CHAP 1: MUỘN RỒI MÀ SAO CÒN?


"Jjannnnnn"

Đại gia đình Seventeen nâng ly để kết thúc một ngày vui chơi của show TTT đầy ắp niềm vui và kỉ niệm. Sau đó ai nấy đều rã rượi, không vì bữa tiệc cuối ngày đẫm hơi men cũng vì một ngày dài vui chơi dưới nước hết mình. Cả anh SeungCheol bình thường bị mất ngủ nhưng hôm nay hơi quá chén nên vừa nằm xuống đã ngủ say bất biết.

Không khí lúc này lại trở nên đối lập với bữa tiệc cách đó không lâu, hoàn toàn tĩnh mịch và yên ắng đến vô tận. Cả người và vật đều chìm vào màn đêm yên ả, nạp lại năng lượng sau một ngày dài vận động.

Thế nhưng đâu đó vẫn có bóng người nhảy khỏi giường ngủ, từ từ mở cửa đi ra sân, trên tay cầm theo một bình trà thảo dược giúp dễ ngủ. Đó chính là Lee Jihoon, anh ta nằm trằn trọc mãi, cầu xin vô số vị thần rồi mà vẫn không ngủ được nên quyết định ra sân hóng mát và dùng thử loại trà mới mua này xem có khá hơn không.

Các thành viên đã ngủ say, những tiếng ngáy vang lên vô cùng giòn giã nên Jihoon bước từng bước nhẹ nhàng đến chiếc bàn mà ban nãy mọi người tụ họp ăn uống, vừa nhâm nhi trà vừa nhìn lên bầu trời đầy sao, quả là một khung cảnh vô cùng thơ mộng, thích hợp để nhớ lại những kỉ niệm đẹp:

"Aigoo, vậy là Sebtin đã hoạt động được hơn 6 năm rồi à!!!"

"Mới ngày nào còn là thực tập sinh, cùng hô to khẩu hiệu debut mà..."

"Aigoo cái lần nhận cúp đầu tiên với Pretty U thật sự xúc động không thể tả được..."

"Chuyến lưu diễn châu Á năm 2016 đúng là mệt hơn mình nghĩ, nhưng được gặp Carat là điều tuyệt vời hơn bao giờ hết..."

"Tập Going Seventeen nào lên sóng cũng được Carat đón nhận hết mình..."

"Biển Caratbong trong các tour lưu diễn thật lộng lẫy..."

.........

Một chuỗi những kỷ niệm như một đoàn tàu chạy thật chậm rãi qua từng trạm kí ức trong tâm trí Lee Jihoon. Xình xịch, xình xịch cho đến bến đỗ hiện tại mang tên 'Attaca'. Jihoon không thể đếm xuể những thành tích mình nhận được hay những bài hát mà mình sáng tác, nhưng anh biết chắc chắn rằng để làm được điều đó không thể nào không có Seventeen, 12 người anh em đã cùng anh viết nên một cuộc phiêu lưu dài, băng qua vô số hiểm nguy, thử thách nhưng vẫn ở bên nhau suốt 10 năm liền:

"Nhóm bọn mình đến 13 thành viên, đều không quen biết từ trước nhưng tại sao lại cùng đi một chặng đường dài thế này? Tìm được 1 người đồng điệu về tính cách với mình đã khó, lại có hẳn 12 anh em thấu hiểu đến cả giờ giấc sinh hoạt của nhau. Mình vẫn không thể nào tin được." - Jihoon nghĩ thầm

Bỗng có một ngôi sao băng bay nhanh qua trước mắt Jihoon, anh vội vàng đan chặt hai tay và nhắm mắt lại:

"Cầu cho các thành viên sẽ luôn hạnh phúc, khỏe mạnh và sẽ bước đi với nhau thật lâu..."

"Ủa PD-nim... đấy à...?"

Một chất giọng vừa trầm vừa vang, lại đứt quãng như đang dội bom vào đoàn tàu ký ức của Lee Jihoon khiến anh giật mình quay lại. Thì ra là cái tên Kim Mingyu - người luôn khiến Jihoon ngứa mắt bởi chiều cao không-khiêm-tốn. Mỗi lần gặp nhau hắn đều khịa Jihoon về vấn đề mà-ai-cũng-biết-là-gì-rồi-đó. Nếu có tận thế thì Lee Jihoon chỉ mong đó là trời sập để cái tên Kim Mingyu biết tác dụng của m64.

"Cái tên Kim Mingyu tửu lượng đã kém còn bày đặt uống cho lắm vào rồi lang thang ra đây. Mỗi lần gặp hắn mình đều bị khịa đến sôi máu, chỉ muốn vác cây đàn ra tẩn cho hắn một trận nhưng đang on cam nên hắn rất đắc chí. Lần này còn có men trong người, kiểu gì cũng khịa tiếp, nhưng mà bây giờ không có cam quýt gì cứu nổi ngươi đâu Kim Mingyu." - Jihoon nghĩ thầm.

Mingyu vẫn còn say nên dáng đi xiêu vẹo, phải tốn gấp đôi thời gian so với người thường để đến được chiếc bàn nơi Jihoon đã ngồi từ trước. Cậu ta ngồi ngay kế Jihoon, cố gắng mở to đôi mắt đang bị hơi men khép xuống của mình nhìn chằm chằm vào Jihoon.

"Ủa... sao PD-nim... lùn vậy nè...?" - Mingyu vừa cười vừa nói rất vô tư.

"CÁI TÊN KIM MINGYU NÀY ĂN NÓI CHO CẨN THẬN NHA, CÓ TIN TA LẤY CÂY ĐÀN TẨN NGƯƠI MỘT TRẬN KHÔNG?" - Jihoon giận dữ xả một hơi dài.

Mingyu giật bắn người, ngơ ngác nhìn Jihoon một hồi lâu, vẫn sự chăm chú như lúc nãy.

"Àaaaaa... thì ra là... Jihoon hyung."

Nét mặt của Mingyu có vẻ hào hứng hơn sau khi nhận ra Jihoon, nhưng đôi mắt thì vẫn lim dim, nhắm mở liên hồi.

"Chú mày cao to vậy mà tửu lượng chẳng bằng ai, vậy mà cũng ra oai uống cho nhiều rồi giờ bê bết vậy đó." - Jihoon trách với giọng điệu mỉa mai.

"Em xin lỗi mà... em xin lỗi." - Mingyu gật gù.

"Rồi đêm hôm ra đây chi vậy?"

"Em buồn... quá...! Không tài nào... ngủ được. Còn hyung... thì sao...?"

"Hyung ngủ ở chỗ lạ không quen nên bị mất ngủ."

"Em khát quá."

Jihoon cầm lấy bình trà của mình rồi đưa cho Mingyu.

"Nè uống đi, trà thảo dược giúp dễ ngủ đó."

Mingyu cầm lấy quất một hơi hết bình trà gần cả lít trước sự ngỡ ngàng của chủ nhân. Sau đó cậu ta đặt bình trà xuống bàn hơi mạnh tay tạo ra một tiếng "cạch" lớn:

"Cảm ơn hyung."

Nhiêu đó trà nếu để tủ lạnh bảo quản cũng đủ uống mấy tuần, vậy mà tên Mingyu uống hết chỉ trong mấy giây. Thế nhưng thấy bộ dạng say xỉn tội nghiệp của hắn Jihoon cũng không muốn chấp nhất:

"Không có gì. Mà ban nãy chú nói là có chuyện buồn hả? Có thể kể hyung nghe được không?"

Bình thường Mingyu rất vui vẻ, yêu đời, nay lại có chuyện buồn không khỏi khiến Jihoon tò mò.

"Người em thích... không thích em." - Mingyu cười gượng.

Chao ôi Mingyu ngây thơ, trong sáng mà bây giờ cũng biết yêu đương. Jihoon như mở nguyên rạp xiếc trong bụng nhưng không dám cười thành tiếng. Về phía Mingyu thì dường như đối lập với Jihoon, cậu ta chống tay lên bàn rồi cúi đầu xuống, nét mặt có vẻ không vui nhưng miệng vẫn cười trừ. Jihoon mải mê cười thầm thằng em khờ dại bị tình yêu quật nên không để ý lắm biểu hiện đó.

"Mà chú thích ai? Biết đâu hyung có thể giúp được." - Jihoon hớn hở.

Mingyu im lặng, nụ cười gượng gạo đó dần tắt.

"Không nói vậy để hyung đoán nha."

Mingyu vẫn tiếp tục im lặng.

"Có phải cái cô Tử Du của nhóm TWICE không? Hyung thấy chú hay nhìn cổ lắm nha, đợt làm MC chú còn lấy cớ lên hình để được tiến lại gần cổ."

Jihoon vừa nói vừa tựa ngực xuống bàn, xoay đầu lên để quan sát khuôn mặt đang cúi xuống của Mingyu, có vẻ như không đúng rồi nên anh tiếp tục:

"Không phải à. Vậy chắc cô Chaeyeon nhóm DIA rồi, hai đứa hay làm MC chung mà."

Vẫn động tác đó, Jihoon cùng với đôi mắt tò mò của mình nhìn thẳng vào đôi mắt lim dim của Mingyu.

Mingyu vẫn im lặng cúi gằm mặt xuống bàn, lắng nghe Jihoon kể hết người này đến người kia.

"Này sao cứ im lặng hoài vậy, bộ chú mày không tin tưởng hyung hả?"

Jihoon bắt đầu lo lắng, từ nãy giờ Mingyu cứ cắm mặt xuống bàn suốt. Anh đặt tay lên vai cậu ta, vừa lay vừa nói:

"Này Kim Mingyu!"

"..."

"Này trả lời hyung xem!"

"..."

"KIM MINGYU!!!"

"EM THÍCH JIHOON!"

Mingyu gắt lên khiến Jihoon giật bắn người nhưng vẫn nghe rõ từng chữ.

"Chú mày vừa nói gì cơ?"

"Em thích Jihoon hyung."

______________________________________________

Truyện sẽ được cập nhật đều đặn mỗi tuần, hãy like page "Nhân Mã phải lòng Bạch Dương" để không bỏ lỡ những dự án mới nhất của Sun nhé <3

Link page: https://www.facebook.com/urimingyuzi/?ref=pages_you_manage

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip