nhiên bị chèn cho kẹt vào trong góc.

Nhìn tình hình khó tháo chạy, Tiêu Dật Nhiên đạp chân phanh, cảnh tượng liều mạng đua xe cuối cùng cũng dừng lại.

" Tiêu Dật Nhiên, là cậu à!" Lộc Hàm đẩy cửa bước xuống, lạnh lùng nhìn Tiêu Dật Nhiên và Địch Lệ Nhiệt Ba bị dọa cho mất hồn ngồi trong chiếc Porsche.

Tiêu Dật Nhiên cũng xuống xe, nhìn Lộc Hàm cười ma mãnh: " Thì ra là Lộc Hàm à, tôi còn tưởng là ai nữa chứ."

" Người phụ nữ trên xe cậu là người mà tôi thất lạc!" Lộc Hàm không thèm để ý anh ta, điềm tĩnh châm một điếu thuốc.

" Cái này.........." Tiêu Dật Nhiên nghiêng đầu nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba: " Cái này e rằng cậu phải cùng cô ấy thương lượng, xem cô ấy có muốn cùng cậu đi không."

Địch Lệ Nhiệt Ba sững người, nhìn Lộc Hàm từ xa xôi đuổi đến, không nén được nuốt nước bọt sợ hãi.

Lộc Hàm không nói gì, quay người nhanh chân bước đến bên cạnh Nhiệt Ba, mở cửa xe, chẳng khách khí mà kéo cô ra khỏi xe.

" A.........." Do động tác của Lộc Hàm quá thô bạo, Nhiệt Ba yếu ớt ngã xuống đất, đau đớn chảy nước mắt.

" Cô bị thương à?" Lộc Hàm không nói gì, ôm lấy Nhiệt Ba, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào mắt Tiêu Dật Nhiên.

" Đừng có nhìn tôi như thế, nếu không phải tôi thì bây giờ đã không nhìn thấy cô ấy rồi." Tiêu Dật Nhiên chẳng thèm để ý nhún nhún vai.

Lộc Hàm không nói gì, ánh mắt dữ tợn như mắt sói toát ra khí chất mạnh mẽ, quay người không nói thêm gì, ném Nhiệt Ba vào trong xe.

Ánh mắt Tiêu Dật Nhiên chăm chú nhìn Nhiệt Ba: " Cô......chắc chắn muốn đi theo anh ta sao?"

Địch Lệ Nhiệt Ba ngẩng đầu liếc nhìn anh: " Tôi phải về rồi, cảm ơn anh, trên đường cẩn thận."

Nghe thấy những lời này, trên mặt Lộc Hàm lộ ra nụ cười hài lòng, vẻ khiêu khích nhìn Tiêu Dật Nhiên.

" Được, tự chăm sóc bản thân mình." Nói xong, Tiêu Dật Nhiên chẳng buồn quay đầu mà quay người ngồi vào xe Porsche, cứ thế lái xe rời đi.

" Chúng ta quay về Vịnh Tiên Thủy." Lộc Hàm ngồi lên xe, khởi động xe, mắt nhìn qua gương chiếu hậu, liếc nhìn Nhiệt Ba đang ngồi co ro ở ghế sau.

" Lộc Hàm à, người phụ nữ khiến cậu lật tung trời đất tìm kiếm này đúng là thú cưng mà." Bùi Hạo Hiên nheo mắt nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba, hận không thể ngay lập tức ép cô xuống dưới người mà XXOO mấy lần cho đã.

Mã Phi ngồi ở ghế phụ toát mồ hôi hột, Bùi Hạo Hiên tên háo sắc này không phải tên hám gái bình thường.

Lộc Hàm không nói gì, mắt vẫn nhìn qua gương chiếu hậu quan sát mặt Nhiệt Ba.

Bùi Hạo Hiên cuối cùng vẫn không kìm nén được, đưa tay đặt lên vai Nhiệt Ba: " Lộc Hàm, người phụ nữ này mình càng nhìn càng thích, buổi tối cho mình mượn dùng chút nhé!"

Địch Lệ Nhiệt Ba sợ hãi đẩy tay hắn ra: " Đừng chạm vào tôi! Anh là đồ biến thái, thân dưới ngứa ngáy à? Cút ra......"

Bùi Hạo Hiên trước nay chưa từng bị phụ nữ chửi bới, hắn tức giận kéo Nhiệt Ba vào trong lòng mình, cúi đầu định hôn lên má cô.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip