61-66
61.
"Vậy... Mặc Mặc mấy năm nay... có sống tốt không? "
Tảng đá lớn trong lòng rốt cục rơi xuống, Lưu Chương lại bắt đầu đau lòng, hắn không cách nào tưởng tượng được một mình Lâm Mặc ở nơi đất khách quê, vừa mang theo con nhỏ vừa phải chăm lo cuộc sống, thật không mấy dễ dàng.
"Cũng chỉ vậy thôi ... Bắt đầu học nuôi dạy con cái từ số 0, lúc ở nước R cũng không thông thạo ngôn ngữ lắm, à đúng, thân thể Mặc Mặc cũng không tốt lắm, vẫn rất gầy, sau khi có Tiểu Ma thì mệt đến mức bệnh dạ dày càng nghiêm trọng hơn..."
Những năm này đương nhiên rất khó khăn, nhưng tổng thể cũng tốt ... Tôn Diệc Hàng vừa nói liền lâm vào hồi ức. Phòng mỹ thuật mở chi nhánh ở nước R, mấy năm nay Duệ Duệ cũng đặc biệt chạy đến nước R quản lý công việc, Lâm Mặc đến nước R thành ra lại có ảm giác thoải mái như trở về nhà mẹ đẻ... Nói đến việc nuôi con, Tôn Diệc Hàng chỉ nhớ lại cảnh Lâm Mặc tay chống lưng, sai cậu giúp thay tã, mua thức ăn, nấu ăn, lau nhà... Đứa bélớn lên một chút bắt đầu dính người, Lâm Mặc liền lừa thằng nhóc nói mỗi buổi tối mình đều phải một mình đau buồn một lúc, mà thật ra là tìm cớ trốn vào phòng chơi game, cục cưng bé nhỏ đáng thương đến bây giờ vẫn không biết chân tướng tàn nhẫn này.
Nhưng Tôn Diệc Hàng rất có ý thức làm người nhà mẹ đẻ Lâm Mặc, rất cơ trí ẩn đi nửa sau, không nói rõ.
Sau đó hắn nhận được khóe mắt có chút đỏ bừng của người đối diện, Lưu Chương tháo kính xuống ấn khóe mắt, mới ngăn được cơn xúc động kia.
Tôn Diệc Hàng: Mặc à... Tôi thực sự đã làm quá nhiều cho cậu rồi đấy.
62.
Khi hoàng hôn phủ đầy trời, Tôn Diệc Hàng rốt cục cũng nhớ tới trên người mình còn trọng trách mua đồ ăn.
Lúc chia tay, Lưu Chương ngồi xổm xuống nhìn Lâm Tiểu Ma, một tay xoa lên mái tóc mềm mại của bé con, trong lòng nhất thời dâng lên cảm xúc yêu thương lại không nỡ, "Hay là... Để bé con ở lại đây tối nay..."
"Đừng, một mình tôi về sợ Lâm Mặc giết tôi luôn quá."
-Chú Loa to, đợi lúc nào ba ba hết giận con, tiểu Ma lại đến tìm chú chơi nha ~"
"Được, hứa nhé." thật là một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Lưu Chương đứng lên, sau đó vỗ mạnh vào vai Tôn Diệc Hàng, trong ánh mắt tràn đầy cảm xúc phức tạp lại thâm trầm: "Cám ơn cậu... Người anh em tốt. "Dầu gì ngay từ đầu hắn còn coi Tôn Diệc Hàng là kẻ địch, lòng tràn đầy phòng bị, hóa ra Tôn Diệc Hàng là một người tốt vừa đơn thuần vừa tốt bugnj như vậy, lần này thật đúng là hiểu lầm rồi.
"Đúng rồi", một lớn một nhỏ còn chưa đi được mấy bước, Lưu Chương bỗng nhiên như nhớ tới cái gì đó, gọi Tôn Diệc Hàng lại.
"Còn có việc gì?"
"Khụ... Chỉ là một chút tò mò cá nhân của tôi thôi, hai người làm sao có thể giả mạo tuổi của bé con mà không ai tra ra được vậy? "thậm chí ngay cả Lưu thị cũng tra không ra.
Tôn Diệc Hàng nghe vậy liền cười ra tiếng, cậu lấy điện thoại di động ra, thoải mái thể chỉ cái tên trên màn hình, "Công cụ vạn năng hình người Duệ Duệ"
"Bởi vì tôi biết một ... Ngoại trừ làm nam thần tượng, cái gì cũng rất giỏi. "
63.
Lưu Chương nhìn bóng dáng Tôn Diệc Hàng dắt Lâm Tiểu Ma rời đi, rất lâu vẫn không thể hoàn hồn.
Hắn muốn lập tức, nhanh chóng, lại theo đuổi được Mặc Mặc của hắn. Nhưng chỉ trong chốc lát, một khung kế hoạch hoàn mỹ lại kín đáo đã được xây dựng trong đầu hắn. Lưu Chương quét sạch tâm trạng suy sụp, khóe môi vểnh lên một góc 30° hoàn mỹ thể hiện sự tự tin quá mức trong lòng hắn, rốt cục lại có tư thái tổng tài hô mưa gọi gió của thành phố Z.
- Trợ lý đặc biệt, phái người đi điều tra sở thích gần đây của Lâm Mặc, công ty có liên quan có thể đàm phán được thì thu mua bất kể điều kiện, sau đó cho người đi liên hệ với phòng thu âm đứng đầu, còn chú Chung, tiếp theo có thể phiền chú giúp một chút.
"Chỉ cần tôi có thể làm được, nhất định dốc toàn lực trợ giúp thiếu gia." quản gia Chung ở một bên cung kính trả lời, "chỉ là... Khụ, trợ lý đặc biệt bị ngài gửi đến chi nhánh Siberia, vừa mới bị bắt lên xe đưa đi.
Huyệt thái dương Lưu Chương nhảy một cái đau đớn, biểu tình tự tin nhất thời vỡ vụn.
- Gọi người đưa hắn trở về!
64.
"Tiểu Ma ~ chuyện xảy ra hôm nay tạm thời đừng nói cho baba con biết nha." trên đường trở về, Tôn Diệc Hàng dặn dò.
"Vâng ạ, tiểu Ma sẽ nghe lời ba Tôn." Bé con ngoan ngoãn đáp ứng, đôi mắt to y hệt của Lưu Chương chớp chớp, "Tiểu Ma ngoan như vậy, ba Tôn có thể mua que cay cho Tiểu Ma ăn không, chỉ một gói ~ như vậy chúng ta đều có bí mật nhỏ giấu baba. "
"Thật sự là lém lỉnh." Tôn Diệc Hàng bật cười.
Sáng sớm hôm sau Tôn Diệc Hàng liền kéo Lâm Mặc đi làm thủ tục ly hôn, mới đầu bệnh lười của Lâm Mặc tái phát, lại bởi vì gần đây tâm tình sa sút nằm trên sô pha không muốn động đậy, Tôn Diệc Hàng đành xách nách cậu kéo ra khỏi cửa.
"Lỡ như có người thích cậu lại bởi vì việc này mà hiểu lầm thì làm sao bây giờ." Tôn Diệc Hàng ám chỉ.
"Có mà cậu tới mùa muốn tìm mấy bụi hoa ven đường thì có! Lâm Mặc liếc mắt một cái, "Tớ nói trước, ly hôn rồi cậu cũng phải giúp tôi nuôi con đấy. "
"Đương nhiên." dù sao thì không lâu nữa là ba ruột nó nhận rồi.
65.
Trong mấy tiếp theo, năm người dưới cùng một mái nhà bắt đầu một cuộc sống hàng ngày rất hài hòa và tốt đẹp. Lâm Mặc vì đã kết thúc concert nên bắt đầu chăm sóc con cái, Tôn Diệc Hàng thì bận rộn xong công việc giai đoạn của phân bộ đặc biệt nước R rồi nên nghỉ phép, mà Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên... Lâm Mặc cũng nghĩ không ra vì sao hai người bạn này lại nhàn rỗi ở chỗ mình suốt ngày.
Bầu không khí im ắng lại ẩn chứa sự rối loạn chảy xuôi giữa những người không có việc gì làm, Trương Gia Nguyên đột nhiên mở miệng phá vỡ sự im lặng:
"Em phát hiện, trong phòng chúng ta hiện tại có năm người."
Châu Kha Vũ lập tức hiểu rõ ý của cậu, "chúng ta có thể lập nhóm năm, tớ có dư một cái điện thoại di động cho Tiểu Ma. "
- Khôn phải chứ ???. Tôn Diệc Hàng cạn lời, "Tiểu Ma còn nhỏ như vậy, nên học hỏi nhiều hơn, tiếp xúc với thiên nhiên nhiều hơn, chơi game làm hư mắt thì làm sao bây giờ!? Cậu nói xem có đúng không Lâm Mặc. "
Lâm Mặc ngồi ở một bên nhíu mày, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng,
"Nếu Tiểu Ma chơi chỉ có thể đánh vị trí support, Trương Gia Nguyên cậu phải đổi đường."
Tôn Diệc Hàng: ??? Lúc tôi không có đây các người chăm con thế nào vậy ???.
May mà lúc này điện thoại của Lâm Mặc vang lên, cắt đứt âm mưu dùng trò chơi điện thoại di động tàn sát bé cưng của mấy vị người lớn không đáng tin cậy trong phòng khách.
"Alo, xin hỏi ngài là ai?"
"Xin chào Mặc thiếu, còn nhớ tôi không? Tôi là chú Chung. Bây giờ tôi đang chờ ngài tại quán cà phê gần nhà ngày, yên tâm, lần này chỉ đơn thuần là một số việc cá nhân của riêng tôi, ngài nể mặt ra gặp tôi một lần nhé? "
66.
Lâm Mặc từ trước đến nay không hề có thói giận chó đánh mèo, oán hận mọi người bên cạnh Lưu Chương. Cậu tùy tiện nói dối với người trong phòng rồi ra khỏi cửa, chỉ là lúc cậu sắp đến quán cà phê, đặc biệt cẩn thận quan sát một vòng ở chung quanh, không phát hiện bóng người kỳ quái mới đi vào.
Chú Chung vẫn mặc bộ đồ quản gia kiểu phương tây tao nhã, ở quán cà phê có vẻ không hợp nhau, "Mặc thiếu, ở đây. Ông chào hỏi.
"Hi chú Chung, có chuyện gì vậy?" Lâm Mặc ngồi xuống, trên mặt không thấy vẻ lo lắng như mấy ngày trước.
"Tôi sẽ từ chức." chú Chung nhấp một ngụm cà phê, sau đó từ từ phun ra những lời này, tuyệt đối là trời long đất lở.
"Cái gì!? Chuyện gì đã xảy ra vậy? "dù sao thì cũng từng qua lại cùng Lưu Chương, Lâm Mặc hiểu rõ tình huống của chú Chung. Từ khi Lưu Chương còn bé, chú Chung đã làm bạn với hắn, đến nay cũng đã cần cù chăm chỉ làm việc hơn hai mươi năm tại dinh thự Lưu thị. Nhưng ngoại trừ quản gia, chú Chung còn là một nhạc sĩ nổi tiếng, nghe nói Lưu Chương khi còn bé chính là chịu ảnh hưởng sâu sắc của chú Chung.
"Cũng không có gì to tát, chính là muốn đi theo đuổi một cuộc sống mới. Lúc trước có một tổ tiết mục vẫn mời tôi đi nhưng tôi vẫn không rảnh rỗi được, giờ thiếu gia cũng không cần tôi quan tâm, tôi cũng đã đến lúc nên đi khiêu chiến một điều mới. Bạn bè của tôi ở thành phố Z cũng không tính là quá nhiều, tính ra tôi và Mặc thiếu ngài cũng quen biết nhiều năm, muốn nói... haiz, muốn nói lời từ biệt với ngài. "
"Đây là livehouse cuối cùng tôi tổ chức ở thành phố Z, nếu có thể, xin vui lòng mang theo bạn bè của ngày ... Còn có tiểu thiếu gia đến ủng hộ một chút. " chú Chung nói xong, đưa cho Lâm Mặc một xấp vé nhỏ.
"Sao làm thế được ... Con... Chú chung, con nhất định sẽ tới! "bị bầu không khí sắp chia tay bao phủ, trong lòng Lâm Mặc cũng theo đó nổi lên một chút cảm giác thương cảm.
-Đúng rồi, chú Chung, chú muốn tham gia chương trình gì, cháu nhất định sẽ xem!"
"À..." chú Chung nghe vậy, hơi có chút ngượng ngùng gãi tóc:
"Sở môi giới hôn nhân số 90."*
Lâm Mặc: ???
*Tên gốc: 90 婚介所-90 Dating Agency " là một chương trình thực tế do Bilibili sản xuất vào năm 2022. Mạnh Phi là đạo diễn, Chung Hân Đồng là người chứng kiến, Từ Nghệ Dương là trợ lý đạo diễn, Hàn Trác đảm nhiệm cố vấn, Tần Ngưu Chính Uy , Chung Kỳ là người dẫn chương trình cho "Nhóm mai mối" bao gồm những người quan sát và những người khác. Chủ đề chính là mỗi giai đoạn tổ sản xuất sẽ tìm kiếm 8 nam nữ thanh niên để tiến hành các buổi hẹn hò giấu mặt tại "Sở môi giới hôn nhân" (đặt tại Nam Kinh ) vào cuối tuần. Sau khi tìm được người ưng ý, công ty mai mối sẽ cung cấp nơi dừng chân để tạo ra những buổi hẹn hò lãng mạn trong tuần.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip