Chương 2: Say rượu.

Chuyện nhỏ này nhanh chóng bị thời gian xóa nhòa, Ngao Bính vẫn sống cuộc sống thường ngày như trước đây. Cậu tưởng rằng phải rất lâu mới gặp lại Natra, nhưng không ngờ hai tuần sau đã nhận được điện thoại của hắn.

__

Tối thứ Sáu, Ngao Bính vừa tắm xong ngồi trên giường, cậu mở ngăn kéo định chọn đồ chơi để thư giãn một chút, thì chuông điện thoại vang lên, màn hình hiển thị là người chồng chưa bao giờ chủ động gọi cho mình.

Cậu giật mình vội vàng bắt máy, nhưng đầu dây bên kia không phải giọng của Natra.

"Alo, là chị dâu phải không? Em là bạn của Natra."

Người gọi điện là một người đàn ông xa lạ, Ngao Bính tưởng Natra gặp chuyện gì, lo lắng hỏi: "Natra.. anh ấy làm sao vậy?"

"Không sao đâu chị dâu, chị đừng lo, Natra say rượu đang làm loạn ở đây, chị có rảnh không thì qua đón tên này về?"

Ngao Bính ở đầu dây bên kia vội vàng đồng ý: "Vâng, làm phiền anh chăm sóc anh ấy một chút, tôi sẽ đến ngay." Nói xong, cậu khoác áo khoác vội vã ra ngoài, hướng đến địa điểm trong điện thoại.

__

Trong quán bar, người bạn vừa gọi điện xong trả lại điện thoại cho chủ nhân, Natra ngồi ở quầy bar, rõ ràng là rất tỉnh táo, trên mặt lộ ra nụ cười khó hiểu.

Kể từ đêm đó nhìn trộm Ngao Bính tự sướng, trong lòng Natra càng thêm bồn chồn. Để giải tỏa tâm trạng này, hắn hẹn hai cậu bé đến khách sạn tìm cảm giác kích thích. Quần đã cởi, nhưng dương vật vẫn không thể cương cứng, hai khuôn mặt này nhìn thế nào cũng không hấp dẫn bằng Ngao Bính, cuối cùng lại bảo hai cậu bé mặc quần áo vào, đuổi hết ra ngoài.

Ngao Bính xinh đẹp lại thuần khiết, mỗi lần đều mở to đôi mắt long lanh nhìn hắn, vô cùng khiến người ta muốn bắt nạt một trận.

Khi Lý Tĩnh đồng ý kết hôn, hắn thực sự đã ghét Ngao Bính. Bạn bè cùng trang lứa đều vui vẻ hưởng lạc, phóng khoáng tự tại, còn mình lại phải cưới một người song tính có cơ quan dị hình làm vợ.

Đêm trước ngày cưới, hắn nghĩ ra vô số cách ép Ngao Bính ly hôn, nhưng đêm tân hôn nhìn thấy Ngao Bính ngoan ngoãn ngồi trên giường, tất cả ý nghĩ đều tan biến.

Natra là người trọng thể diện, chuyện bị bỏ thuốc không vẻ vang gì, tự nhiên cũng không thể để mặt mũi cho gia đình họ Ngao. Vì vậy hắn cố ý lờ đi người vợ mới cưới, đợi đến khi Ngao Bính cầu xin mình về nhà, mới chính thức dọn về nhà mới ở.

Một lần chờ là ba năm, sau khi kết hôn với hắn Ngao Bính như biến mất, không bao giờ liên lạc với hắn. Lửa trong lòng Natra lại bùng thêm mấy phần, thường lấy lý do tìm đồ hay nhận bưu kiện về nhà để gặp người kia, Ngao Bính hoặc trốn trong phòng không ra, hoặc tìm cớ ra ngoài. Cho đến ngày cậu mời hắn cùng ăn cơm, hắn không suy nghĩ liền đồng ý.

Ai ngờ ăn một bữa cơm lại có thu hoạch ngoài ý muốn.

__

Nửa tiếng sau, Ngao Bính bắt taxi đến cửa quán bar, cậu bảo tài xế đợi một lát bên đường, tự mình xuống xe. Một trận gió lạnh thổi qua, không khỏi run lên, càng siết chặt áo khoác hơn.

Cậu gọi điện, áp màn hình vào tai, lịch sự nói: "Alo, xin hỏi, em đã đến cửa rồi, có cần em vào tìm anh không?"

Người nghe điện vẫn là người bạn chưa từng gặp mặt: "Được rồi, chị dâu, em sẽ đưa Natra ra ngay."

Chưa đầy vài phút, người bạn đã dìu tên chồng say khướt bất tỉnh ra cửa.

Ngao Bính vội vàng đỡ lấy Natra dựa vào người mình, mùi rượu nồng nặc xông vào mũi, cậu liên tục cảm ơn người bạn: "Xin lỗi, xin lỗi, thật là làm phiền anh."

"Không cần khách sáo chị dâu, Natra là bạn thân nhất của em, hai đứa chơi với nhau từ nhỏ." Người bạn nhiệt tình, nói xong còn giúp Ngao Bính nhét tên say rượu vào ghế sau. Khi xe đi xa, hắn rút một điếu thuốc ngậm trên miệng, thầm cảm thán: "Dù là tiểu thiếu gia nhà họ Lý không sợ trời không sợ đất, cũng vì tình mà khốn đốn a."

---

Xe chạy êm ái trên đường, những ngọn đèn đường đan xen chiếu vào trong xe, in lên khuôn mặt đang ngủ say của Natra.

Đây là cơ hội hiếm có được ở bên nhau, Ngao Bính khẽ gọi tên Natra, thấy đối phương không phản ứng, lại mạnh dạn hơn. Cậu nhẹ nhàng kéo tay Natra, đặt chồng lên tay mình. Bàn tay Natra rất lớn, lòng bàn tay còn nóng rực, nhiệt độ nóng bỏng khiến Ngao Bính có cảm giác không chân thực.

Cậu lấy điện thoại, lén chụp một bức ảnh "nắm tay" của hai người.

"Tách--" Máy ảnh quên tắt tiếng, Ngao Bính giật mình tỉnh lại, vội vàng đưa tay về vị trí cũ, giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì. Lại lén nhìn Natra, thấy hắn vẫn duy trì dáng vẻ ngủ say, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Taxi đến cổng lớn, Ngao Bính cảm ơn tài xế, vất vả đỡ Natra về phòng ngủ.

Natra không béo nhưng khung xương lớn, có một thân hình cơ bắp cân đối. Một phen vật lộn khiến Ngao Bính đổ không ít mồ hôi, cơ thể vừa tắm xong lại trở nên nhớp nháp.

Ngao Bính khi nghe điện thoại không kịp thay quần áo bên trong, vội vàng ra ngoài. Cậu cởi áo khoác, bên trong là bộ đồ ngủ bằng lụa trắng mỏng manh, núm vú áp sát vải lộ ra một chút lồi nhỏ.

Natra nằm trên giường vẫn không có dấu hiệu tỉnh, thỉnh thoảng còn nhíu mày rên rỉ. Ngao Bính sợ hắn ngày mai tỉnh dậy đau đầu, liền đi pha một cốc nước mật ong mang đến cho hắn uống.

"Natra, dậy uống cốc nước này đi?" - Ngao Bính đứng bên giường dịu dàng gọi mấy tiếng, nhưng đối phương không phản ứng gì. Đầu óc Ngao Bính lóe lên một ý nghĩ không hay, lúc nhỏ từng nghe nói ông hàng xóm vì uống quá nhiều rượu, ngộ độc rượu lặng lẽ qua đời.

Cậu hoảng hốt áp mặt lại gần, nghe thấy hơi thở đều đặn mới yên tâm. Má Ngao Bính gần như chạm vào mũi Natra, đột nhiên nhận ra khoảng cách giữa hai người gần đến mức nào.

Hốt hoảng chống tay vào thành giường đứng dậy, nhưng lại đối mặt với đôi mắt đã mở của Natra.

"Đến gần thế này là muốn làm gì?" - Natra nói chuyện khí thế đều đặn, logic rõ ràng, hoàn toàn không giống giọng của người say.

Nhưng Ngao Bính đã sợ đến mức không nhận ra điều bất thường: "Natra anh nghỉ ngơi đi.. em.. đi trước."

Nói xong định rời đi, cổ tay lại bị nắm chặt, một cái không đứng vững, ngã vào lòng Natra.

Natra lật người, đè Ngao Bính xuống dưới, đôi mắt chằm chằm nhìn cậu: "Bảo bối, lúc trước trên xe không còn lén chụp ảnh sao? Giờ chạy đi đâu thế?"

Ngao Bính bị hỏi đến mức ngây người, Natra trên xe đã tỉnh từ lâu, tất cả mọi chuyện đều nhìn thấy. "Xin lỗi Natra.. em không biết anh tỉnh, em xóa ảnh ngay bây giờ.."

Cậu dùng hết sức muốn đẩy người trước mặt ra, nhưng sức lực quá chênh lệch, Natra không nhúc nhích, chỉ coi như là thú vui ngại ngùng của Ngao Bính.

Bị phản ứng này làm cho yêu đến chết, những người từng lên giường với Natra đều nghĩ đủ mọi cách quyến rũ hắn, không ngoại lệ. Duy chỉ có Ngao Bính đối với hắn vừa cự tuyệt vừa nghênh đón, đuôi mắt cũng đỏ lên, giây sau như sắp khóc.

Tay cưỡng ép luồn vào giữa đùi Ngao Bính, sờ lên cái lồn hắn hằng mong nhớ. Khiến Natra kinh ngạc là, còn chưa làm gì, lồn Ngao Bính đã bắt đầu rỉ nước, quần lót ướt sũng một mảng lớn.

"Ừm.. đừng sờ! Đừng sờ!" - Ngao Bính sợ cảm giác lạ lẫm này, muốn gạt tay đàn ông ra bảo hắn dừng lại, nhưng hai chân bị ép chặt, căn bản không nhúc nhích được. Cựa quậy này càng kích thích dục vọng muốn chinh phục của Natra, quần lót cũng bị lột xuống thô bạo.

Lồn thịt lộ ra trong không khí lạnh lẽo, Ngao Bính nắm vai Natra run rẩy, nhưng dưới thân sờ nóng rực, âm vật như lần đầu gặp người lạ, nhút nhát muốn giấu đi cũng bị Natra nắn đến mức thò đầu ra.

"Á.. mạnh quá.. sẽ bị nắn hỏng mất! Natra xin anh đừng sờ nữa.." - Ngao Bính cảm thấy bụng dưới bắt đầu chua chua căng căng, biết đây là biểu hiện trước khi lên đỉnh, bản năng siết chặt lồn thịt không cho nước phun ra từ cơ thể.

Ngao Bính cắn môi ép mình tỉnh táo, cơ thể này quá dâm đãng, không thể để Natra ghét mình thêm nữa.

Natra liếm môi, còn chưa ăn được người đã có chút nóng lòng: "Ba năm trước không còn biết xoạc chân cầu xin anh sờ sao? Giờ không cho sờ nữa hả? Hửm?"

Hắn cố ý dùng ngón tay kẹp âm vật nóng rực, còn xấu xa dùng đầu ngón tay mạnh mẽ xoa bóp, hạt thịt đáng thương cứ thế cứng đờ nằm bên ngoài âm hộ, không cách nào thu lại.

Khoái cảm như thủy triều truyền khắp cơ thể Ngao Bính, cậu phát ra tiếng thét ngắn nhưng dữ dội, nước dâm phun đầy tay Natra, cả bàn tay đều là nước dính nhớp.

Natra mê muội đến chết, Ngao Bính phun nước mặt đỏ bừng, toàn thân da ửng hồng, núm vú cũng đỏ như quả anh đào, giờ hắn chỉ muốn nhét cặc sắp nổ vào trong lỗ thịt, địt Ngao Bính đến mức phun đái từng trận.

Hắn cúi đầu, lưỡi trơn ướt thò vào khoang miệng đối phương, trao đổi nước bọt tích lũy từ lâu.

Ngao Bính bị hôn đến mức khó thở, cũng không còn sức phản kháng, cậu chỉ cảm thấy lồn vừa lên đỉnh lại ngứa ngáy, bèn lén áp thân dưới vào cánh tay rắn chắc của Natra, nhẹ nhàng cọ xát.

Bộ dáng dâm đãng này đương nhiên không thoát khỏi mắt Natra, hắn nắm lấy eo Ngao Bính lắc lư, không cho cậu cựa quậy. Nụ hôn vừa rồi quá kịch liệt, Natra nói chuyện cũng có chút thở gấp: "Bảo bối, lồn lại ngứa rồi à?"

Lúc này mặt Ngao Bính đã đỏ bừng, hông không cách nào nhấc lên, chỉ có thể nhịn khó chịu không lên tiếng gật đầu.

Cảm giác khống chế đột nhiên ập vào lòng Natra, hắn trầm mắt, chăm chú nhìn khe lồn bị tay che: "Bảo bối dùng tay mở lồn cho anh xem."

Giọng điệu lạnh lùng khiến toàn thân Ngao Bính tê dại, cậu ngoan ngoãn dùng hai tay mở âm hộ, lộ ra bên trong lớp thịt mềm mại dính đầy chất lỏng trong suốt.

"Chết tiệt, dâm quá." - Natra chưa từng thấy lồn hồng hào như vậy, hắn nhịn lại xung động muốn thọc vào ngay, thò một ngón tay theo nước dâm đút vào trong lỗ.

Natra là người không kiên nhẫn, nhưng lồn Ngao Bính quá nhỏ, trực tiếp thọc vào chắc chắn sẽ bị thương, hắn không muốn làm đến nửa chừng lại phải đưa người đến bệnh viện.

"Á.. Natra lấy ra.." -  Ngao Bính vừa sướng vừa đau, miệng nói không, nhưng lồn thịt lại siết chặt ngón tay trong cơ thể, không ngừng co bóp vào trong.

"Bảo bối, miệng trên nói không mà miệng dưới lại hút chặt thế a?" - Natra nói xong lại thò vào một ngón tay, trong lỗ thịt đẩy ra kéo vào.

Cảm giác đau đớn dần biến mất, trong lồn chỉ còn lại khoái cảm dễ chịu, Natra mỗi lần đều mạnh mẽ đút vào rồi rút ra, Ngao Bính nhịn nước mắt kêu xin: "Á.. không được rồi.. đừng.."

Chưa đầy một lúc, bụng dưới cậu tê dại, ngực phập phồng dữ dội, khoái cảm đều dồn vào trong lỗ, lượng lớn nước dâm phun ra, Ngao Bính run rẩy toàn thân đạt cực khoái.

"Nhạy cảm thật đấy bảo bối.." - Natra có chút kinh ngạc, không ngờ dùng ngón tay địt, Ngao Bính cũng có thể phun nhiều nước như vậy. Hắn cởi quần, rút ra cặc thịt gân guốc dài dài, không tìm thấy chất bôi trơn, bèn lấy nước dâm chảy ra bôi lên, nắm lấy tùy ý vuốt mấy cái.

Ngao Bính từ cực khoái tỉnh lại, miệng lồn vẫn chảy nước, tấm ga giường không lót bỉm ướt sũng.

Natra bế Ngao Bính, cố định chân cậu hai bên eo mình, cặc thịt nhảy dựng áp sát cửa lồn, côn thịt thô cứng ép vào khe nứt mềm nhũn, dọc theo hình dáng âm hộ cọ xát qua lại.

Hắn nắm lấy eo Ngao Bính không cho cựa quậy, đầu cặc ở chỗ miệng lồn sưng đỏ đâm vào đẩy ra, vô tình nghiến qua âm vật lồi lên, gần như chỉ còn nửa khúc là hoàn toàn đút vào.

Cơ thể vừa từ cực khoái hồi phục lại bắt đầu run rẩy, Ngao Bính lắc đầu, nói không rõ lời: "Á.. Natra.. đừng cọ nữa.."

Tinh hoàn Natra dính đầy nước Ngao Bính phun ra, hắn đút trọn cặc thịt vào trong lồn ướt át, lớp thịt mềm mại lập tức hút lấy, lỗ thịt gần như co bóp cuồng loạn hướng vào trong siết chặt.

Cảm giác này khiến Ngao Bính sắp phát điên.

Dương vật cương cứng quá to, to hơn tất cả đồ chơi của Ngao Bính. Lồn đã ba năm không ăn thứ to như vậy, Ngao Bính dưới thân vừa căng vừa đau, cậu đấm vào ngực Natra, dùng hết sức muốn rút thứ khiến mình đau đớn này ra.

Nhưng Natra hoàn toàn không cho cơ hội này, hắn đỡ mông Ngao Bính, đặt lên cặc mình đẩy kéo. Miệng phía trên cũng không nghỉ, thè lưỡi liếm môi Ngao Bính.

Lồn hoàn toàn mở rộng, cảm giác đau biến thành từng đợt khoái cảm, toàn thân như bị điện giật.

Natra bị lỗ thịt hút đến tê dại, càng dùng lực đâm vào chỗ nhạy cảm của Ngao Bính.

"Mẹ kiếp, bảo bối, bên trong vừa chặt vừa ướt, ngoan.. siết chặt thêm chút nữa." - Hắn giơ tay vỗ lên mông Ngao Bính, "Chát" một vết tay đỏ in lên đó, nhưng Ngao Bính không hề cảm thấy đau, ngược lại phun ra toàn dịch nhớt nhát, nước dâm bắn lên cơ bụng Natra, đúng là dâm loạn không chịu nổi.

Ngao Bính bị đâm đến phun nước, mềm nhũn trong lòng đối phương không còn chút sức lực.

Natra không đợi cậu tỉnh lại, côn thịt đã đâm vào chỗ sâu hơn, đâm mạnh và nặng, không ngừng nghỉ cọ xát vào thịt mềm Ngao Bính.

"Bảo bối giỏi thật, nước toàn phun lên người phu quân."

Natra kinh nghiệm phong phú nhưng cũng chưa từng thấy người nhiều nước như vậy, yêu không nỡ rời hôn lên mặt cậu, càng ra sức đút vào lồn thịt.

Lỗ thịt bị cọ xát đến mức tê dại, không lâu sau bắt đầu co bóp cực nhanh, nước dâm trong suốt lại chảy ra.

Natra đâm mạnh mấy chục cái sau, ôm Ngao Bính xuất tinh vào trong cơ thể cậu.

Tinh dịch tràn vào lỗ thịt Ngao Bính, cậu kinh ngạc mở to mắt, ngây người ôm lấy bụng dưới phồng lên, Natra bắn ra quá nhiều, căng khiến cậu khó chịu.

Dương vật rút khỏi lồn nhỏ, tinh dịch theo đùi chảy xuống.

"Em.. em đi tắm." - Ngao Bính hai chân mềm nhũn, gắng gượng chút sức lực cuối cùng chạy về phòng mình. Cậu lục ngăn kéo lấy ra một viên thuốc, vội vàng nuốt vào miệng.

Mua thuốc tránh thai lâu như vậy cuối cùng cũng có lúc dùng đến.

Ngao Bính thích trẻ con, nhưng cậu sợ mang thai. Cậu từng hy vọng sinh con có lẽ sẽ giữ chân được Natra, nhưng tất cả chuyện xảy ra trong ba năm này buộc cậu tỉnh giấc mơ.

Tinh dịch giữa chân Ngao Bính đã khô, cơ thể mệt mỏi không còn chống đỡ nổi, ngồi xuống đất dọc theo giường. Đây rõ ràng là cuộc yêu cậu hằng mơ ước, nhưng không hiểu sao, lại không thể vui lên được.

__

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Ngao Bính đau lưng mỏi mệt, cậu mở âm đạo nhỏ phía dưới kiểm tra, bên trong lớp thịt mềm mại lại bị địt đến sưng đỏ, thân dưới đau rát.

Cậu đứng dậy xuống lầu định ra ngoài mua thuốc giảm sưng, nhưng kinh ngạc nhìn thấy Natra ngồi trong phòng khách.

Natra giờ đang đầy bụng tức giận, tối qua địt xong Ngao Bính vốn định ôm cậu đi tắm, tắm xong nằm trên giường âu yếm một đêm. Tất cả kế hoạch đều rất hoàn hảo, kết quả Ngao Bính lại vứt mình chạy mất!

Đáng giận hơn là, giờ Ngao Bính như không nhìn thấy hắn, một mực cúi đầu đi thẳng đến cửa lớn

"Này, em đi đâu đấy?"

Ngao Bính đi đứng không bình thường, bước chân rất nhẹ, cậu cố gắng giảm thấp sự tồn tại của mình, không ngờ vẫn bị Natra gọi lại. "Em ra ngoài mua thuốc, lát nữa về.."

"Mua thuốc? Em bệnh à?" - Tối qua Ngao Bính ngậm tinh dịch bỏ chạy, cũng không biết tắm có sạch sẽ không. Hắn từng nghe người khác nói, thứ này nếu không móc ra, để lâu trong cơ thể rất dễ bị tiêu chảy.

"Không bệnh.. dưới đó của em sưng rồi, đi mua thuốc bôi.." - Giọng Ngao Bính càng nói càng nhỏ, hai chữ cuối cùng gần như nuốt vào cổ họng.

Natra nghe xong đáp án không nhịn được bật cười, vợ mình không chỉ trên giường khiến người yêu, dưới giường cũng đáng yêu ghê gớm. Hắn đứng dậy kéo Ngao Bính ngồi lên sofa: "Đừng đi, anh bảo dì Vương trên đường đến mua giúp."

Dì Vương là người giúp việc nấu ăn nhà họ Lý sắp xếp cho hai người, chỉ là Natra không bao giờ về nhà ăn, đồ ăn đều bị Ngao Bính ăn hết.

Ngao Bính không nói gì, giờ mỗi bước đi, lồn nhỏ sẽ cọ xát quần lót một cái, khiến cậu đau đớn tăng thêm, khổ không thể nói. Suy nghĩ một lúc sau đỏ mặt đồng ý.

"Ngoan lắm, để anh xem sưng có nghiêm trọng không." - Nói xong liền lột quần Ngao Bính.

Ngao Bính vốn định giãy giụa, nhưng qua một đêm, biết sức lực mình hoàn toàn không phải đối thủ của Natra, buông xuống để hắn muốn làm gì thì làm.

Tối qua làm quá mạnh, lồn thịt hồng hào đều sưng đỏ. Natra như một bác sĩ, mở khe lồn kiểm tra cẩn thận. Còn cố ý dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc ngoáy âm hộ sưng đỏ, lồn nhạy cảm lại chảy ra chút nước.

"Ừm, sưng thật, bên trong quá mềm, địt nhiều sẽ tốt thôi."

Ngao Bính cắn môi nén tiếng rên trong cổ họng, cậu cảm thấy thân dưới đang chảy nước, chỉ có thể cầu nguyện buổi kiểm tra này mau kết thúc.

Natra lại sờ lên lồn mấy cái, mới đồng ý Ngao Bính mặc quần. Sau đó gửi tin nhắn cho dì Vương, nhờ bà mua giúp thuốc giảm sưng.

__

Một tuần trôi qua, lồn thịt Ngao Bính cuối cùng cũng hồi phục như trước.

Mấy ngày nay, Natra tối nào cũng về nhà kiên trì bôi thuốc cho thân dưới cậu. Nhưng Natra mang theo ý đồ nhỏ, trước khi bôi thuốc đều chơi lồn cậu một chút, không phải là xoa âm vật thì cũng thọc ngón tay vào địt, đến khi Ngao Bính phun nước mới chịu thôi.

Bệnh tình không nghiêm trọng cứ thế kéo dài một tuần mới khỏi.

______

『 Bài viết đã có sự cho phép của tác giả. Tui không giỏi Tiếng Trung nên chỉ đúng tầm 80%. 』

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip